Livestream Viết Chuyện Tình Trong Sáng, Tôi Thành Thần Ở Trùng Tộc

Chương 150: Có đó không? Cho xem đứa bé




"1 giờ 59 phút 31 giây, không lâu." Anouchka nói.

Thời Tấc Cẩn nhìn kỹ vài giây, không nhận ra trạng thái của Anouchka thì: "Hử."

Anh tiến vài bước, vén mở tấm rèm lụa dày và rèm voan mỏng. Bóng đêm ảm đạm bị bàn tay trắng ngần nhẹ nhàng rẽ đôi, thêm nhiều ánh sáng ấm áp tràn vào ban công đêm sương lạnh, tạo thành một tấm thảm vàng, trải dài từ trong nhà đến lan can đá.

Thời Tấc Cẩn đứng ở đầu này, Anouchka ngồi chồm hổm ở đầu kia.

"Vào đi." Thời Tấc Cẩn nói. Ánh sáng dịu nhẹ của khách sạn lướt qua anh, sáng tối đan xen.

Ánh mắt nửa kia như bến bạc, trong đó chan chứa quan tâm dịu dàng còn chí mạng hơn cả pháo sáng, màng mắt của hắn đối mặt trực tiếp với ánh nhìn chứa đầy cảm xúc mềm mại này.

Anouchka khép bốn cánh, im lặng vài giây mới thu cánh vẩy vào cơ vũ trang, tự dưng nghĩ: Thiết lập ngũ giác của gọi video 3D đúng là cứt sâu.

Hắn bước xuống khỏi lan can đá, vội sửa đổi câu trả lời thứ ba, giần giật môi: "Ừm. Có hơi lạnh."

"Vừa rồi A567 giật mí mắt à?" Hệ thống hỏi nhỏ bên tai Thời Tấc Cẩn.

"... Phòng có máy điều hòa, em đợi anh rót cho ly rượu, uống vào sẽ dễ chịu hơn." Thời Tấc Cẩn quyết định dung túng cho hành động không chịu tỏ ra yếu thế của Anouchka.

Hắn cố gắng học tập, Thời Tấc Cẩn thực sự không nỡ lòng dập tắt ý chí học tập kiên cường này, dễ khiến người ta cảm thấy tội lỗi như đá chó con vậy.

"Trước khi xuống đây, anh đã xem qua tất cả hình ảnh giám sát, rốt cuộc em đã trốn ở đâu?" Thời Tấc Cẩn nói: "Đúng là vừa bất ngờ vừa sợ."

"Hàng rào dưới ban công. Em dùng một mẹo nhỏ sắp xếp lại cánh vẩy, điều chỉnh nhiệt độ cảm nhận đánh lừa đa số các thiết bị giám sát cảm biến kép trên thị trường. Đây là kỹ thuật độc đáo của tổng tư lệnh biệt động, ít biệt động nào học được, chỉ có em trên hành tinh này mới có thể treo mình lên ban công nhà anh." Anouchka bước vào, đặc tính của chủng tộc trong hiện thực làm hắn dè dặt cẩn thận xa cách hơn.

Nhưng Thời Tấc Cẩn không hề chần chừ, chủ động bước tới ôm hắn một cái, mỉm cười: "Em vẫn là thiên tài như ngày nào."

Râu bướm của Anouchka dựng thẳng rồi cong lại ẩn vào mái tóc vàng rối bời, áp sát vào da đầu.

Cả hai im lặng tận hưởng cái ôm.

"Anh cần bổ sung chút nước, bận họp với trùng trong công ty suốt dọc đường nên không kịp uống. Em cứ thoải mái, ngồi nghỉ trước đi. Muốn uống rượu đá hay nóng?"

"Nào cũng được." Anouchka đáp.

Hắn đứng sang một bên, nhìn Thời Tấc Cẩn cởi áo khoác, tháo đai súng rồi đi lại trong phòng. Anouchka nhìn chằm chằm vào hông của Thời Tấc Cẩn một lúc lâu, rồi rời mắt nhìn sang chỗ khác.

