Long Uy Chiến Thần

Chương 807: Giao tranh




“A...” Mấy tên đặc công của nước Liệp Ưng chạy phía trước đều trúng đạn kêu lên thảm thiết, sau đó ngã xuống chết.

“Mau tản ra!” Cao Hùng vội vàng hét to một tiếng, dẫn đầu chạy đến đống đổ nát bên cạnh trốn đi.

Đám đặc công nước Liệp Ưng còn lại cũng vội vàng chạy đến trong đống đổ nát xung quanh, lợi dụng đống đổ nát để che chắn.

“Bắn cho tôi!” Cao Hùng hét lên, dẫn đầu nổ súng về phía Trương Minh Nguyệt.

“Bằng bằng bằng...”

“Đoàng đoàng đoàng...”

Tất cả đặc công của nước Liệp Ưng đều nổ súng về căn phòng mà tổ đặc công Shadow đang ẩn nấp.

Trương Minh Nguyệt đối mặt với hỏa lực dày đặc như vậy cũng không thể mạo hiểm đi ra nữa, chỉ có thể lui vào trong phòng.

“Tình báo gửi đi chưa?” Trương Minh Nguyệt lo lắng hỏi lại.

“Vẫn chưa!” Đặc công trong tổ đặc công Shadow phụ trách gửi tình báo nói.

Mà lúc này, bởi vì không gặp phải bất cứ ngăn cả nào, Cao Hùng đã dẫn theo đặc công nước Liệp Ưng yên lặng bao vây đến.

“Kẻ địch đã giết đến đây rồi, thời gian không còn kịp nữa, mọi người mau chóng rút lui, tôi đến yểm trợ cho các cô!” Trương Minh Nguyệt thấy đặc công kẻ địch đã dần dần hình thành thế bao vây, nhanh chóng quyết định.

“Tổ trưởng, muốn đi thì cùng đi, muốn ở thì cùng ở, chúng tôi không thể bỏ cô lại không quan tâm được!” Một đặc công tổ Shadow nói.

“Không được! Nếu các cô ở lại thì toàn quân sẽ bị diệt mất! Tin tình báo này liên quan đến toàn bộ kế hoạch tác chiến, quyết định thắng bại của trận quyết chiến lần này, không tiếc hết thảy bằng mọi giá cũng phải gửi được ra ngoài!” Trương Minh Nguyệt nói.

“Nhưng mà kẻ địch có hai mươi người đến, chúng tôi ở lại cùng chiến đấu có lẽ có thể có một đường sống, tiêu diệt toàn bộ bọn chúng!” Đặc công tổ Shadow kia lại nói.

“Ở đây là khu vực của quân địch, vừa rồi tiếng súng đã kinh động đến kẻ địch xung quanh, cho dù chúng ta có thể tiêu diệt được đám đặc công địch này nhưng rất nhanh sẽ thu hút rất nhiều kẻ địch. Đến lúc đó chúng ta ai cũng không thể thoát thân được.”



“Các cô nhân lúc này rất nhiều quân địch còn chưa đến mau chóng đột phá vòng vây ra ngoài! Sau khi chạy đến khu vực an toàn lập tức gửi tình báo cho hộ soái Lê!”

“Bắc buộc phải gửi được tình báo trước mười giờ, nếu không tất cả đều đã muộn!”

Thời gian vô cùng gấp, Trương Minh Nguyệt nói một mạch xong hết.

“Tổ trưởng, để bọn họ đi trước, tôi ở lại kề vai chiến đấu với cô!” Một đặc công tổ Shadow không đành lòng bỏ lại Trương Minh Nguyệt một mình chiến đấu, muốn ở lại cùng chiến đấu với cô.

“Đúng. Để bọn họ đi trước, tôi cũng muốn ở lại chiến đấu với cô!” Lại có một đặc công tổ Shadow lên tiếng.

