Chương 65: Cuộc chiến vào một giờ sáng.(2)
Tảng đá to lớn lăn xuống núi không ngăn được lũ quái vật.
Chúng dễ dàng xông phá bức tường nho nhỏ này bằng cách nuốt chửng nó theo đúng nghĩa đen. Máu chúng, như thứ axit đậm đặc nhất thế gian biến hòn đá lao xuống thành một bãi dịch thể.
Còn lũ quái vật chưa bị đè lên thành bánh thịt thì đã thức tỉnh hoàn toàn. Tất cả khối thịt trên cơ thể chúng vặn xoắn lại, theo đà chạy, dần biến thành những sinh vật quái dị.
Có con đi hai chân, mình đầy gai nhọn cùng cái miệng rộng toác. Có lũ bốn chân, bò lổm ngổm với những con mắt trợn ngược lên cùng tàn chi huơ múa. Cũng có loại sinh vật, như lũ thú nếu như cái đầu không ở đằng sau và miệng không ở đằng trước.
Rõ ràng, so với lũ goblin xúc tu của Nam. Đám sinh vật này đã không xứng vào vai phản diện vì chúng nó đã ở một tầm cao mới. Một thứ đại diện cho hỗn loạn, vô tự nhiều hơn là một đám chín mươi chín phần trăm đưa exp, và một phần trăm duy nhất là để thôi động cốt truyện.
Chúng ta không thể hiểu rõ ràng sự kinh tởm khi chứng kiến chúng đâu. Một bức tranh, một bộ phim sẽ lột tả được cách mà những con quái vật này xông lên một cách hỗn loạn lên con đường giờ đã rực lửa.
Những cạm bẫy, phần lớn là hố vốn được dẹp đi tạm thời trong trận đấu tập không thể cản nổi bước chân của lũ này.
Ngay cả ngọn lửa đỏ rực do những thứ chất đốt mà chỉ cần một mồi lửa vứt vào là cháy lên, vốn được Nam chôn trong những cái hố giờ cũng chỉ đóng vai trò là ánh sáng.
Rõ ràng, một người luôn lo về một cuộc t·ấn c·ông bất ngờ như Nam không nghĩ tới một trận đánh trong đêm mới là lạ thường. Như vậy, chúng ta có thể hiểu hoàn toàn là tại sao hắn lại nghèo đến mức không chi thịt mua đá xây dựng, tiết kiệm gỗ đốt.
Vì một phần đã ở đây, thứ đang cháy bừng bừng và chắc chắn là không tắt cho đến trưa đó.
Nhưng hắn đánh giá cao lửa. Vậy nên, lũ quái vật xông qua biển lửa một cách dễ dàng để rồi bước vào tầm ngắm của tháp canh.
Hai cây Ballista không do dự chào đón chúng bằng hai phát tên. Và không cần ngắm làm gì, vì lũ này không có đội hình. Chúng giẫm đạp lên nhau để t·ấn c·ông, chúng tham lam mà đói khát bất chấp xông về phía bức tường đang được lũ Goblin Shaman canh giữ.
Anh hùng goblin đâu?.
Tin tệ đây.
Người ta bảo lo cái gì cái đó tới. Phía bầu trời của hai hẻm núi. Không cần phải trông thấy lũ sinh vật đang bay lượn làm gì mà chỉ ngửi lấy mùi thối đặc của chúng cũng đủ để những chòi canh vang rền tiếng báo hiệu.
Mà lại, lũ này như lũ dưới mặt đất. Chúng tham lam, chúng khao khát, và chúng đang điên cuồng hướng thẳng về phía những ngôi nhà và hẳn sẽ xuyên thủng lớp tường chắn ở hang động một cách dễ dàng.
Mặc dù, chúng có phí thời gian tập trung vào chòi canh thì cũng chẳng tốn mấy thời gian để làm gỏi lũ goblin đã sợ đái ướt khố đâu. Dẫu sao thì, bọn này chung quy còn dám gõ báo hiệu là gan dạ lắm rồi.
Mà Selena đang ở đó, trên bầu trời. Nàng ta giờ đang nắm trong tay một hạch năng lượng. Có lẽ, theo như Nam đoán thì đối phương định sẽ quét sạch hết đám quái vật trong một đòn.
Và Nam, bằng một cách kỳ diệu nào đó đã liệt kê vừa khớp trường hợp tồi tệ nhất mà hắn có thể tưởng tượng ra thì hy vọng rằng đòn đánh ấy sẽ giải quyết xong.
Không thì...Nam lại dõi mắt về phía Hoàng Kim Chủng đang bò lên cái cây giờ đã cao mười mét. Đối phương miệng cắn chặt túi thịt không thả, trong khi khó khăn dùng móng và chân bấu chặt vào thân cây.
Sau đó, nàng ta ngã...
