Chương 74: Nghi thức thanh đồng chủng. (3)
Nam hồn nhiên không biết được bao tâm tư của cô goblin Selena mà ăn hết phần ăn của mình.
Bữa ăn vào ngày hôm nay, sau những gì đã diễn ra, thì nó là bữa gần với bữa tệ nhất trong cuộc đời của hắn ta. Dù vậy, kể từ khi mặc bộ vũ trang sinh mệnh thì hắn có một cái dạ dày khá khỏe, và cái lưỡi cũng được nhờ khi người anh em kia kêu réo lên.
Ở khoản này, Nam đã dần hiểu được tâm trạng của Hoàng Kim Chủng, khi nàng ta phải ăn luôn mồm.
Nhưng rồi khi ấy, Selena nói:
"Đi thôi, đã đến lúc thực hiện nghi thức cho ngươi rồi, Nam à."
Đáp lại nàng ta là một cái gật đầu của Nam. Ngay sau đó, Hoàng Kim Chủng cùng với hắn rời khỏi bàn ăn.
Đối phương, vì Selena đã hứa trong chuyến đi vội vàng của mình nên được thêm một cái đặc quyền nữa là được bay cùng những miếng thịt, trong lúc nàng đang cầm thực chắc túi thịt khô trong tay.
Còn Nam, thì cũng được bay, nhưng trái với chuyến bay sốc óc hồi sáng thì hắn giờ bay khá từ tốn. Nhưng cũng không chậm cho lắm vì nơi chứa ký ức kinh hoàng của chàng trai trẻ thực ra cách đó cũng không xa.
Cái cây, sau khi nó được lắp năm viên hạch năng lượng giờ trông khá là bình thường so với những bộ dáng quái dị trước đó.
Mặc dù, cái độ tà ác của cái cây này chỉ tăng chứ không có giảm do một con goblin tên Selena nào đấy. Chính đối phương, kẻ đã ứng dụng ngôn ngữ của con goblin Shaman nào đó để gia tăng khả năng của cái cây lên.
Và nếu như bỏ qua hết những căn xúc tu cùng rễ cây dưới mặt đất thì nó cho Nam cảm giác khá giống trí tuệ nhân tạo, vốn chỉ xuất hiện trong những bộ phim khoa học viễn tưởng.
Kiểu như, khi cả ba bước tới. Một thanh âm như là tiếng gió rít vang lên bên tai Nam.
"Ca ngợi Mẹ vỹ đại."
Mà Selena, cũng dùng thứ tiếng gió rít đó để đáp lại nó, và được Mồi Lửa dịch ra là:
"Ca ngợi Mẹ của chúng ta. Ca ngợi Y'Nevva. Ca ngợi sinh mệnh và ân phước của bà. Và ca ngợi những học giả trên con đường siêu phàm, chúng ta luôn sẽ cúi đầu trước ơn Mẹ và thề rằng một mai nào đó sẽ siêu việt bà..."
Nam nghe cũng được vài tiếng trong đó. Cũng bởi, tất cả những gì Selena và cái cây giao lưu kỳ thực cũng chỉ gói gọn trong một tiếng gió rít mà như không được phiên dịch thì hắn ta cũng chả biết gì đâu.
Nhưng trong trường hợp hắn nghe được, thì Nam cũng sẽ chẳng để ý đến những ngôn từ sặc mùi tôn giáo ấy. Luôn vậy, Selena một khi nói nhiều thì kiểu gì nàng ta cũng như đám goblin hô 'Gob' thôi, khác mỗi chuyện là ngôn từ đa dạng và phong phú hơn.
Cả việc hắn ta không đạp vào mông của nàng ta nữa chứ.
Thế là Nam chờ đợi.
Cũng may, những lời ca ngợi của cái cây và anh hùng goblin cũng kết thúc sớm để cho công việc chính được bắt đầu.
À không...Nếu nói một cách chính xác thì ngay khi họ giao lưu. Những cái rễ cây đã trồi lên tạo thành một cái tế đàn đơn sơ, với một vòng cây uốn cong lại thành một hình xoắn ốc. Mà ngay sau đó, bốn cái trụ đầy những ký tự xuất hiện tạo thành một hình chữ nhật, rồi những kí tự đó lại dường như đi theo những mạch rễ nhỏ biến đống ở xoắn ốc cũng bắt đầu rực rỡ một thứ ánh sáng màu xanh lục.
Rồi trong cái thoáng chốc ấy, cả cái vòng xoắn ốc tuôn trào lên một cột ánh sáng xanh lè
"Bước vào trung tâm đi, Nam." Selena nói.
Mà nghe vậy, Nam hít một hơi, chầm chậm bước vào bên trong cột sáng đó.
Ngay lập tức, một cảm giác thoải mái kinh khủng ập vào trong tâm trí hắn. Và nếu ta có thể ví dụ thì nó giống như gấp trăm ngàn lần cảm xúc của bạn khi đang nhắm mắt lại sau một ngày mệt mỏi nhưng phi thường tuyệt vời.
