Chương 74: Hệ lụy
Một tuần sau ngày Arc và những người khác bị nhóm cuồng tín Messiah t·ấn c·ông, Stella, phòng hội nghị, Satella đang mở một cuộc họp cùng những giáo sư cao cấp của học viện. Hoặc có thể nói, phòng họp bao gồm những người có được sự tin tưởng nhất định từ cô.
Với vẻ mặt không được tươi sáng cho lắm, Satella tựa cằm vào đôi tay đan chéo nhau đặt trên chiếc bàn dài của mình.
"Tôi nghĩ chắc hẳn mọi người đều đã đoán được lý do mà tôi triệu tập mọi người cho buổi họp mặt hôm nay, cũng như biết được ít nhiều về vấn đề mà Stellar đang gặp phải hiện tại."
Mở miệng phá vỡ bầu không khí im lặng nặng nề đang bao trùm lên nơi này, cô vừa nói vừa quan sát biểu cảm của những người khác có mặt trong phòng. Đúng như dự đoán, không ai tỏ vẻ ngạc nhiên hay tò mò mà đều mang chung một cảm xúc đè nén, khó chịu giống như cô.
"Noires, báo cáo đi."
Satella tiếp tục nói, giọng điệu trầm lặng hơn vừa rồi, khác hẳn với ngày thường, cho thấy tâm trạng đang ở mức rất tệ của cô.
"Xin phép."
Theo lệnh chủ nhân, Noires bước lên trước với một xấp giấy trên tay.
"Chỉ trong vài ngày vừa qua, đặc biệt là một ngày ngay sau khi kỳ thi xếp hạng kết thúc, đã xảy ra hàng loạt vụ t·ấn c·ông lớn nhỏ nhằm vào học viên Stellar chúng ta với tính chất và hậu quả vô cùng nghiêm trọng. Mọi người có thể xem thông tin chi tiết ở đây."
Vừa nói, cô vừa đi một vòng quanh chiếc bàn họp, lần lượt đưa từng tờ giấy trên tay mình đến chỗ các giáo sư rồi quay trở lại sau lưng Satella.
Căn phòng quay lại sự yên tĩnh lúc đầu, chỉ có tiếng giấy xột xoạt có thể được nghe thấy.
"Thật là quá quắt!"
Sau vài phút, một nam giáo sư cộc cằn đập bàn trong khi gằn giọng gầm gừ.
"Nạn nhân đa phần đều là học viên có tên trên danh sách tham gia thi đấu trong hội giao lưu mà chúng ta đã thống kê. Nhìn thế nào cũng là t·ấn c·ông có chủ đích nhằm vào chúng ta mà."
Tuy là danh sách chính thức chưa được công bố, nhưng dựa vào thành tích từ kỳ thi xếp hạng cũng có thể đoán được phần nào.
"Việc này không phải chỉ mới xảy ra lần đầu, nhưng tình trạng năm nay đặc biệt nghiêm trọng, chưa kể..."
Một giáo sư trung niên nhìn chằm chằm vào báo cáo trên tay giống như muốn chắc hẳn mình không nhìn nhầm.
"Không nghĩ tới là đến cả công chúa Đế Chế lẫn thánh nữ Giáo Hội cũng trở thành mục tiêu. Đúng là điên rồ mà."
"Vậy đó là lý do Giáo Hội đến đây sớm hơn dự định ban đầu, thậm chí là không ngại phái cả Thánh Hiệp Sĩ đến sao? Xem chừng muốn nhờ thánh nữ chữa trị cho những học viên b·ị t·hương sẽ khó khăn lắm đây..."
"Còn muốn nhờ vả người ta? Người ta chưa hỏi tội chúng ta là đã may mắn lắm rồi đây."
"Khoan đã! Mọi người không thấy lạ sao? Tới cả phần lớn trong chúng ta cũng không biết việc thánh nữ bị t·ấn c·ông cho tới hôm nay, vậy làm thế nào mà Giáo Hội lại biết chuyện này mà đưa người tới sớm như vậy? Theo lý thuyết, bọn họ biết chuyện cùng lúc thậm chí trước cả khi chuyện đó xảy ra ư?"
