Livestream Viết Chuyện Tình Trong Sáng, Tôi Thành Thần Ở Trùng Tộc

Chương 124: Thần phục (End)




Thời Tấc Cẩn đột ngột quay đầu, chiếc áo choàng bị kéo rách, anh không chút do dự ngã theo lực kéo.

Anouchka cứng đờ tại chỗ, một tay ôm hộp kim loại, một tay nắm chặt chiếc áo choàng. Do hắn vội vàng giật kéo, Fate loạng choạng va vào ngực hắn, bật ra tiếng rên đau khó chịu.

".. Xin lỗi." Anouchka nói.

Hắn buông một góc áo choàng, giơ cao bàn tay đã phạm lỗi, hệt như bị dí súng vào sau lưng: "Chip điều khiển còng tay nam châm nằm ở túi trái đồng phục, tôi không cố ý kéo ngã anh."

Anouchka kìm nén 0,1 giây: "Tại sao anh chọn chiếc áo choàng này?"

Thời Tấc Cẩn nói: "Tôi có bệnh di truyền sợ ánh sáng, đồ trong phòng thay đồ dự phòng đều đơn giản, tôi quen mặc đồ dày rồi, chiếc áo choàng này vừa đủ dày."

Thời Tấc Cẩn chỉnh trang lại chiếc áo choàng, nhận ra biểu cảm của Anouchka, thầm bật cười.

Mặt mày Anouchka căng cứng, trông như muốn mím mất luôn môi.

"Em ngồi sang một bên chờ trước, tôi xử lý vết thương ở tay đã."

Thời Tấc Cẩn quay lại bàn y tế, cởi găng tay đen ở tay trái, muốn mau mau xử lý xong để tránh Anouchka bộc phát ra những hành động khó lường.

Phòng y tế yên tĩnh, Thời Tấc Cẩn nhanh chóng xử lý xong một bên, cởi găng tay bên kia, bỗng nghe thấy tiếng động từ phía sau.

Anh vừa bôi thuốc cho vết thương, vừa ngoảnh đầu nhìn sang, bất đắc dĩ nói: "Anouchka, tôi vẫn cần..."

Anouchka bám lấy tay vịn một bên ghế, quỳ một gối, chiếc áo choàng quân đội đen tuyền trải rộng trên sàn nhà, những huy chương tượng trưng cho vinh quang và địa vị kiêu hãnh lấp lánh trong ánh sáng lờ mờ của căn phòng.

"Mấy phút."

Anouchka ngước nhìn Fate, Fate nhíu mày lại, biểu cảm không hề đắc ý như Anouchka tưởng tượng.

Một đặc quyền đeo đầy huy chương danh dự quỳ gối xuống, thực sự không khiến Fate cảm thấy bất ngờ.

Phải làm gì để trùng này lộ ra sơ hở, cho tôi nhiều hơn?

Dường như có ấn ký vô hình ngăn chặn mạch suy nghĩ của hắn.

Anouchka đột nhiên hiểu ra lý do tại sao vẻ mặt của Fate lại là thấu hiểu và bất lực.

Anh đã bộc lộ tiềm năng phi thường ngay từ khi còn nhỏ. Cuộc đời của anh có thể gập ghềnh như Milan, tính cách có thể khao khát khám phá thế giới như Fate Wynne, tâm tư nhạy cảm như Carol và kiêu ngạo như Joshua bắt nguồn từ khả năng khuấy đảo thế giới ảo tác động đến thực tế của anh.

Fate hẳn đã rong ruổi qua biết bao hành tinh, chứng kiếm đủ thứ trên thế giới mà Anouchka chẳng thèm ngó tới, cũng không muốn chậm lại bước chân quan sát thế gian muôn màu. Anh đã gặp vô số trùng tộc có máu thịt, bày tỏ thiện chí và khuất phục trước sức hút nhân cách của anh.

Vậy những trùng ấy có giống tôi ngày hôm nay?

Vì trào dâng cảm xúc nhất thời, mà ánh mắt mơ màng mờ mịt, tựa như một động vật nguyên thủy nhìn ngọn lửa bập bùng, vừa e dè lại vừa hướng tới, rồi cúi đầu kính cẩn trung thành cho á thư trẻ tuổi hào phóng này?

"Anouchka, thuốc ức chế của em không còn tác dụng hay em đã dùng loại thuốc tiêm khác?" Fate quan tâm hỏi han, vươn tay sờ trán hắn.

Anouchka hiểu ra, Fate đã từng chứng kiến, hẳn anh đã nhìn thấy vô số cảnh tượng như vậy, từng được nhiều trùng vây quanh bày tỏ chân thành và chuẩn bị bất ngờ hơn cả hắn, nên giờ anh vẫn có thể chống lại cám dỗ quyền lực khuất phục trước chân mình.

Thoáng chốc Anouchka lại im lặng, Fate lại mân mê tai hắn, vẻ mặt hiện rõ quan tâm và lo lắng.

Trán và sau tai Anouchka nóng như đang sốt cao, Thời Tấc Cẩn lập tức kéo ngăn bàn y tế tìm thuốc ức chế.

Bỗng Thời Tấc Cẩn bị ai đó nắm lấy chân, anh theo bản năng rụt lại. Phòng thay đồ dự phòng của biệt động không có cỡ giày phù hợp với anh, anh vẫn luôn đi chân trần trong phòng.

Rút, nhưng rút không ra.

Thời Tấc Cẩn quay đầu nhìn lại, Anouchka cởi găng tay, vươn tay nắm lấy cổ chân anh, dẫn anh đặt chân lên đùi bên đang quỳ.

Dù trong phòng tối tăm, bàn chân trắng lạnh của Thời Tấc Cẩn đặt lên quân phục đen tuyền lại vô cùng chói mắt, tương phản quá lớn giữa hai màu sắc khiến người ta hoa mắt.