Phải, nó như một liều thuốc gây mê cực mạnh, và nó hoàn mỹ đến nỗi bất cứ ai cũng không thể kháng cự lấy cái cảm giác bay bổng trên thiên đường này.
Rồi đáng lẽ, khi ý thức của Nam dần chìm vào giấc ngủ say sưa, thứ sẽ cải tạo thân thể của hắn trong thời gian ấy bị một lực cản cực mạnh vào đòn quyết định.
Mà Nam, dù cho giờ đang trong trạng thái vô ý thức thì thứ sâu thẳm hơn là tiềm thức của hắn bất ngờ lại tiến hành chống trả quyết liệt.
Điều đó, biến mọi thứ vốn nên bình thường bắt đầu trở nên tồi tệ đi.
Selena đã sai lầm.
Không, nghĩ lại thì trong suốt cuộc đời dài đằng đẵng của lịch sử cũng đâu có ghi chép gì về trường hợp này. Vậy nên, anh hùng goblin khi thấy thân thể của Nam đang cố gắng hủy diệt chính nó bằng cách chống cự lại nghi thức thì trợn tròn mắt.
"Không đúng! Không đúng!." Nàng ta lẩm bẩm.
Rồi trong một khoảng khắc, thiếu nữ, kẻ vốn đã chắc chắn rằng các thông số của cơ thể Nam hoàn toàn không có vấn đề thì lại chợt nhớ vào những ngày đầu tiên nàng ta gặp hắn. Lúc ấy, hắn rõ ràng đã có một dấu hiệu mơ hồ của một vài vấn đề về tâm thần.
Như vậy, lần theo cái suy nghĩ đó thì đáp án của tình trạng hiện giờ đã rõ ràng.
Ý thức! Ý thức của hắn ta vẫn bị ô nhiễm!.
Mà nàng ta, chưa hẳn là không kiểm tra Nam về vấn đề này, nhưng can thiệp vào cả tiềm thức thì trừ khi anh hùng goblin muốn biến hắn thành người thực vật mới dùng cái biện pháp đó.
Cứ như vậy, một sai lầm chí mạng đã được tạo ra.
Giờ thì, không hề do dự thêm một giây nào, Selena ngay lập tức dùng quyền năng của mình, cố gắng cắt đứt cái nghi thức có thể biến Nam thành một con quái vật này.
Nhưng vô dụng...Quyền năng của nàng ta bị một thứ gì đó ngăn cản rồi.
Là mồi lửa!.
Anh hùng goblin nhận ra vấn đề ngay lập tức.
Chính cái ấn ký của Nam đang liên kết với pho tượng, biến nghi lễ này bọc thêm một lớp áo giáp kháng cứ mọi ý đồ phá hủy nó và tổn thương Nam. Nhưng giờ, chính cái nghi lễ này đang g·iết c·hết hắn ta, thì nó lại là thứ đưa Selena vào một quyết định khó khăn.
Phá hủy pho tượng, hoặc để mặc cho hắn c·hết.
Mà vị anh hùng goblin đáng kính của chúng ta đã dùng tầm ba giây để đưa ra quyết định. Khi ấy, Hoàng Kim Chủng vốn đang nhai thịt hồn nhiên chợt nhăn mày một cái, ngay sau đó, từ cái v·ết t·hương ấy nhỏ ra một giọt máu, bay về phía tay của Selena.
Nàng ta vào lúc này cả người đều run rẩy. Nhưng ánh mắt thì đã kiên định rồi. Vì có máu của Hoàng Kim Chủng trong tay, chỉ với một pho tượng chưa được một sự phòng hộ chuyên nghiệp nào đều sẽ b·ị đ·ánh lừa.
Mà anh hùng goblin, giờ cũng làm ra hành động gian nan nhất cuộc đời của nàng ta.
Nó chỉ bắt đầu bằng một thanh âm nhẹ nhàng thôi, nhưng hình ảnh pho tượng mà nàng ta còn thề thốt dùng mạng sống bảo vệ giờ bị chính tay đối phương bóp nát. Nó hóa thành tro, tan biến vào trong hư không.
Rồi sau đó, Selena cưỡng ép cắt đứt nghi thức lần thứ hai.
Thế nhưng, tiếc thay là vẫn không được.
Cột sáng màu xanh lục giờ nhuốm mình thành một màu đen kịt. Rồi cứ như một c·ơn l·ốc x·oáy, biến mọi thứ cố cắt đứt nó trở thành phí công vô ích.
Khi ấy, ta đâu có thể hình dung sự phẫn nộ đến tột cùng của anh hùng goblin. Nhưng sự thật, nàng ta bây giờ nghiến răng, hai bàn tay nắm thành nắm đấm.
Và trong một phút điên cuồng, đối phương vậy mà vung tay phải thẳng vào cái cột sáng màu đen kịt ấy.
Dĩ nhiên, chả có kì tích nào ngoài việc cánh tay ấy bị xé nát một cách tàn bạo.