Chương 95: Mâu thuẫn phức tạp
"Hay bất kỳ ai đang sống dưới nhân dạng dạng đó."
Khi nghe Tia nói như vậy, Schwarz đã có chút bất ngờ nhỏ trong thoáng chốc nhưng rồi nhanh chóng đoán được tình hình. Chắc là nghe được gì đó từ cuộc nói chuyện của hắn và Noires ngày hôm trước đây mà, bảo sao thái độ của cô với hắn thời gian gần đây hơi lạ.
Cũng có thể là Tia nghe được trực tiếp từ Noires hay Satella, nhưng mà khả năng này không cao lắm. Dù Schwarz không cố tình giữ bí mật chuyện này song hắn cũng sẽ chẳng chủ động đi nói với ai. Dùng hắc thuật để đạt được kết quả này cuối cùng vẫn không phải chuyện vẻ vang đáng để tuyên truyền gì. Hai người đó cũng biết hệ lụy trong chuyện này nên khả năng họ để lộ là không cao.
Dù có nói thì cũng nên nói trực tiếp cho Irine, Elsie hay thậm chí là Aris chứ Tia thì có liên quan gì. Cho nên chỉ có thể là Tia nghe được từ cuộc nói chuyện hôm trước thôi.
Không thể không nói, Tia đúng là một tài năng. Dù cho từ đầu Schwarz đã không có ý m định giữ bí mật và có chút lơ là vì đang ở trên địa bàn của mình, nhưng đến được đủ gần để nghe thấy hắn và Noires nói chuyện mà cả hai đều không nhận ra thì không phải ai cũng làm được đâu. Một phần là vì Tia lúc đó không có địch ý, một phần khác... Phải chăng thời đại yên bình này đã làm hắn quá buông thả? Bản năng đã suy giảm rồi sao? Không thể nào, mới có mấy tháng. Nếu không rơi vào tình huống nguy hiểm cận kề chắc thì khó mà biết được. Nhưng mà chuyện này cũng khó mà xác định, làm gì có nơi nào có hoàn cảnh ác liệt như kiếp trước để kiểm tra đâu.
Schwarz nghĩ ngợi miên man cho đến khi Tia gọi hắn về với thực tế trước mắt.
"Chúng ta nói chuyện nhé."
Không khó để đoán cô muốn nói cái gì.
"Nếu như câu trả lời của ta là "không" thì sao?"
"Vậy thì ta sẽ bám theo ngươi cho đến cùng trời cuối đất mới thôi."
Ánh sáng trong mắt Tia nói lên rằng cô không hề đùa.
"Ha ha."
Schwarz nhún vai cười nhạt một tiếng, dường như chịu thua trước quyết tâm của cô.
"Ngồi xuống đi."
Hắn rút con dao nghi thức giắt bên thắt lưng ra, cắt một tảng thịt cá bao gồm cả xương ném sang cho Tia.
"Ta tin rằng ngươi sẽ có nhiều điều muốn nói lắm."
"A."
Bất ngờ vì phản ứng quá đỗi thản nhiên của Schwarz, Tia luống cuống bắt lấy miếng thịt cá. Cô bối rối nhìn hắn ngồi xuống một tảng đá bên kia, tỏ vẻ bình yên như không mà há miệng cắn một ngụm thịt cá. Rốt cuộc, Tia cũng chọn một hòn đá bằng phẳng cách Schwarz không xa mà ngồi xuống. Hiện giờ cô không có tâm trạng ăn uống cho lắm, nên mặc dù mùi hương hấp dẫn kích thích vị giác, Tia vẫn chưa động vào miếng thịt, trong lòng âm thầm tự hỏi phải bắt đầu từ đâu.
"Schwarz Skywalker..."
Cân nhắc mức độ nặng nhẹ của vấn đề, cuối cùng Tia cũng lên tiếng.
"Ngươi thật sự không phải hắn sao?"
