Chương 99: Đêm
- Ò inh Ò inh!
Tiếng còi báo động bắt đầu vang lên inh ỏi, giống như là báo hiệu một chuyện gì đó không hay sắp xảy ra.
-Nhanh đuổi theo bọn họ! Nhanh!
Đi cùng với đó là giọng lệnh uy nghiêm mà khẩn thiết của Cynthia.
`
Ngay tại lúc phát hiện hai cái định vị đã thay đổi vị trí, Cynthia liền biết là Lando đã dẫn theo Sky trốn thoát khỏi trụ sở của Đội Đặc Nhiệm.
Hai vị kỵ sĩ đã cùng nhau trốn thoát khỏi trụ sở Đội Đặc Nhiệm, đó là tình huống dường như chưa bao giờ xảy ra.
“Hừ! Tại sao bọn nó hôm nay lại có suy nghĩ lạ thường như vậy chứ?”
“Bọn nó không biết chuyện này là quá sức mạo hiểm à?”
“Còn chưa biết hành động của kẻ thù là ra sao, ý nghĩ của bọn chúng là gì? Thì tại sao lại phải vội vàng hành động chứ? Quá nguy hiểm!”
“Biết thế kêu bọn nó trả lại đống động cơ và biểu tượng cho rồi.” Đó là những điều mà cô nghĩ đến mỗi khi nhìn tín hiệu định vị của hai vị kỵ sĩ ngày càng xa chỗ căn cứ.
Đáng tiếc, cô không thể tước đoạt các biểu tượng và động cơ từ Sky và Lando được.
Để đảm bảo tính an toàn tuyệt đối cho tổ chức cũng như bản thân, các kỵ sĩ luôn buộc phải mang động cơ Z-2 và các biểu tượng ngay bên người để có thể ứng biến bất kỳ trường hợp xấu nào xảy ra.
Và chính vì vậy, tất cả những gì mà cô có thể làm hiện tại là cử vài chiếc phi cơ đuổi theo và ngăn chặn Sky và Lando mà thôi.
Nhưng mà Cynthia biết, muốn đuổi theo hai người kia cũng không dễ như vậy.
Tốc độ của Sky rất là nhanh, nếu như cậu ấy muốn.
Mặc dù nghe khá là điên rồ, nhưng mà Sky có thể đạt đến tốc độ của ánh sáng mà không hề gặp bất cứ biến dạng nào bởi việc ma sát với không khí nhờ năng lực bảo hộ của Gió.
Tất nhiên, đó là trong điều kiện lý tưởng mà thôi. Chứ bình thường thì cậu ta rất khó để đạt đến vận tốc như vậy. Một là vì bình thường không có quảng đường đủ dài để cậu có thể di chuyển. Hai là vì cậu ta cũng không nhất thiết phải làm như thế. Và ba, trong chiến đấu, không phải cứ càng nhanh là càng tốt.
Quái vật là một nhóm sinh vật kỳ bí, hình thù đa dạng, năng lực thiên kỳ bách quái. Nếu không cẩn thận với tốc độ, rất dễ sẽ bị lật bàn.
Như trận chiến với Người Múa Rối (chương 3) may là Sky vẫn còn giữ tốc độ, nếu không thì cậu đã bị đống tơ sắc nhọn của quái vật kia chia ra thành từng mảnh luôn rồi.
Phải biết, các vụ v·a c·hạm với tốc độ cao thường sẽ để lại hậu quả rất khôn lường.
Mà hiện tại Sky cũng không còn cần phải dè chừng tốc độ của mình nữa, cho nên việc đuổi kịp hai kỵ sĩ là rất khó, rất rất là khó.
---
Trong đêm tối im lặng.
Đêm hôm nay không trăng, mây lại mù mịt như tương lai của một số người vậy. Thời tiết như này quả là rất khó chịu đối với bất cứ ai muốn phi hành giữa tầng trời thấp.
Giữa hồ nước yên tĩnh, cho dù gió thu thổi nhè nhẹ cũng không thể làm một gợn sóng nổi lên.
Hoặc có thể tạm gọi là như vậy.
- Uỳnh!!!
Một cái bóng vọt qua với tốc độ cực nhanh, làm nước hồ bị chia ra thành hai nửa nhấp nhô.
