Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Linh Dị Người Ghi Chép

Chương 10: Tiến Hóa




Chương 10: Tiến Hóa

Sau giờ làm,Hùng trò chuyện với Thành Đạt một chút,sau đó nói cho hắn về chuẩn bị một số thứ để ngày mai Hùng giúp hắn chữa bệnh.Thành Đạt mặc dù không hiểu chuẩn bị mấy thứ này có tác dụng gì,nhưng hắn cũng muốn thử một chút,biết đâu lại có hiệu quả thì sao.

Tối đến,Hùng ngồi trong nhà lên mạng tìm hiểu thêm một số câu chuyện liên quan đến bóng đè,nhưng kết quả chủ yếu đều liên quan đến khoa học,mà không thấy cách điều trị dân gian nào thật sự có hiệu quả.

Theo như thông tin mà Hùng biết được thì bóng đè là hiện tượng xảy ra khi người ta bị ảo giác,thường xảy ra khi thức dậy,những ảo giác thường gập là cảm giác tim bị đè nén khó thở hoặc có một thứ gì đó kinh khủng đang ở trong phòng.

Hùng nghi ngờ tình trạng của Thành Đạt không phải là ảo giác mà thật sự như thế,nhưng nếu muốn chữa bệnh do quỷ gây ra thì phải tìm đến một con quỷ khác.Không ai khác mà chính là Kim Liên,nàng nếu chịu ra sức thì vấn đề của Thành Đạt là không khó để giải quyết.

"Vấn đề là mình phải làm gì để Kim Liên chịu giải quyết con quỷ kia đây?"

"Chỉ có thể thử mới biết được,biết đâu con quỷ kia sẽ hợp với khẩu vị của nàng."

Không suy nghĩ lung tung nữa Hùng ngủ một giấc dài cho đến sáng hôm sau.Buổi sáng vẫn là thời gian làm việc thuộc,Hùng bắt gặp Thành Đạt liền hỏi thăm một chút.

"Cậu chuẩn bị những thứ tôi nói ra sao rồi?"

"Quá đơn giản,xong từ tối hôm qua rồi."

Những thứ mà Hùng yêu cầu không hề làm khó Thành Đạt một chút nào,gia đình hắn có tiền nên những việc như này chỉ cần thuê người với giá cao một chút là làm xong rất nhanh.

"Vậy thì tốt,tối nay cứ giao cho tôi là được."

"Anh bạn có chắc không vậy?"

"Cứ thử đi,dù sao cũng không mất gì mà đúng không."

Thành Đạt nghe được lời chẳng có tí trách nhiệm nào cũng chỉ đành thôi,dù sao cũng như Hùng nói nếu thật thất bại cũng sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra,không thử sao biết có thành công hay không.

Tối đến,Thành Đạt dẫn Hùng đi về nhà của hắn.

"Hùng hả con,vào trong chơi đi,để cô chú chuẩn bị cơm cho."

Người mở cửa là mẹ của Thành Đạt,hắn từ đi qua đây chơi nhiều lần nên mọi người cũng không có xa lạ gì.

"Cảm ơn cô,làm phiền gia đình mọi người rồi."

"Có gì mà phải ngại chứ,vào đi."



Thành Đạt cũng dẫn hắn vào trong chơi một chút rồi ăn tối,hai người cũng không có nói cho phụ huynh của Thành Đạt là sẽ giúp hắn trị bệnh,chỉ nói là Hùng muốn ngủ một đêm ở đây.

Nhà của Thành Đạt rất có tiền nên vẫn dư một vài phòng trống để có gì tiếp khách nên mọi chuyện rất thuận lợi.

Tối đến,Thành Đạt dẫn Hùng đi đến căn phòng đặc biệt mà hắn đã chuẩn bị trước.

"Chuẩn bị xong rồi sao,vậy thì bịt mắt lại rồi ngủ đi,còn lại để cho tôi."

"Nếu không thành công thì cũng đừng tự trách,đừng có quan trọng quá vấn đề."

"Biết rồi,đi ngủ đi."

Kế hoạch đêm nay là Thành Đạt sẽ đi ngủ,còn Hùng sẽ quan sát xem có chuyện gì xảy ra.Thành Đạt đeo lên một cái bịt mắt rồi nắm xuống đi ngủ,nhưng được một thời gian vẫn chưa có gì xảy ra.