Căn hộ này có kích thước tương tự như căn hộ của hắn, cũng giống như bất cứ khách sạn nào hắn từng dừng chân: Mới mẻ, sang trọng, đồ uống và thức ăn đắt tiền được bày biện đầy ắp trên bàn, phòng rất ấm, hương thơm nhẹ nhàng khiến trùng cảm thấy thư giãn, bố cục không gian rộng rãi, đầy đủ tiện nghi.

Nói chung căn hộ này nhìn thoải mái hơn căn hộ của hắn.

Nửa kia của hắn đi lại trong phòng, tiếng chân ma sát nhẹ trên thảm lông mềm tạo ra tiếng sột soạt nhỏ, tiếng tủ quần áo đóng mở, tiếng móc treo quần áo khe khẽ chạm vào nhau, v.v... ngôi nhà lớn có sự hiện diện của một trùng khác đang hoạt động.

Sự tĩnh lặng rộng lớn quen thuộc bấy lâu nay đang bị một sự hiện diện thực tế khác xua tan, Anouchka đột nhiên cảm thấy căn phòng khách sạn đồng nhất này trở nên chật chội.

Bên trong căn phòng tràn đầy thứ tình cảm vô hình, Anouchka không biết đặt chân ở đâu, chỉ biết đứng im.

Thời Tấc Cẩn nhanh chóng thay quần áo, chọn rượu từ tủ rượu trong phòng khách. Rượu nho trắng quá trang trọng và thân thiện, sâm panh quá xã giao, whisky không phù hợp cho tâm sự đêm nay, rượu vang đỏ là lựa chọn lý tưởng.

Anh lấy hai chiếc ly rượu từ tủ trưng bày, rồi lại tùy ý lấy vài quả trái cây có lẽ là quả cam từ giỏ trái cây. Khi anh quay lại, Anouchka vẫn đứng im tại chỗ.

Thời Tấc Cẩn: ?

Nửa đêm nửa hôm đứng nghiêm trong phòng?

Một thói quen rất mới của quân thư.

"Trên sofa có đinh à?" Thời Tấc Cẩn cười nói, giơ tay kẹp hai ly rượu vang ra hiệu cho Anouchka ngồi xuống.

Anouchka không nhúc nhích, nói: "Em mang quà đến."

"Anh rất chờ mong." Thời Tấc Cẩn nói.

Anh đặt ly rượu sang một bên, chuẩn bị tinh thần, cho dù Anouchka chỉ lấy ra bó hoa chỉ còn cành, cũng có thể khen ngợi mà không đổi sắc mặt.

Song nào ngờ.

Anouchka cẩn thận mang theo một chiếc hộp bán trong suốt. Chiếc hộp không lớn, vuông vức, bên trong có một bó hoa hồng kép. Cánh hoa xếp lớp, chuyển màu từ trắng sang hồng nhạt, hồng cam đến hồng đậm, những bông hoa chen chúc nhau như ráng hồng, rực rỡ chói lọi.

Nhụy hoa kỳ lạ, màu đỏ sẫm, dài và xoăn, giống như cơ quan miệng của bướm.

Giữa những cánh hoa kép có thể thấy ánh sáng lấp lánh li ti.

Thời Tấc Cẩn không khỏi hỏi: "Đó là nhóc tí hon sao?"

Dưới cánh hoa kép căng mọng của bông hồng kỳ lạ lấp lánh ánh vàng, Thời Tấc Cẩn xác nhận mình không nhìn nhầm, trong hoa có nhiều nhóc tí hon có cánh chuồn chuồn.

Nhóc tí hon ẩn mình trong cánh hoa, thò đầu ra, thỉnh thoảng vỗ cánh hai lần, rắc xuống những hạt bụi vàng lấp lánh, trông y hệt tinh linh nhỏ thường xuất hiện trong phim ma thuật từ ký ức của Thời Tấc Cẩn.

"Ừm." Anouchka đáp.

Hắn đặt chiếc hộp chiến thuật bán trong suốt lên bàn trà, thao tác vài lần, kính của hộp biến mất, Thời Tấc Cẩn mới phát hiện ra rằng kính thực ra là công nghệ chống gió đặc biệt, chứ không phải vật liệu thực sự.

