Lâm Hạ - Bạch Lạc

Chương 14: Ông Tang tặng quà




Nhìn ánh mắt lo âu của ba Lâm, cô cũng không thể kiềm lòng mình lại, cô thừa nhận với cha mình chuyện ba năm trước, thậm chí còn nói rõ hơn với ba Lâm chuyện hoàn cảnh gia đình của Tang Kiệt, biết lại được hai người gặp nhau, nhưng ba Lâm vẫn không thể yên tâm. Ông biết con gái ông yêu một người mù quáng, nhưng nói thế nào cô cũng là phận nữ nhi, yêu một người như vậy, sau này nếu cô đau lòng, ông đương nhiên lại càng đau hơn cô nữa.

Thường hay nói con gái là người tình kiếp trước của ba. Đương nhiên ba cũng sẽ luôn là người yêu thương con gái hơn tất cả, nỗi trăn trở của người cha đương nhiên không thể nào yên lòng. Ba cô đương nhiên hiểu được cô yêu thương người đàn ông kia đến độ yêu hơn cả bản thân mình. Chỉ là trong tâm ông vẫn là lo lắng.

Ba mẹ Lâm biết sự xuất hiện của Tang Kiệt liền không còn muốn chăm sóc Lâm Hạ nữa, bữa sáng cũng không còn chuẩn bị cho cô. Lâm Hạ biết được ba mẹ có lẽ vẫn là khó lòng có thể chấp nhận được Tang Kiệt rồi.

Lâm Hạ đến công ty đã thấy Tang Kiệt đợi cô nơi cửa đại sảnh. Tang Kiệt nói với cô, có lẽ anh phải quay lại trụ sở chính rồi, không thể ở đây lâu nữa. Nhưng thực sự anh muốn cô cũng đến nơi đó, làm quen và chấp nhận đồng hành cùng anh. Trong lòng Lâm Hạ cũng bắt đầu có sự bấn loạn, cô chấp nhận chuyện anh phải trở về, bởi vì cha của anh còn đang nằm ở trong viện, anh đã ở bên cạnh cô thời gian như vậy rồi, đương nhiên không thể yên tâm nếu không quay về.



Cô đương nhiên trong lòng cũng có đôi chút tính toán, bởi mỗi lần anh cùng cô chia cách chắc chắn sẽ có chuyện sảy ra. Chỉ khác biệt duy nhất đó là lần này anh đi liền được anh báo trước. Cả buổi sáng chỉ nghĩ về vấn đề Tang Kiệt đã nói khiến cô chẳng còn chút tâm trạng nào để làm việc. Nhẹ nhàng cầm chiếc điện thoại sau nhiều giây phút lăn tăn, cô quyết tâm nhắn tin cho ba Lâm.

- Ba, Tang Kiệt muốn trở về thành phố, con có đôi chút lo lắng. Mỗi lần anh ấy cùng con xa cách nhau, cả hai đứa tụi con đều gặp phải chuyện, cho dù tốt hay không tốt nhưng cũng đều ảnh hưởng đến đối phương, con lên làm sao hả bố.

- Hạ Hạ, nếu con quyết tâm yêu cậu ấy một lần nữa, con thử hỏi cậu ấy có sẵn lòng đưa con đi cùng không? Nếu cậu ấy đồng ý, ba sẽ ủng hộ con, nếu cậu ấy không đồng ý, con trở về ba liền tìm cho con người khác. Người đàn ông yêu một người phụ nữ, không muốn người ấy khổ, nhưng tuyệt đối sẽ muốn giữ người phụ nữ ở bên mình.

- Cảm ơn ba.

Chỉ đơn giản ba câu nói của ba Lâm đủ để trong lòng Lâm Hạ trải qua như vô vàn hạnh phúc. Ba không những đồng ý còn ủng hộ cô cho đến tận cùng của mình. Cô biết chắc chắn rằng việc cô đi cùng tang Kiệt trở về thành phố sẽ không được mẹ Lâm đồng ý, nhưng hiện tại cô có ba, chắc chắn ba cô sẽ là đồng minh của bản thân cô rồi.



Lâm Hạ nói cùng Tang Kiệt chuyện ban sáng anh nói với cô. Anh lại khẽ ôm cô cười nói, vậy để anh nói với ông bà Lâm cô đi công tác theo lệnh điều chuyển của tổng công ty đã, sau này khi giải quyết việc ở tổng bộ xong sẽ cùng cô quay về báo cáo với cha mẹ chuyện hai người ở bên nhau.

