Livestream Viết Chuyện Tình Trong Sáng, Tôi Thành Thần Ở Trùng Tộc

Chương 131: Con số xui




Nhược điểm

Gabriel mỉm cười.

Cuộc gọi video chỉ quay từ vai trở lên, hai bàn tay y đặt ngoài tầm nhìn, chắp lại trên đầu gối, trên cổ tay quấn một chiếc vòng cầu nguyện bằng bạc nguyên chất, mặt dây chuyền là biểu tượng DNA giới tính ngược.

Mọi quan lễ nghi, thầy hướng dẫn và tu sĩ giáo dục giới tính sống trong Mắt Mèo đều đeo chuỗi cầu nguyện như vậy. Mặt dây chuyền DNA ngược bằng bạc tượng trưng cho lòng thành kính tuân theo mặt trái của ham muốn: Kiềm chế và từ chối.

Lúc này ở nơi mà video không thể ghi lại, Gabriel đang vui vẻ gõ nhẹ vào mặt dây chuyền.

Y biết điều nên dừng lại, nói thẳng: "Tôi cần thông tin chi tiết về trùng hợp tác với Fate. Lần liên lạc gần đây nhất liên quan đến Fate xuất hiện ở hành tinh Azur cấp cao."

"Hành tinh này nằm ngay giữa khu vực trung lập Đông Thiên Cung và Tây Tiên Nữ được xếp hạng là hành tinh nghỉ dưỡng cấp cao, có nền kinh tế chủ yếu dựa vào vào du lịch và xuất khẩu đặc sản.

"Hải quan thủ phủ của hành tinh du lịch kia được gia tộc Jeanine đầu tư hỗ trợ, cũng là một trong những kho bạc của ông, hẳn ông nắm rõ chi tiết các tuyến đường an toàn trong khu vực đó."

Gabriel chậm rãi nói chi tiết, chặn đứng lời khước từ của Jeanine: "Tôi cảm thấy hứng thú hướng đi tiếp theo của đứa con trai út bỏ trốn khỏi gia tộc nhỏ làm việc cho Fate."

"Bạn thân mến của tôi, mong chờ lời giải đáp từ ông."

Gia chủ Jeanine nheo mắt trong hình chiếu video.

Trùng tộc dùng công nghệ lỗ đen thống nhất múi giờ, học hỏi văn hoá loài người, cố định thời lượng một ngày ở mức 24 giờ, nhưng thực chất giữa hàng chục ngàn hành tinh trong bốn vùng sao vẫn có chênh lệch múi giờ từ 1 đến 2 giờ.

Múi giờ của các hành tinh ngoài bốn vùng sao còn chênh lệch đến hơn 1 năm.

Giữa các hành tinh cấp cao trong khu vực, tin tức, thông tin và các sự kiện hàng ngày không lưu thông thường xuyên.

Bỗng Gabriel gọi điện thoại đến, trực tiếp hỏi về tình báo của một gia tộc nhỏ, chọn hỏi về đứa con út.

Nhất thời ông không nhận ra đó là ai.

Suy nghĩ lại một chút, gia chủ Jeanine nhớ ra: Gia tộc nhỏ làm việc cho Fate ở hành tinh Azur cấp cao chỉ thuộc tầng lớp trung lưu trong giới cấp cao, lịch sử gia tộc chưa đầy trăm năm, nếu không dính dáng đến Fate, gia tộc này hoàn toàn không thể lưu lại một chút ấn tượng nào trong trí nhớ của ông.

Tại Jeanine, trước những gia tộc lớn như Belin trước mặt, các gia tộc trùng cấp cao chỉ được xem là gia tộc nhỏ nếu không có ít nhất một quân thư cấp tướng hoặc quý ngài cấp B trong gia tộc, dù huyết thống của tất cả thành viên trong thế hệ hiện tại đều là cấp A.

Gia tộc Grimm này quả là tham vọng lớn, muốn lan rộng ảnh hưởng văn hóa của Fate ra khắp các hành tinh cấp thấp trung ở bốn vùng sao thông qua bán bản quyền sách giấy?

Đúng là tôn công mà không có kết quả.

Gia chủ Jeanine giàu có và quyền lực tột bậc, chẳng thèm để mắt đến chút tài nguyên kia, nhưng gia tộc này vẫn còn có ích, chỉ là ông mãi chưa có thời gian giải quyết.

"À." gia chủ Jeanine nhớ lại xong, nở nụ cười khẩy đầy ẩn ý: "Lòng thương cảm của ông đã rẻ mạt đến mức muốn quan tâm đến bất cứ trùng nào có nét tương đồng với mình sao?"

"Giết thời gian thôi mà." Gabriel nói: "Mắt Mèo yên bình thanh tĩnh, kiên nhẫn của tôi như chạm khắc vỏ sò, càng mài giũa càng tinh khiết."

"Hơn nữa, gần đây Valentine rất mê câu chuyện này, đứa trẻ sắp trưởng thành rồi." Gabriel nhẹ giọng: "Đứa trẻ muốn Fate làm quan lễ nghi kể chuyện, quả là một món quà sinh nhật trưởng thành hoàn hảo nhỉ?"

Gia chủ Jeanine không tin, ông nhìn chằm chằm Gabriel, Gabriel mỉm cười đáp lại.

Bỗng gia chủ Jeanine lên tiếng: "Cái tên Fate đó đã làm xáo trộn kế hoạch của ông?"

"Tưởng tượng phong phú." Gabriel hỏi: "Cậu ấy và tôi có quan hệ gì chứ? Nếu Fate ở vùng sao Tây Tiên Nữ, vậy hôm nay tôi cũng không gọi điện thoại cho ông."

