Chương 39: Một đêm khó quên.
Vốn dĩ nơi để thực hiện nghi lễ huyết luyện cũng cần lựa chọn thật kỹ. Dù rằng dân chúng nơi đây không thể nhận ra được sự khác nhau của nồng độ linh khí từng khu vực nhưng họ có thể cảm nhận được bằng kinh nghiệm, thói quen, bằng xương bằng máu của tổ tiên. Phong thì khác, anh có thể quan sát mọi thứ bằng Linh Nhãn. Khi anh nghe đến yêu cầu phải tìm kiếm một nơi hội tụ năng lượng lớn để thực hiện nghi thức, anh biết đâu là nơi cần phải đến.
Không phải cứ năng lượng tự nhiên nào cơ thể bình thường cũng có thể hấp thu ngay được, nhất là linh khí, nguồn năng lượng hỗn tạp nhất trong trời đất, bị ô nhiễm bởi lòng tham, sự giận giữ, nhục dục của con người. Nếu hấp thu quá nhiều cùng một lúc, họ sẽ phát điên. Không phải ai cũng có thể giống như Linh Thư, hấp thu lấy phần bản nguyên đó một cách tinh khiết nhất đến như vậy.
Phong có cách riêng của mình, lúc này anh đã được tự do, thoải mái đi lại giữa con người. Anh có thể bước vào trong tòa tế đàn để cải tạo lại cho nó.
Tòa tế đàn, vốn được thiết kế gần như một tế đàn của người Maya với những bậc thang cao v·út đến tận đỉnh, nhưng phía trong lòng kiến trúc lại là một không gian bí mật để che giấu Địa Hồn. Là nơi hấp thu mọi năng lượng xung quanh, làm nó trở nên tinh khiết và vận chuyển cho Linh Thư. Nhưng khi mới đầu xây dựng, nó chỉ là những khối đá được ghép lại với nhau mà thôi, còn nay khi có thêm Phong, những hình vẽ, hoa văn bí mật mới được anh khắc họa thêm lên từng mặt đá.
Kể từ khi Linh Thư mở ra đạo cấm thứ 7, giúp cho nó tăng cường 50% nồng độ linh khí hấp thu được xung quanh, Phong cũng một lần nữa muốn thí nghiệm thử xem cách vận dụng những đạo cấm này bên ngoài linh thư. Anh chỉ đơn giản nghĩ rằng, những đạo cấm này có thể coi là trận văn của một loại trận pháp nào đó. Dựa theo pháp tắc của trời đất mà biến đổi, khiến một món đồ tầm thường biến thành một món pháp bảo mạnh mẽ. Vậy thì sao lại không thể vận dụng những công năng đó? Bắt chước nó? Học hỏi nó?
Liệu anh có thể lợi dụng khả năng tính toán của Địa Hồn, một lần nữa thử nghiệm bắt chước đạo cấm thứ 7 thì sao?
-------
Đã qua nửa đêm, đám thanh niên đã tản ra theo các hướng để vào rừng. Họ sẽ phải dựa theo những vết xăm, hình vẽ trên cơ thể để tìm đến mục tiêu của riêng mình. Họ có thể đi theo đội hoặc tự mình đi săn, không hề có giới hạn nào cả. Điều duy nhất bị cấm là lấy chiến lợi phẩm của người khác mà không phải do mình săn được làm thành tích.
Họ cũng không có cơ hội quan sát nghi lễ thức tỉnh của đám trẻ con mà học tập. Dù sao, phương pháp huyết luyện của hai nhóm cũng có phần khác biệt.
Bên trong tòa tế đàn đã được xếp đặt 10 bồn gỗ lớn dựng theo hình vòng tròn. Phần bệ đá trên đỉnh nóc cũng bị đẩy sang một bên để ánh trăng có thể chiếu thẳng vào phía trong tòa kiến trúc. Những bó đuốc cũng góp phần chiếu sáng lên những khuôn mặt của từng đứa trẻ đang có phần hồi hộp và thấp thỏm.
Chúng đã tắm rửa rất kỹ, quần áo cũng là những tấm vải gai mới được may vừa vặn, đầu tóc cũng được cắt ngắn đến còn vài tấc. Nhìn từ xa chúng có phần giống những con búp bê cùng được sản xuất bởi một người thợ.
Ông Minh được giao nhiệm vụ thực hiện nghi thức. Ông cũng có vẻ trang trọng, nghiêm túc hơn hẳn bình thường. Một sự chuẩn bị kỹ lưỡng giống như những đứa trẻ bên dưới. Ông bước đi từng bước về phía chiếc bục đá chờ sẵn, mặt đá được chuẩn bị sẵn những tấm khăn, vải và những bình yêu huyết được cẩn thận pha chế sẵn.
