Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Linh Thư

Chương 34: Nỗi bất an.




Chương 34: Nỗi bất an.

Bầu trời bắt đầu dày đặc những đám mây hơn, dường như đang báo hiệu một cơn mưa đầu mùa. Ánh sáng cũng bị che lấp khiến không khí cũng trở nên xám xịt hơn.



Phong ngước nhìn bầu trời với cảm giác trĩu nặng trong lòng. Anh có cảm giác không khí xung quanh đang cô đặc lại. Những luồng khí trong trời đất cũng bắt đầu hỗn loạn lên hẳn.



Cái cảm giác đè nén này lại đến với anh một lần nữa làm anh thấy khó chịu, bức bối.



Đáng lẽ anh phải thấy vui mới phải. Những cơn mưa mùa xuân vốn nhẹ nhàng và mang lại sức sống cho vạn vật. Nó thường khiến con người ta quên đi cái lạnh mùa đông, lại không cuồng bạo như những cơn mưa mùa hạ, nó chỉ lất phất, lấm tấm những hạt mưa nhẹ như những hạt bụi. Nhưng lúc này anh không thể thấy vui được bởi anh càng lúc càng thấy bất an. Những dự cảm không hay cứ chập chờn xuất hiện khiến anh càng lo lắng hơn.



Những kế hoạch lúc này thực sự vẫn chưa đi đến đâu cả, nó quá chậm. Anh thấy cần đẩy nhanh tiến độ hơn nữa, hoặc là phải đi thật xa khỏi nơi đây để đến một vùng đất mới. Nói tóm lại là chạy trốn.



Mặc dù vậy, nhưng phải nói rằng kế hoạch của anh có vẻ cũng tạm ổn đấy chứ. Anh đã nâng cấp linh thư được đến đạo cấm thứ 7 từ cách đây vài tháng. Chỉ là mỗi lần mở thêm đạo cấm thì năng lượng lại tăng lên gấp đôi. Thời gian thì cũng tự nhiên sẽ lâu hơn nữa.



Nhưng anh vẫn cứ thấy vội vàng. Anh có cảm giác thế giới bài xích càng lúc càng lớn rồi.



Làm sao đây?



Cuốn linh thư được đặt ở vị trí an toàn bên cạnh anh. Từ khi mở ra đạo cấm thứ 7, bề ngoài nó cũng đã biến đổi rất nhiều. Tất nhiên là mỹ quan hơn, nhưng bản thân nó cũng dần dần đang biến đổi về chất. Thỉnh thoảng anh lại có cảm giác những đợt năng lượng đang vờn quanh nó, dù rất yếu và nhỏ. Nhưng đó cũng là một tin tức tốt, ít ra anh lại tiến gần hơn một bước, chỉ là còn đến tận 42 loại đạo cấm nữa thôi mà...





42 đạo cấm? Thật không ổn tí nào. Càng nghĩ anh càng thấy kế hoạch ban đầu của mình có vấn đề lớn rồi. Chậm quá, hơn một năm qua mới mở được 7 loại đạo cấm.



" địa hồn, năng lượng hấp thu?"



(62.5 +6/60 +6/0/-30.88)



Anh giật mình, lượng địa khí tiêu hao mỗi ngày đã hơn 50% lượng địa khí hấp thu. Đó là anh mới chỉ triệu hoán vài vị đạo khôi thôi đó. Riêng một mình Vân đã tiêu hao đến 13 điểm địa khí hàng ngày. Gần như 50% mức địa khí tiêu hao của tất cả các đạo khôi. Nhưng dù vậy Vân mới chỉ ở cấp 4. Anh bắt đầu nghĩ đến bản thân mình. Ủa, anh không hề ảnh hưởng đến địa khí tiêu hao chút nào? Tại sao vậy nhỉ?



Có lẽ do bản thân anh đã gắn chặt với địa hồn rồi chăng, bởi vậy nó sẽ không cần tiêu tốn năng lượng cho anh? Vậy những đạo khôi khác? Tại sao họ càng mạnh hơn càng tốn nhiều năng lượng? Trong khi bản thân họ phải tự bổ sung năng lượng mỗi ngày?



Có lẽ nào địa hồn tiêu hao một mức năng lượng lớn như vậy để kiểm soát các đạo khôi không? Khiến họ không thể phản bội lại anh? Có lẽ giải thích như vậy khá hợp lý, bởi anh sẽ không phản bội chính mình và vì vậy không cần tiêu hao năng lượng?



Từ trước đến nay, anh cứ lẩn quẩn mãi không chịu tăng cấp cho bản thân. Bởi anh nghĩ điều đó càng khiến mình mất đi nhân tính. Nhưng sự thật thì một năm qua, cuộc sống trong rừng càng khiến anh quên đi xã hội loài người càng nhanh chóng hơn. Anh đã quên đi rất, rất nhiều thứ mà anh đã từng trân trọng. Vậy nên, rốt cuộc thì anh phải làm gì đây? Anh có phải cứng đầu đến thế không?



Không ! Phong quyết định sẽ nâng sức mạnh cho chính mình ở mức cao nhất, càng cao càng tốt, hết mức có thể. Bản thân anh hiện tại đang ở cấp độ thứ 3.



"Địa hồn, cho ta thấy thông tin hiện tại của ta"





(150/150/150/0)



"Địa hồn, mức năng lượng tích trữ hiện tại"



(3160.8/3200/2554/-30.8)



Sự chờ đợi không uổng phí, nếu anh chờ thêm một thời gian ngắn nữa, và bổ sung lượng mệnh khí, có lẽ anh sẽ nhanh chóng mở được đạo cấm thứ 8 chăng?



"Địa hồn, tăng cấp cho ta lên cấp thứ 7."