Mấy bữa nay, Thời Tấc Cẩn đã đọc khá nhiều kiến thức phổ thông về trùng tộc, nhận ra một số thiết bị quân dụng lưu hành trên thị trường, anh hơi do dự: "Em dùng hộp thẩm tách đựng vũ khí sinh học để đựng hoa."

(*) Thẩm tách trong hóa học.

Anouchka: "Đây là hộp y tế, không phải khí độc, em lấy hộp rỗng từ kho vũ khí. Loài hoa này là bán sinh vật, chỉ có thể đựng trong loại hộp này."

Thời Tấc Cẩn quyết định không không đi sâu vào vấn đề kiểu dáng, anh khẽ chạm ngón tay vào cánh hoa, phấn vàng dính vào đầu ngón tay, tựa như có thật, không khỏi thán phục: "Đúng là kỳ diệu."

Họ ngồi xuống, Anouchka đặt hoa giữa cả hai, những nhóc tinh linh tí hon ẩn mình, một vài đôi cánh chuồn chuồn lấp lánh không thể che giấu được, lộ ra vài đầu be bé run run bên ngoài bông hoa, rắc rải phấn vàng.

Anouchka: "Em đã dẫn quý ngài đi vòng qua để ngắm nhìn một số hành tinh cảnh quan, trong đó có một hành tinh kỳ quan hoang dã mới được phát triển."

"Hành tinh kỳ quan rất khác nhau, hệ sinh thái hành tinh kỳ lạ và đa dạng, một số hành tinh kỳ quan có hệ sinh thái sinh vật kỳ lạ, một số hành tinh khác có thời tiết hoặc địa hình kỳ lạ và phi thường."

"Trong thế kỷ này, một số hành tinh kỳ quan đã được phân loại vào danh sách hành tinh cấp cao. Một trong số đó là thủy tinh có rất ít mảng lục địa, sinh vật bản địa là những sinh vật biển hình người. Có nhiều loài, thân người đuôi rắn hoặc đuôi cá hoặc giống bạch tuộc. Giọng nói của chúng có sức mạnh kỳ lạ, vô cùng du dương êm ái, nhưng ngoại hình xấu xí, trí thông minh của bộ tộc cực kỳ thấp."

"Các quý ngài rất yêu thích giọng hát của chúng, hành tinh đó đã được Quân đoàn 4 dốc sức di dời đến hành tinh Ring, trở thành công viên hải dương Mắt Mèo, mỗi năm đều có rất nhiều quý ngài đến hành tinh thủy tinh đó để thư giãn và tĩnh dưỡng, được đánh giá rất cao."

"Trên tuyến đường vòng lần này, gần hành tinh kỳ quan, một kỳ quan mới đã xuất hiện thuộc hệ sao Lục Lâm, nơi đây vô cùng dồi dào sản vật này." Anouchka lắc hộp, những nhóc tí hon lăn lóc lộn xộn từ trong cánh hoa ra.

Hắn vô cảm nhìn chằm chằm vào những nhóc tí hon.

Mấy nhóc ti hon run rẩy bắt đầu vẫy cánh chuồn chuồn, bay quanh hoa, khuấy động tạo nên một mảng bụi vàng kim.

Bụi vàng tan thành sương mù, những bông hoa kỳ lạ cánh kép nở rộ một cách diệu kỳ, nhụy hoa xoắn cuộn, rung rinh như có sinh mệnh đang hít thở, đẹp đẽ, kỳ lạ và rực rỡ.

"Đừng dọa mấy sinh vật bé nhỏ này nữa." Thời Tấc Cẩn búng nhẹ vào mu bàn tay của Anouchka.

"Chúng không hoàn toàn là sinh vật, Quân đoàn 4 đã kiểm tra, thứ nhỏ này không có hệ thần kinh não." Anouchka nói.

"Hả?" Thời Tấc Cẩn dùng ngón tay chạm vào một trong số đó, nhóc tí hon cố gắng ôm lấy ngón tay trắng nõn, cọ khuôn mặt nhỏ nhắn hồng nhạt vào đó.