Một nữ giáo sư đẩy kính mắt lên, giọng điệu tràn ngập hoài nghi.
"Ý cô là..."
"Không chỉ vậy, việc những kẻ t·ấn c·ông biết được vị trí và thời gian học viên của chúng ta xuất hiện cũng khá đáng để tâm lắm đấy."
"Không cần nghi ngờ gì, chắc chắn là trong Stellar có kẻ phản bội rồi!"
"Chuyện này không chỉ liên quan tới danh dự Stellar mà còn là vấn đề an toàn của học viên, nhất định phải điều tra rõ ràng, không thể qua loa được!"
"..."
Phòng họp vốn yên tĩnh bỗng nhiên trở nên bát nháo bởi những quan điểm được nêu lên liên tiếp của các giáo sư, giọng điệu có nhẹ có nặng nhưng nhìn chung là ai cũng cảm thấy tức giận và tự trách vì không nghĩ được mọi chuyện có thể trở nên nghiêm trọng thế này.
Thật ra mà nói chuyện này cũng khó mà quy trách nhiệm đến trên đầu các giáo sư được, chính bọn họ cũng đang bận tối mặt tối mũi để chuẩn bị cho những sự kiện sắp tới. Và cũng chẳng thể yêu cầu học viên ngồi yên một chỗ không rời khuôn viên học viện ngay sau kỳ thi được, đặc biệt là trong không khí lễ hội náo nhiệt như bây giờ.
"Bình tĩnh nào."
Thấy phòng họp sắp biến thành cái chợ, Satella gõ tay xuống bàn, yêu cầu mọi người im lặng.
Lời nói của hiệu trưởng vẫn rất có sức nặng, những giáo sư trong phòng nhỏ giọng dần rồi im hẳn, đồng loạt hướng mắt vào Satella.
Thấy mọi người đã tập trung hết vào mình, Satella bắt đầu nói.
"Nói phản bội thì hơi quá, có lẽ ngay từ đầu những kẻ đó đã ở Stellar với những mục đích không tốt rồi, hoặc có lẽ là bị mua chuộc, đe doạ."
Nói tới đây, mắt cô hơi hạ xuống, có chút không vui, Stellar trở thành một đấu trường chính trị, thậm chí còn là mục tiêu bị khắp các nơi nhằm vào như thế này không phải là Stellar trong lý tưởng của cô. Trước đây cô có thể mắt nhắm mắt mở cho qua vì những xung đột phe phái đó không ảnh hưởng nhiều tới trật tự Stellar. Còn bây giờ...
"Điều tra thì nhất định phải điều tra rõ ràng rồi, không thể chấp nhận sự tồn tại của đám sâu mọt ấy nữa. Nhưng ưu tiên trước mắt của chúng ta là phải lập lại danh sách học viên tham gia, bổ sung những vị trí còn thiếu đã. Đó cũng là mục đích chính của cuộc họp này, mọi người có ý kiến gì không?"
Việc gì ra việc đó, chỉ còn mấy ngày nữa là các học viện khác sẽ tề tựu đông đủ, bây giờ mà chỉ chăm chăm tập trung tìm bọn sâu mọt kia thì Stellar trở thành trò hề vì không thể tập hợp đủ tranh tài mất.
Phòng hợp sau đó lại rơi vào một trận tranh luận suy xét khác, lần này kéo dài tới tận trưa mới miễn cưỡng coi như kết thúc. Cuối cùng một xấp danh sách học viên được chọn lọc thông qua các tiêu chí và nhận xét của các giáo sư thuộc các khoa và niên khoá khác nhau được tổng hợp lại và đưa tới trước mặt Satella.