Hùng mất kiên nhẫn nói.

"Đi ngủ đi,làm gì thức hoài vậy?"

"Xin lỗi,tại có chút lo lắng nên khó ngủ,sắp ngủ rồi."

Một lúc lâu sau Hùng nghe được tiếng ngáy của Thành Đạt liền xác định được hắn đã ngủ.Hùng đứng dậy đi đến công tắt đèn bật hết tất cả lên.

Kế hoạch lần này rất đơn giản,bởi vì hắn suy đoán nếu con quỷ núp trong bóng của Thành Đạt,thì chỉ cần chọn một nơi không có bóng thì nó sẽ xuất hiện,để làm một căn phòng không có bóng thì phải cần ánh sáng trong phòng đến từ mọi phía không góc c·hết.

"Cạch"

Cả căn phòng trở nên phát sáng cực kỳ chói mắt,cũng chính là nhờ sáng như vậy Hùng mới thấy được một cảnh khó tượng khó tin.Trên giường có một bóng đen trông khá giống Thành Đạt đang ngồi trên người hắn,có vẻ như Thành Đạt không thể phát hiện được sự hiện diện của nó.

Nó thấy mình bị phát hiện cũng không có bỏ chạy mà đưa đôi tay ra bóp lấy cổ Thành Đạt,khung cảnh một người đang bị bóng của mình b·óp c·ổ khiến người ta rợn cả người.

Hùng thử ngăn cản nhưng kết qua vẫn như đã đoán trước là không thể chạm vào,nhiều lần thử nghiệm như vậy thì Hùng cũng chắc chắn rằng ma không không hề có thực thể.Hùng nhìn nó đang bóp chặt lấy cổ Thành Đạt thì bắt đầu gấp.

Cũng may,Kim Liên cũng có vẻ rất thích thú với bữa ăn này,nàng khi nhìn thấy cái bóng đen liền lao ra t·ấn c·ông nó.

"May mà nàng chịu ra tay,nếu không thì mình đã hại c·hết bạn của mình."

Hùng thật sự không đoán trước được việc con quỷ khi bị phát hiện sẽ t·ấn c·ông mà không phải là bỏ đi.Hắn âm thầm nhắc nhở mình để rút kinh nghiệm cho sau này,nếu như còn mắc sai lầm tương tự lần sau,thì có khi người bỏ mạng sẽ là hắn.



Quá trình chiến đấu cực kỳ nghiền ép,Kim Liên rất dễ dàng xé nát cái bóng đem nó nuốt vào trong bụng.Dù sao nàng bây giờ chỉ cách áo đỏ có một bước,tiêu diệt một con ma bình thường dễ như trở bàn tay.

Sau khi Kim Liên nuốt cái bóng vào,Hùng phát hiện dưới chân nàng cũng bắt đầu xuất hiện cái bóng mang hình dáng của nàng.

"Đây là? Nàng chẳng lẽ có thực thể sao?"

Vị trí màu trắng duy nhất ngay tim của Kim Liên từ lúc này cũng đã chuyển sang màu đỏ,nàng đã thật sự trở thành một con quỷ ảo đó.Hùng thử nghiệm đưa tay chạm vào nàng thì thấy hắn thật sự có thể động vào.

"Thì ra là thế,tiến hóa thành áo đỏ sau Kim Liên là có thể hiện hóa ra cơ thể."

"Không chỉ như thế,nàng chắc chắn còn có một năng lực nào đó nữa,nếu không áo đỏ cũng sẽ không đặc biệt như vậy."

"Vậy Huyết y thì sao? có thể làm gì?"

Mặc dù tổng kết được một số thứ nhưng Hùng vẫn không biết được năng lực cụ thể của Hồng y là gì,còn về Huyết y mạnh hơn nữa thì sao? Hùng không biết được chỉ có thể chờ Kim Liên biểu hiện xem sao.

"Xem ra mọi chuyện đã được giải quyết,mình cũng nên đi ngủ rồi."

"Nàng lại biến mất?"