Gia chủ Jeanine im lặng quan sát một hồi, khinh miệt nói: "Nghe nói ông cũng nuôi không ít chó săn ở khu Tây. Hệ thống kiểm soát và kiểm duyệt đã không còn đáp ứng được nhu cầu của ông nữa rồi?"

Gabriel mỉm cười.

Gia chủ Jeanine nói: "Đây là một thông tin có giá trị. Con út của gia tộc đó là nhược điểm giao tiếp duy nhất của Fate lộ ra ngoài mà không có thế lực hùng mạnh bảo vệ, ông phải trả giá đủ cao mới có thể mua được hướng đi của con trai út nhà Grimm từ tôi."

"Gần đây ông bị Quân đoàn 1 theo dõi." Trên màn hình video, Gabriel không bị bầu không khí do Jeanine tạo ra ảnh hưởng, mà trái lại y đột ngột chuyển sang chủ đề khác.

"..." Gia chủ Jeanine bỗng im lặng.

"Tổng tư lệnh Quân đoàn Ong vàng là một kẻ kiên cường bất khuất, dù sắp chết cũng không tiết lộ dòng họ mang đầy sức mạnh và quyền uy."

Gabriel cười một tiếng: "Nhưng con cháu của ông ấy cũng không cứng cỏi đến vậy. Khi Quân đoàn 1 thẩm vấn, con cháu ông ấy đã khai ra bằng chứng xác thực rằng có một thế lực ẩn danh đang tài trợ cho ong vàng. Quân đoàn Tò vò phanh phui nguồn gốc tài chính không rõ ràng của quân ong vàng. Hai ngày qua, tò vò đã quét sạch hơn trăm hành tinh vũ trang cấp cao bất hợp pháp, những hành tinh vũ trang này không thể duy trì được nếu không có hàng chục tỷ hàng trăm tỷ."

"Tổng bộ Quân đoàn 1 vô cùng coi trọng vụ việc này, mà cả thế giới đều biết họ phản cảm trùng thuộc thế lực khác nhúng tay vào hệ thống quân đoàn, dẫn đến ảnh hưởng tới hệ thống cấp bậc thể chế quân sự."

"Việc phía sau ong vàng có chủ đã khiến tổng bộ Quân đoàn 1 bùng nổ, họ đang ráo riết thẩm tra khắp nơi như chó điên."

Gabriel nhìn chằm chằm gia chủ Jeanine nói: "Thời đại này chỉ có thế lực có năng lực và tài nguyên mới có thể nuôi dưỡng hàng trăm hành tinh vũ trang cấp cao. Ngoài phe quân đoàn, chỉ có ba gia tộc lớn trong Liên minh Thủ đô mới có thể làm được điều đó."

"Bạn già, cảm giác bị Fate chọc tức đến phát điên nhưng lại bị quân đoàn theo dõi gắt gao tìm lỗ hổng tài chính, không thể ra tay với Fate là như thế nào?"

Gabriel nhìn thấu tâm tư của Jeanine: "Lâu nay ông đã muốn lợi dụng con trai út nhà Grimm để trả thù Fate, nhưng con cháu của tổng tư lệnh ong vàng bị bắt giam điều tra, nên ông cũng không thể hành động."

Giống như ngày gia chủ Jeanine đăng video cố ý chọc giận Gabriel, Gabriel cũng đáp trả bằng hành động ghê tởm y chang.

Y mỉm cười: "Fate trẻ hơn ông nhiều nhưng lại tài giỏi hơn nhiều, giờ ông đã nắm nửa quyền lực của Liên minh Thủ đô, vậy mà vẫn bị quân đoàn ép buộc ngồi vào bàn đàm phán, phải chịu đựng sự nghi ngờ và thẩm tra vô cùng xúc phạm?"

Ánh mắt của gia chủ nhà Jeanine tối lại, ông khen ngợi: "Đáng nể thay, Gabriel có ngàn con mắt. Tôi có nên cảm thấy may mắn vì gia tộc này nằm trong phạm vi ảnh hưởng của tôi, ngài mới hạ mình đến thăm?"

Ngoài tầm nhìn của camera, Gabriel dùng ngón trỏ khẽ gõ vào chiếc vòng bạc, chiếc vòng lắc lư qua lại.

"Nói chuyện về giá cả thật tổn hại tình bạn lâu năm của chúng ta, bạn bè giúp đỡ nhau là chuyện đương nhiên chứ."

"Trút giận?" Gia chủ Jeanine phản lại: "Tôi không cần một trùng ngay cả gia tộc cũng không có đi làm chuyện này cho tôi."

Bên kia màn hình, Gabriel nắn dây chuyền bạc, bẻ cong một phần trang sức khó mà nhận ra.

Y thở dài, chân thành nói: "Ông luôn giữ thái độ bực bội sắc nhọn với thế giới, luôn muốn trở thành kẻ chiến thắng, né tránh mọi thiện ý hướng tới mình."

"Tôi thấu hiểu bản chất của ông, tôi biết vì sao ông không chịu thua, nên tôi không bận tâm."

Gabriel mỉm cười lại đâm bạn cũ thêm một nhát dao: "Ông có thể vênh váo với tôi, nhưng đừng trưng cái mặt này trước mặt quý ngài Josephine, tổn thương tình cảm lắm đấy."

Trên màn hình, gia chủ Jeanine bỗng sầm mặt lại, đó là biểu cảm rõ ràng thứ hai sau biểu cảm phiền chán.

Đôi mắt đen sâu hút như hốc mắt của hộp sọ, trong đó cháy lên ngọn lửa phẫn nộ thực sự bị khiêu khích. Ông rất anh tuấn, khi lạnh lùng càng toát lên khí chất quý phái nhưng khi lộ ra vẻ tức giận, gương mặt dữ tợn lập tức phá hỏng khí chất và ngoại hình, khi tỏ ra hung ác thì mái tóc đen và đôi mắt đen càng làm ông trông vô cùng đáng sợ.