- Thay mặt tổ tiên, thay mặt toàn bộ liên minh huyết sư tộc. Ta tuyên bố những đứa trẻ được chọn với những cái tên sau bước lên phía trước..
Từng đứa một nghe thấy tên mình đều trở nên hãnh diện bước về phía trước, chúng đều cảm nhận được bản thân mình đã trở thành tâm điểm của mọi người xung quanh và chúng yêu điều đó.
- Miun bước lên phía trước.
Đứa bé ranh mãnh nay cũng được trang điểm trông khôi ngô hơn hẳn. Mái tóc cắt ngắn ngang trán để lộ ra một hình xăm họa tiết khá đẹp giữa trán. Cơ thể nó cũng chắc chắn, vạm vỡ hơn so với mấy đứa khác, chả thế mà nó mới có thể dẫn đầu leo lên dây leo trước những đứa khác.
Vân cũng để ý hơn về đứa trẻ này, có thể anh sẽ dạy dỗ riêng cho nó. Một đứa bé thông minh như vậy, không dễ gì mà gặp được, dù rằng nó vẫn là một viên đá thô ráp chưa mang nhiều giá trị. Nhưng biết đâu đấy, qua đêm nay anh có thể thấy viên đá này lộ ra phần chất ngọc bên trong thì sao?
Miun bước lên phía trước, nó nhận ra thần nữ xinh đẹp đang bước về phía nó. Cơn bối rối chập đến khiến tim nó cũng phải loạn nhịp. Lynl hôm nay cũng là một nhân vật quan trọng của buổi lễ. Trông nàng cũng đẹp hơn đến vài phần so với trước, cơ thể quyến rũ được che lấy bởi lớp vải lụa mỏng màu trắng, ánh trăng cũng duỗi lên làn tóc đen suôn mượt sau khi tẩy trần cẩn thận. Mùi hương hoa tỏa ra trong từng làn gió lượn qua cơ thể nàng. Đám trẻ vốn chưa trải sự đời càng không thể hiểu hết sự cám dỗ trong vẻ đẹp của nàng.
Lynl đi dạo bước đến từng đứa trẻ, cô lấy đôi môi hôn lên trán chúng để ban lấy may mắn, chúc phúc tô điểm thêm cho buổi lễ. Ngay cả đứa bé gái cũng thấy đỏ mặt khi được hôn lên trán, chúng càng cảm thấy nghi lễ trở nên trang trọng và thần thánh hơn hẳn.
Một bên khác, Phong thầm kết nối với địa hồn, ngừng chuyển vận năng lượng cho linh thư, điều đó khiến linh khí trong tế đàn cũng nồng đậm hơn bên ngoài. Dù rằng, thử nghiệm của phong không hoàn toàn thành công nhưng cũng không hoàn toàn thất bại. Linh khí được chuyển vận đến nơi này nhiều hơn, nhất là huyết khí, thứ năng lượng biến ảo ra từ máu huyết của sinh vật, được tạo ra cùng với sát tính và sự tàn nhẫn. Anh không rõ chuyện này sẽ gây ảnh hưởng đến đâu, nhưng bản thân anh cũng có thể hỗ trợ giải phóng một lượng linh khí lớn trong cơ thể nếu cần thiết.
Sự chuẩn bị có vẻ quá kỹ lưỡng đến mức dư thừa, vì rằng cơ thể nhỏ bé của đám trẻ cũng chưa chắc đã có thể hấp thu nhiều năng lượng đến thế.
Từng đứa một nghe theo hiệu lệnh của ông Minh, cởi hết quần áo để chui vào từng chiếc bồn gỗ lớn đang chứa nước thuốc thảo mộc nóng hầm hập.
Làn da chúng đỏ tấy lên vì quá nóng, nhưng chúng cũng phải cắn răng để từ từ chui vào bồn nước nóng. Đấy mới chỉ là một phần rất nhỏ để thử thách ý chí của chúng mà thôi. Lynl đi đến kiểm tra qua từng đứa trẻ để cẩn thận cho bước tiếp theo.
Mọi người đều hồi hộp bởi phần quan trọng nhất sắp đến, khi trưởng lão đổ từng bình yêu huyết hòa vào nước, toàn bộ khí khổng của chúng sẽ bị kích thích dữ dội để mở ra lập tức. Năng lượng cuồng bạo xung quanh sẽ rót vào những cơ thể nhỏ bé đó. Sẽ xé nát những kinh mạnh yếu ớt, sẽ h·ành h·ạ từ thể xác lẫn tinh thần của từng người một.
Một thứ trải nghiệm kinh hãi đến c·hết cũng không thể quên được, bởi vậy mà ai dám thực hiện lần thứ hai? Lần thứ ba? Chắc phải có ý chí được làm bằng thép bằng đá khó mà tin nổi.