Rồi sau đó nữa, cô bé đáng thương đẫm lệ nhìn thịt khô bay tứ tung ra khỏi túi thịt, chúng rớt lên đất, dính đầy cát bụi.
Nam giơ tay xoa vầng thái dương của mình một cái. Cô bé này, quả thực không làm cho hắn cảm ta cảm thấy tự tin một chút nào.
Trong khi ấy, sau hai lượt tên chẳng thấm vào đâu.
Lũ quái vật đã xông tới tầm bắn của nỏ.
Hiển nhiên, lũ goblin đã học khôn, nhưng bắn chụm lên lũ quái vật này ngoài trừ khiến thân thể của chúng bị cắm vào một mũi tên cho có thì cũng chẳng làm được gì.
Lũ ấy vẫn cứ xông lên, như một dòng lũ không thể cản phá.
À không...Vì cứ một loạt trọng nỏ, hai, ba sinh vật kỳ dị sẽ bị hất bay, rồi bị lũ ở sau đạp c·hết. Vậy là coi như tính toán cũng cản được đôi chút trước khi chúng bước vào vòng nguy hiểm.
Mà ở cái vòng năm mươi mét này. Một trận giáp lá cà sắp diễn ra.
Chỉ là trước đó, goblin dùng nỏ óc chó nhưng không phải là không có óc. Chúng biết tên không có tác dụng nên vứt nỏ đi, mà đó, là đến phiên một cơn mưa tạp vật được ném xuống.
Đá lăn, gỗ lăn, đao, giáo, bom lửa, lựu đạn và ta có thể thấy được một cái đèn lửa bị vứt xuống. Chúng bằng cách nào đó, rõ ràng là hữu hiệu hơn mũi tên, nhưng cũng không ngăn được lũ quái vật đã đánh tới tường thành.
Rồi chúng bay, chủng nhảy, chúng bò lên trên hành lang. Ngay cả tường thành, lũ này cũng đang đâm, chém, cắn, cùng hàng tá thứ khác khiến cho cái chỗ này sụp đổ.
Trong khi đó, thứ chúng phải đối mắt là những cây trường thương cùng những căn xúc tu quất chúng về nơi bắt đầu. Dù thế, một số đã lên được trên tường và nuốt chửng một con Hogoblin.
Tràng cảnh bắt đầu hỗn loạn lên. Đám goblin, dù đã tu tập được một ngày nhưng đang thể hiện bản chất goblin của chúng. Các thứ tự tiến công và phòng thủ đã tan vỡ, giờ chỉ có con nào nhào lên thì con goblin nào gần thì con đó đánh, vô luận chúng có đang cầm cái gì trong tay không.
Mà cũng vì thế, sự áp đảo của lũ quái vật tăng lên điên cuồng. Chúng đã nhanh chóng chiếm được nửa hành lang, rồi sắp sửa đột phá phòng tuyến loạn xạ của đám thủ thành mà ta chẳng chờ mong gì này.
Nhưng rồi, chính nghĩa có thể tới muộn nhưng không bao giờ từ bỏ ai. Một con loli với đôi mắt ướt đẫm cùng hai cái cây đã đảo ngược tình tế tồi tệ này bằng vô số xúc tu cùng nhánh cây hất tung đám quái vật xuống lại.
Trở về vài phút trước, dù có chút khó tin nhưng khá hợp lý. Hoàng Kim Chủng từ bỏ túi thịt, con bé vì vậy mà cũng trèo lên cái cây nhanh hơn và dùng một trò duy nhất mà Selena đã dạy nàng ta từ tối tới giờ.
Quyền năng, thứ tạo nên sự cách biệt như lạch trời giữa Bạch Ngân chủng và Hoàng Kim chủng vào lúc này tinh tế hiện ra.
Và sự thật chính là cô bé chỉ cần nhét năng lượng vào cây thì chưa đầy ba mươi giây, lũ quái vật giờ phải đối mặt với hai cây cổ thụ cao ba mươi mét cùng vô số xúc tu của nó.
Nhưng nếu như vậy mà đã ngăn được lũ quái vật thì vẫn là mơ tưởng một chút. Chúng đã đục thủng tường, rồi như một cơn lũ trào qua cái khe hở đó trong lúc vẫn t·ấn c·ông lên hành lang.
Nhưng cũng chính vào lúc này, Selena ở phía trên bầu trời cũng đã tung đại chiêu. Chính xác là, những quả cầu đủ mọi loại màu sắc như muốn chiếu sáng lấy một vùng trời tăm tối xuất hiện.
Rồi sau đó, ánh sáng chói lòa hơn nữa xuất hiện cùng sóng xung kích thổi bay cả vài cây đèn lửa đang thiêu đốt trong lãnh địa.
Một số trong chúng, chắc chắn là cố tình bay tới nổ nát xác đám đang trào ra, đủ thời gian để lũ goblin trên tường thành nhảy xuống để tiếp tục phòng thủ.