"Ga, bi, ri, el."

Gabriel vẫn bình tĩnh nói: "Tôi đã đặt lịch hẹn trà chiều với quý ngài Josephine vào ngày 5 tháng 9, rồi tâm sự chuyện dạo này với ngài ấy. Hôm tiệc rộ ra tin đồn quá vô lý khiến ngài Josephine mất mặt trên Mắt Mèo."

Trong video, gương mặt gia chủ Jeanine âm trầm lạnh lẽo, môi mím chặt thành độ cong căng cứng, khiến trùng không thể phân biệt được ông đang cứng đơ hay tức giận.

"Tôi hiểu rõ ông, ông cũng hiểu rõ tôi." Gabriel mỉm cười khách sáo không hề thay đổi từ đầu đến cuối: "Chưa từng có quý ngài nào từ chối trà chiều của tôi. Họ luôn tìm được lời giải đáp và giác ngộ nơi tôi, xem tôi như tri kỷ tâm giao như thân trùng trong gia đình, dù không chung dòng máu. Bạn già của tôi à, đừng cãi nhau với tôi, tôi buồn lắm đó."

Trong video, lồng ngực gia chủ Jeanine phập phồng hai lần, nhìn chằm chằm Gabriel, khóe môi cong lên một nụ cười lạnh: "Đúng vậy, bạn già à, sao tôi có thể giận ông được? Ông nhạy cảm quá, hiểu lầm nỗi lo của tôi rồi."

"Dù sao Fate đã hợp tác với nhiều thế lực, tôi thực sự lo cho an nguy của ông. Hãy cẩn thận." Gia chủ Jeanine nhìn chằm chằm vào Gabriel, đôi mắt đen khó phân biệt được có biến thành hình dạng kim hay không: "Fate chỉ dựa vào mạng lưới để ảnh hưởng đến cuộc chiến tranh giữa hai quân đoàn cấp cao, đừng để cậu ta nắm được điểm yếu của ông."

"Tôi không muốn có một ngày nhận được tin ông quỳ trên pháp trường, tôi sẽ đau lòng lắm." Gia chủ Jeanine dửng dưng nói.

"Đúng là ý nghĩ đáng sợ." Gabriel nói: "Nói tôi nghe hướng đi của đứa con út."

"Công ty xuất bản hiện do con cả Grody Grimm phụ trách, gia tộc Grimm đã mua bản quyền 50 năm cho hai câu chuyện của Fate, nhiều trùng đồn đoán rằng họ sẽ trở thành gia tộc đặc quyền tiếp theo xuất thân từ hành tinh nghỉ dưỡng."

Gia chủ Jeanine lại bắt chước lối nói hoa mỹ êm tai của Gabriel.

"Các trùng tranh nhau kết thân với con trai trưởng nhà Grimm, họ tung hô con trai trưởng Grimm có tầm nhìn xa, nhìn thấy được ánh sáng của thời đại."

Gia chủ Jeanine nói: "Nhưng trùng đóng vai trò sợi dây liên kết giữa Grimm và Fate chính là con trai út của gia tộc Grimm, Greed Grimm."

Ông nheo mắt lại nhìn chằm chằm Gabriel đang mỉm cười: "Tôi nói cho ông nghe những điều ông không biết."

"Khi Fate đưa cậu con trai út của Grimm đi, toàn bộ hải quan náo loạn, tất cả dữ liệu bị mất, các đường bay rối loạn, Fate đã dọn dẹp mọi chướng ngại vật cho cậu con trai út của Grimm."

"Cậu con trai út liều lĩnh ấy chẳng mang theo thứ gì, không giấy tờ, không kim lư, chỉ mang theo lòng dũng cảm ngu xuẩn và niềm tin mù quáng đến hải quan, mà chẳng có gì để giúp thằng nhóc đó trốn chạy, còn Fate?"

Lần thứ ba gia chủ Jeanine bộc lộ cảm xúc, nở nụ cười khinh miệt, khơi gợi vết thương lòng sâu nhất của bạn cũ để đáp trả: "Fate đã mở ra 18 cánh cửa dẫn đến thiên đường cho cậu ta, mà cậu ta chỉ phải trả giá bằng những cơn đau nhức cơ bắp sau khi chạy bộ."

"Trải nghiệm này có vẻ quen thuộc nhỉ?" Jeanine gần như vui vẻ gọi danh xưng cũ của bạn già: "Cậu cả nhà Belin có thể trông thấy ánh sáng."

Trong video, nụ cười giả tạo trên khuôn mặt của trùng cái tóc bạc đã tan biến.

"Lời của ông khiến tôi buồn đấy, Nero." Gabriel nhẹ giọng, vẻ mặt bình thản.

Gia chủ Jeanine hả hê, dứt khoát nói: "Theo những gì tôi điều tra được, dấu vết của đứa con trai út hiện nay tại hành tinh nhà máy quân sự cấp cao số 14 thuộc khu vực 2 của vùng sao Bắc Cực, mức độ bảo mật rất nghiêm ngặt, con mắt tình báo của tôi không thể vào được."

"Nhưng gần đây nhà máy quân sự này đã hợp tác với Quân đoàn 5 và 7 trong dự án chiến giáp AI mới."

"Vẫn chưa rõ mục đích hợp tác của con trai út nhà Grimm Với nhà máy quân sự, tôi có nhiều cuộc họp với Quân đoàn 1 trong thời gian gần đây, nên ông tự kiểm tra vấn đề này." Gia chủ Jeanine nói xong, không chần chừ một giây, trực tiếp cúp cuộc gọi video.

...

Mắt Mèo, hành cung.

Gabriel ngồi bên cửa sổ sát đất trên ban công, ánh trăng rải trên vai y một lớp voan mỏng.