Ngày hôm đó, cô chỉ nghe thoáng qua cuộc nói chuyện của Schwarz và Noires, đầu đuôi thế nào hay hoàn cảnh ra sao Tia đều không rõ. Mặc dù tỷ lệ khá thấp, nhưng vẫn có khả năng là cô đã hiểu lầm gì đó. Tia không muốn sự võ đoán của mình dẫn tới hiểu lầm không nên có, cô muốn biết chắc chắn sự thật đằng sau.
"Nếu như ngươi đang muốn nói tới Schwarz Skywalker mà mấy con bé kia biết thì sự thật chính xác như những gì ngươi nghĩ đấy. Ta không phải hắn."
Vẫn thản nhiên như cũ, Schwarz khẳng định suy đoán của Tia là sự thật.
Điều đó khiến cô không nhịn được thở dài, trong lòng cảm thấy nặng nề hơn mấy phần. Đoán được là một chuyện, nghe được chính đối tượng thừa nhận là một chuyện khác. Thú thật, Tia đã có chút mong đợi Schwarz phủ nhận điều đó, dù chỉ là giả dối thôi cũng được. Nhưng không, hắn thậm chí còn không cố che giấu chuyện này. Thái độ thản nhiên đó không giống như một người bị phát hiện bí mật. Nó như thể từ đầu hắn đã chẳng quan tâm rằng người khác có biết được chuyện này hay không rồi.
Điều đó khiến Tia đôi phần... Khó chịu.
Cảm xúc của bạn cô, của bọn họ, trong mắt hắn còn chẳng đáng để cân nhắc sao?
"Nếu ngươi không phải hắn, vậy hiện tại người đó đang ở đâu? Ý ta là kẻ thật sự mang cái tên này. Và ngươi... Rốt cuộc là ai? Mục đích của ngươi khi giả dạng hắn là gì?"
Tạm gác lại tâm trạng của bản thân, Tia tiếp tục hỏi, lần này không chỉ là một câu.
"Người đó mà ngươi nói hiện không còn trên thế giới này nữa."
Biểu cảm trên mặt chưa từng thay đổi, Schwarz bình tĩnh đáp lại, chỉ là lần này hắn có hơi dừng lại một chút, dường như hắn đang tìm lời lẽ thích hợp để giải thích.
"Ta là ai? Cái đó không quan trọng."
Tia có thể nhìn ra được, chỉ có vấn đề thâh phận của mình là Schwarz không muốn nhắc tới cho lắm.
"Còn về mục đích của ta khi giả dạng hắn ư?"
Không để Tia dành quá nhiều thời gian hoài nghi tại sao hắn lại muốn giấu đi chuyện đó, Schwarz đã nói tiếp.
"Ta không giả dạng hắn và cũng chẳng có lý do gì để làm vậy."
Câu nói sau đó hoàn toàn di chuyển sự chú ý của Tia ra khỏi thân phận thật sự của Schwarz.
"Ý ngươi là gì?"
Cô không hiểu hàm ý của hắn, nhưng trực giác của Tia cho biết đây rất có thể là mấu chốt của toàn bộ câu chuyện.
"Đứa trẻ đó đã hiến tế chính mình để đánh thức ta, nên nói chính xác thì ta cũng chỉ là một phần trong ý định của hắn mà thôi."
Tia mím môi, có rất nhiều thông tin mà cô có thể suy ra được từ câu nói này.
"Hiến tế? Đánh thức?"
Nhưng để chắc chắn, cô vẫn lặp lại hai từ khoá trọng điểm.
"Ngươi không nghe nhầm đâu, Schwarz Skywalker đã chạm vào cấm kỵ với cái giá là chính hắn. Khi ta tỉnh lại thì đã trong cơ thể này rồi và kèm theo là cả đống dây mơ rễ má với các ngươi nữa."
Sau đó là một khoảng trầm lặng, Schwarz không nói nữa và Tia cũng chẳng hỏi thêm gì.
Đại khái, Tia cho là mình đã nắm được phần nào câu chuyện.