Anouchka: "..."

Hắn lắc nhẹ hộp, mấy nhóc tí hon lập tức ngã lăn lóc.

Anouchka: "Bọn chúng là sản phẩm phụ sinh của hoa, khi hoa héo úa, chúng cũng sẽ tàn lụi theo, cơ thể hóa thành mùn đất, trở thành ổ ươm cho mầm non mới. Hoa mới sẽ mọc lên, một sinh vật nhỏ bé khác sẽ xuất hiện ở nhụy hoa."

"Sổ tay báo cáo khai phá hành tinh của Quân đoàn 4 ghi rõ, thứ này không có trí thông minh giống như ong ở dạng nguyên thủy hơn, chỉ biết đuổi theo mật hoa và hương thơm, mang lại niềm vui cho quý ngài."

Thời Tấc Cẩn cầm lấy bó hoa từ tay Anouchka: "Lạ thường mà đẹp, anh thích lắm."

Anouchka không buông tay ngay.

"So đo với chúng làm gì." Thời Tấc Cẩn bật cười: "Có ai tặng quà mà níu kéo không buông đâu."

Anouchka mím môi, môi mỏng trông có hơi hung hăng, rồi lại bình tĩnh lại ngay mà nói: "Anh thích là tốt rồi."

"Mùi hương của hoa khiến quý ngài vui vẻ, giữ tinh thần thoải mái. Quân đoàn 4 đã thử nghiệm, có hiệu quả với quý ngài cấp B. Quý ngài có thể đặt hoa ở đầu giường trước khi ngủ, có thể mơ đẹp. Cắt cành hoặc hái lá không ảnh hưởng đến hiệu quả của hoa." Anouchka nói.

Thời Tấc Cẩn đột nhiên hỏi: "Em mua hành tinh này lại rồi?"

"Ừm." Anouchka đáp, ánh mắt lại liếc sang chỗ khác: "Khi xong nhiệm vụ này, em đã phân công đến khu vực đóng quân cố định của riêng mình, bao gồm hàng chục hành tinh sinh thái và hành tinh khai thác khoáng sản."

"Em đã mua hành tinh kỳ quan này, đang lập kế hoạch di dời nó đến đó." Giọng Anouchka bỗng trở nên trang trọng.

Hắn nhìn chằm chằm vào chiếc bàn bên cạnh: "Bây giờ chúng ta đã đính hôn, anh nên đến chỗ em ở. Theo luật pháp, chúng ta có thể chia sẻ cùng một phòng ngủ chính trong căn hộ."

"Nếu anh không thích cảnh quan chỉ có kỳ quan thì trong vùng lãnh thổ của em còn nhiều hành tinh khác..."

"Được, nếu em muốn ở cùng cái bàn kia thì cứ mang nó đi." Thời Tấc Cẩn nghiêm túc nói.

Anouchka xoay đầu lại cực nhanh, Thời Tấc Cẩn còn nghe thấy tiếng cánh bướm phấp phới trong không khí, tạo ra tiếng "vù" vang vọng.

"Tối nay sao em lại căng thẳng thế?" Thời Tấc Cẩn hơi băn khoăn, trạng thái của Anouchka tối nay rõ ràng khác với những lần trước, anh không tin Anouchka sẽ bị không khí lạnh bên ngoài làm cho lạnh, nhưng thật kỳ lạ.

Thời Tấc Cẩn nhẹ nhàng chạm vào mu bàn tay nóng hổi của Anouchka.

Anh ân cần hỏi: "Có phải anh để em chờ tin nhắn quá lâu không? Xin lỗi, hay tối nay em ở lại đây, chúng ta tâm sự nhé?"

Anouchka càng lúc càng căng thẳng, cố chịu đựng vài giây rồi nhanh chóng đầu hàng.

Hắn không nỡ để vẻ băn khoăn níu giữ đôi mắt ấy.