- Vùuuuu!
Bám theo sau cái bóng kia làm một thứ gì đó to lớn bay với tốc độ nhanh không kém, đồng thời khiến những làn sóng trên hồ vỗ vồ vập chẳng khác gì sóng biển ngày gió bão trập trùng.
Nếu bây giờ là trời sáng, có thể thấy có một vài chiếc phi cơ đang lao về phía trước với tốc độ rất nhanh với mục đích theo đuổi một bóng người kỳ lạ ở phía trước.
Ờm… mặc dù gọi đó là bóng người, nhưng mà nhìn rõ thì cái bóng này giống như hay người đang nằm chồng lên nhau thì đúng hơn, vì thực sự nó vốn là như vậy.
- Sky! Nhanh lên nữa đi! Với tốc độ như này thì cứ theo đà này chúng ta sẽ b·ị b·ắt kịp mất!
Được Sky cõng trên lưng Lando hối hả nói. Nhận ra chiếc phi cơ đang truy đuổi đằng sau là hàng của tổ chức, hắn liền ngày càng vội vàng hơn.
Không vội vàng sao được? Nếu bị tổ chức bắt lại, bọn hắn coi như xong, Z cũng sẽ thành dĩ vãng.
- Biết là cần nhanh, nhưng bay với tốc độ này làm em mất sức quá, em cần phải nghỉ ngơi bổ sung thể lực mới được!
Sky phàn nàn nói. Cậu là con người, chứ có phải cái máy đâu mà không biết mệt? Mà máy móc khi hoạt động quá sức còn có thể bị quá tải nữa, huống hồ gì cậu chỉ là một người hơn người bình thường một chút?
Bay một thời gian rồi, không mệt sao được?
- Hay là anh tìm cách chặn lại đống phi cơ này thử xem? Nếu vậy thì chúng ta có thể tranh thủ thời gian mà nghỉ ngơi được một chút.
Chán nản Sky nói lên ý nghĩ của mình.
- Không được! Đây là đồ của Đội Đặc Nhiệm! Lại còn là một mẫu rất đắt tiền nữa! Nếu làm hư thì anh sẽ phải bồi tiền đến c·hết mất! Với lại… Không chạm vào mặt đất thì anh vô dụng lắm…
Lando ngại ngùng nói.
Nếu có thể làm, thì hắn đã phá hết đống phi cơ này từ lâu rồi, chứ không đợi đến lượt Sky nhắc nhở đâu.
- Aizzz! C·hết tiệt! Giờ thế này nhé: em sẽ đặt anh lên chiếc phi cơ, rồi anh khống chế lại nó, rồi chúng ta tiếp tục bay, có được không?
Sky bắt đầu nghĩ ra một kế hoạch mới.
- Nhưng mà nó có khác gì với việc phá hỏng đám phi cơ kia đâu?
Lando lắc đầu phản đối. Hắn thật không muốn bản thân phải gánh tiền nợ khi phá hủy đống phi cơ này đâu!
- Chuẩn bị! 1, 2, 3! Đi!
- Ấy! Từ từ…!
Những mà Sky cũng không cho Lando cơ hội để từ chối.
Ngay tại khi nói hai từ “Chuẩn bị” cậu đã cõng Lando bay lên trên đầu mấy chiếc phi cơ kia. Rồi ngay tại lúc “Đi!” thì cậu đã tàng hình để Lando không còn bám vào cầu được nữa.
Thế là Lando đã bị Sky thả xuống phi cơ một cách bất đắc dĩ.
- Thằng nhóc này…
Bị Sky thả xuống nằm lăn lóc trên chiếc phi cơ tự động, Lando tự nhủ vài câu.
Phong cách hành xử của Sky vẫn luôn là vậy, rất lạnh lùng vô tình.
Mà thôi, quan trọng nhất là, hiện tại hắn cần tìm cách xử lý đống phi cơ này trước đã.
- Ừm… Để xem nào… trước hết cần thay đổi biến thân trước đã.
Nghĩ xong, Lando liền lắp thêm biểu tượng kim loại vào và biến thân.
Ngay lập tức, kỵ sĩ với bộ giáp kim loại đủ màu (mà màu ánh bạc là chủ đạo) sáng bóng chói lóa (đến mức có thể soi sáng cả màn đêm) đã xuất hiện.