Y hạ mi mắt suy tư, ngón tay khẽ vuốt ve mặt dây chuyền cầu nguyện bạc, chầm chậm nắn thẳng từng nhánh bạc cong vênh trở lại hình dạng ban đầu.

Chẳng mấy chốc, y đã gửi tin nhắn mới cho gia chủ Jeanine: [Thỉnh thoảng cãi vã giúp tình cảm thêm tươi mới, mọi cảm xúc gắn liền với cuộc đời đều như dòng sông chảy mãi mới tốt đẹp. Bạn già ạ, tình bạn của chúng ta lâu bền và cao khiết, tôi mong tình bạn cao khiết này có thể tiếp nối đến thế hệ mai sau của chúng ta. Valentine rất nhớ Vlad, ngày 3 tháng 9 là một ngày đẹp trời, tôi sẽ gửi thư mời chính thức đến gia tộc Jeanine.]

Gabriel gửi xong tin nhắn, chuyển sang một giao diện bí mật khác, nhấn vào. Bản đồ chi tiết của bốn vùng sao được chiếu lên màn hình dưới dạng bản đồ sao. Y phóng to hành tinh nhà máy quân sự số 14 mà Jeanine đã nói.

Gabriel duỗi ra ngón tay, nhẹ nhàng chạm vào hình chiếu của hành tinh số 14: "Đứa trẻ đần không giấu được món quà nhỏ."

Y lại phóng to bản đồ sao khu vực xung quanh hành tinh số 14, tìm thấy hai hành tinh cấp cao có thể sinh sống với tên gọi cụ thể: Scorpio 16, Draco 3.

"Scorpio 16..." Gabriel nhỏ giọng nói: "Hành tinh gia tộc của quý ngài Kaeya?"

Y tìm ra tư liệu.

"Kaeya Shulan, cấp C. Kết hôn hai năm trước, thư quân là tư lệnh phân đoàn thuộc Quân đoàn 3, hai năm nay chưa có con, sống ly thân lâu dài. Từ năm ngoái đã không còn quay lại Mắt Mèo?" Gabriel than thở: "Thật đáng thương, đáng buồn, bản năng chiếm hữu của quân thư."

Y liên lạc với viên quan lễ nghi của Kaeya Shulan.

Trước khi kết nối, Gabriel áp hai tay lên má, nhẹ nhàng nâng khoé môi lên, gương mặt vô cảm như mặt nạ lập tức mỉm cười nhã nhặn.

Tích. Video kết nối.

"Trưởng quan Gabriel?" Đầu video bên kia, quan lễ nghi cấp thấp cảm thấy hoang mang không hiểu vì sao một trong những trưởng quan lễ nghi của Thánh Điện lại đột nhiên gọi điện.

Thánh Điện Mắt Mèo có ba trưởng lễ nghi, họ phụ trách biên soạn sách giáo khoa chính cho các quý ngài học tập và quản lý tất cả các quan lễ nghi.

Họ chỉ dạy cho những quý ngài cấp A, hoặc có tiềm năng trở thành cấp Thánh, cũng chỉ liên lạc với các quan lễ nghi khác khi có chuyện quan trọng.

"Chào ông, quan lễ nghi Shulan." Gabriel hiền hòa nói: "Hôm nay tôi xử lý công vụ, phát hiện quý ngài Kaeya đã một năm không về Mắt Mèo. Ngài ấy và thư quân sống hòa thuận chứ? Gần đây có dự định sinh con không? Ông là thân trùng của ngài ấy, chắc mong ngài ấy sống thoải mái tự do, hãy nói cho tôi biết, quý ngài Kaeya có gặp khó khăn gì không?"

Quan lễ nghi Shulan im lặng một lúc, lúng túng nói: "Có... có một số mâu thuẫn trong hôn nhân, nhưng tôi không giỏi tư vấn vấn đề này. Quý ngài Kaeya và thư quân đã chiến tranh lạnh nửa năm rồi."

Gabriel mỉm cười: "Vui lòng liên hệ với quý ngài Kaeya, việc lắng nghe phiền muộn của ngài ấy là của quan lễ nghi."

"Thật... ! Cảm ơn sự quan tâm của ngài, tôi sẽ liên lạc ngay!" Quan lễ nghi Shulan rất ngạc nhiên, ba vị trưởng quan lễ nghi đều thuộc tầng lớp đặc quyền. Trong đó trưởng quan lễ nghi Gabriel được đánh giá cao nhất, y chỉ chăm sóc một quý ngài chưa thành niên, thỉnh thoảng có quý ngài đến tìm kiếm giải đáp, y cũng hào phóng giúp đỡ, giải quyết thỏa đáng.

Trong video, trưởng quan khoác lên vai dải khăn thánh ban, trang phục chỉnh chu không một nếp nhăn, giọng điệu trầm ổn ân cần: "Quý ngài Kaeya sống trong khu vực quản lý của tôi, sự quan tâm của tôi dành cho ngài ấy sẽ luôn dồi dào như dòng suối mát lành. Xin hãy thoải mái."

"Cảm ơn ngài, cảm ơn ngài!"

...

...

"Thông tin này chẳng có ích gì cả!" Valentine chán nản nằm úp mặt trên giường, đắp chăn từ chân lên đầu, dùng chiếc vòng trí não mới đổi được để nhắn tin cho Vlad.

V: [Thông tin về Fate mà cậu nói đều có thể tìm thấy trên mạng, Vlad ơi, tớ nghe đồn cậu và cậu ấy đã nhắn với nhau rất nhiều đó! Có thể nói cho tớ nghe những điều tớ không biết được không?]