“Không được! Các cô bắt buộc phải cùng nhau rời đi, một mình tôi ở lại ngăn cản bọn chúng là được!” Trương Minh Nguyệt biết lần này cô không có cách nào thoát thân được, ở lại chắc chắn chết không thể nghi ngờ. Cô không muốn những đặc công tổ đặc công Shadow này hy sinh vô ích.

“Tổ trưởng, chúng tôi muốn đồng sinh cộng tử, tuyệt đối không thể để một mình cô ở đây không quan tâm được!” Một đặc công tổ Shadow nói.

“Đừng nói nhảm nữa, kẻ địch lập tức hình thành bao vây rồi, các cô nhanh chóng đột phá vòng vây, đừng quản tôi. Đây là mệnh lệnh!” Trương Minh Nguyệt kiên quyết nói.

“Tổ trưởng, tổ đặc công Shadow không thể không có cô. Để một mình tôi ở lại, cô dẫn bọn họ đột phá vòng vây đi!”

“Đúng, chúng tôi đều ở lại yểm trợ cô đột phá vòng vây, sau khi cô ra ngoài gửi tình báo cho hộ soái Lê là được rồi!”

“Không sai, tổ đặc công Shadow là một tay cô thành lập, tổ đặc công Shadow không thể không có cô. Một mình cô đột phá vòng vây, chúng tôi ở lại yểm trợ cho cô.”

Thành viên tổ đặc công Shadow đều đề nghị ở lại yểm trợ để Trương Minh Nguyệt một mình đột phá vòng vây.

Bởi vì bọn họ đều biết, lần này không thể toàn thân rút lui được, ở lại chỉ có một con đường chết. Bọn họ tình nguyện bản thân hy sinh cũng không muốn tổ trưởng của họ hy sinh!

“Sao các cô lại dong dài thế?” Trương Minh Nguyệt tức giận dùng hai súng chỉ vào bọn họ, nói: “Mau chóng đột phá vòng vây, đây là mệnh lệnh! Nếu dám kháng lệnh, tôi bắn chết các cô!”

“Tổ trưởng...”

“Tổ trưởng...”

“Tổ trưởng...”



Thành viên của tổ đặc công Shadow biết giờ đã đến thời khắc sinh ly tử biệt, trong mắt ai nấy đều đẫm lệ. Lần từ biệt này, có thể chính là mãi mãi không gặp lại nữa.

“Khóc cái gì mà khóc! Mau chóng đi đi! Các cô là đặc công tổ Shadow kiên cường, không thể khóc! Lập tức đi mau! Cút!” Trương Minh Nguyệt dùng súng ép bọ họ đi.

Cô đã ôm quyết tâm hẳn là phải chết, không muốn liên lụy đến bất cứ một chiến hữu nào.

“Tổ trưởng bảo trọng!”

“Tổ trưởng, sau này gặp lại!”

“Tổ trưởng, cô nhất định phải sống trở về!”

...

Tất cả thành viên tổ đặc công Shadow đều từ biệt với Trương Minh Nguyệt.

Lúc này, Cao Hùng đã dẫn đặc công nước Liệp Ưng bao vây lại đây. Trương Minh Nguyệt không có thời gian giây dưa với bọn họ liền lập tức quay người, hai tay cầm súng bóp cò về phía đặc công địch.

“Bằng bằng bằng...”

“A a a...”

Mấy tên đặc công nước Liệp Ưng lại đồng loạt trúng đạn ngã xuống đất chết.

Đám đặc công còn lại lập tức kinh hãi, lại sợ hãi vội vàng tìm chỗ che chắn nấp đi.

“Các chị em, cùng nhau đột phá vòng vây ra ngoài!” Một đặc công tổ Shadow nói, sau đó dẫn đầu từ sau cửa xông ra.

Năm đặc công tổ Shadow còn lại cũng đồng loạt xông ra.

Bọn họ không muốn phụ sự phó thác của tổ trưởng, các cô đều biết, đưa tình báo ra ngoài mới là nhiệm vụ hàng đầu, mới là nhiệm vụ quan trọng nhất!