Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 938: Cổ Thiên Vương cường thế




- Cạc cạc, các ngươi toàn là mấy tên đàn bà yếu đuối, cho các ngươi nhìn xem vóc người lão phu chân chính lợi hại! Cổ Thiên Vương cười to, toàn thân run lên, cả người đột nhiên biến lớn!

Thật giống như người có được huyết mạch Thần thú biến thân thành thần thú, nhưng tuy rằng thân thể Cổ Thiên Vương trở nên thật lớn, nhưng bộ dáng hình thể cũng không xuất hiện biến hóa, vẫn là hình người, vẫn là toàn thân lông đen, vật bất nhã vẫn như cũ không ở trong quần.

- Biến lớn có cái gì ngạc nhiên, bổn tọa cũng có thể a! Con lừa đen ở một bên thì thào nói, mặc dù nó thúc giục Chu Hằng rời đi, nhưng trong lòng cũng không vội. Bởi vì nó nắm Thuấn di phù văn, bất cứ lúc nào đều có thể bỏ chạy trăm vạn lý trong nháy mắt.

- Không chỉ là trở nên lớn như vậy, xem! Chu Hằng chỉ một ngón tay.

Cổ Thiên Vương như có hưởng ứng, thân thể hắn không ngờ nứt ra!

Đây cũng không phải là bị người oanh mở, mà là hắn chủ động vỡ ra, từ trên vai trái phải chui ra ngoài, có tay có đầu!

Ba đầu sáu tay!

Đây là cái yêu thú cổ quái gì?

- Cạc cạc, đây cũng không phải là huyết mạch biến thân, mà là cả đời lão phu nghiên cứu tinh hoa chung cấp, nhập 3 cỗ thân thể ở bên trong một bộ thân thể!

Ba cái đầu Cổ Thiên Vương đồng thời nói - Lão phu tương đương với có 3 cái tánh mạng, không đồng thời giết chết 3 thân thể lão phu, lão phu có thể sinh sôi không thôi! .

- Lợi hại không? .

- Đáng tiếc, lão phu không chế thêm cho mình thêm mấy vật kia, một lần vẫn chỉ có thể chơi một nữ nhân! Lão biến thái cúi đầu nhìn cự vật của chính mình, phát ra một tiếng than nhẹ.

Mọi người đang kinh hãi đều không kìm nổi khinh bỉ một trận. Đây thật là một cái cường giả Tuệ Tinh Cảnh sao, quá lưu manh hạ lưu biến thái a!

- Cạc cạc. Toàn bộ tìm chết cho lão phu!

Sáu tay Cổ Thiên Vương đều giương, chiến lực lập tức tăng vọt.

3 bộ thân thể... có được ba cái không gian đan điền!

Đây cũng không phải phân thân, mà là 3 thân thể độc lập chân chính, lại bị lão biến thái dùng thủ đoạn cổ quái nào đó liều mạng nhét cùng nhau, hơn nữa có chung lối suy nghĩ, giống như một người!

Nhưng thân thể bất đồng, mỗi thứ có được hệ thống tu luyện độc lập, mà lĩnh ngộ cảnh giới lại hoàn toàn chung. Tương đương giải quyết cửa ải khó khăn nhất!

3 thân thể đều là Tuệ Tinh Cảnh!

Trừ bỏ thiếu 4 chân, Cổ Thiên Vương nghiễm nhiên hóa thân thành ba cái Tuệ Tinh Vương! Ong ong ông, tinh tú, thiên hà, tuệ tinh trồi lên, mỗi một viên cũng như Bảo khí kinh khủng, võ giả bậc thấp đụng tới một chút sẽ bị trọng thương!

Một lão biến thái khiến cho mọi người không địch lại, huống chi là ba cái?

Bên Đại Hà Học Phủ lập tức băng diệt trong nháy mắt!

- A.

Giữa tiếng kêu gào thê thảm, trong nháy mắt có mười mấy cường giả Thiên Hà Cảnh bị Cổ Thiên Vương chộp một cái. Sinh sôi bóp vỡ hóa thành một chùm mưa máu, còn lại người đâu còn dũng khí tái chiến tiếp, nhao nhao quay đầu bỏ chạy.

Một tên cũng đừng mong đi!

Lão biến thái kết ấn, một đạo xích ánh sáng màu đỏ chớp động, tạo thành một cái phù văn vỡ vụn, bỗng nhiên nở rộ. Hóa thành một cái quang quyển lớn chừng nghìn trượng.

Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!

Mọi người vọt tới phía trước quang quyển, nhưng căn bản không có biện pháp đột phá mà đi, mặc cho bọn hắn dùng hết thủ đoạn đều vô dụng!

Phù văn! Đây là phù văn!

Chu Hằng nghiêm nghị trong lòng, hắn đã sớm biết phù văn là chuyên biệt của cường giả Minh giới, nhưng luôn luôn không biết phải đạt tới cảnh giới như thế nào mới có thể vận chuyển. Mà bây giờ lão biến thái nói cho hắn biết - Tuệ Tinh Cảnh!