J: [Mà so với chuyện này, tớ thấy việc cậu thức khuya nhắn tin cho tớ bằng vòng tay trí não phi pháp, và cả việc tớ tư vấn vào đêm khuya sẽ làm cái gai trong mắt Tòa án mới là chuyện kinh khủng nhất. Ba việc xấu cộng lại bị phát hiện, thầy Gabriel sẽ phạt cậu viết bao nhiêu bài tập đây? Valentine, cậu nên đi ngủ đi, thức khuya không tốt, tớ nhớ cậu sắp tới tháng trưởng thành rồi nhỉ? Sức khỏe quan trọng hơn hết.]

V: [Nên cậu nói mau đi, nói xong tớ đi ngủ ngay!]

J: [...]

J: [Nội dung tin nhắn chẳng có gì đáng nói, chỉ xoay quanh việc tớ muốn dò la trùng đó nắm giữ bao nhiêu thông tin về quý ngài, xem có lừa dối quý ngài hay không.]

V: [Sau đó thì sao?]

J: [Kết quả hiển nhiên thất bại, tớ bị ba cấm túc. Fate rất nguy hiểm, Valentine cậu có thể tò mò, nhưng tuyệt đối đừng cố gắng tìm hiểu sâu hơn, tớ đã thử dò xét anh ta nhiều lần, kết quả duy nhất là thời gian cấm túc ngày càng dài, danh tiếng cũng tiêu tùng.]

V: [Hì hì, lúc đầu nghe trùng khác nói tớ còn không thể tin đó là cậu đâu!]

J: [...]

V: [Xin lỗi nha, không phải tớ giễu cậu đâu. Tớ chỉ quá ngạc nhiên thôi.]

V: [Tớ biết Fate nguy hiểm, tớ nghe nói rồi. Có trùng bảo cậu ấy tham vọng, muốn ảnh hưởng quân đoàn.]

V: [Tớ chỉ tò mò thôi, khi cậu ấy trò chuyện với cậu, cậu có thể đoán được cậu ấy bao nhiêu tuổi dựa vào nội dung trò chuyện không?]

V: [Cậu ấy đã bao giờ kể cho cậu nghe, về nguồn gốc của những câu chuyện cậu ấy dùng là từ đâu?]

V: [Có phải cậu ấy hay nói những từ ngữ kỳ lạ... ừm, câu nói khác bình thường không?]

...

Liên minh Thủ đô.

Phòng ngủ Hạ Cung.

Vlad nhíu mày.

Thay vì những tin đồn lan truyền trên mạng rằng Fate được anh em ruột, họ hàng, quý ngài hậu thuẫn thì Valentine lại quan tâm nhiều hơn đến thói quen của Fate?

Vlad kiên nhẫn trả lời từng tin nhắn của Valentine, nhưng vì chủ đề chính là Fate nên y không thể tránh khỏi mất tập trung.

Vlad suy nghĩ lại hai ngày trước.

Thất bại của Quân đoàn Ong vàng là một tin vô cùng tệ với gia tộc Jeanine.

Nhưng thư phụ cũng không trách tội y về vụ việc này.

Điều này còn đáng sợ hơn nhiều.

Thư phụ đã bắt đầu quen với thất bại của y. Suy nghĩ này khiến Vlad cảm thấy sợ hãi còn hơn cả nỗi sợ hãi bị roi quất.

Song song đó, Vlad lại nảy sinh cảm giác không cam tâm hơn bao giờ hết.

Quân đoàn Ong vàng truyền tin về trước khi thua trận rằng, tìm kiếm ở Nam Thập Tự không có kết quả, nhưng khi đang tìm kiếm hành tinh Cực Quang Hồng cấp cao ở sao Bắc Cực, quân đội của biệt động bất ngờ xuất hiện gần Cực Quang Hồng!

Lúc ấy Vlad nhìn vào chiến báo của ong vàng, lòng y nóng hừng hực rồi lại lạnh toát.

Hành tinh mà quân đội biệt động đổ bộ là hành tinh 56 thuộc khu vực lân cận Cực Quang Hồng, là hành tinh cấp trung có thể sinh sống.

Trong trăm năm qua, đội quân vũ khí chiến tranh này đã đi khắp bốn vùng sao, chỉ có hai mục đích duy nhất: Họp hành và xử lý dị thú xuất hiện trong bốn vùng sao.

Năm nay khi hai đoàn đang tranh giành quyền lực và cả thế giới đang ráo riết tìm kiếm tung tích của Fate. Quân đội biệt động vốn luôn tuân thủ hai mục đích trong suốt hàng trăm năm, bất ngờ xuất hiện ở Bắc Cực.

Đến đây mọi thứ đã rõ ràng, không cần phải phỏng đoán thêm nữa.

Ngay từ khi Fate viết câu chuyện đầu tiên, bối cảnh của nhân vật chính Fate Wynne đã được định sẵn là biệt động.

Nhiều trùng tò mò streamer Fate có thân trùng trong biệt động hay không.

Khi thấy chiến báo đề cập quân đội biệt động, Vlad đã nhận ra: Hành tinh cấp trung bình thường có thể thay thế mà y loại trừ ngay từ đầu... Fate đang ở đó.

Fate vạch ra cho y 13 hành tinh, Vlad tự thu hẹp phạm vi tìm kiếm ở sao Bắc Cực, loại trừ cho đến khi chỉ còn lại 2 hành tinh.

13 chọn 1, 2 chọn 1, y vẫn chọn sai.

Chỉ thiếu một chút, chỉ cách một gang tay y đã có thể tóm được Fate!

Cảm giác vuột mất thành công chỉ trong gang tấc đủ sức đè nát ý chí kiên định của bất cứ trùng kiêu căng tự tin nào.

Nhất là Fate còn để lại cho y bóng ma tâm lý sâu sắc.