Bàn chân này trắng và gầy gò, gân trên mu bàn chân nổi rõ, còn có những vết bầm tím nhạt màu chưa phai, không liên quan gì tới sức mạnh.

Nhưng khi nó đặt chân lên bộ quân phục đen của một trong những thế lực vũ trang quyền lực nhất thế giới, trắng giẫm lên đen, hợp đến thế, kỳ diệu đến thế, đẹp đến thế.

Mặt Anouchka đỏ bừng vì sốt cao, hắn không biểu lộ cảm xúc gì, nhưng ánh mắt dần mất tiêu điểm, ngửa mặt lên nhìn Thời Tấc Cẩn đột nhiên nói: "Ấn ký."

"Ừm?"

Thời Tấc Cẩn đã đọc từ này trong nhật ký của Anouchka, từ thân sinh của Anouchka, ban đầu là một ký hiệu trong lịch sử của trùng tộc, nếu không phải vì cấp độ gen của Anouchka đột ngột tăng vọt trong tháng trưởng thành, vậy không một trùng nào sẽ nghĩ rằng cặp đôi bỏ trốn đó có ấn ký chân ái.

Vấn đề nhảy vọt của Anouchka khiến Thời Tấc Cẩn không kịp trở tay.

Anouchka nói: "Ngay từ khoảnh khắc đầu tiên nhìn thấy anh trên màn hình tìm kiếm của Chiến Thần Đen, ấn ký của tôi xuất hiện ở anh."

"... Cái." Đồng tử Thời Tấc Cẩn co lại, chẳng phải đó là từ dùng để giới thiệu bối cảnh sao? Toàn bộ nguyên tác không hề nhắc tới Anouchka Cash có phản ứng ấn ký!

"Tôi nghe thấy âm thanh."

"Âm thanh của thư phụ, âm thanh của anh, âm thanh của máu, âm thanh của thế giới, chúng vang vọng trong đầu tôi không thể kiểm soát, dẫn dắt tôi, báo cho tôi."

"Bây giờ chất ức chế không có tác dụng với tôi, tôi không chỉ bị nóng đầu." Anouchka nắm lấy chân Fate, dẫn anh giẫm lên bụng mình.

Thời Tấc Cẩn cảm giác như dẫm lên một phiến đá nóng bỏng trong hồ suối nước nóng.

"Dù không có tác động của hormone, nó vẫn ấp nở ra, đủ để anh tin tôi có ấn ký với anh chưa?"

"Tôi không thích ánh mắt anh nhìn tôi lúc này, thông tin này đủ để anh đổi sang ánh mắt vừa nhìn tôi ở cửa không?"

Mồ hôi lấm tấm trên chóp mũi Anouchka, vòng cổ truyền đến tiếng kim loại nhỏ, nhưng vô ích.

Hắn tiếp tục chìm vào mê man, hệt như sau khi nói ra bí mật này đã hoàn toàn buông xuôi. Hắn áp mặt lên đầu gối Thời Tấc Cẩn, quần tây trắng tinh thoáng chốc đã bị mồ hôi nóng hổi thấm ướt.

Thời Tấc Cẩn: ...

Thiếu kiến thức đã giáng cho anh một đòn sang chấn.

Thời Tấc Cẩn thử tiêm cho Anouchka một mũi ức chế mới. Quân thư quỳ gối trên đất ngoan ngoãn nghiêng cổ về một bên, không hề kháng cự khi mũi kim đâm vào gần động mạch.

Thời Tấc Cẩn vừa tiêm vừa hỏi hệ thống: "Ấp nở là gì?"

Hệ thống cũng ngạc nhiên trước tình trạng của A567, ấp úng giải thích: "À ừm! Chính là... cấu tạo cơ thể của trùng tộc rất đặc biệt, chức năng sinh sản của trùng cái và á thư hoàn toàn khác với hệ thống sinh sản của con người thế kỷ 21. Khi ngủ đông, buồng trứng của trùng tộc chỉ bé bằng hạt đậu phộng, nắm ở phần giữa bụng, có thể ẩn ở bên trái hoặc bên phải sườn."

"Chỉ khi đến mùa sinh sản, hormone sinh sản kích thích buồng trứng nhỏ bằng hạt đậu phộng sẽ phòng to, từ giữa bụng tụt xuống vị trí thích hợp. Sau 1-2 tháng hoài trứng thành công, trứng to bằng quả cam cần phẫu thuật lấy ra, nuôi dưỡng trong hộp ấp cho đến khi nở vỏ."

Đột nhiên! Ngay lúc này, Anouchka bò một bước về phía trước, dường như muốn làm gì đó, Thời Tấc Cẩn hơi dùng lực giẫm lên đùi và tay hắn: "Yên tĩnh."

Anouchka lập tức bất động, cúi đầu nhìn xuống chiếc chân rồi lại cọ mặt vào cổ tay Thời Tấc Cẩn, chóp mũi chạm vào nốt ruồi son.

Thời Tấc Cẩn đang bận nghe phổ cập kiến thức, không để ý đến hành động này.

Hệ thống tra cứu thông tin trên mạng rồi báo cho Thời sensei: "Do đặc điểm của chủng tộc trùng tộc, hormone do cảm xúc của trùng đực tiết ra ảnh hưởng đến chất lượng tinh trùng. Đây là lý do đôi khi những cặp đôi không có tình cảm sinh ra trứng rỗng. Do đó âm đạo xuất hiện trong kỳ động dục của trùng cái rất ngắn, cộng với vị trí túi trứng chỉ khoảng 11cm, giúp thu nhận tinh trùng sống nhanh chóng."

Thời Tấc Cẩn vô thức liếc nhìn độ dài ngón tay của mình: "..." Bị kiến thức thế giới khác làm sang chấn hoàn toàn.