Nghiêm túc xem xét từng tờ thông tin của những học viên mà các giáo sư chọn, Satella tương đối hài lòng. Mặc dù vẫn còn tồn tại chênh lệch khi so với những học viên trong danh sách dự tính ban đầu, nhưng cũng không kém quá nhiều. Một danh sách được tạo ra chỉ trong nửa ngày thế này đã rất hoàn hảo rồi. Chỉ là còn một vấn đề nhỏ...
"Giáo sư Luna." Hạ xấp danh sách trên tay xuống, Satella gọi tên một vị giáo sư.
"Vâng, hiệu trưởng." Nữ giáo đưa ra quan điểm về sự bất thường trong việc nắm giữ thông tin của Giáo Hội khi nãy lên tiếng đáp lại, cô cũng là trưởng khoa phụ trách chính cho toàn bộ năm hai ở Stellar.
"Tại sao danh sách tham dự của năm hai vẫn còn thiếu mất một người vậy? Không tìm thêm được học viên tiềm năng nào phù hợp sao?"
"Về chuyện đó..."
"Ơ, Đó không phải là chuyện hiển nhiên sao? Năm hai vốn kém hơn những năm khác nhiều mà, không tìm được đủ người để lấp vào chỗ trống cũng dễ hiểu thôi. Ngay cả danh sách ban đầu cũng đã khá miễn cưỡng mới xếp đủ mà."
Nữ giáo sư Luna còn chưa trình bày lý do danh sách vẫn còn trống một chỗ, nam giáo sư cộc cằn đập bàn khi trước đã thay cô giải thích.
Vì một vài lý do, chất lượng học viên năm hai nhập học vào năm trước nhìn chung tương đối kém hơn những niên khoá khác. Đây là sự thật mọi người ở Stellar ngầm thừa nhận. Chỉ là nói thẳng điều đó trước trưởng khoa năm hai thì khá là bất lịch sự. Vẻ mặt giáo sư Luna lập tức xụ xuống sau khi nghe những lời đánh giá của hắn.
"Giáo sư Rubert..." Cô hạ giọng gầm gừ, liếc xéo hắn, ngầm ý bảo hắn ngậm cái mồm lại.
Tuy nhiên vị giáo sư tên Rubert kia thì vẫn còn bận "phê bình" năm hai mà không nhận ra ánh mắt của giáo sư Luna.
"Thế này thì đừng nói là so với năm ba hay hai năm cuối, sợ là thực lực tổng hợp của năm hai còn thua cả năm một."
Nói tới đây trên mặt hắn thoáng hiện lên mấy phần tự hào. Chất lượng học sinh mới nhập học năm nay có thể nói là vô cùng ưu việt, là tốt nhất trong những năm gần đây của Stellar. Nhìn danh sách tham dự hội giao lưu là biết, quá nửa số học viên năm một trong danh sách tạm thời vừa được lập ra là những học viên trong danh sách ban đầu. Điều đó nghĩa là gì? Nghĩa là trong tất cả các niên khoá, số lượng học viên năm một b·ị t·hương do sự kiện lần này là ít nhất. Tài năng như vậy có thể nói là không đáng sợ được sao?
Khi mà giáo sư Luna sắp bảo nổi tới nơi trước thái độ của giáo sư Rubert, một giáo sư già ấn vào vai cô, ra hiệu cho cô bình tĩnh.
"Thực lực tổng hợp của năm hai còn thua cả năm một ấy à?"
Lão nói.
"Cái này thì tôi không dám gật bừa đâu, giáo sư Rubert. Đừng quên, Schwarz Skywalker cũng là học viên năm hai."
Khi cái tên đó được nhắc tới, vẻ mặt của các giáo sư có chuyên môn thuộc khoa ma thuật không được tốt cho lắm. Đối với họ, cái tên đó trong mấy tháng gần đây đã sắp thành bóng ma tâm lý. Các giáo sư khoa hiệp sĩ muốn cười trên nỗi đau của người khác nhưng rồi họ chợt nhớ rằng học viên trên danh nghĩa thuộc về khoa ma thuật kia có trình độ kiếm thuật cao hơn bất kỳ ai ở khoa hiệp sĩ, thế là cũng cười không nổi.