Chỉ thiếu chút nữa đã đánh bại được nỗi sợ hãi của bản thân, niềm hối tiếc và không cam tâm lại khiến Vlad vực dậy.

Thành công hão huyền lơ lửng trước mắt Vlad, y vượt qua bóng ma thất bại lần này.

Sau đó Vlad bắt đầu chờ đợi.

Trong những lần đụng độ trước, mỗi lần thất bại, y lại đi hỏi Fate, Fate sớm hay muộn sẽ trả lời những thắc mắc của y.

Mà Fate còn chỉ ra thiếu sót ở điểm nào, thiếu sót đó phải được giải quyết như thế nào.

Lần này suýt nữa y đã tóm được anh, cũng là lần gần chiến thắng nhất, Fate sẽ nói gì với y?

Vlad chờ đợi Fate lên tiếng lần nữa, lấy sức mạnh từ tiếng vang, buộc cán cân chiến thắng nghiêng về phía mình.

Dẫu vậy lần chờ đợi này, Fate đăng nhập tài khoản hai lần, nhưng Vlad vẫn không nhận được hồi âm mới nào.

...

V: [Cậu ấy luôn dùng thành ngữ rất lịch sự phải không?]

V: [Cậu nói là, cậu ấy rất giỏi dùng thành ngữ hả?]

V: [Có phải những thành ngữ được phát triển từ sách vở của con người không?]

V: [??]

V: [Vlad!!]

Vlad lấy lại tinh thần, cúi đầu nhìn vào lịch sử trò chuyện, phát hiện ra mình đã trả lời một câu: [Thói quen của Fate? Anh ấy luôn lịch sự, thỉnh thoảng lại nói những câu thành ngữ rất khó hiểu, những từ ngữ tớ chỉ từng bắt gặp trong sách, tớ đoán anh ấy có thể đang giữa kỳ trưởng thành.]

Câu nói này khiến Valentine liên tục gửi 5 tin nhắn.

J: [Không dám chắc, tớ không đọc sách của loài người.]

V: [Vậy cậu có học thuộc không QAQ?]

J: [... V, tớ không phải đồng tính, học thói quen nói của trùng cái làm gì? Tớ điên lắm rồi mới làm thế.]

V: [...]

V: [QAQ]

J: [...]

V: [Làm ơn đó, đây là thỉnh cầu cả đời của tớ!]

J: [Đây là lần thứ 90 trong năm nay cậu nói thế với tớ.]

Cốc cốc. Bỗng tiếng gõ vang lên từ cửa phòng Vlad.

Nửa đêm nghe thấy có hơi đáng sợ.

Tít tít. Vòng tay trí não của Vlad lại rung lên, y cúi xuống xem tin nhắn, môi mím lại có hơi tái nhợt.

NJ: [Ra đây.]

Sao thư phụ lại đến đây vào giờ này?

Cuối cùng Vlad gửi một tin nhắn cho Valentine: [Mấy ngày nay tớ không ở nhà, phải đi học truyền thống của gia tộc, lần sau nói chuyện tiếp, ngủ sớm, giữ gìn sức khỏe.]

Ngay sau đó y lập tức tháo chip vòng tay trí não, bẻ gãy nhét vào một cuốn sách nào đó trên kệ sách, lắp thẻ mới vào rồi đi mở cửa.

...

Cùng lúc đó, Mắt Mèo.

"Tôi hiểu rồi, tôi sẽ kiên nhẫn hơn với em ấy, cũng sẽ thẳng thắn nói cho em ấy biết một số hành động của em ấy khiến tôi không thoải mái." Trong video, tai của Kaeya ửng đỏ, anh nói lời cảm ơn với Gabriel: "Nếu không nhờ ngài phân tích, tôi thực sự không thể hiểu nổi tại sao em ấy lại làm những việc đó. Ý tôi là, ừm..."

Kaeya dụi mặt mình, bất lực vô cùng: "Tôi thật sự không muốn thấy mấy dị thú hoang dã bị xích trong khu vườn gia đình. Tôi thích bộ lông của những con thú đó, vậy mà em ấy lại nghĩ tôi muốn nuôi một con thú cùng loài làm thú cưng sao??"

"Trời ạ, khi ấy tôi mở cửa sổ trông thấy dị thú trong vườn, tim đập nhanh tới mức kích hoạt cảnh báo của vòng sức khỏe!"

Gabriel mỉm cười qua video: "Hôm nay tôi xem xét công việc thấy hồ sơ của ngài vẫn chưa được cập nhật. Tôi rất lo lắng. Nếu những lời của tôi có thể giúp giải quyết nỗi buồn phiền của ngài thì tốt quá."

Đầu bên kia video, gương mặt Kaeya vẫn còn ửng đỏ, anh hắng giọng nói: "Buồn phiền gì chứ? Tôi mới không vì một quân thư mà buồn phiền."

"Đúng thế." Ánh sáng ẩn hiện sau tròng kính của Gabriel, y dịu giọng nói: "Quân thư không phải trọng tâm của cuộc trò chuyện này."

"Khụ." Quý ngài Kaeya giấu gương mặt đỏ khi nhắc đến thư quân, lấy lại vẻ lịch thiệp: "Tất nhiên rồi. Ngài có... khụ, ý tôi là quan lễ nghi Gabriel, để tỏ lòng cảm ơn vì đã giải đáp thắc mắc hôm nay, tôi có thể giúp gì cho ngài không? Gia đình và thư quân của tôi có thế lực nhất định ở vùng sao Bắc Cực."

Quý ngài Kaeya nói: "Tuy không thể sánh bằng tầm ảnh hưởng của quan lễ nghi ở khu Tây, nhưng hễ ngài đến hoặc cần tiếp đón ai, chúng tôi sẵn sàng tận tình hỗ trợ mọi lúc mọi nơi."