Ít nhất phải Tuệ Tinh Cảnh mới có thể sử dụng phù văn. Mà có phù văn hay không, chiến lực hoàn toàn là hai loại khái niệm bất đồng!

Về phần con lừa đen kia thuộc loại tình huống cực đặc thù. Nó dùng Thiên Địa Quả không biết là vật gì, để nó thức tỉnh hai phù văn, vô cùng quái dị!

- Đần độn không xứng sống trên đời! Cổ Thiên Vương đại khai sát giới, một bộ thân thể không ngừng đánh ra mảnh vỡ phù văn, hiệu quả với phù văn giam cầm có chút tương tự, nhưng uy lực lại không bằng, ưu điểm ở chỗ phạm vi rộng lớn.

Tuy rằng chỉ có hai thân thể công kích, nhưng thế là đủ rồi, lão biến thái vốn chính là mạnh nhất toàn trường, mình cùng chính mình liên thủ lại ăn ý nhất, hình thành uy lực cũng không phải đơn giản như thêm một bậc hai bậc.

Huống chi hiện tại mọi người đều hoàn toàn biến mất ý chí chiến đấu, 10 thành chiến lực không phát huy ra bốn thành, không bao lâu càng thêm tạo thành nghiêng về một phía.

- Máu thịt Tuệ Tinh Cảnh a, không tồi không tồi, mặc dù mới vừa mới đột phá, nhưng đã có thể dùng để cải tạo! Ba cái đầu Cổ Thiên Vương đều nhìn chằm chằm Đông Phương Thần, nhao nhao gật đầu, bộ dáng kia thật sự quỷ dị khiến người ta sởn tóc gáy.

- Cổ Thiên Vương, ngươi Đảo Hành Nghịch Thi, không sợ đưa tới người càng mạnh giết ngươi? Đông Phương Thần sắc mặt khó coi, hắn cũng đã thử phá vây, nhưng đạo quang quyển này thật sự cổ quái, không ngờ hoàn toàn hấp thu lực lượng của hắn, căn bản không thể oanh phá!

Đông Phương Thần đắng lòng, hắn vốn tưởng rằng đột phá Tuệ Tinh Cảnh có thể quét ngang Độ Dương Tinh, để gia tộc trở thành nhà quyền thế hoàn toàn xứng đáng thứ nhất, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới, vừa đột phá xuất quan phải liều chết cùng một ... Tuệ Tinh Cảnh khác!

Hắn oan a!

- Ngoan ngoãn chịu chết đi! Hai cái tay Cổ Thiên Vương vẫn đang không ngừng củng cố quang quyển, giam cầm mọi người, 4 cái cánh tay khác thì đánh với Đông Phương Thần. Hiển nhiên, hắn quyết định trước phải trấn áp người mạnh nhất giữa sân, cũng là duy nhất một người duy nhất có thể tạo thành uy hiếp đối với hắn.

Oanh! Oanh! Oanh!

Đông Phương Thần tự nhiên không cam lòng bị quản chế, liều mạng tiến hành chống cự, nhưng hắn vốn thực lực không bằng, huống chi hiện tại có hai cái lão biến thái? Nhưng đánh lại đánh không lại, trốn lại trốn không thoát, hắn càng đánh ý chí chiến đấu càng giảm, liên tiếp ăn đòn nghiêm trọng, hộc máu không ngừng.

- Dừng tay, ta nguyện ý quy thuận ngươi! Đông Phương Thần hét lớn, hắn không muốn chết, không muốn vừa mới đột phá Tuệ Tinh Cảnh liền nhắm mắt a!

Hơn nữa núi xanh còn đó, không sợ không củi đốt, chỉ cần hắn còn sống, còn có cơ hội xoay người!

- Cạc cạc, lão phu không cần ngươi đầu nhập vào, lão phu vừa rồi đã nói qua, chỉ cần máu thịt của ngươi!

Chỉ là Cổ Thiên Vương không tiếp nhận ý đầu hàng, bốn cánh tay hắn đánh ra, uy thế vô lượng.

- Bổn tọa liều mạng cùng ngươi! Chó nóng nảy đều phải nhảy tường, huống chi đường đường là Tuệ Tinh Vương ! Đông Phương Thần nổi giận gầm lên một tiếng, bắt đầu tự bạo tinh tú, thiên hà, mạnh mẽ tăng lên chiến lực của mình.

Tuy rằng tự bạo tuệ tinh hình thành uy lực càng mạnh, nhưng hắn vừa mới mới hình thành viên tuệ tinh này, bể mất xong, rất có thể đời này cũng không thể một lần nữa tu luyện tới Tuệ Tinh Cảnh!

Chỉ cần có một đường hy vọng, hắn cũng sẽ không đi một bước này.