(Lên cấp 7 từ cấp thứ 3 sẽ tiêu hao 2360/2360/2360 năng lượng)



"Được, thực hiện đi"



Ngay lập tức linh thư phát ra anh sáng mãnh liệt hơn hẳn thường ngày, một màn nước màu bạc nhanh chóng bao bọc lấy toàn thân của Phong. Mức năng lượng khổng lồ nhanh chóng bơm vào cơ thể anh. Nó không chỉ khiến anh tích trữ năng lượng nhiều hơn, cơ thể anh cũng được cải tạo để mạnh mẽ hơn. Cũng giống như ta không thể bơm khí ga vào một bình nhựa được, nó phải là một bình kim loại chắc chắn mới có thể chịu nổi sức nén và áp suất. Chắc chắn những con người ngoài kia nếu muốn đạt đến sức mạnh giống như anh, có lẽ họ phải tự rèn luyện cơ thể chính mình hàng ngày vô cùng gian khổ. Nếu có gã nào may mắn gặp được thần dược tăng tiến ngàn năm công lực thì cũng chẳng dám nuốt hết, hắn có thể bạo thể mà c·hết ngay lập tức vì năng lượng khổng lồ. Nhưng Phong và các đạo khôi thì không sợ, chỉ cần muốn là được, thật bất công.



Mặc dù vậy, để nhảy vọt từ cấp 4 lên cấp thứ 7 cũng chẳng phải dễ dàng. Quá trình cải tạo đạo thể của anh cũng tiêu tốn thời gian khá lâu. Gần như 3 tiếng sau Phong mới có thể cử động lại cơ thể.





Hhhhaaaaa.........



Anh thở sâu một hơi, cứ như muốn thoát hết lượng không khí đang đè nén trong phổi và ngực. Cơ thể anh như đang nén chặt bởi nguồn năng lượng khủng kh·iếp trong cơ thể. Sự thay đổi quá lớn khiến anh chưa thể quen thuộc ngay với sức mạnh của bản thân. Anh thấy một luồng sức mạnh tràn trề đang chạy chồm trong từng thớ thịt như những con thú hoang. Anh phải ngồi xếp bằng xuống đất để bình tĩnh lại.



Cấp thứ 7, cũng không phải chỉ là một cấp độ bình thường, lúc này anh đã có thể vận dụng sức mạnh lớn nhất của nội ấn. Sau một cấp độ nữa cơ thể anh sẽ có thể mở ra sức mạnh mới, "ngoại ấn". Nhưng để lên cấp 8? Năng lượng cần thiết đã quá lớn, hơn nữa chỉ mới thế này mà anh đã gần như không thể sử dụng sức mạnh bình thường được, thì nếu mạnh hơn nữa liệu có tốt không? Cơm cứ phải ăn từng miếng mới được.



Phong điên cuồng vận dụng nội ấn để tiêu hao năng lượng. Cường thân ấn, tăng cường sức mạnh bản thân. Cơ bắp, da thịt, cốt cách, máu huyết, anh cố gắng tập trung suy nghĩ vào từng bộ phận cơ thể cho quen thuộc. Nhưng vẫn chưa thấm vào đâu. Lúc này tổng năng lượng trong cơ thể anh đã đạt đến (2510) quá nhiều chỉ để vận dụng một loại nội ấn. Anh tiếp tục vận dụng đến nội ấn thứ 2, Giác ấn. Tăng cường mọi giác quan của cơ thể, thính giác, khứu giác, thị giác, vị giác. Những thông tin khổng lồ về thế giới xung quanh lập tức bao phủ lấy ý thức của anh. Nhưng vẫn chưa đủ. Năng lượng mới chỉ rút đi một phần nhỏ chưa thấm vào đâu. Loại nội ấn thứ 3, Linh ấn, tăng cường khả năng khống chế năng lượng. Cuối cùng thì đã tạm ổn, với Linh ấn, năng lượng cuồng dã như một con ngựa hoang nay đã được lắp yên cương lên cơ thể. Anh đã tạm thời kiểm soát được năng lượng trong cơ thể giúp đỡ khó chịu hơn nhiều.



Phong mở mắt, anh đứng thẳng người bắt đầu vận động cơ thể. Anh có cảm giác dường như bộ não mình đã vận dụng hết sức mạnh vốn có. Mọi thứ thật chi tiết, từ từng sợi vải đang cọ sát lên da anh, đến không gian xung quanh với những làn gió và âm thanh của vạn vật. Phong cảm thấy mình chắc chắn có thể tự nhận là một siêu nhân được rồi. Không! Một siêu robot. Cũng không phải! Thôi nhận là gì thì chắc chắn anh đã mạnh hơn rất nhiều.



Chỉ từ mức năng lượng cơ bản anh đã mạnh hơn đến 8 lần so với Vân. Mà bản thân Vân đã tạm gọi là cường giả ở khu vực này rồi. Cảm giác bất an đã bớt đi hẳn mấy phần.



"Địa hồn, năng lượng tích trữ hiện tại"



(800.8/840/194/-30.8)



Quả nhiên, lượng địa khí tiêu hao vẫn không đổi. Tuy nhiên, sau khi nâng cấp sức mạnh lượng mệnh khí nay chỉ còn rất ít. Để tích trữ một lần nữa có lẽ cũng sẽ mất rất lâu đây.



Chưa nói đến anh sẽ phải mất một khoảng thời gian ngắn để làm quen với sức mạnh mới này nữa.



Phong giơ bàn tay phải lên trước mặt, dần dần bàn tay anh bắt đầu trải qua một biến đổi nào đó, từng chiếc móng tay sắc nhọn bắt đầu mọc dài ra như những lưỡi dao sáng bóng. Cấp thứ 7, Chân Thân ấn.......