Schwarz Skywalker ở trước mặt cô lúc này đây là một ai đó khác được chính Schwarz Skywalker thật sự đánh thức trong cơ thể mình bằng cách hiến tế chính bản thân hắn. Một hành động tương đương với t·ự s·át.
Nhưng tại sao Schwarz Skywalker lại phải làm vậy?
Trước đây, để tìm hiểu vấn đề giữa Schwarz và hai người Elsie, Arc đã phải bất đắc dĩ để cả nhóm xem qua quyển sổ nhật ký mà Schwarz để lại. Nội dung trong đó không nhiều, bọn họ cũng chỉ lướt qua những trang có liên quan đến mình để tôn trọng sự riêng tư của Schwarz, nhưng cảm giác tuyệt vọng và bất lực trong vài dòng chữ đó để lại thì khó mà coi nhẹ được.
Nếu như hành động thiếu suy nghĩ của Schwarz Skywalker là vì bị tuyệt vọng đẩy đến đường cùng thì sao?
Nếu như hắn làm vậy vì đã không còn lựa chọn nào khác thì sao?
Vậy thì bọn họ không phải h·ung t·hủ đã đẩy hắn tới bước đường này sao?
Không chỉ Elsie hay Irine mà chính cô, Aris và cả Arc cũng không tránh khỏi liên quan.
Schwarz Skywalker chỉ là một kẻ ôm lấy hy vọng níu kéo lại những mối quan hệ mà mình chân trọng. Và bọn họ là những kẻ đã chà đạp lên chút hy vọng nhỏ nhoi đó của hắn.
Nếu trong nhóm bọn họ có ai đó thật sự không góp phần vào "c·ái c·hết" của Schwarz Skywalker, người đó chỉ có thể là Sylvie. Bởi lẽ trong suốt những lầnSchwarz Skywalker tới tìm bọn họ, Sylvie dành phần lớn thời gian rúc mình trong ký túc xá cho đống nghiên cứu của mình. Truy cứu tới tận cùng, trừ Sylvie, ai cũng phải gánh trên người trách nhiệm góp phần đưa Schwarz Skywalker vào tuyệt vọng.
Schwarz Skywalker đã bị bọn họ bức tử.
Tội lỗi này không thể ngụy biện bằng hai từ "không biết" được.
Việc này còn đáng sợ hơn việc hắn bị người khác thay thế nữa. Những người khác sẽ nghĩ thế nào khi biết sự thật này đây.
Elsie và Irine thì không cần phải nói.
Aris cũng có một đoạn quá khứ nào đó với Schwarz trước đây.
Và Arc... Người lấy chính nghĩa làm tín niệm sống như cô...
Tia không dám tưởng tượng hậu quả có thể xảy đến.
Cô không thể để những người khác biết chuyện này được.
Tuyệt đối không thể.
Thời gian vẫn cứ im lặng trôi, không biết đã qua bao lâu, cô rốt cuộc cũng ngẩng đầu lên.
"Một câu hỏi cuối cùng."
Cô thều thào, ức chế cuồng phong thổi loạn trong lòng.
"Ngươi đã thay thế hắn từ bao giờ."
"Có quan trọng không?"
Tia gật đầu, ánh mắt run rẩy.
"Kể từ lần đầu ta và ngươi có một cuộc nói chuyện đúng nghĩa, ta vẫn luôn là ta."
"Lúc đó sao..."
Nếu cô nhớ đúng, cuộc nói chuyện đúng nghĩa đầu tiên của cô và Schwarz là cái ngày cô bị hắn nguyền rủa và đe doạ.
Vẫn còn tốt, Schwarz vẫn luôn là Schwarz mà cô biết.
Khi suy nghĩ đó xuất hiện trong đầu mình, chính Tia cũng cảm thấy bản thân có gì đó đã bắt đầu trở nên méo mó. Nhưng không thể phủ nhận, gánh nặng trong lòng cô đã vơi đi một nửa.