Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Làm Phản Diện, Hành Hung Nhân Vật Chính Rất Là Bình Thường Đi?

Chương 79: Đánh giá




Chương 79: Đánh giá

Trên khán đài, nhìn Schwarz hời hợt ngoảnh mặt đi, cánh tay vừa giơ lên một nửa của Aris đành phải hạ xuống. Cô phát ra một tiếng thở dài bất đắc dĩ. Bình thường đã không có nhiều cơ hội nói chuyện với Schwarz, tình huống bây giờ của cô còn khiến việc đó khó xảy ra hơn nữa. Để phát triển một mối quan hệ tích cực quả thực là gánh nặng đường xa.

Như thể muốn để tâm trạng của cô trở nên tệ hơn nữa, Schwarz không nhanh không chậm tiếp cận Arc và những người khác. Nếu là bình thường... Ít nhất cô cũng đã có thể chào hỏi rồi... Không thể làm gì khác hơn, Aris bất lực thở dài lần nữa.

"Có việc gì sao, thưa Thánh Nữ."

Thái độ của Aris không thoát khỏi ánh mắt của những vệ sĩ xung quanh, Thánh Hiệp Sĩ đứng bên tay phải cô lên tiếng hỏi.

"Không có gì đâu."

Aris lắc đầu, hiển nhiên là không thể nói ra việc tâm trạng đi xuống chỉ vì người ta không thèm chào hỏi cô rồi.

Tuy nhiên, những vệ sĩ của Aris vẫn có thể nhận ra dao động trong giọng điệu và biểu cảm của cô. Đồng thời họ cũng nhìn thấy phía cuối tầm mắt Aris là hình bóng của một người đang là trung tâm ở bên dưới.

"Có thể nhận được sự chú ý của Thánh Nữ, người đó hẳn phải rất đặc biệt."

Thánh Hiệp Sĩ vừa lên tiếng lại tiếp tục nói, ánh mắt toả ra vài tia dị dạng.

"Phải, rất đặc biệt."

Cái này không có gì để giấu, ai trong Stellar mà chẳng biết, Aris thoải mái thừa nhận.

"Rất mạnh sao?"

"Cực kỳ mạnh."

Cái này cũng không phải bí mật gì, không thì người ta đã chẳng tránh như tránh tà dưới kia.

"Thú vị đấy."

Vị Thánh Hiệp Sĩ kia sờ cằm, thì thào tự nói, cùng lúc ra hiệu cho một Thánh Hiệp Sĩ khác bằng ánh mắt. Người kia hiểu ý, nhẹ gật đầu một cái.

Trở thành Thánh Hiệp Sĩ ở độ tuổi như vậy, sao có thể không kiêu ngạo cho được. Bây giờ Thánh Nữ lại công khai khen tặng một người là "cực kỳ mạnh" trước mặt bọn họ, cái này khiến trong lòng họ có chút không vui. Đặc biệt là cả bốn người đều mơ hồ cảm thấy sự ưu ái của Thánh Nữ dành cho người bên dưới, cái này mới là vấn đề chính. Phải để cho Thánh Nữ nhìn rõ một điều, ưu tú nhất, có tư cách đứng bên cạnh Thánh Nữ nhất, chỉ có Thánh Hiệp Sĩ bọn họ mà thôi.

Bên dưới, vì Sylvie đã lên sân đấu, Schwarz chỉ đành đợi khi trận đấu kết thúc mới có thể hỏi cô về cây gậy Satella giao cho mình. Những người xung quanh cũng đã tập trung vào trận đấu, mặc dù vẫn giữ khoảng cách nhất định với Schwarz, chỉ có Arc là vẫn lanh quanh bên cạnh, vừa quan sát trận chiến của Sylvie và Elsie vừa trò chuyện câu được câu không với hắn.

"Này anh gì ơi..."

Bất chợt, hai người nghe thấy một giọng nói nhỏ nhẹ quanh quẩn bên tai.

Chỉ thấy một thiếu nữ không biết từ lúc nào đã đứng sau lưng bọn họ, bồn chồn nhìn Schwarz.



Đó là một thiếu nữ tết tóc đuôi sam không chút nổi bật, bề cũng không có gì đặc sắc ngoại trừ cặp kính to tròn dày cộm che đi đôi mắt và gần như là cả nửa phần mặt trên.

