Triệu Đình Vũ và Triệu Vũ Ngọc lập tức kinh ngạc khi nhìn thấy con thanh đao màu đen trên tay của người đàn ông mặc áo choàng đen.
Bởi vì thanh đao này chính là vật trấn giữ Ma Đao Môn-đao Hắc Long diệt nguyệt!
Mà người mặc áo đen cầm Hắc Long diệt nguyệt chính là giáo chủ của Ma Thần giáo-Cầu Hạn!
Hai anh em Triệu Đình Vũ và Triệu Vũ Ngọc đều biết Cầu Hạn. Cầu Hạn là người dẫn đầu đội điện Thiên Cang đến bao vây Ma Đao Môn ngày hôm đó.
Chính Cầu Hạn đã dẫn người của điện Thiên Cang đến tắm máu Ma Đao Môn, hơn nữa bố của Triệu Đình Vũ và Triệu Vũ Ngọc bỏ mạng dưới đao của Cầu Hạn!
Cầu Hạn là kẻ thù không đội trời chung của bọn họ!
Vừa rồi Cầu Hạn trốn trong bóng tối, trơ mắt nhìn đệ tử của mình bị giết bởi Lê Vĩnh Thiên và Triệu Đình Vũ, chỉ để xem kiếm pháp của Lê Vĩnh Thiên như thế nào.
Nhìn thấy kiếm pháp của Lê Vĩnh Thiên đấu với đệ tử của mình thì có hơi quá sức, cực kì nguy hiểm. Cầu Hạn chỉ biết rằng Lê Vĩnh Thiên không phải là đối thủ của mình.
Nếu Triệu Đình Vũ không đến kịp, có lẽ Lê Vĩnh Thiên đã bị bỏ mạng dưới đao của đệ tử của mình!
Cầu Hạn đã quan sát kĩ kiếm pháp của Lê Vĩnh Thiên. Thấy đệ tử của mình bị giết và bị thương hơn một nửa, anh ta cuối cùng cũng xuất hiện.
Nếu anh ta còn không xuất hiện, có lẽ đệ tử của anh ta sẽ không còn một ai.
Nhưng mà, Lê Vĩnh Thiên vừa mới đấu với người Đao Thần Giáo, nhưng anh chưa hề sử dụng Hiên Viên Cửu Kiếm pháp!
“Các người là yêu nghiệt nơi nào?” Lê Vĩnh Thiên nhìn thấy Cầu Hạn cầm thanh đao đen tuyền, đột nhiên xuất hiện trên ngọn cây, anh biết rằng người này không đơn giản.
Cao thủ, thường là đến cuối mới xuất hiện!
Không đợi Cầu Hạn trả lời, Triệu Đình Vũ đã giành nói trước: “Hộ soái, anh ta là Cầu Hạn, giáo chủ của Đao Thần Giáo. Anh ta cũng đã gia nhập điện Thiên Cang. Ma Đao Thôn bị diệt là do anh ta chỉ huy người Điện Thiên Cang tấn công.”
Đám người Lê Vĩnh Thiên, Chu Nhược Mai, Lại Nhi đều lắp bắp kinh hãi khi nghe Triệu Đình Vũ nói vậy, họ không ngờ rằng đó người của điện Thiên Cang đến!
Sau đó, Triệu Đình Vũ lại nói: “Những người tới giết chúng ta đêm hôm nay đều là Đao Thần Giáo!”
“Hóa ra những người này thực sự là người của Đao Thần Giáo.”Lê Vĩnh Thiên bây giờ cuối cùng đã hiểu tại sao những người này lại lợi hại như vậy.
Có thể gọi là được gọi Đao Thần Giáo, đương nhiên dùng đao phải cực kì lợi hại
“Đúng vậy, thanh đao trong tay Cầu Hạn là Ma Đao trấn Ma Đao Thôn chúng ta-Hắc Long diệt nguyệt!” Triệu Đình Vũ nói.
Khi Lê Vĩnh Thiên nghe thấy vậy, anh lại thầm ngạc nhiên.
Hóa ra thanh đao màu đen đó chính là Hắc Long diệt nguyệt huyền thoại. Thảo nào thanh đao toát ra một luồng sát khí mạnh mẽ!