Nghi lễ dần dần được diễn ra kèm theo tiếng gào thét, khóc rống của bọn trẻ. 10 gã đàn ông được sắp xếp sẵn giữ chặt lũ trẻ lại trong bồn nước để đỡ lãng phí phần tài nguyên quý giá. Lynl cũng thấy xúc động, cô thấy thương cho lũ trẻ phải trải nghiệm cơn ác mộng này. Cô nhìn về phía Phong, mong nhận lấy được sự an ủi. Nhưng lúc này, anh đang rất chăm chú quan sát từng chi tiết của lũ trẻ.
Anh đã hiểu tại sao huyết khí lại tập trung nhiều đến thế. Bởi thứ yêu huyết này chẳng khác gì những khối nam châm lớn đang cố gắng thu hút lấy chúng. Ngay khi yêu huyết tràn vào từng bồn nước, huyết khí cũng b·ạo đ·ộng lên khủng kh·iếp, không chỉ bên ngoài mà cả bên trong cơ thể lũ trẻ. Khiến từng khí khổng trong cơ thể chúng bị cưỡng ép mở ra toàn bộ.
Chúng cuồng bạo và không thể kiểm soát. Làn da của vài đứa bật rách như tấm vải bị xé toang ra.
Vân cũng cố gắng ghi chép biểu hiện của đám trẻ, anh đã thay đổi đôi chút thảo dược trong từng bồn nước. Hi vọng rằng anh có thể tìm ra một loại bí phương mới chăng?
- Trưởng lão, đám trẻ phải chịu như vậy bao lâu?
- Đến khi bồn nước hoàn toàn nguội lại.
- Lynl, cô chuẩn bị sẵn sàng đi. Đứa nào không chịu nổi nữa phải nhanh chóng tăng thêm sinh mệnh lực cho chúng.
- Tôi hiểu rồi, nhưng có nên kéo chúng ra ngoài không? - Lynl đã xúc động đến chực khóc, cô thấy đau đớn thay cho những đứa trẻ đang gào thét đòi được chui ra ngoài kia.
- Không, đừng làm thế nếu không thực sự cần thiết. Cô không biết chuyện này có ý nghĩa với đám trẻ như thế nào đâu. Nó sẽ ảnh hưởng đến cả đời của chúng đấy.
- Uhm.
Lynl vội nhào đến một đứa bé gái đang dần lả ra. Linh hồn nó đã bắt đầu chập chờn mờ tối dần, cô không chần chừ vận dụng năng lượng cao nhất để kéo lại sự sống cho nó.
Một đứa bé khác ở phía xa cũng có vẻ không chịu nổi, nhưng cô vẫn chưa kịp hoàn thiện phép thuật trong tay, Lynl thầm cầu mong đứa trẻ cố gắng trụ nổi đến khi cô kịp đến.
Nhưng một bóng dáng màu trắng khác trong chớp mắt đã đứng bên cậu bé. Một màu xanh quen thuộc của thứ phép thuật thần kỳ cũng bùng lên như một ngọn lửa thiêu đốt trên bàn tay anh. Một phép thuật thô ráp nhưng nguồn năng lượng lại mạnh mẽ hơn Lynl nhiều lần nhanh chóng kéo lại sự sống cho đứa bé. Làn da và kinh mạch nó nhanh chóng phục hồi như cũ, đến cả màu máu trong bồn nước cũng nhạt đi đôi phần sau khi được đứa bé hấp thu lại cơ thể.
Lynl nhận ra đó chính là Phong, anh đã học được tiên thuật từ bao giờ? Dù không hoàn mỹ nhưng thứ năng lượng khổng lồ đủ để bù đắp cho một phép thuật mạnh mẽ kinh người. Đám trưởng lão hơi bất ngờ, nhưng cũng nhận ra anh đang cứu người. Họ ra hiệu cho đám đàn ông không cần ngăn cản anh.
Nhờ có cả Phong và Lynl phối hợp dùng phép thuật, cả mười đứa trẻ đều dần dần trở nên yên tĩnh hơn, chúng bắt đầu dẫn dắt năng lượng tự nhiên vào trong cơ thể theo chỉ dẫn. Dựa theo công pháp rèn luyện hằng ngày mà phần chân khí ít ỏi chúng tinh luyện được nay cũng được thổi lớn lên nhanh chóng. Từ một dòng nước nhỏ nay đã trở thành một nguồn suối lớn chạy chồm trong cơ thể. Giúp chúng gột rửa lấy mạch máu, cơ bắp, da thịt một cách nhanh chóng. Những thứ c·hất đ·ộc, kim loại thừa trong cơ thể cũng bị đào thải qua bồn nước, biến màu đỏ của máu dần chuyển sang xanh thẫm rồi đen kịt. Đám trẻ trở thành những con tằm lớn chờ đợi giây phút được phá chiếc kén bao bọc. Để trở thành những điều mà chúng mơ ước.
Đây sẽ là một đêm rất dài với tất cả mọi người.