Hệ thống phát hiện Thời sensei kinh ngạc lại còn nói: "Hahaha, trùng tộc mà! Tác giả thiết kế chức năng sinh sản của họ pha trộn giữa cá và ếch của thế kỷ 21! Đặc điểm hormone cảm xúc của trùng đực thì lấy cảm hứng từ thực vật! Giống như không tắm nắng sẽ chết vì trầm cảm! Kỳ diệu lắm đúng không anh!"

Hệ thống quan sát A567 một lúc, rồi nói: "Bản thân ổng đã có vấn đề, không biết nóng hỏng não có khiến tình trạng tệ hơn không..."

Thời Tấc Cẩn im lặng rồi câm nín.

Khi viết livestream, anh đã tìm hiểu sơ về quy luật sinh sản của trùng tộc. Do nền tảng livestream không cho phép viết quá chi tiết, anh chỉ biết trong chu kỳ đặc biệt, cả hai phải ở bên nhau trong vòng bốn ngày để đáp ứng các chỉ số do các chuyên gia lĩnh vực liên quan đặt ra.

Phải tiết lộ giới tính thật sao? Đánh dấu? Không thích hợp cũng bất tiện.

Kế hoạch của anh vẫn cần triển khai, Anouchka vẫn cần nhậm chức.

Nếu lúc này tiết lộ thân phận là trùng đực, Anouchka sẽ không nói hai lời mà bắt anh đi ngay, vậy thì tất cả kế hoạch của anh sẽ phải làm lại từ đầu.

Ngay từ khi quen biết trên Starnet rồi trở nên thân thiết, Thời Tấc Cẩn đã nhận ra Anouchka có một loại ham muốn bảo vệ kỳ lạ đối với anh.

Lúc này Anouchka đã biết anh còn trẻ, ham muốn bảo vệ của hắn sẽ gia tăng mãnh liệt chưa từng có.

Hệ thống đã nói đúng một điều, việc cả hai gặp nhau trong tình trạng hiện tại quả thật nguy hiểm.

Một khi giới tính bị lộ, anh có nguy cơ cao sẽ rơi vào kết cục lồng vàng như VV trong nguyên tác.

Lý trí của Thời Tấc Cẩn hoạt động hết công suất, tìm kiếm giải pháp, nhưng anh cũng cảm nhận rõ cổ mình đang nóng ran.

Cảm tính trong một góc não của Thời Tấc Cẩn khẽ than thở: Thì ra là vậy.

Anh chưa bao giờ lùi bước vào thời khắc then chốt, nhưng vài tiếng trước trong lúc Anouchka tập kích, anh lại thất thần, không kìm được mà hồi tưởng lại quá khứ, nghe thấy những âm thanh chôn sâu trong ký ức.

Lý trí lên tiếng: Không được lộ diện, hãy tiếp tục tiêm thuốc, tiêm cho đến khi cổ họng em ấy đầy dung dịch, thuốc sẽ khiến em ấy tỉnh táo, vòng tay trí não của em ấy ở cổ tay, thông báo cho phó quan đến đón em ấy.

Cảm tính lời ít ý nhiều: Em ấy sẽ chết.

Anouchka sẽ chết. Suy nghĩ này vừa hiện ra, ngón tay Thời Tấc Cẩn khẽ run lên. Đột nhiên một cảm giác ẩm ướt trườn lên ngón tay anh, hôn nhẹ vào đầu ngón tay.

Thời Tấc Cẩn nhìn xuống.

Anouchka hoàn toàn mất hồn, tóc tai rối bời, biểu cảm đờ đẫn, trông rất ngốc nghếch, hắn đang theo bản năng dùng lưỡi liếm để sưởi ấm những ngón tay trắng lạnh của của Thời Tấc Cẩn.

Một tiếng thở dài vang vọng trong không gian rồi tan biến.

Thời Tấc Cẩn nói với Anouchka: "Lên ghế của tôi."

...



Sức ảnh hưởng của ấn ký quá khủng khiếp.

Anouchka như say khướt, mất hết lý trí, nhưng bản năng trong khoảnh khắc quan trọng khiến hắn không làm tổn thương Thời Tấc Cẩn.

Hắn trèo lên ghế, quỳ ngay ngắn, rồi một tiếng cạch vang lên, hai tay đeo còng tay nam châm dính vào kim loại mép chiếc ghế xoay. Lực hút của nam châm đã khóa chặt mọi cử động của đôi tay thuộc về đặc quyền vũ trang này.

Anouchka khuỵu tay, vừa hay giam anh vào lòng. Hắn cúi đầu, cằm cọ vào mái tóc bạc của Thời Tấc Cẩn, ngây ngốc nói: "Chấp hành hoàn tất."

Thời Tấc Cẩn ôm lấy eo hắn, ngón tay trắng lạnh lặng lẽ vén mở chiếc áo choàng đen lần mò vào bên trong.

Anh vỗ nhẹ vào lưng Anouchka rồi nói: "Anouchka, hôn đi."

Anouchka ngoan ngoãn cúi đầu xuống, Thời Tấc Cẩn không tiếp tục do dự cắn nát đầu lưỡi lấy máu trấn an.

Mấy giây sau.

Anouchka chậm rãi gập người xuống, đột ngột giãy giụa hai tay, còng tay nam châm trói chặt hắn lại, nỗ lực vùng vẫy không có kết quả.

"Suỵt..." Thời Tấc Cẩn ghé vào tai hắn thủ thỉ: "Đừng cử động."

...

...

...

Hệ thống lẩm bẩm: "Thời sensei là ngăn kéo bên trái ạ..."

Thời Tấc Cẩn: "Ừm."

Anh lắc đầu cho tỉnh, tay loạng quạng mò từ bên phải bàn y tế sang bên trái, kéo ra rồi theo hướng dẫn của hệ thống, lấy ra ống tiêm bổ máu.

Tiêm cạn nửa hộp thuốc bổ máu 6 viên mới tỉnh táo lại đôi chút, cổ họng và lưỡi đã bỏng rát.

Hormone trong máu của trùng đực cấp C ứng phó với cấp A vẫn hơi khó khăn, may là vẫn trấn an được.

