Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Lãnh Chúa Thời Đại: Binh Chủng Của Ta Là Goblin

Chương 62: Cảnh giới sức mạnh.




Chương 62: Cảnh giới sức mạnh.

"Thật may mắn là ta có ngươi." Nam nói.

Thực sự thì một trận đấu tập thôi cũng đã lộ ra số khuyết điểm như l·ũ l·ụt tràn bờ đê của lũ goblin.

Rõ ràng, chúng biết chiến đấu, nhưng không biết c·hiến t·ranh. Chúng am hiểu sức mạnh của cá nhân, nhưng không biết đến sức mạnh của tập thể và đoàn kết.

Mà chính cái điều đó là rất nguy hiểm. Vì nó vi phạm khái niệm cơ bản nhất của q·uân đ·ội. Thứ mà ngay cả vị tướng tài tình nhất thế gian này cũng phải đầu hàng.

Ta phải biết rằng, ở cái thời của Nam, Bộ chỉ huy dù có cả một hệ thống liên lạc nhưng còn chưa ai dám nói có thể điều khiển một đội quân hai trăm người trơn tru được nữa.

Như thế, yêu cầu về người lính vẫn luôn không thay đổi, rằng họ phải biết mình nên làm gì vào lúc này.

Mà đặt trường hợp ấy vào lũ goblin, thực điên rồ khi vọng tưởng rằng chúng có thể đánh tốt. Nhưng cũng rất là rất là tệ hại, khi mà chúng phạm vào những sai lầm ngớ ngẩn đến kinh ngạc.

Về phe phòng thủ.

Những con goblin bắn tên khi loạn chiến, tập trung vào kẻ thù trên tường thành hết mà không thủ những kẻ dễ dàng đang leo lên hơn, thậm chí còn quên bắn trọng nỏ.

Trong khi đó, phe tiến công nói thật ra cũng chẳng khá hơn.

Xông lên!.

Đó là thứ duy nhất chúng nghĩ và chúng thực hiện. Không có kế hoạch, không có đường rút lui, cũng không có một đội hình hay sự đoàn kết nào ở đây.

Mà tất cả những điều rắc rối đấy một khi đè lên vai của một nhân viên đa cấp như Nam. Khỏi nói, q·uân đ·ội thảm hại này chỉ có thảm bại thôi chứ chẳng có một điều gì khác.

Thế nên, thật may mắn là có Selena. Một sinh mệnh kỳ tích sinh ra từ chủng tộc này và cũng từng là một quan chỉ huy ở tiền tuyến.

Và so với phong thái tiêu cực của Nam, anh hùng goblin đã đưa ra một nhận định tích cực hơn, rằng:

"Một đội quân mạnh mẽ là một đội quân mà mỗi ngày đều tắm mồ hôi. Một đội quân tinh nhuệ là một đội quân đã thấy máu. Và một đội quân hùng mạnh nhất trên đời thì phải có cả hai."



"Rõ ràng," Nàng ta nói. "Chúng ta không có một cái nào trong hai, nhưng điều đó chưa hẳn là vấn đề của riêng chúng ta."

Nhưng rồi, khi nàng ta đối mặt với ánh mắt tràn ngập sự nghi ngờ của Nam. Một vẻ bối rối hiện lên trên khuôn mặt của Selena, khiến nàng ta phải thừa nhận:

"Được rồi, ta biết trận vừa rồi tệ.

Nhưng chúng ta chỉ có goblin thôi mà. Phải không?."

Và rồi, đáp lại cái sự thật hiển nhiên của anh hùng goblin là cái nhún vai và hơi thở dài bất lực của Nam.

Tình thế bây giờ kiểu như sáu ngày nữa thi đại học, và hắn ta thì thật sự không có một chữ nào trong đầu để mà khoanh lụi chứ nói chi là làm đúng.

Mặc dù, dựa trên thang bậc quan trọng. Nam hỏi:

"Liệu huấn luyện lũ goblin có làm ngươi..."

"Không có vấn đề gì." Selena ngắt lời.

"Đây không phải là lúc để hiểu thêm về chuyện gì đã và đang diễn ra," Nàng ta nói. "Chúng ta cần phải chuẩn bị cho sáu ngày sau."

Nghe vậy, Nam cũng thôi nói về những chuyện mà hắn chú định sẽ không liên quan.

Trái lại, khi tay trái của hắn bị nhấc bổng lên đột ngột, rồi lại như bao lần, Hoàng Kim Chủng lại nói sau khi bàn tay của Nam ngọ nguậy trên đầu.

"Cho thịt thịt thịt đi. Hết thịt thịt rồi."

Thế là, Nam lại hô biến ra một bao thịt khô.

Đấy rõ ràng là chuyện hắn am hiểu. Và nó càng rõ ràng hơn khi hắn ta ôm Hoàng Kim Chủng xuống những bậc thang dài ngoằng của cái đài cao và để lại mọi chuyện cho Selena.

Nàng ta sẽ làm tốt thôi...



Nam tin vậy.

...

Tối đến, lửa lại đốt lên. Vào những ngày cuối cùng này cũng hiếm có những câu chuyện hay vào buổi tối ngoài trừ công việc, và chỗ thức ăn ngon mà Trần Thanh Vy đã gửi tới.