Schwarz liếc sang Arc, trao đổi ánh mắt với cô.

"Người quen của ngươi à?"

"Chịu, không biết."

Hai người kết thúc cuộc trao đổi ngắn ngủi với cái nhún vai tỏ ý mình cũng quen của Arc.

"À... Ừm..."

Arc vừa định chào hỏi thì thiếu nữ đã lên tiếng trước.

"Cây gậy đó... Có thể cho tôi mượn xem một chút được không?"

Vẫn với thái độ bồn chồn có phần e dè, cô chỉ vào cây gậy trên tay Schwarz, rụt rè hỏi

"Nó?"

Giơ cây gậy lên bằng một tay, Schwarz hỏi lại một cách ngắn gọn.

Sau cái gật đầu xác nhận của thiếu nữ, Schwarz thoải mái đưa cây gậy cho cô mà không thèm hoài nghi cô có ý đồ xấu hay không.

Đùa, cho dù có thì đã sao? Nếu có ai đó có thể làm được trò mèo gì ngay trước mặt hắn thì Schwarz cũng chỉ có thể chân thành thừa nhận tài năng của người khác thôi. Còn đã không có tài năng đủ để hắn thừa nhận mà còn muốn giở trò thì... Ha ha...

Thiếu nữ cũng thật là không có ý đồ xấu gì, chỉ đơn giản kiểm tra cây gậy vài lượt rồi trả lại tận tay cho Schwarz.

"Anh có một bạn đồng hành rất tốt đấy, nhớ trân trọng nó nhé."

Nói rồi cô rời đi, biến mất vào trong đám đông.

Schwarz và Arc lại nhìn nhau lần nữa.

"Bạn đồng hành gì nữa?"

"Ai biết, ta mới nhận nó lúc nãy."

Lần này họ không nhịn được nói luôn thành tiếng.

Người đã đi rồi, muốn hỏi cũng chẳng hỏi được mà hai người cũng chẳng có ý định đó, chỉ coi chuyện vừa xảy ra như chút gợn sóng nhỏ, rất nhanh đã bị họ ném ra sau đầu. Cả hai cứ như lúc nãy vừa nói chuyện vừa tiếp tục quan sát sân đấu.

Thẳng cho đến khi trận đấu kết thúc, lại có người xuất hiện trước mặt họ. Là một trong những Thánh Hiệp Sĩ bảo vệ của Aris, người trước đó đã có cuộc trao đổi ánh mắt với Thánh Hiệp Sĩ bên tay phải nói chuyện trực tiếp với cô.



"Arc Leonardo!"

Hắn thẳng thừng gọi tên Arc.

"Có thể giao lưu một phen chứ?"

Trực tiếp nói ra mục đích của mình.

Điều đó dấy lên một đợt xao động từ những người xung quanh, phần nhiều là tò mò và hứng thú.

Arc không hiểu ra sao cả nhưng vẫn gật đầu đồng ý. Dù sao cô vẫn chưa ra sân, đấu với bạn bè hay với người khác cũng không khác biệt gì mấy. Thật tình thì cô đã được nghe danh tiếng của Thánh Hiệp Sĩ Giáo Đường từ lâu, có cơ hội tốt để cọ xát với đối thủ mạnh như vậy thì sao lại từ chối cho được.

"Xin được chỉ giáo."

Rút một thanh kiếm tập từ giá v·ũ k·hí, Arc háo hức bước lên sân đấu.

Còn Schwarz, hắn đã sớm kéo Sylvie đến một góc mà mặc kệ sự phản đối của cô rồi.

Trên khán đài, Aris há miệng, muốn nói lại thôi.

Cô có thể đoán được lý do cho hành động này của những Thánh Hiệp Sĩ. Tám chín phần là vì cô đã dành lời khen cho người khác trước mặt họ chứ chẳng đâu. Nhưng mà đối tượng cô nói tới đâu phải Arc? Ở đây hình như có sự hiểu lầm không hề nhẹ...

"Yên tâm đi Thánh Nữ."

Thánh Hiệp Sĩ nói chuyện với cô khi nãy lại lên tiếng.