Thời Tấc Cẩn dựa vào lưng ghế điều chỉnh nhịp thở, Anouchka gối đầu lên hõm cổ anh, đôi mắt hai màu trống rỗng vô hồn, mở to mắt trong chốc lát rồi lại mất đi ý thức.

"Nhìn ổng ngu quá, để yêm chụp một tấm!" Hệ thống loay hoay trong đầu Thời Tấc Cẩn, chụp xong rồi nó mới thúc giục Thời sensei: "Nhanh lên! Nhanh lên! Ổng tỉnh rồi sẽ phát hiện ra đó! Mau đi mau đi!"

Thời Tấc Cẩn ngồi im, xoa nhẹ mái tóc vàng ướt đẫm sau gáy của Anouchka: "Không thể đi được, dù đầu óc của em ấy choáng váng rồi, vẫn còn nhớ dùng cánh tay đeo còng nam châm lẫn cơ thể chặn tôi đứng dậy."

Hệ thống: "Yêm sẽ giật điện ổng!!"

Thời Tấc Cẩn: "Cậu treo máy đi."

Hệ thống: "Ồ..."

Qua vài phút nữa, Thời Tấc Cẩn nghe thấy tiếng thở bên tai thay đổi.

...

Anouchka nếm được vị máu tanh trong miệng, cảm nhận vòng cổ nhẹ hơn, kim tiêm tích hợp bên trong đã hết thuốc.

Máu, Fate,...

Cuối cùng Anouchka cũng nhận ra điều gì đã kéo hắn khỏi mê muội do ấn ký gây ra. Có thứ gì đó mạnh mẽ hơn chất ức chế giúp hắn tỉnh táo.

Mà thứ này chỉ sinh ra ở những quý ngài sống trên tầng may.

Anouchka từ từ ngẩng cổ lên, động tác chậm rãi nhưng kỳ dị, hệt như cổ không có xương, hắn đang dùng da thịt nâng đầu lên.

Thời Tấc Cẩn: ...

Có một loại vẻ đẹp của quỷ thắt cổ.

Cũng trong đôi mắt khác thường trống rỗng đó, anh trông thấy điều tồi tệ nhất mà anh đã dự đoán.

"Tôi tin, em có thể làm được việc đó." Thời Tấc Cẩn nói.

Anouchka bỗng bật ra tiếng cười khẩy không rõ ý: "... Ha."

Thời Tấc Cẩn vẫn thản nhiên: "Dẫn tôi trở về, cho tôi sống ở một nơi xa hoa. Bảo vệ tôi, kiểm soát mọi thứ tôi nhìn thấy, mang đến cho tôi những ngày tháng vui vẻ một cách lặp đi lặp lại."

Anouchka nhìn chằm chằm trùng đực gan to bằng trời này, sự tồn tại của anh còn vượt ra ngoài những lẽ thường, vượt qua mọi tưởng tượng của thế tục.

Trong lòng hắn dấy lên vô số ý nghĩ, một trong số đó thôi thúc hắn: Hợp lý hợp pháp, vậy không còn gì cản trở! Anh là trùng đực! Anh sinh ra là thuộc về tôi!

"Dù sao khi tôi còn là á thư, em đã muốn làm vậy."

Anh nhẹ nhàng nói: "Chiếc vòng cổ đặc chế mà tôi tháo ra khỏi cổ em, ban đầu là dành cho tôi, đúng không?"

Anouchka run môi, những ý nghĩ cuồng nhiệt trong đầu thoáng chốc tan biến hoàn toàn, hắn vô thức quay mặt đi.

Thời Tấc Cẩn mỉm cười, ngón tay vò nắn tua rua vàng treo trên vai hắn, dịu giọng nói: "Sao lại né tránh?"

Anh men theo vạt áo cho đến khi chạm vào chiếc cà vạt, rồi kéo nhẹ: "Nhìn tôi."

Ánh mắt Anouchka nhìn lại một giây, rồi lại rời đi, nhìn sang bên cạnh, môi mấp máy: "Anh đang lảng tránh vấn đề."

Thời Tấc Cẩn nói: "Cũng không phải, đây là đang bàn bạc với em mà?"

"Anh có biết mình đang làm gì không? Không sinh sống ở Mắt Mèo hay hành tinh cấp cao, nhìn lại hai trăm năm lịch sử, không có quý ngài nào..." Anouchka dừng lại, thở ra một hơi dài run rẩy.

"Anh điên hơn tôi nhiều, Fate."

Thời Tấc Cẩn nói: "Tôi có lý do riêng."

Ai mà ngờ được, câu nói mập mờ ấy lại khiến Anouchka suy tư.

Sau một hồi lâu, Anouchka nói bằng vẻ mặt phức tạp: ".... Có phải hai năm gần đây anh mới bước vào kỳ trưởng thành?"

Thời Tấc Cẩn: ...

"Đúng." Anh mỉm cười như một người trưởng thành.

Anouchka vô thức giật còng tay từ tính, muốn đứng dậy khỏi ghế, nhưng còng tay từ tính vô cùng chắc chắn, ngay cả khi cổ tay bị siết đến chảy máu cũng không thể thoát ra.

Anouchka hít sâu: "Tôi hiểu nỗi băn khoăn của anh rồi."

Thời Tấc Cẩn: ...

?

Anouchka nói: "Anh là một trong những quả trứng dính líu tới trùng tội phạm trong vụ án năm 1980, phải không?"

Thời Tấc Cẩn im lặng một giây, nhanh chóng suy nghĩ, tìm ra từ khóa, chẳng phải đó là bàn đạp chính trị của Gabriel sao?

Đây không phải bối cảnh thiết lập sẵn... Thời Tấc Cẩn vẫn giữ im lặng.

Ấn ký cũng là một phần của bối cảnh thiết lập, nhưng nó lại xảy ra giữa anh và Anouchka.

