Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Làm Phản Diện, Hành Hung Nhân Vật Chính Rất Là Bình Thường Đi?

Chương 82: Thủ Thuật




Chương 82: Thủ Thuật

"Ngươi đã làm gì vậy?"

Dù biết đây là tác phẩm của Schwarz, Sylvie vẫn không hiểu được nguyên nhân trong đó. Trong mắt cô, chuyện xảy ra như thế này: mấy sợi tóc bỗng bay vụt qua bằng tốc độ khó mà tin được, rồi mấy người kia cứ vậy mà ngã xuống.

Việc tóc bay được bằng cái tốc độ đó đã khá là khủng bố rồi. Nó đòi hỏi sự khống chế ma lực tinh vi và năng lực tập trung cao độ. Sylvie tự ngẫm mình cũng có thể làm được, nhưng để mà đạt được tốc độ tương đương thì độ khó vẫn không nhỏ, chứ nói gì đến việc đánh gục một đám người, trong đó còn có hai pháp sư trình độ không kém ngay tức khắc như vậy.

Sylvie không đợi được câu trả lời của Schwarz, thay vào đó, đáp lại cô là tiếng xé gió và giọng nói buồn bực tới từ phía trên.

"Tôi nhớ mình đã bảo với cậu rằng tôi rất bận, đúng không?"

Satella hạ xuống từ bầu trời, phàn nàn với gương mặt không được vui vẻ gì cho lắm trong khi nhìn bốn người đang nằm bất động trên đất.

"Tại sao kẻ rỗi hơi như cậu lại cứ tìm thêm việc cho tôi vậy?"

Trong số mấy người nằm trên đất có một mái tóc vàng không lẫn vào đâu được, Satella không biết nên chửi bậy thế nào nữa. Lần trước là công chúa, trước nữa là hoàng tử, bây giờ tới cả thái tử cũng b·ị đ·ánh nằm sấp. Không lẽ tên này có dự định đem hết hoàng tộc ra làm bao tập đấm?

"Sao cô lại nghĩ tôi là thủ phạm? Cái đó được gọi là thành kiến đấy, ở đây vẫn còn hai người nữa kia mà."

Schwarz không có ý định đẩy trách nhiệm cho người khác, chỉ là việc Satella kết tội bản thân ngay lập tức mà chẳng cần hỏi han gì khiến hắn có hơi bức xúc. Lỡ đâu một ngày nào đó hắn thật sự là kẻ vô tội thì sao?

"Tôi còn chưa phàn nàn việc cô lúc nào cũng tới trễ, khi đến thì mọi chuyện đều đã xong hết cả rồi nữa đấy."

"Làm như hai người kia có thể ấy! Với lại tôi cho rằng mình đã đến đủ nhanh rồi."

Satella lập tức phản bác.

Trên thực tế, khi ba nguồn ma lực của Sylvie, Mikhail và Weiss v·a c·hạm, Satella đã bỏ việc trên tay xuống để bay đến đây ngay tức khắc. Chỉ trong vòng vài giây ngắn ngủi đó, chuyện đã thành ra thế này.



Sylvie và Yuri, là người huấn luyện trực tiếp của cả hai trong một tháng, Satella hiểu trình độ họ ở mức độ nào. Cô không nghĩ hai người thể làm sạch sẽ lưu loát lại không khiến hoàn cảnh xung quanh tổn hại chút gì như thế này được.

"Thế này cũng đâu thể tính là xung đột gì."

Nhìn sang nơi khác, Schwarz tặc lưỡi.

"Vì nó là bắt nạt một chiều đúng không?"

Không có ý buông tha, Satella bay đến bên cạnh hắn, để tầm mắt hai người đối nhau, cười nhạt mà nói.

Hai người im lặng nhìn nhau một lúc rồi cùng hừ một tiếng, đồng thời ngoảnh mặt nhìn đi nơi khác.

"Mà, dù sao cô cũng tới rồi, giải quyết hộ luôn đi nhé."

Không để Satella có cơ hội phản đối, Schwarz nắm lấy Sylvie và Yuri, nhún chân nhảy đi, thoáng cái đã biến mất phía sau những dãy phòng học.

Satella cũng chẳng có ý định đuổi theo hay bắt Schwarz phải chịu trách nhiệm. Với tính cách của hắn, trừ khi là người khác kiếm chuyện đến trên đầu của mình, nếu không thì sẽ chẳng chủ động gây sự với ai.

"Người nhà Skywalker sao..."

Lấy mũi chân lật ngửa người Mikhail lên, Satella thoáng trầm ngâm.

Với khúc mắc của Schwarz với Skywalker, mấy người chỉ b·ất t·ỉnh thôi là hắn đã nương tay lắm rồi.

Đồng tử khẽ động, Long Nhãn đỏ rực quét qua thân thể Mikhail và những người khác, tình trạng của họ lập tức hiện rõ dưới đáy mắt cô. Ma lực loạn thành một mớ và thần kinh t·ê l·iệt dẫn đến thân thể mất khống chế, nhận thức trở nên tiêu tan, cưỡng ép vào tình trạng hôn mê.