KIm Liên lại lần nữa biến mất,Hùng thử nghiệm quơ tay ra sau lưng thì không chạm được vào nàng.

"Vậy là trở thành Hồng y thì nàng có năng lực cơ bản là chuyển đổi giữa thực và ảo sao?"

"Xem ra mình đối với quỷ vẫn như lần đầu tiếp xúc."

Hùng cứ nghĩ hắn đã khá hiểu về quỷ nhưng hôm nay hắn phát hiện mình vẫn không hề biết gì nhiều về chúng.Không suy nghĩ nhiều nữa Hùng tắt đèn,leo lên một cái giường bên cạnh Thành Đạt nằm ngủ.

Sáng hôm sau.

Thành Đạt thức dậy phát hiện tối hôm qua mình ngủ rất ngon không có chuyện gì xảy ra,hắn bây giờ cảm thấy tinh thần rất thoải mái không còn căng thẳng nữa.

"Nè tôi thấy mình khỏi bệnh rồi,cậu làm sao làm được vậy?"

"Tôi không làm gì cả,chắc là do bệnh tâm lý thôi."

"Chắc vậy,hôm nào nhớ lại đến chơi nữa đó."



"Được rồi,nếu có rảnh tôi sẽ đến."

Hai người chuẩn bị một chút rồi,đi đến công ty làm việc như thường lệ.Tối đến Hùng quay trở về nhà bắt đầu ghi chép lại những sự việc xảy ra tối hôm qua,cũng như ghi chép lại quỷ bóng cùng quá trình tiến hóa của Kim Liên.

"Thứ này không biết sau này sẽ có giúp ích được gì cho mình không?"

Hùng có chút mê mang nhìn vào quyển sách mà mình viết,hắn lúc đầu chỉ là vì sở thích nên mới viết ra.Bây giờ nghĩ lại hắn thấy mình có chút ngốc khi mạo hiểm tính mạng cho những việc như thế này.

"Mình lại giống lúc còn trẻ rồi,lại mất phương hướng sao."

Từ nhỏ Hùng đã có chút khác người,hắn không bất kỳ mục tiêu gì trong cuộc sống,nên khi đi học cũng không cố gắng như những bạn học khác.

Khi lớn lên hắn đi làm cũng chỉ vì mưu sinh kiếm sống cũng vẫn không có sở thích gì,cho đến khi hắn khám phá được thế giới ma quỷ thì mới tìm được mục tiêu của mình.

Nhưng hắn phát hiện mình không thể làm gì được những con quỷ,vậy mình đi vào những nơi đó mạo hiểm mạng sống thì có ý nghĩa gì? Tìm c·hết sao?

Chứng bệnh suy nghĩ nhiều đôi khi khiến cho Hùng rất mệt mỏi,hắn chỉ đành dẹp mọi thứ qua một bên rồi đi ngủ,cứ để chuyện gì đến thì nó đến đi.

Sáng sớm.

"Cốc Cốc Cốc."

Hùng tỉnh dậy khi nghe có tiếng gõ cửa.

"Mới 6 giờ sáng mà lại có người gõ cửa? Mình có quen ai ở quanh đây đâu?"

Tò mò nhìn ra xem thử,Hùng thấy một người đàn ông mặc trên người một bộ vest đeo kính đen đang đứng trước cửa,thấy kẻ đến là người,Hùng mở cửa ra một chút hỏi.

"Anh là ai,tìm tôi có chuyện gì."

Người mặc vest đen trả lời bằng một giọng nói rất nghiêm túc.

"Tôi là người của chính phủ,đây là giấy phép của tôi,tôi có thể vào nhà trò chuyện với cậu một chút không?"

"Tôi không có làm gì phạm pháp mấy anh tìm tôi làm gì?"

Hùng là người rất đa nghi hắn làm sao dám cho người lạ mặt vào nhà,thấy hành động của hắn người áo đen cũng bất đắc dĩ nói.

"Cậu có thể lên mạng kiểm tra,giấy phép của tôi là thật đó."

Kiểm tra một chút Hùng phát hiện thấy người này cũng không nói dối,bên người Hùng có một con Hồng Y quỷ nên cũng không sợ b·ị c·ướp hay gì,liền cho hắn đi vào.

"Được rồi,mời vào."