Fate im lặng khiến Anouchka hiểu lầm, khí thế sắc bén và âm trầm của hắn bỗng tan biến hơn phân nửa, hiếm khi hắn tỏ ra bối rối: "... Xin lỗi, tôi không nên nói anh như vậy."

"Không sao." Tuy Thời Tấc Cẩn không hiểu ngay vụ án năm 1980 liên quan gì đến tuổi 18 của mình, nhưng không cản trở anh tận dụng lợi thế thông tin này.

Thời Tấc Cẩn thuận thế hỏi: "Anh đã nghĩ kỹ đưa tôi về đâu chưa?"

Anouchka lại một lần nữa xin lỗi: "Xin lỗi, do tôi quá nóng nảy."

Hắn im lặng vài giây, rồi nói thêm: "Tôi nói xằng, đừng giận."

Từ "xằng" như viên đạm mềm mại, Anouchka cúi gục đầu tựa vào ghế tựa, mặt áp sát vào mái tóc bạc của Thời Tấc Cẩn: "Hình như tôi luôn nói những lời ngu ngốc chọc giận anh."

Không ngờ vụ án năm 1980 lại khiến Anouchka chủ động né tránh? Vụ án này phức tạp hơn anh tưởng nhiều! Thời Tấc Cẩn nhạy bén nhận ra điều này.

"Vừa nãy... anh không đánh dấu tôi, là vì tính cách của tôi sao?"

Thời Tấc Cẩn cảm nhận từng đợt hơi nóng ẩm ướt phả vào trán. Anouchka cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng hơi thở dồn dập vẫn lộ rõ tâm trạng rối bời.

Hắn tự gắn lên mình bộ giáp kiên cố, lạnh lùng buông lời: "Đúng là tính tình tôi thất thường, nhưng tôi học gì cũng nhanh."

"Không phải."

Thời Tấc Cẩn vỗ nhẹ vào lưng hắn, dịu giọng nói: "Anouchka, ngẩng đầu lên, nhìn tôi."

Anouchka thẳng người, cụp mắt nhìn chăm chú vào chóp mũi của anh.

Thời Tấc Cẩn nói: "Em bị Toà án cấm ba năm, lúc này lại đánh dấu, sau này bị thương, quân y dùng máy xét nghiệm máu phát hiện ra hormone thay đổi, em giải thích thế nào đây?"

"Tôi có thể cam đoan tất cả tổn thương.."

"Tôi không muốn nghĩ tới cảnh em bị thương chỉ có thể trốn ở nơi tan toàn tự lành." Thời Tấc Cẩn ngắt lời hắn.

Anouchka im lặng.

"Tôi không muốn em vì sợ tổn thương mà chùn bước trước biển sao."

Thời Tấc Cẩn quấn tua rua trên vai trái của Anouchka vào ngón tay, vinh quang được đan bằng vàng ròng vẫn lấp lánh trong bóng tối.

"Tôi không muốn em vì một lần trọng thương không thể tránh khỏi mà vào thành phố y tế, rồi bị quân y phát hiện hormone thay đổi, sau khi tỉnh dậy lại ở phòng thẩm vấn bị quan chức tra tấn dã man ép hỏi xem em đã cưỡng ép quý ngài nào trấn an."

"Em có tiền án cấm ba năm, em sẽ bị xét xử công khai rồi tước bỏ mọi chức vụ, chịu hình phạt nặng nề và có thể bị cắt bỏ cánh vẩy như một hình thức trừng phạt. Do em mạnh mẽ và tài năng, nên cấp trên sẽ tìm mọi cách đưa em ra khỏi hành tinh tù binh, nhưng em sẽ không bao giờ có cơ hội thăng tiến trong quân đội nữa."

"Có lẽ em vẫn được trưởng quan che chở, hưởng đãi ngộ như xưa trong biệt động, nhưng những vinh quang vốn thuộc về em, những vinh quang chỉ có em mới xứng đáng nắm giữ sẽ mãi mãi vuột khỏi tầm tay."

Thời Tấc Cẩn nói: "Đứa trẻ tài năng sẽ có nhiều cơ hội, nhưng đôi khi có nhiều cơ hội không có nghĩa là em có thể lãng phí chúng một cách tuỳ ý. Hãy trân trọng món quà tài năng đã dẫn em qua từng ngã rẽ của số phận, nó đồng hành cùng em ngay từ khi sinh ra, giúp em vượt qua muôn vàn gian nan thử thách, đừng phụ bạc và làm tổn thương nó, Anouchka."

"Em..."

"Xin hôn." Đột nhiên Anouchka ngắt lời.

Hắn nhìn thẳng vào Thời Tấc Cẩn, bỗng dưng dám nhìn thẳng vào mắt anh rồi. Đôi mắt hắn vẫn là mắt thú, hắn áp mặt lại gần, hơi thở nóng hổi khiến Thời Tấc Cẩn cảm thấy bỏng rát.

"Xin, hôn." Anouchka duỗi lưỡi ra.

Thời Tấc Cẩn bất lực bật cười: "Lưỡi không thể hoá thú."

Anouchka nhíu mày, cuộn lưỡi lại một nửa.

...

...

"Tiếp theo anh định đến hành tinh nào? Tôi sẽ cử một nửa biệt động hộ tống anh qua đó." Anouchka tựa đầu vào vai Thời Tấc Cẩn, cố gắng bình ổn nhịp thở dồn dập.

Thời Tấc Cẩn vẫn bình tĩnh, hắng giọng: "Một nửa thì quá lộ liễu, một phần mười thôi."

Anouchka ngay lập tức ngồi thẳng dậy, cau mày đanh giọng: "Anh đừng được một tấc lại muốn tiến một thước."

Thời Tấc Cẩn: ...

Nhớ không nhầm được một tấc lại muốn tiến một thước là dùng để mô tả đòi hỏi quá nhiều.

"Một phần mười." Thời Tấc Cẩn nói.

Anh nhích đùi.