Ánh mắt thiếu nữ ngập tràn sắc màu của sự hạnh phúc, anh không những muốn tuyên bố chủ quyền với cô, thậm chí còn muốn cùng cô xin phép ba mẹ hai bên. Vậy cô còn trông chờ gì hơn.

Tang Kiệt đưa Lâm Hạ cùng về thành phố luôn trong chuyến bay đêm, cả biệt thự nhà họ Tang rực rỡ ánh đèn. Mạc Tư Kình cũng cùng trở về xem lại trạng thái của Tang lão, thấy có nhiều chuyển biến tốt hơn khi trước cũng khiến Tang Kiệt bớt được một phần lo lắng. Gần một năm trước Tang lão gia chỉ có thể sông cuộc sống của người thực vật, thời gian gần đây đã có thể ngồi dậy từ xe lăn sau đó cũng có thể nói được vài chữ. Chủ yếu vẫn là cần người khác phục vụ, nhưng đã là quá tốt so với hai năm trước rồi.

Ông Tang nhìn thấy Tang Kiệt đưa Lâm Hạ về tâm tình liền trở lên vui vẻ, thường xuyên nói với Tang Kiệt nên yêu thương Lâm Hạ, những ngày ở lại nhà họ Tang đương nhiên càng khiến ông Tang yêu quý Lâm Hạ thật nhiều.

Cho đến khi ông Tang chủ động tặng cho cô một chiếc vòng phỉ thuý màu trắng tinh khiết, ông nói với cô rằng, ông cảm nhận được tình cảm cô dành co Tang Kiệt, ông yêu quý cô từ khi gặp cô lần đầu trong quán ăn vài năm trước, ông không nhớ thời gian nhưng khi thấy thằng bé đưa cô về ông đã nhận định cô sẽ là con dâu của ông rồi.

Thậm chí còn lén Tang Kiệt nhờ chú Vinh viết cho ông một bức thư, cùng với một bản di chúc, thừa kế cho Tang Kiệt ba mươi phần trăm cổ phần, Tang Ninh mười năm phần trăm cổ phần và Lâm Hạ bảy phần trăm cổ phần. Những điều này đều được Tang Phi Vũ cùng Chú Vinh giấu đến tận cùng. Ngoài hai người họ chỉ có thêm Luật Sư Trình Tiếu Tiệm biết đến điều này. Mà điều này chỉ có thể công khai sau khi Tang Phi Vũ không còn nữa. Trinh Tiếu Tiệm và Chú Vinh đều là người thân thuộc và trung thành, tự nhiên không thể nói nhiều thêm nửa lời được

Tang Phi Vũ được Lâm Hạ chăm sóc còn luôn miệng nói với Tang Kiệt và Tang Ninh, khiến hai người càng ngày càng hi vọng có thể cùng cô trở thành người một nhà. Ba tháng cô ở Tang gia có lẽ là thời gian vui vẻ nhất của cả cô và Tang Kiệt. Tang Phi Vũ biết được chuyện Tang Kiệt thu mua Cao Phát, liền biết được anh quản lý công ty đấy từ một công ty gần như phá sản liền có thể đứng vững trên thị trường. Sức khỏe có chút biến đổi, ông đã khỏe lại nhanh chóng khi được Lâm Hạ chăm sóc. Vậy nên ông cũng muốn đến Cao Phát để khảo sát tình hình.

Tang Kiệt sau nhiều lần thay đổi liền không lung lay được ý chí của ông đành thỏa hiệp đồng ý, đưa cả ông cùng Chú Vinh đến An Lạc Thủy Lâm. Cùng với Tang Ninh hội tụ.

Nhưng chuyện êm đẹp chẳng thể giữ được lâu. Chuyện không vui liền cùng nhau kéo đến. Lâm Hạ đau đầu phiền muộn về chuyện của nhà họ hàng. Chú Trương và dì Trương vốn là muộn con, đến nhiều tuổi rồi mới có thai được Tiểu Màn Thầu, nhưng cũng vì do lớn tuổi mới mang thai khiến con bé bị hen suyễn từ bé. Năm nay chuyển biến phức tạp khiến cả nhà chú dì đều phải lo lắng chạy vạy khắp nơi.