"Trong hành trình này, em đã quan sát một số hành vi và thu thập được một số kinh nghiệm." Anouchka nói: "Sau khi đính hôn, mời quý ngài về chung sống cần có một bữa tiệc thông báo rộng rãi và một món quà có giá trị cao. Đa số là những thành phố hoặc hành tinh mà quý ngài yêu thích, quà càng đắt, quý ngài càng có mặt mũi. Em đã sao chép một bản ghi chép về quy cách quà tặng trong các bữa tiệc mời của Quân đoàn 4 qua các triều đại."

Anouchka túm lấy cổ tay Thời Tấc Cẩn như đọc lời thề nguyện: "Quân đội của em là bên đầu tiên phát hiện ra hành tinh kỳ quan đó, em có quyền ưu tiên xử lý nó, em đã giành được nó từ tay Quân đoàn 4. Hành tinh Ring rất đặc biệt và hẻo lánh, nhiều hành tinh kỳ quan di chuyển đến đó đều không chịu được giới hạn Roche mà vỡ vụn. Trong những năm qua, hành tinh Ring chỉ có 9 hành tinh kỳ quan."

"Chúng ta đã đính hôn rồi, em muốn tặng anh món quà đính hôn đáng giá hơn." Anouchka nhìn Thời Tấc Cẩn, đồng tử lặng lẽ thay đổi, chấp nhất nói: "Phải tốt hơn, hoàn hảo hơn, sang trọng hơn. Ngay cả khi không có Mắt Mèo che chở, anh vẫn sẽ được hưởng đãi ngộ của quý ngài, mọi thứ đều tốt hơn Mắt Mèo."

"Đây chỉ là hành tinh kỳ quan đầu tiên em săn được, sau này còn nhiều hơn nữa." Anouchka mím môi, một lúc sau nói tiếp: "Món quà mà em tặng tối nay là hành tinh kỳ quan cũng là một ấn tượng mới tốt đẹp trưởng thành hơn."

Anouchka: "Em lại làm hỏng chuyện rồi à?"

Thời Tấc Cẩn im lặng trong chốc lát, đôi mắt cong cong đã thay lời muốn nói.

Anouchka quay mặt đi, bực bội xoa tóc ra sau bằng tay, môi khẽ mấp máy, nhiều từ ngữ lộn xộn trong miệng hắn, vừa nóng hổi vừa vụn vặt, mãi không chọn được câu nói phù hợp.

"Anouchka." Thời Tấc Cẩn gọi một tiếng.

Anouchka quay mặt đi, mặt chầm dầm nhưng vẫn đáp lại ngay: "Ừm."

"Anouchka." Thời Tấc Cẩn ra hiệu cho hắn quay lại.

Anouchka nhìn chằm chằm vào bàn: "Em nghe."

Thời Tấc Cẩn: "..."

Anh đột nhiên vươn tay ấn mở vào vòng ức chế hormone trên cổ Anouchka.

Râu bướm rung lên, Anouchka quay mặt lại.

"Anh sẽ mãi ghi nhớ mọi dáng vẻ của em trước mặt anh, tất cả đều đáng trân trọng, dù đôi khi em có hơi bốc đồng."

"Đúng là khó quên em." Thời Tấc Cẩn mỉm cười, khẽ vỗ vai hắn: "Tướng quân."

Anouchka nhìn chằm chằm vào Thời Tấc Cẩn.

Cả hai nhìn nhau, ánh mắt đan xen quấn quýt, từng hơi nước chậm rãi áp sát vào nhau hội tụ lại thành giọt nước.

Rồi cả hai ôm hôn nhau trên chiếc ghế sofa một cách tự nhiên như thế.

*

"Trưởng quan, đây là báo cáo nhập cảng của hành tinh Carnival gần đây. Các cảng vũ trụ bình thường không có nhiều thay đổi, các gia tộc nhập cảnh bình thường đều có trong mạng xã hội của chúng ta, nhưng..." Tôi tớ dâng lên bảng tính công việc, giọng nói có chút ngập ngừng.

Gabriel cầm lấy máy tính bảng, "Nói đi."