Anouchka hít sâu, vài giọt mồ hôi nóng hổi rơi xuống đầu mũi: "... Một phần ba."

"Hạm đội của em vẫn chưa tháo huy hiệu quân đội, lại có nhiều biệt động hộ tống như vậy, quá lộ liễu."

Thời Tấc Cẩn xoa lưng hắn: "Tôi tin quân đội do em huấn luyện, chỉ cần một phần mười thôi. Tôi cũng có kế hoạch riêng, đừng làm rối kế hoạch của tôi."

Anouchka: "... Được."

Hắn cúi đầu, cằm dụi vào mái tóc bạc của Fate rồi lại nói: "Xin hôn."

Thời Tấc Cẩn ngẩng mặt lên: "Lần này không được cắn."

Anouchka cúi đầu.

...

Thời Tấc Cẩn luồn tay vào mái tóc vàng của Anouchka, kéo mạnh ra sau.

Anouchka ngoan ngoãn lùi lại theo lực kéo, lưỡi vẫn duỗi ra ngoài, ậm ừ không rõ: "Hôn..."

"Không được."

Thời Tấc Cẩn đẩy đầu hắn ra, ho khan mấy tiếng dùng ngón tay cái lau máu trên môi.

Anouchka cúi đầu, hôn ngón út của Thời Tấc Cẩn, cách năm ngón tay lại như hôn một cái.

"Tôi giao quyền dùng hạm đội y tế này cho anh, tạm thời dùng nó làm hạm di chuyển."

"Còn có..."

Rầm rầm rầm!

Bỗng tiếng gõ cửa dồn dập cắt ngang lời Anouchka.

Hệ thống thì thầm bên tai Thời Tấc Cẩn: "Phó quan đến giục A567 về làm việc rồi."

Nét mặt mơ màng ngây ngô của Anouchka bỗng chốc tối sầm lại như như bầu trời trước cơn giông.

"Thay đồ trước khi ra ngoài, viền áo choàng của em ướt đẫm rồi."

Thời Tấc Cẩn lấy miếng kim loại cảm ứng tương ứng từ túi Anouchka, vô hiệu hóa lực hút của còng tay nam châm.

Anouchka vặn tay, vẻ mặt càng lúc càng khó coi, gân cổ nổi lên vì tức giận.

"Đừng trút giận lên cậu ấy, cậu ấy đã làm tròn trách nhiệm của mình."

Thời Tấc Cẩn lau mồ hôi nóng hổi dưới cằm Anouchka, mỉm cười với hắn: "Cậu ấy là một binh sĩ dũng cảm đáng khen ngợi."

"Ồ." Anouchka mím môi, cơn giận trào ra mũi: "Được."

Hắn vươn tay nắm lấy tay Thời Tấc Cẩn, muốn...

Rầm rầm rầm!!! Cảm giác tồn tại của cánh cửa kim loại siêu mạnh!

Anouchka: ...

Tóm lại chọn một đối tượng trút giận, nhớ kỹ tên đã bị chụp ảnh khiến tổng tư lệnh Amon phải họp khẩn cấp đêm qua.

...

Nửa tiếng sau.

Lần này cả hai thay đồ gặp lại nhau, Thời Tấc Cẩn không còn che giấu vóc dáng nữa. Khi anh bước ra khỏi phòng tắm, Anouchka chỉ liếc nhìn phần eo của anh một lần, rồi không dám nhìn xuống nữa.

Suốt cuộc trò chuyện, hắn chỉ chăm chú nhìn vào khuôn mặt của Thời Tấc Cẩn.

Khi chia tay Anouchka đã uỷ quyền cho Thời Tấc Cẩn làm tổng chỉ huy của 10.000 lính biệt động, đồng thời còn gửi kèm theo nhiều điểm đánh dấu tuyến đường của Liên minh Thủ đô và bản đồ chi tiết các khu vực thuộc quyền quản lý của đội liên sao của Liên minh Thủ đô.

Tóm lại, Anouchka đã cho Thời Tấc Cẩn xem gần như 90% quyền hạn của [tổng tư lệnh phân đoàn], chỉ trừ Chiến Thần Đen đang sử dụng.

Việc này càng khiến Thời Tấc Cẩn hiếu kỳ nội tình của vụ án năm 1980, nhưng giờ tạm bỏ qua, nghiêm túc chào tạm biệt Anouchka.

"Quân đoàn Tò vò do anh đầu tư rất tốt, họ sẽ chiến thắng, ong vàng không đáng lo ngại nữa. Không biết họ đang làm gì mà quân đoàn rã ra lộn xộn." Anouchka dặn dò xong việc cuối cùng.

Kẻ chủ mưu thực sự mỉm cười: "Vậy à."

Anouchka: "Còn có." Bỗng dưng chiếc vòng tay trí não trên cổ tay hắn rung lên, âm báo khẩn cấp vang lên thúc giục.

Thời Tấc Cẩn thấy môi trên của Anouchka hơi co giật, thoáng chốc nanh dưới môi hơi nhô ra như quỷ hút máu, rồi lại bị hắn nhẫn nhịn mím môi lại.

Có hơi buồn cười.

Thời Tấc Cẩn ôm Anouchka một cái: "Đi đi, đừng chần chừ nữa, họ đang gấp lắm rồi."

Anouchka ôm đáp lại, chiếc áo choàng quân đội đen tuyền như đôi cánh lớn mềm mại bao bọc Thời Tấc Cẩn. Hắn dần dần dùng lực, không muốn buông ra.

Hắn muốn cắn vào vai Fate, chôn sâu răng vào hõm cổ mềm mại của Fate, một ý nghĩ nảy sinh trong đầu hắn: Cứ như vậy dẫn Fate đi, cao chạy xa bay, không nghĩ gì cả, không quan tâm gì cả.

Bỗng Anouchka hiểu ra lý do tại sao thư phụ đang trong độ tuổi quân sự tốt nhất lại bỏ trốn cùng hùng phụ, chỉ là một quý ngài của lễ hội.