Vẻ bồn chồn của Aris khiến hắn cho rằng cô đang lo lắng. Nhếch môi cười khẩy, hắn nói:

"Bọn tôi biết chừng mực."

"..."

Lo lắng cho Arc? Không có chuyện đó.

Arc có thể không phải là đối thủ của Schwarz, có thể bị Schwarz đánh cho tả tơi như cái nùi giẻ. Nhưng đó chuyện đó xảy ra vì đối thủ là Schwarz, đổi lại thành người khác, Aris có niềm tin tuyệt đối vào cô. Chỉ cần đối thủ không phải Schwarz, trong thế hệ trẻ này, Arc Leonardo không kém hơn bất kỳ ai.

Aris quyết định im lặng. Cũng nên để cho những Thánh Hiệp Sĩ ngạo mạn bên cạnh mình biết được cái gì gọi là núi cao còn có núi khác cao hơn. Cô lẳng lặng nhìn ba Thánh Hiệp Sĩ còn lại bên cạnh mình. Tương lai của Giáo Hội nằm trong tay bọn họ, tự kiêu sẽ khiến người ta đưa ra phán đoán sai lầm, cái này nhất định phải sửa.

Khi thu hồi tâm tư, chuẩn bị tập trung xem Arc toả sáng, Aris vô tình nhìn thấy một góc khác bên kia khán đài, thiếu nữ vừa rồi tiếp cận Arc và Schwarz đang đứng ở đó. Lần này cô không chỉ có một mình, mà còn ba người nữa.



Nhìn thấy tổ hợp này, Aris không khỏi nhíu mày.

"Mikhail Skywalker, Weiss Skywalker và Thái Tử Đế Chế..."

Cô lầm bầm nói ra thân phận bọn họ, vô thức tìm kiếm hình bóng của Schwarz.

***

"Xin lỗi, thủ tục hơi phiền nên đến trễ một chút, chúng tôi không bỏ lỡ gì chứ?"

Phía bên kia khán đài, Thái Tử Đế Chế vừa cười vừa nói với thiếu nữ đeo kính.

Điều kỳ lạ là với thân phận của hắn vậy mà lại có vẻ hơi cung kính thiếu nữ trông chẳng có gì nổi bật này.

"Không sao, mọi người tới vừa kịp. Thứ đáng xem mới chỉ bắt đầu thôi."

Thiếu nữ khoát tay, giọng điệu vẫn tương đối nhỏ nhẹ nhưng khác với vừa rồi, không có sự rụt rè hay bồn chồn trong giọng điệu của cô, thay vào đó là thái độ tự nhiên ẩn chứa địa vị siêu việt.

Nghe được đánh giá "đáng xem" từ miệng của cô, ba người còn lại tỏ ra kinh ngạc, liền nhìn xuống sân đấu.

"Cậu cảm thấy thế nào? Học viên Stellar có thể trở thành kình địch của cậu không?"

Được một lúc, Thái Tử vỗ vai Mikhail, người đang đứng bên cạnh mình mà hỏi.

"Rất mạnh."

Gật đầu, Mikhail tỏ vẻ tán dương thực lực của Arc và Thánh Hiệp Sĩ bên dưới.

"Nhưng còn xa mới đủ để uy h·iếp được tôi."

"Tự tin là tốt."

Thiếu nữ đeo kính bật cười, âm thanh trong trẻo như tiếng chuông bạc.

"Cơ mà đó không phải người duy nhất cậu nên chú ý đâu."

Nói rồi cô chỉ vào một góc của nhà thể chất, nơi Schwarz và Sylvie đang ở.

"Cả người đó nữa, hắn có một món đồ chơi khá thú vị đấy. Cơ mà đó là nếu cậu ta có tham gia Vương Tuyển lần này."

Nhìn theo hướng tay của cô, Mikhail và Weiss không nhịn được mở to mắt.

"Schwarz..."

"Đồ chơi thú vị? Vậy ra tin đồn là thật sao?"

Weiss thì thầm tên của người anh trai đã bị phủ nhận dòng máu gia tộc với biểu cảm không rõ trong khi Mikhail nhếch môi nở một nụ cười dị dạng.

"Nếu là Vậy thì tôi rất mong được gặp đứa em trai này trên đấu trường đó." Hắn nói.