Gabriel cong mắt, nắm lấy mặt dây chuyền cầu nguyện bạc, nói lời chúc phúc đã được lặp đi lặp lại hàng ngàn lần: "Thánh Điện chúc cho các ngài vạn sự hanh thông."

...

"Vạn sự hanh thông? Bình an cả đời? Hạnh phúc mỹ mãn?"

Ánh sáng lờ mờ len lỏi qua ô cửa kính trên sân thượng, bình minh sắp dâng lên tại Mắt Mèo.

Cả đêm dài Valentine mải mê đọc sách cổ của loài người, lẩm bẩm đọc như niệm chú, cố gắng ghi nhớ những thành ngữ để khơi gợi những mảnh ký ức rời rạc trong đầu.

Cốc cốc.

Tiếng gõ cửa khiến Valentine sợ quýnh cả lên, suýt ngã khỏi giường.

Cậu theo phản xạ, nhét chiếc vòng trí não vào trong gối, rồi nhét chiếc gối đó xuống dưới cùng trong đống gối, cuối cùng đè mình lên.

"Valentine, sau khi kết thúc ca trực đêm, các vệ sĩ của con đều tranh thủ về tập luyện thêm 3 tiếng mới nghỉ ngơi."

Từ bộ đàm bên cửa phòng ngủ, giọng của Gabriel vang lên: "Theo vòng sức khỏe của con, nhịp tim hiện tại đã vượt quá mức an toàn. Đối với trùng cái chỉ là mức độ tập thể dục bình thường, nhưng đối với quý ngài, mức nhịp tim này đã thuộc phạm vi bệnh tim."

"... Buổi sáng tốt lành thưa thầy."

Valentine rề rà kéo chăn ra khỏi mặt, nghẹn ngào trong lòng.

Bảo vệ 6, sao anh không giải thích cho em biết điều này? Miệng sinh ra là để nói chuyện mà!

Tiếng thở dài từ bên ngoài cửa vọng vào qua bộ đàm: "Đã 5 giờ rồi, con có đói không?"

Valentine ngồi dậy: "Không ạ, mời thầy vào."

Gabriel đẩy cửa bước vào.

Trên sàn phòng ngủ của Valentine ngổn ngang sách vở, có quyển kẹp bookmark có quyển thì gấp trang một cách lộn xộn.

Gabriel bật thêm đèn ngủ, lấy một cuốn sách, vừa đi vừa lướt trang, đi đến bên giường, ngồi xuống chiếc ghế cạnh giường.

"Thầy đã từng đọc mấy quyển sách này rồi, con đọc sách suốt đêm là đang tìm kiếm thứ gì?" Gabriel hỏi.

Valentine giấu một tay dưới chăn, vô thức bấm nhẹ vào lòng bàn tay: "Vài thứ... ừm, mà thầy thấy nhàm chán."

Gabriel vươn tay chỉnh lại mái tóc rối bời của Valentine: "Hai ngày nữa là đến tháng trưởng thành của con rồi, hãy tạm gác lại mọi lo toan, hao tổn tinh thần quá mức sẽ ảnh hưởng đến khả năng chống chọi cơn đau trưởng thành của con."

"Con có cả một cuộc đời dài phía trước, con sẽ sống rất lâu, đến lúc đó con muốn gì thầy cũng sẽ chuẩn bị sẵn cho con."

Hiện tại Gabriel không đeo kính, nụ cười khách sáo hiền hoà biến mất khỏi gương mặt, giọng điệu cũng không còn dịu dàng như lúc họp với quý ngài cấp C nửa tiếng trước, cũng không còn điệu bộ giả lả, ra vẻ thương cảm như lúc moi móc giá trị từ bạn cũ.

Lúc này y còn có chút hờ hững, tâm trạng không tốt, vẻ lịch thiệp nhã nhặn cố duy trì cũng phai nhạt phần nào, một chút cảm giác rét buốt sắc lẹm khiến trùng rợn tóc gáy như rắn âm thầm len lỏi bò lên, bám lấy gương mặt y.

Song Valentine cũng không ngẩng đầu, rối rắm nắm tua rua trên chăn.

Gabriel dịu giọng dỗ dành: "Chỉ chọn cho con cái tốt nhất."

Y lại kiên nhẫn nói: "Nhưng trước khi trưởng thành, con rất yếu ớt. Thầy mong con khoẻ mạnh, không bị bệnh tật hành hạ. Nhiều quý ngài có tháng phát triển không tốt sẽ mắc bệnh bẩm sinh suốt đời. Thầy thực sự không muốn những căn bệnh di truyền tồi tệ đó ảnh hưởng đến tương lai của con."

Gabriel vỗ nhẹ vào mu bàn tay đang nắm chặt của Valentine qua lớp chăn: "Trước khi con trưởng thành, bất cứ rắc rối và phiền muộn nào có thể làm tổn thương cơ thể con, hãy giao hết cho thầy, được không?"

".. Dạ." Valentine giằng xé nội tâm, cảm xúc mâu thuẫn khiến cậu muốn hét lên.

Giọng nói thứ nhất bảo với cậu: Đây là thầy giáo đã chăm sóc cậu từ khi cậu mới chui ra khỏi vỏ, coi cậu như con đẻ, cậu giấu thầy chuyện này không thấy áy náy à?

Còn giọng nói thứ hai mách với cậu: Bí mật mơ hồ này tuyệt đối không được tiết lộ cho bất cứ trùng tộc nào.

"... Thầy ơi, thầy nói xem." Cuối cùng Valentine quyết định thỏa hiệp, cậu mạo hiểm hỏi: "... Con có anh em không?"

"Vì sao lại nghĩ như vậy?" Gabriel hỏi.

"... Con mơ thấy một số thứ." Valentine ngước mắt nhìn thầy, chủ động vươn tay nắm lấy tay áo thần quan của thầy.