Nam rõ ràng là đang thưởng thức một món thịt mềm mại phủ thêm sốt gia vị, một bát canh với những thứ rau củ hầm, lại thêm chút ít thịt băm.

Lúc này, Selena và Hoàng Kim Chủng không ở trên chiếc ghế quyền lực cùng với Nam.

Hắn nghe anh hùng goblin nói, sau khi nàng ta thao luyện lũ goblin đến tận chiều tà rằng nàng ta sẽ dạy cho Hoàng Kim Chủng vài thứ.

Thế là, Nam ăn một mình.

À không...Nếu như xét về lũ đang ăn như hùm đói xung quanh đống lửa thì hắn không cô đơn đến như vậy.

Dù cho, lượng thịt tiêu hao vào mỗi ngày của Nam chú định sẽ tăng gấp đôi, gấp ba vì ngay cả một người bình thường cũng biết rằng chúng cần phải ăn cho sung sức.

Mà đối với việc đấy, hắn cũng không giở trò tư bản ra. Ngay cả đối với những con Hogoblin mới vừa được chiêu mộ, vốn đã đẩy quân số của bè lũ Hogoblin lên năm mươi ba sau hai lần thể hiện tín ngưỡng của chúng y như con Goblin Shaman cũng được đối xử như nhau.

Thế nên, lần đầu tiên đám goblin cũng được ăn một bữa thịt đến no căng bụng. Điều mà đáng lẽ ra chúng sẽ kêu gào vang trời như không có Nam.

Và dĩ nhiên, chính vì điều đó mới khiến cho Nam có thể yên tĩnh ăn hết mớ thức ăn của mình.

Rồi sau đó, không biết là do tò mò hay bản thân hắn đã quen với Selena cùng với Hoàng Kim Chủ nhí nha nhí nhố nêm hơi thèm hơi mà bước tới chỗ Selena đang dạy dỗ.

Nó thực ra cũng không phải nơi xa xôi gì mà là trong hang động, lại khá gần nên Nam sau khi ngoặt một cái liền có thể thấy được nơi đang bị chiếu sáng bởi rêu này.

Selena đang ngồi thiền, nhưng trôi lơ lửng cách không trung một đoạn. Trong khi đó, mặt đối mặt với nàng ta là Hoàng Kim Chủng. Và đối phương thì cứ thi thoảng lại có một nắm thịt bay vào trong miệng.

Dù thế, Nam vẫn có thể trông thấy rõ ràng là một màn sương đang thoát ẩn thoát hiện sau lưng Hoàng Kim Chủng.



Theo như hắn nghe lõm bõm được từ Selena. Nàng ta gọi đấy là màn sương ý thức. Tuy rằng thứ hắn biết cũng chỉ đơn giản là thế thôi.

Vả lại, Nam không hứng thú thêm về điều đó nên có giải thích thêm cũng chỉ thừa thãi.

Ngay cả với việc tu luyện, hắn rõ ràng mình đang trong tình huống gì và cần cái gì thực tế hơn một chuyện rõ là phải dùng năm để tính.

Chính điều đó làm cho Nam sau khi ngắm nghía việc tu luyện của cả hai một hồi thì định lui ra.

Nhưng khi ấy, Selena, vốn nhắm mắt theo kiểu các khổ tu sĩ liền mở mắt ra.

Trong khi đó, Hoàng Kim Chủng vẫn nhắm nghiền mắt, bộ dáng không thể nói là vui vẻ được thì vẫn mở rộng màn sương sau lưng ra và cả việc nhai thịt chóp chép nữa.

Đối phương, chắc chắn trăm phần trăm là bị anh hùng goblin dùng tí thủ đoạn rồi. Dù việc đó thực sự khá cần thiết khi ép cô bé này thôi nghĩ về thịt và bắt đầu tu hành.

Còn Nam, hắn không biết nhiều như thế. Nhưng vì cũng nuôi Hoàng Kim Chủng nên hắn cũng mường tượng ra nguyên nhân của khung cảnh này.

Tuy nói, việc Selena mở mắt ra. Rồi cả hai nhìn nhau cả buổi không nằm trong suy tính của hắn. Thế nên Nam sau một lúc yên lặng liền mở lời:

"Ổn chứ?."

Mà vào lúc này, Selena nở một nụ cười nhẹ. Dù biết rằng hắn ta tới đây tám chín phần mười chỉ để xem thôi. Nhưng nàng ta vẫn nói:

"Ngươi có nghe ta kể về cảnh giới trong tu hành không?."

Nam định từ chối.

Chỉ là, hắn đột nhiên nhớ ra là ngày mai mình sẽ tiến hành nghi thức gì đó. Thế nên, nhân lúc này hiểu rõ về những cảnh giới trong tu hành trên thực tế là sẽ có lợi cho hắn ta.

Ít nhất, Nam giờ đối với thứ gọi là siêu phàm trên cơ bản là hai mắt đen thui.

Mà điều đó, như hỏi sau thì chi bằng nhân cơ hội này tường tận cho rõ.

Nghĩ vậy, Nam đáp:

"Ngươi cứ nói."