Lê Vĩnh Thiên cẩn thận nhìn thanh dao diệt nguyệt trong tay Cầu Hạn.
Chỉ nhìn thấy trên thân đao được khắc hình một con rồng đen dữ tợn rất sống động!
Lúc này, Cầu Hạn nói: “Triệu Đình Vũ, tao thực sự không nghĩ rằng mày sẽ ở cùng với Lê Vĩnh Thiên. Cũng tốt, đêm nay để tao có thể giết mày và Lê Vĩnh Thiên cùng một lúc.”
“Cầu Hạn, mày phá hủy Ma Đao Môn của tao, gi3t chết bố mẹ tao, tao với mày không đội trời chung! Đêm nay, tao sẽ giết mày, trả thù cho Ma Đao Môn và bố mẹ của tao!” Triệu Đình Vũ, người mang trên lưng hận thù của gia đình. Giờ phút này, anh ta gặp Cầu Hạn- kẻ thù của mình, hai mắt đỏ âu trần ngập tức giận.
“Haha, mày có thể giết tao chỉ dựa vào công phu mèo cào và thanh đao gãy kia?” Cầu Hạn cười điên cuồng, hoàn toàn không để Triệu Đình Vũ vào mắt.
Triệu Đình Vũ cũng biết mình không phải là đối thủ của Cầu Hạn, thanh đao trong tay không thể so lại Hắc Long diệt nguyệt. Nhưng kẻ thù không đội trời chung đứng trước mặt mình, cho dù đánh không lại nhưng anh ta vẫn muốn liều mạng!
“Đao pháp của Ma Đao Môn của lợi hại hơn so với Đao Thần Giáo. Cho dù mày có được Hắc Long diệt nguyệt, tao vẫn có thể dùng đao pháp vô song của tao để giết mày!” Triệu Đình Vũ nói.
“Cười chết tao! Ma Đạo Môn của mày làm sao có thể so với Đao Thần Giáo của tao? Bố của mày, môn chủ của Ma Đạo Môn, đã bị tao đánh bại rồi bị tao gi3t chết. Có thể thấy, Thần Đao Giáo của tao lợi hại hơn so với Ma Đạo Môn! Còn mày, miệng còn hôi sữa, còn chưa học hết kiếm pháp của Ma Đao Môn, sao có thể giết tao? ”Cầu Hạn khinh thường nói.
“Sở dĩ bố tao bại trong tay mày là bởi vì mày ỷ đông hiếp yếu! Nếu một mình mày chiến đấu, nhất định không phải là đối thủ của bố tao!” Triệu Đình Vũ nói.
Cầu Hạn lập tức đỏ mặt, anh ta cũng biết ngày đó anh ta có thể đánh bại môn chủ của Ma Đao Môn chính là bởi vì bên anh ta đông người, còn bên Ma Đao Môn ít người không đánh lại số đông nên mới bị đánh bại.
“Đừng nói nhảm nữa! Tao hỏi mày, đao phổ của Càn Khôn Thất Đao đang ở đâu? Nếu mày ngoan ngoãn giao ra Càn Khôn Thất Đao, tao có thể tha chết cho em gái mày!”. Kể từ khi Cầu Hạn gặp được Triệu Đình Vũ, anh ta đã muốn đi theo để đao phổ của Càn Khôn Thất Đao.
“Muốn lấy được đao phổ của Càn Khôn Thất Đao, mày mơ đi! Tao có chết cũng không giao cho mày!” Triệu Đình Vũ nói.
“Rượu mời không uống mà muốn uống rượu phạt, mày không sợ chết, chẳng lẽ mày không sợ tao gi3t chết em gái mày?” Cầu Hạn nói.
“Anh, em không sợ chết, anh nhất định không được để đao phổ Càn Khôn Thất Đao rơi vào tay người khác!” Triệu Vũ Ngọc lên tiếng nói.
Lúc này, Lê Vĩnh Thiên thờ ơ nói: “Đừng nói nữa, cứ để Tiểu Thính Vũ Lâu phân cao thấp với Hắc Long diệt nguyệt đi! Để xem kiếm của tôi hay kiếm của anh lợi hại!”