- Chống cự vô dụng! Cổ Thiên Vương hừ lạnh, một bàn tay hoảng động một cái, đã có thêm một thanh trường kiếm màu máu - Thời gian hữu hạn, hơn một tháng lão phu chế thành một kiện cấm khí, mượn ngươi tới khai đao thử xem! .

Lão biến thái vốn chính là đại sư đan đạo, trận văn đạo, hắn luyện chế thành cấm khí tuyệt đối không giống người thường.

Tia máu diệu chuyển, giống như thần quang vô thượng!

- A Đông Phương Thần kêu thảm thiết, tinh tú, thiên hà hắn bị huyết kiếm bổ tới một chút liền trực tiếp vỡ nát, mà thân thể hắn bị kiếm quang quét một chút đều da tróc thịt bong, đau không thể tưởng tượng được.

Cái chuôi cấm khí này khả năng đạt tới phẩm bậc Tuệ Tinh Hoàng, thậm chí Tuệ Tinh Đế, nếu không há khả năng một đạo kiếm quang khiến cho Tuệ Tinh Vương bị thương?

Cổ Thiên Vương vốn là thực lực mạnh nhất, hiện tại lại thêm một thanh cấm khí, quả thực đoạn diệt hy vọng tất cả mọi người!

Phốc!

Đông Phương Thần chống cự không được bao lâu, thậm chí ngay cả tuệ tinh cũng không kịp tự bạo đã bị huyết kiếm đâm xuyên qua thân thể, lực tàn phá kinh khủng bạo phát, trực tiếp chấn vỡ thần hồn của hắn!

Một thế hệ cường giả Tuệ Tinh Cảnh, chết!

Hắn là cường giả Tuệ Tinh Cảnh thứ nhất đản sanh ở Độ Dương Tinh mấy triệu năm qua, nguyên vốn có thể vinh quang rực sáng vô hạn, độc lĩnh phong tao ít nhất 20 vạn năm, nhưng thế sự khó liệu, hắn không ngờ vừa mới đột phá ngày vui bị họa sát thân!

- Chu tiểu tử, ngươi thật là một tai tinh! Con lừa đen chỉ trích.

- Phi, lão biến thái kia còn định thả người sao? Chu Hằng quả quyết phủ nhận.

- Đúng, chúng ta nên chạy ra?

Con lừa đen đổi đề tài.

- Có thể đi! .

Bên kia, lão biến thái dùng cấm khí tăng lên chiến lực, trong nháy mắt đánh sạch sẽ chúng cường giả Thiên Hà Cảnh, kể từ đó, phỏng chừng Đại Hà Học Phủ không còn một cường giả Thiên Hà Cảnh còn sống .

Nguyên bản hắn không cần cấm khí cũng có thể chém hết chư cường, chỉ là tiêu phí thời gian lâu một chút thôi, nhưng đối với lão biến thái mà nói, luyện chế một thanh cấm khí có cái gì khó? Hắn vốn chính là Trận Văn đại sư!

- Đi! Con lừa đen phóng ra Thuấn di phù văn, đồng thời bao bọc nó cùng Chu Hằng, Tiểu Hỏa, Khương Tử Sương.

- Con lừa, ngươi đang làm gì thế! Chỉ là phù văn màu xanh biếc tuy rằng bao bọc bọn họ, lại chậm chạp không có tác dụng, để Chu Hằng không khỏi rống to.

- Không, không biết, phù văn không có tác dụng ! Con lừa đen gấp đến độ đầu đầy mồ hôi.

Sát, tại sao có thể mất tác dùng vào lúc này?

- Cạc cạc, đây không phải là hai vị ân nhân cứu mạng của lão phu... Một người, một con lừa! Lão biến thái rất tinh mắt, tia sáng màu xanh biếc phát lên lập tức đưa tới sự chú ý của hắn, chỉ cất bước, quái nhân ba đầu sáu tay liền xuất hiện ở trước mặt bọn Chu Hằng.

- Đại thúc, cái lão công công này thật kỳ lạ! Khương Tử Sương còn chưa ý thức được lão biến thái này kinh khủng bực nào, ngược lại rất khờ dại nói.

- Cạc cạc, tiểu nha đầu rất non mềm, thoạt nhìn ăn rất ngon! Cổ Thiên Vương nhìn tiểu nha đầu một cái, không khỏi lè lưỡi liếm một vòng ở ngoài miệng, một bộ dáng thèm nhỏ dãi.

- Lão công công, không thể ăn Điềm Điềm, ngươi vẫn ăn con lừa đi! Tiểu nha đầu sợ tới mức run run, lại không chút do dự bán đứng con lừa đen.

- Con lừa muốn ăn, tiểu nha đầu cũng muốn ăn! Cổ Thiên Vương cũng không cho con lừa đen, tiểu nha đầu cơ hội.

- Vậy chiến một trận! Chu Hằng tế ra hắc kiếm chắn ở phía trước, nếu không thể lui được nữa, vậy chiến một trận, cho dù châu chấu đá xe cũng phải oanh oanh liệt liệt đánh một trận.