"Tại các cảng biển cho khách quý và cửa khẩu dành cho SVIP mà chúng ta đặc biệt quan tâm không phát hiện thấy mục tiêu, nhưng một nhóm hộ tống quý ngài cấp trung đã báo cáo tại trạm gác của Quân đoàn từ một tuần trước. Bốn giờ trước, tấm chắn quang học đã kích hoạt tại một cảng vũ trụ nào đó ở phía Đông Carnival." Tôi tớ nghi ngờ hỏi: "Ngoài đội hộ tống trăm chiến hạm hộ vệ của chúng ta và chiến giáp nguy hiểm của Quân đoàn 1, còn điều gì có thể khiến cảng vũ trụ của Carnival mở chốt?"

Gabriel không lộ vẻ gì, xem xong danh sách tất cả gia tộc nhập cảnh bình thường: "Biết rồi, tiếp tục theo dõi."

"Trưởng quan. Các quan lễ nghi của những quý ngài cấp trung đến sớm một tuần cũng muốn đến thăm ngài vào ngày mai. Họ cho rằng tuyến đường diễu hành trong Carnival lần này được sắp xếp..." Tôi tớ báo cáo từng việc một.

Tôi tớ nói: "Cuối cùng, vào sáng mai lúc 9 giờ, một số trùng kế thừa của gia tộc muốn mời ngài đi ăn sáng, trong đó có hai thành viên của gia tộc công nghệ mới nổi gần đây ở Nam Thập Tự."

Gabriel suy nghĩ vài giây: "Sắp xếp cho trùng kế thừa gia tộc khoa học của Nam Thập Tự ăn sáng cùng tôi."

"Các vấn đề còn lại sẽ được thông báo cho mấy cậu vào sáng mai trước 7 giờ." Gabriel nói: "Tối nay tôi cần nghỉ ngơi, không ai được phép vào, có chuyện gì đều dời đến ngày mai, trừ tin của quý ngài Valentine."

"Vâng, chúc ngài có một đêm mơ đẹp." Tôi tớ cúi đầu chào kính cẩn rồi lui ra ngoài, đóng cửa lại.

Khóa điện tử trên cửa tự động chuyển sang màu trắng.

Gabriel ngồi bần thần một lúc, lẩm bẩm: "Ngoài Quân đoàn 4 và Quân đoàn 1, lại mở thêm một cảng vũ trụ? Thật hiếm thấy."

Hiện tại không có bằng chứng nào chứng minh rằng cảng đó do Fate sử dụng.

Nhưng trực giác mách bảo Gabriel rằng: Đừng nghi ngờ gì nữa đó chính là đoàn tùy tùng của Fate.

"Hóa ra trong tay cậu ta lại nắm giữ một đội quân mạnh mẽ như vậy?" Gabriel suy nghĩ.

Mất một lúc y mở vòng trí não, tìm ra vài tấm ảnh mới trong thư viện ảnh riêng tư.

Gabriel gửi tin nhắn mới cho tài khoản của Fate.

Lần này y không nói lời chào xã giao hoa mỹ, mà trực tiếp gửi ba tấm ảnh trước, rồi mới viết yêu cầu.

*

Ting.

Ting. Chiếc vòng tay trí não của Thời Tấc Cẩn liên tục phát ra những âm thanh ting khác nhau, vang lên ồn ào như một chú chó điện tử phiền phức không ngừng chen vào giữa chủ nhân sủa inh ỏi gây chú ý.

"A..." Thời Tấc Cẩn mở miệng nói chuyện, nửa chữ vừa thốt ra đã bị Anouchka mút sạch.

Thời Tấc Cẩn nhớ rõ âm báo này, đến từ tài khoản ẩn danh của Gabriel.

Mà lúc này!

Thời Tấc Cẩn không thể rảnh tay hay dành thời gian cho bất cứ việc gì.

Trong phòng, chiếc sofa đổ lăn ra sàn, gối mềm và hoa vung vãi khắp nơi.

Áo khoác da biker của Anouchka treo trên sofa, nửa chiếc hộp quà trong suốt lấp ló ra khỏi túi áo khoác, bên trong là huân chương sao vàng của tổng tư lệnh phân đoàn.