Cậu run môi hỏi: "Thầy Gabriel, trong vụ án năm 1980, chỉ có mình con sống sót sao?"

"Câu chuyện của Fate làm con nằm mơ, trong mơ con thấy vô số hộp ấp."

"Tình cảnh hỗn loạn, khắp nơi đều là trùng bảo vệ. Họ xông vào bệnh viện đang bốc cháy, nhặt bừa các hộp ấp trứng vỗ cánh bay đi. Không có thời gian lựa chọn nên đều bị cầm vội đi."

"Rất nhiều trứng vỡ nát trên mặt đất." Giọng Valentine run rẩy.

"Nhiều lắm, nhiều lắm."

Gabriel dang tay ra với Valentine, cậu tựa đầu vào vai thầy, nhắm mắt lại nắm lấy dải thánh ban treo trên áo thần quan của thầy.

Gabriel im lặng lắng nghe, đôi mắt đen không hề dao động, y hỏi: "Sau đó thì sao."

"Trùng bảo vệ cầm theo hộp ấp trứng chạy trốn bị một nhóm trùng bảo vệ khác bắn chết."

"... Trong mơ con thấy một trùng bảo vệ lấy đi hộp ấp trứng bên cạnh con. Dù cánh trùng đó bị chặt mất một nửa nhưng vẫn chạy thoát thành công."

Mấy ngày nay Valentine không chỉ mơ thấy những điều này, mà còn mơ thấy rất nhiều trùng tóc đen mắt đen, trông không giống tướng mạo của tôi tớ và bạn bè mà cậu thường gặp.

Những trùng tóc đen mắt đen này đều là á thư, không có râu và cánh.

Nhưng kể từ khi mơ thấy những á thư tóc đen mắt đen này, ký ức của cậu đột nhiên như bị rò rỉ rất nhiều ký ức sâu thẳm từ trong trứng trào lên.

"Thầy ơi... con mơ thấy rất nhiều ký ức lộn xộn." Valentine bỗng cảm thấy tim đập nhanh, nhưng cậu không đeo vòng sức khoẻ trên người, nên cũng không ai nhận ra.

Tim đập nhanh hồi hộp khiến Valentine hụt hơi trong giây lát.

Gabriel vuốt mái tóc của Valentine, nhỏ nhẹ nói: "Khi con gần tháng trưởng thành, đây là thời điểm quan trọng để xương, thịt và tuyến thể tái sinh. Lịch sự y học đã ghi nhận những trường hợp tương tự, rất ít nhưng không phải không có. Họ sẽ mơ về ký ức thời kỳ trong trứng, nhưng những ký ức này chỉ là những tảng băng trôi, thỉnh thoảng sẽ làm rối loạn nhận thức của con."

"Vượt qua tháng trưởng thành xong là ổn thôi."

"Con hay mơ thấy những thứ này làm đầu con đau lắm." Valentine than vãn một câu: "Chính vì xem Quân Y của Fate làm con cũng trở nên lo lắng hoang mang. Biết vậy con nên hỏi thầy sớm hơn."

Gabriel nói: "Tất nhiên rồi, lần sau gặp khó khăn gì nhớ tìm thầy sớm một chút, được không?"

"Vâng ạ!" Valentine lại hỏi: "Vậy thì... thầy ơi, con không có anh em thật sao?"

"Con là đứa trẻ duy nhất còn sống sót từ vụ án năm 1980." Gabriel dùng ngón tay chải chuốt mái tóc cho Valentine, không chải đau cậu.

Gabriel bình thản nói: "Nếu con cảm thấy cô đơn, sau này kết hôn, có thể chọn thêm vài thư hầu, sinh thêm nhiều con cháu."

"Dạ, vâng. Shhh, đầu vẫn đau quá, con có thể tiêm thuốc giảm đau được không? Còn hai ngày nữa mới đến ngày, cho con giảm đau trước được không?" Valentine hỏi.

Gabriel nhẹ nhàng khước từ: "Sức khỏe là trên hết, không thể mạo hiểm."

"Thôi vậy." Valentine thở dài: "Lại phải mơ những giấc mơ quái lạ thêm mấy ngày nữa, phiền quá."

"À." Bỗng Valentine nói: "Nhưng mà mã hộp ấp bên cạnh con trong mơ khá thú vị đấy ạ. Bắt đầu bằng GA, số chữ sau không may mắn lắm, lại là 4 số 4... ahh!"

Valentine rít lên một tiếng, nước mắt trào ra vì đau. Cậu run rẩy sờ sau gáy mình, một mảng tóc đã bị thầy túm đứt.

"Đau quá..."

"Lặp lại một lần nữa, mã số hộp ấp trứng mà trùng bảo vệ trốn thoát được mang đi là mấy?"

Valentine không trả lời ngay, cậu lau nước mắt rồi sờ gáy, vậy mà cảm thấy hơi ươn ướt. Cậu trở tay ra xem, có máu.

Đột nhiên.

"Thầy Gabriel... hức..."

Valentine bị bóp mặt nâng lên. Cậu cảm thấy hơi lạnh khó chịu từ bên má lan sang.

Thầy Gabriel nâng mặt cậu, không đeo găng tay, ngón tay lạnh buốt, khớp xương bóp siết khiến cậu hơi đau.

"Lặp lại con số đó." Gabriel ôm lấy gương mặt Valentine, vẻ mặt bỗng dịu dàng hẳn: "Con yêu, nhớ lại xem, cho thầy một con số chính xác."

"GA4444." Môi Valentine run run, "giọng nói" thứ hai lại gào thét chói tai trong đầu cậu.

Đôi mắt của thầy đen đến mức ấy ư?

Hệt như hai hố máu đen thẫm sâu hút.