Đột nhiên những suy nghĩ điên rồ của hắn bị ngắt ngang.

"Tôi trao nhược điểm của tôi cho em."

"Trên thế giới này, ngoài anh trai và thư phụ đã khuất, chỉ có em biết tôi là trùng đực."

"Anouchka, trên đời này chỉ có em mới có thể làm tổn thương tôi."

"Xin em đừng làm tôi tổn thương."

Anouchka run môi, hồi lâu mới thốt lên được: "... Được."

Hiếm khi hắn lắp bắp hỏi Thời Tấc Cẩn: "Cả thế giới?"

"Anh..., anh, anh đang... cầu hôn tôi à?"

Thời Tấc Cẩn ngớ ra một lúc.

Đôi khi anh thực sự không theo kịp tư duy nhảy vọt của Anouchka.

"Được, được." Anouchka ôm lấy gương mặt Thời Tấc Cẩn, nồng nhiệt hôn lên má, mắt và mũi.

"Chờ tôi xong lễ hội Bắc Cực, tôi sẽ lập tức nộp đơn xin tham gia trận chiến tranh giành vùng sao. Tôi sẽ đánh thắng mang về cho anh một vùng sao thích hợp sinh sống! Anh muốn sống ở đâu? Sao Bắc Cực? Tây Tiên Nữ hay Nam Thập Tự? Ở đó, anh không cần phải lẩn trốn né tránh kiểm tra của hệ thống công dân, anh sẽ được tự do, anh có thể trở lại thế giới bình thường! Không cần và không nên gánh vác tội ác và hỗn loạn của lũ tội phạm đó, chúng ta sẽ không lặp lại sai lầm, chúng ta nhất định sẽ trở thành công dân hợp pháp trong hôn nhân!"

Anouchka hứa hẹn một cách nhiệt liệt: "Tôi sẽ không để những ân oán cũ huỷ hoại tương lai của anh!"

Thời Tấc Cẩn bị hôn đến mức không thể mở mắt, chỉ có thể "ừm ừm" đáp lại.

Sau năm lần thông báo tăng ca khẩn cấp, cả hai mới tách ra, Anouchka ấp ủ hy vọng mới, vội vã rời đi.

Thời Tấc Cẩn cũng không quay lại phòng trị liệu trước đó, anh dùng chìa khóa được Anouchka ủy quyền mở cửa phòng nghỉ khác, chọn một phòng ngủ bình thường được bài trí thoải mái.

Sắp đến giờ đi ngủ, Thời Tấc Cẩn dặn dò hệ thống viết một bức thư ngoại giao lịch sự: "Gửi đến gia tộc Belin thuộc Liên minh Thủ đô để bày tỏ thiện chí."

Hệ thống hỏi: "Ơ kìa? Không phải trước đó chúng ta đã hẹn gặp Gabriel rồi sao?"

"Đến bây giờ Gabriel còn chưa gửi email cho streamer Fate, có thể là ông ta đang đánh giá xem Fate có đủ tư cách để ông ta đích thân liên lạc hay không."

Thời Tấc Cẩn lắc đầu, cười khẽ: "Hoặc là, tôi dùng câu chuyện tác động đến giá trị cảm xúc của ông ta, ông ta đang tính toán hai đường, xem Fate có chết trong trận chiến hai đoàn hay không, nếu không chết thì sẽ ra tay đối phó tôi."

"Anouchka nói tới vụ án 1980 khiến tôi băn khoăn. Dựa theo tài liệu em ấy đã gửi cho tôi trước đây, vụ án này không tồn tại trong hồ sơ lịch sử hay kho lưu trữ điện tử. Dù cậu tìm thấy nó, thông tin cũng sẽ không đầy đủ."

"Vì gia tộc Belin và Gabriel có mâu thuẫn gay gắt, hãy thử khai thác hồ sơ nội tình năm 1980 từ phía họ."

Hệ thống lập tức quét qua những email chào hỏi, tóm tắt các từ khóa chính, soạn thảo lời chào xã giao mới.

Thời Tấc Cẩn quay lại tắm rửa, sau khi dọn dẹp xong rồi nằm xuống, nhắm mắt hai giây rồi bỗng dưng bật dậy, mở trí não.

Hệ thống thắc mắc hỏi: "Sao vậy ạ?"

"Tạo hình tượng mới cho streamer Fate." Thời Tấc Cẩn bật trí não, truy cập trang cá nhân, xóa thông báo tạm dừng phát sóng, thay đổi thành: [Đã trở lại cuộc sống bình thường, sẽ tiếp tục livestream vào thứ sáu tuần tới.]

Hệ thống không rõ câu này lắm nhưng ngay lập tức trả lời: "Thế ạ! Thời sensei nhanh ngủ đi! Ngày mai yêm còn tin tốt báo cho anh đó!"

Thời Tấc Cẩn: ...

Anh chậm rãi nằm xuống, hai tay đan chéo đặt trước bụng, giả vờ như không nghe thấy gì.

Thời Tấc Cẩn tưởng sẽ rất khó vào giấc, nhưng do trải qua quá nhiều chuyện trong vài ngày ngắn ngủi mà ngay khi anh chạm gối đã ngủ say.

Sáng hôm sau.

Hệ thống làm chim cuốc!

"Thời sensei! Thời sensei! Mười giờ rồi! Mười giờ rồi!"

Thời Tấc Cẩn nhướng mắt, hormone tan dần, di chứng đau nhức cơ bắp ập đến như thác lũ, nằm im một lúc lâu mới đỡ, anh gượng dậy khỏi giường lết vào nhà vệ sinh.

Hệ thống báo tin: "Thời sensei! Mấy chuyện anh dặn yêm chú ý đều có tin tốt rồi! Có một chuyện hơi lạ nữa, yêm kể cho anh nghe nhá!"

"Ừm."