- Bây giờ thì phải làm gì trước đây…?
Trong bộ giáp kỵ sĩ, Lando bắt đầu suy nghĩ.
Có lẽ đầu tiên hắn nên tạm khống chế quyền điều khiển của chiếc phi cơ này đã.
Vì là kỵ sĩ, nên chương trình học của Lando, Sky và Candy đều rất đồ sộ. Từ nghệ thuật cho đến máy móc, không có bất kỳ chương trình nào là bọn họ không được học.
Vì một kỵ sĩ không chỉ yêu cầu mỗi khả năng chiến đấu, mà còn bao gồm khả năng ứng biến trong các tình huống nguy cấp nữa.
Thông thường, mỗi kỵ sĩ đều sẽ có một sở trường học nghệ riêng.
Sky là cơ khí máy móc, động lực học, các lĩnh vực vật lý cơ bản. Điều này khiến cho cậu dễ dàng hơn trong việc nắm giữ và điều khiển các biểu tượng.
Candy là về nghệ thuật hội họa, múa hát. Cái này là do sở thích đơn thuần của cô. Vì thế, khả năng điều khiển các biểu tượng của cô vốn không bằng Sky (một phần cũng là do cô bé chỉ mới 14 tuổi và khá là nghịch ngợm nữa). Nhưng mà may mắn là cô bé vẫn có thể sử dụng thuần thục Cầu Vồng, một biểu tượng yêu cầu khá nhiều về trí tưởng tượng và sáng tạo – biểu tượng duy nhất mà Sky vận dụng rất kém.
Còn Lando, để sử dụng thuần thục các biểu tượng của mình, hắn thường học rất nhiều về hóa học. Mặc dù bữa nay thì có thêm một chút về thực vật học.
Nhưng mà điều đó cũng không có nghĩa là về những lĩnh vực khác hắn sẽ trở nên kém cỏi.
Ngay khi dùng Kim Loại để xâm nhập bảng vi mạch của phi cơ, hắn liền đã hiểu rõ cách thức vận hành của thứ này rồi.
Dù sao điểu khiển phi cơ, hay về các loại chương trình tự động, hắn vẫn là bị buộc phải học (đây là kiến thức cơ bản với bất kỳ đặc vụ nào). Cho nên tìm cách điều khiển chiếc phi cơ này đối với Lando cũng không quá là khó.
- Đầu tiên là phải ngắt tín hiệu từ tổ chức đã, rồi tiếp theo chỉ cần lập trình cho nó tự động hạ xuống là được.
Lando vừa suy nghĩ vừa làm.
Hai thao tác này đối với hắn cũng không quá là khó. Ngắt tín hiệu thì chỉ cần phá ăng-ten là xong. Còn mấy lệnh lập trình thì trong chương trình của phi cơ đã có sẵn rồi, chỉ cần lôi ra và chọn là được.
- Xong một cái! Sky, chuyển anh đến cái thứ hai!
Nhìn thấy phi cơ đã hạ xuống đất an toàn xong, Lando liền hướng đầu về phía trước để kêu gọi.
Rất nhanh, hắn liền thấy lại Sky.
Thế là trong một khoảng thời gian tương đối ngắn, bằng những thao tác lặp đi lặp lại, Lando và Sky đều đã cùng nhau vô hiệu hóa hết toàn bộ bốn chiếc phi cơ đang đuổi theo.
- Cảm giác thật là mệt mỏi.
Lau đi mồ hôi trên người, Lando than thở một câu.
Nhưng mà do hiện tại hắn vẫn đang mặc giáp, nên là chẳng lau được cái gì cả.
- Đây! Uống đi!
Sky ném cho Lando một chai nước rồi giải thích:
- Linh thủy do Mưa tạo ra đấy, uống cái là khỏe ngay.
- Bao lâu nữa chúng ta mới đến nơi nhỉ?
Cởi ra mũ giáp rồi uống ừng ực xong, Lando liền hỏi.
- Chừng 30 phút nữa thôi.
Sky lạnh nhạt trả lời.
- …
Lando nhìn Sky với ánh mắt hồ nghi nhân sinh. Hắn thật không hiểu những gì mình đã làm nãy giờ có ích gì nữa?