Mà tạo nên kết quả này là những cây kim còn mảnh hơn cả tóc mai thấm nhuần ma lực mài mòn cắm chính xác vào huyệt đạo gây gián đoạn dẫn truyền thần kinh và r·ối l·oạn dòng chảy ma lực. Bất chợt, những cây kim mảnh mai đó bỗng chốc phân giải bởi chính ma lực đang bao phủ chúng, hoá thành bụi ánh sâng phiêu tán theo gió nhẹ thổi qua.



Không chỉ khống chế ma lực tinh chuẩn, nắm giữ hiểu biết sâu sắc về thân thể con người mà còn không để lại dấu vết gì. Nếu người đứng ở đây không phải cô mà là một người khác thì e là đến cả một chút manh mối cũng không phát giác được đi?

Đổi lại là mấy tháng trước, Satella nhất định sẽ rất ngạc nhiên khi một con người chưa tới đôi mươi có thể khống chế ma lực tới trình độ này. Cơ mà hiện tại thì khác rồi, bây giờ hắn có làm gì cô cũng sẽ không cảm thấy bất ngờ mữa. Dù gì thì người đó trong ký ức của cô cũng là hoá thân của kỳ tích.

Chỉ có một vấn đề.

Nhìn về những bóng người kéo tới từ hướng xa xa, Satella nhíu này. Chuyện này vốn dĩ khó mà giấu diếm được, mà cũng chẳng cần phải giấu làm gì. Nhưng phải giải thích thế nào để người khác tiếp nhận đây?

Học viên học viện Hoàng Gia các người chọc học viên Stellar chúng tôi nên b·ị đ·ánh đo sàn?

Ha ha.

Đừng nói là bọn họ, đặt Satella vào vị trí của đối phương thì cô cũng chẳng thể nào tin được.

"Và còn cả... Đứa trẻ này..."

Ánh mắt Satella rơi vào người thiếu nữ tết tóc đuôi sam.

"Những Vương Thú khác muốn khởi động lại Vương Tuyển rồi sao?"

Mắt cô lộ ra thần tình phức tạp, không rõ đang nghĩ tới điều gì.

###

Rời khỏi hiện trường, Sylvie và Yuri theo chân Schwarz tới góc rừng mà hắn đang ở.

Vốn dĩ ban đầu Sylvie định đưa Schwarz tới phòng ký túc xá của mình để tiện cho việc kiểm tra, nhưng nửa đường lại có thêm Yuri tham gia vào. Hai thiếu nữ đưa một gã đàn ông tiếng xấu đầy mình vào phòng riêng, để người khác nhìn thấy thì không được hay lắm. Với cả bọn họ cũng cần một không gian rộng rãi một chút để Yuri có thể phát huy hết khả năng của mình. Một điều nữa là không hiểu sao Sylvie lại cảm thấy khá chột dạ khi nghĩ đến Arc, cứ cảm thấy nếu mình thật sự đưa Schwarz về phòng thì giống như đang làm chuyện gì đó xấu xa sau lưng Arc vậy.



Tổng kết lại, một nơi vừa yên tĩnh không ai quấy rầy lại đủ thoáng đãng, theo Schwarz thì cái góc rừng đó của hắn vừa đúng tiêu chuẩn. Nhắc đến, đây cũng là lần đầu cô tới chỗ ở riêng tư của một người khác giới... Trước đó thì có Arc, nhưng hóa ra Arc lại không phải con trai nên đây thật sự là lần đầu tiên. Lại còn là một kẻ điên cuồng như Schwarz nữa. Không biết chỗ đó giống sào huyệt ma vương hay là giống hang rồng quỷ nữa.

Nếu như đây là một câu chuyện cổ tích... Sylvie bất chợt nghĩ tới cảnh tượng mình là công chúa bị ác long b·ắt c·óc chờ hoàng tử tới cứu. Vừa tò mò vừa hồi hộp, nhịp tim cô không nhịn được tăng nhanh một chút.

Chỉ tiếc nếu như hoàng tử là Arc thì có khi chỉ có thêm n·ạn n·hân chứ chẳng ai được cứu, cả hai sẽ bị nhấm nháp sạch sẽ tới xương cốt cũng không còn.

Bụp.

"Ấy!"

Sylvie ôm trán rên rỉ trong đau đớn vì bị trúng phải một cú búng tay đau thấu trời.

"Ngươi đánh ta làm gì!"

Cô hét lên bất mãn.

"Ta có cảm giác ngươi đang tưởng tượng cái gì đó rất là vô lễ."

Rút tay về, Schwarz trả lời cộc lốc.

"Đâu có... Ta chỉ đang nghĩ..."

Chột dạ, Sylvie ấp úng.

"À đúng, ta chỉ đang nghĩ ngươi đã làm gì để đánh gục mấy người kia thôi. Lúc nãy ngươi vẫn chưa trả lời!"

Hiển nhiên Schwarz không tin sự lấp liếm tệ hại của cô.

"Chuyện đó..."

Tuy vậy hắn vẫn trả lời, vừa đi vừa giải thích nguyên lý trong đó cho Sylvie và Yuri.