Tinh linh hoảng hốt chạy tán loạn trong phòng, cánh vỗ ra bụi vàng li ti tạo thành một màn sương vàng lơ lửng trong nhà.

Thời Tấc Cẩn bị Anouchka đè xuống thảm hôn đến mức hoa cả mắt, cánh hoa kép kẹt trong tóc, sương vàng bao trùm xung quanh, Thời Tấc Cẩn không chắc mình có nghe thấy âm báo hay không.

Ting ting ~! Âm thanh vang lên lần nữa, lúc này Thời Tấc Cẩn mới xác định được.

Anh chống ngực Anouchka, định kéo dài khoảng cách.

Anouchka tiếp thu rất nhanh! Ngay lập tức vươn tay ra đan chặt mười ngón tay với Thời Tấc Cẩn, kéo tay anh ôm lấy eo mình.

"Anou... A" Thời Tấc Cẩn há miệng nhiều lần, nhưng chỉ ho ra những cơn ho dữ dội, mi mắt ướt đẫm.

Anouchka ngẩng đầu lên hôn nước mắt của Thời Tấc Cẩn.

Thời Tấc Cẩn thở dốc, theo bản năng đưa tay sờ vòng tay trí não, Anouchka cau mày, liếm mạnh lên mí mắt Thời Tấc Cẩn.

Cảm giác bị liếm nhãn cầu vô cùng kỳ quặc, Thời Tấc Cẩn nổi cả da gà, anh vừa mới lấy hơi, Anouchka lại cúi đầu xuống.

Từ đầu đến cuối Thời Tấc Cẩn không kịp nói rõ ràng một lời nào.

Mùi hương của đóa hoa và bột vàng mang lại niềm vui sướng cho quý ngài là kiểu hứng lên thế này sao? Cách dùng từ của Quân đoàn 4 cũng quá dè dặt bảo thủ!

Có vài lần, Thời Tấc Cẩn suýt nữa vung đuôi quấn lấy cổ Anouchka.

Lúc thì Thời Tấc Cẩn phải chiến đấu với bản năng của trùng tộc, lúc thì phải chiến đấu với lưỡi của Anouchka, bận rộn vô cùng.

"Có tin gì mới bên đó à? Gấp không?" Thời Tấc Cẩn tranh thủ hỏi hệ thống trong đầu.

Hệ thống: "À ừ, yêm cũng không chắc!"

"Gabriel đã gửi ba bức ảnh VV, ba bức ảnh chỉ xem được một lần, đọc xong hệ thống sẽ tự động xóa. Ông ta dùng những bức ảnh đó để yêu cầu anh tối nay gọi video 3D với ông ta." Hệ thống lo lắng nói: "Ông ta không nói chuyện xã giao nữa, trực tiếp yêu cầu anh gọi video xem trùng con giả mà chúng ta nặn ra, hệt như ông ta tin rằng anh sẽ đồng ý gọi sau khi xem ảnh."

"Vả lại trong một tiếng qua, không chỉ Gabriel gửi tin nhắn cho anh mà tổng tư lệnh quân đoàn Tò vò Theodore cũng gửi cho anh một email mới, rồi còn email của Heart Gwen và Vlad Jeanine cũng gửi cho anh một email chính thức dưới tên gia tộc." Hệ thống lúng túng: "... Ừm... ý là, yêm thấy đuôi của anh và đuôi bướm của A567 quấn vào nhau khá chặt, nó có vẻ rất vui nên yêm không muốn làm phiền anh."

Thời Tấc Cẩn vốn đang bị hormone làm cho mê muội, bỗng tỉnh táo lại vội đưa tay lên sờ lên vòng trí não.

Ngón tay anh bị Anouchka bắt được.

Anouchka đưa tay ra tháo chiếc vòng tay trí não phiền phức trên cổ tay Thời Tấc Cẩn. Hắn có hơi nóng vội, sợ làm đau bạn đời, không dám bóp cũng không dám giựt ra, đành phải dùng ngón tay móc vào chiếc vòng tay đen, tháo đi tháo lại mấy lần mà không tháo được.