Hệ thống nói: "Tin đầu tiên là! Quân tò vò đã giành chiến thắng vang dội! Quân ong vàng thảm bại, hành động mới nhất của quân tò vò là trục xuất quân ong vàng khỏi tất cả căn cứ quân sự ở vùng sao Bắc Cực."

"Tổng tư lệnh quân tò vò đích thân gửi email ngoại giao mới cho anh, lời kết sến súa tình cảm, Theodore chân thành mong anh hồi âm." Hệ thống à ồ một tiếng rồi nói tiếp.

"Tin thứ hai là từ Heart! Cậu ta cũng có tin vui truyền đến!"

"Cậu ta lắm lời thật! Gửi cả một đống tin nhắn dài, để yêm đọc cho anh nghe nhé! Heart 2.0, ngoặc kép, Gwen."

Thời Tấc Cẩn nhổ bọt ra: "Ngừng, chiếu lịch sử trò chuyện lên màn hình cho tôi xem."

Hệ thống: "Dạ QAQ"

Màn hình trí não hiện hộp thoại với Heart 2.0, cập nhật tin nhắn mới về Gwen.

Heart 2.0: [Đã đàm phán thành công lô AI chiến giáp mà anh yêu cầu.]

[Mà chẳng cần những quân bài mà anh đã chuẩn bị.]

[Anh ranh mãnh vừa vừa thôi! Giờ cả mạng đang náo loạn vì anh đó! Rốt cuộc anh nghĩ thế gì thế? Nhiều trùng nói, thông báo ngừng cập nhật của anh chính là hack mạnh nhất của quân tò vò!]

[Nhờ fan ruột của anh huy động hạm đội hùng mạnh truy đuổi, chặn đứng mọi cuộc va chạm quy mô lớn giữa ong vàng và tò vò. Hồi trước trên Starnet còn có những trùng cá cược xem ong vàng có thể xâm lược thành công và chiếm được bao nhiêu khu vực của tò vò. Bước đi của anh khiến tất cả cuộc chiến tranh bên ngoài khu vực chiến tranh cố định của cả hai bên đều ngừng lại.]

[Có rất nhiều chủng tộc không phải ong vàng ở các khu vực khác vì thua cá cược mà định kiện quân tò vò gian lận trong cuộc chiến hoán vị, bắt tay với đối tác streamer Fate tạo khí thế, mượn ngoại lực, phá vỡ truyền thống thiêng liêng.]

[Cười ẻ, đánh xong rồi còn nói mấy thứ này có tác dụng gì.]

[Cái kế hoạch này tôi đã bàn thảo với họ mấy ngày liền, trùng nhà máy quân sự cứ nheo mắt cười khì khì không chịu nhả lời, bực mình thật, anh lại chẳng thiếu tiền, vậy mà họ cũng muốn học quân tò vò, dùng tiền mua ý tưởng cốt lõi và thiết kế nhân vật cho câu chuyện tiếp theo của anh. Kết quả là, ngay khi Quân đoàn Tò vò chiến thắng, anh đăng bài mới, họ lập tức đồng ý ký hợp đồng! Thậm chí còn chịu đổi tiền thù lao thành đoàn chiến giáp AI.]

Heart 2.0: [Anh không biết tôi hả hê tới mức nào khi thấy bọn họ trở mặt đâu hahaha! Anh được lắm nha, giờ ai còn tin anh bị ảnh hưởng bởi trận hỗn chiến lan tới nữa, anh giỏi đấy, chỉ một thông báo ngừng cập nhật đã sụp đổ thế trận ưu thế tuyệt đối của ong vàng. Giờ cả mạng chửi anh là lão lươn lẹo! Lũ anti fan chửi anh gieo rắc hoảng loạn, lãng phí binh lực của quân đoàn cấp cao! Kết quả ha ha ha ha, fan của anh tỏ ý quay về viết tiếp vậy coi như không có chuyện gì xảy ra.]

...

Heart 2.0: [Mai tôi sẽ đến nhà máy để quan sát dây chuyền sản xuất, xem cách vận hành thực tế và trình diễn hướng dẫn AI, rồi ghi lại một số video mẫu chuẩn về cho anh.]

Heart 2.0: [Nhận được tin rồi nhớ trả lời ngay, bên xưởng vũ khí ần tọa độ hành tinh để giao hàng, tốt nhất là hành tinh có cảng vũ trụ lớn!]

Heart 2.0: [Tôi đã thương lượng cho anh mấy cảng vũ trụ ở các hành tinh trung lập rồi, bảo mật ở đây thuộc loại cao nhất trong ngành. Anh muốn đưa địa hành tinh riêng của mình đến đó hay lưu trữ tạm thời tại tọa độ an toàn của hành tinh trung lập trước?]

"Đúng là một tin vui, thu hoạch lớn." Thời Tấc Cẩn nở nụ cười thoải mái.

Nụ cười này rạng rỡ hơn nhiều so với "nụ cười lịch sự của người trưởng thành" thường ngày.

Thời Tấc Cẩn nói với hệ thống: "Giờ chỉ cần mua thêm một bến cảng bí mật hợp pháp nữa là cậu có thể mặc bộ giáp AI này đi khám phá những nơi khác rồi."

Hệ thống không thể nhịn được nữa, bật ra hét lớn: "Thời sensei! Không cần mua! Hôm qua yêm đã cho anh toạ độ của hai hành tinh quân sự cấp cao và một hành tinh cấp cao đáng sống rồi!"

Hệ thống vô cùng vui sướng: "Chúng ta có cảng và nhà riêng rồi!"

Thời Tấc Cẩn đang rửa mặt, bỗng khựng lại: "Hả?"

Tác giả có lời muốn nói:

Phần sinh sản của trùng tộc trong truyện này lấy cảm hứng từ mô hình sinh sản của ếch và cá trong phim tài liệu, hoàn toàn dựa trên kiến thức khoa học từ kênh truyền hình, không liên quan gì đến con người.