Ba vạn tinh binh dẫn đầu phát động tiến công vào quân địch Arnold ở xung quanh Nhà họ Trần.
Rầm rầm rầm...
Đoàng đoàng đoàng...
Tiếng pháo cùng tiếng súng vang lên ở xung quanh Nhà họ Trần.
Hai vạn quân địch Arnold còn sót lại nhìn thấy đại quân Long Quốc đột kích, sau một lúc kinh hoàng, lập tức ứng chiến.
Lúc này, ở trong phòng Nhà họ Trần.
Người Nhà họ Trần nghe thấy bên ngoài vang lên tiếng súng kịch liệt, cũng bắt đầu run lẩy bẩy.
Bởi vì bọn họ đều biết Arnold chỉ còn lại hai vạn binh mã, là binh mã ở một cây số xung quanh, còn nhóm chiến hạm ở trên biển đều đã bị đạn đạo Long Quốc phá hủy.
“Arnold tướng quân, hiện tại binh mã của Lê Uy Long đã giết tới, làm sao bây giờ? Ông cụ nhà họ Trần lo lắng nói với Arnold.
“Vội cái gì? Tôi còn có hai vạn binh mã, Lê Uy Long cũng không thể nhanh như vậy đã đánh vào bên trong được. Đợi chút nữa bên phía Liên minh Thiên Hạ sẽ cho tạo áp lực cho Long Quốc, để bọn họ ngưng chiến!” Arnold nói.
“Để an toàn, chúng ta vẫn thả cô em vợ Chu Lệ Ngọc và em vợ của anh ta là Chu Phi Dương của Lê Uy Long ra trước đã!” Lúc này Trần An Khang cũng rất luống cuống.
Sớm biết sẽ là kết quả như vậy, vừa rồi anh ta sẽ không đánh Chu Lệ Ngọc ác như vậy. Nếu như anh ta đối xử tốt với Chu Lệ Ngọc, nói không chừng Chu Lệ Ngọc sẽ còn cầu tình cho anh ta!
“Anh cho rằng hiện tại thả Chu Lệ Ngọc và Chu Phi Dương ra, còn có thể cứu vãn được sao? Anh đừng si tâm vọng tưởng! Hiện tại chỉ có ngăn cản Lê Uy Long binh mã, chờ đợi tin tức bên phía Liên minh Thiên Hạ mà thôi!” Arnold nói.
...
Lúc này, chuyện Long Quốc sử dụng đạn đạo có uy lực to lớn phá hủy chiến hạm liên hợp của Nước Liệp Ưng cùng nước Cự Hùng, đã truyền ra, tạo nên oanh động cực lớn ở trên thế giới.
Ở chỗ của Liên minh Thiên Hạ đã cô cùng huyên náo.
Ngay sau đó, quốc vương của Nước Liệp Ưng và nước Cự Hùng, đều khiếu nại với Liên minh Thiên Hạ về việc Long Quốc không để ý đến công ước thiên hạ, tự tiện sử dụng đạn đạo có tính hủy diệt to lớn, yêu cầu Liên minh Thiên Hạ chủ trì công đạo, xuất binh cùng thảo phạt Long Quốc.
Người ở Liên minh Thiên Hạ bắt đầu lôi chuyện Long Quốc sử dụng đạn đạo có tính hủy diệt mạnh ra, tiến hành thảo luận kịch liệt.
“Long Quốc không để ý đến công ước thiên hạ, tự tiện sử dụng đạn đạo có tính hủy diệt mạnh, đây là xem thường thế giới, vô pháp vô thiên, chúng ta nên xuất binh thảo phạt, giết một người răn trăm người, răn đe!”
“Không sai, Long Quốc đã làm trái với thiên hạ công ước, công khai sử dụng đạn đạo có tính hủy diệt mạnh như vậy, đây là đối đầu với toàn bộ thế giới , nhất định phải tru diệt bọn họ!”
“Nếu như không tiêu diệt Long Quốc diệt, sẽ uy hiếp đến hòa bình thế giới. Nếu như không tiêu diệt bọn họ, sẽ khó mà khiến các nước khác phục, về sau còn sẽ có rất nhiều quốc gia bắt chước, sử dụng vũ khí có tính hủy diệt mạnh, kể từ đó, thiên hạ chẳng phải là lộn xộn sao?”
“Loại quốc gia gây nguy hại cho thiên hạ như Long Quốc này, càng diệt sớm càng tốt. Chỉ cần chúng ta Liên minh Thiên Hạ cùng xuất binh thảo phạt Long Quốc, không đến một tháng, thì có thể tiêu diệt Long Quốc!”
“Vì giữ gìn thế nước hòa bình, nhất định phải tiêu diệt loại quốc gia có vũ khí mang tính hủy diệt như Long Quốc này, nếu không, cả thế giới trong lúc nào đó sẽ bị bọn họ hủy diệt mất!”
“...”
Người của Liên minh Thiên Hạ đều nghiêng về một bên muốn xuất binh thảo phạt Long Quốc.
Thủ lĩnh của Liên minh Thiên Hạ nhìn thấy các đại biểu của các quốc gia đều nhao nhao tỏ thái độ muốn xuất binh tiêu diệt Long Quốc, cũng muốn thuận theo ý kiến của các đại biểu, xuất binh thảo phạt Long Quốc.
Mà lúc này, bên phía Long Quốc lại đột nhiên phát ra thông báo với thế giới, thông báo đã nói, Long Quốc đã thí nghiệm thành công đạn đạo thần long mới nghiên cứu được ở Khu vực biển phía Nam Long Quốc!
Nhìn thấy phần thông báo này, người của Liên minh Thiên Hạ đều cảm thấy mơ hồ.
Thủ lĩnh của Liên minh Thiên Hạ không dám tùy tiện hành động, quyết định gọi điện thoại cho quốc vương Long Quốc để hỏi về tình huống một chút, rồi lại đưa ra quyết định.
Sau khi điện thoại kết nối, Thủ lĩnh của Liên minh Thiên Hạ vừa mở miệng liền chất vấn quốc vương Long Quốc: “Long Quốc, lúc các người khai chiến với Nước Liệp Ưng, nước Cự Hùng, nước Sư Quốc, nước Lang Quốc, nước Dẫn Dao, đã hẹn, không sử dụng vũ khí có uy lực to lớn, tính hủy diệt mạnh, tại sao anh lại công khai làm trái với công ước của Liên minh Thiên Hạ, tự tiện sử dụng đạn đạo thần long?”
Đầu bên kia điện thoại, rất nhanh đã truyền đến giọng nói vô tội của quốc vương Long Quốc rất: “Thủ lĩnh, chúng tôi chỉ là thử nghiệm đạn đạo thần long mà chúng tôi mới nghiên cứu ở trên khu vực biển của chúng tôi mà thôi, thì đã làm sai điều gì?”
Thủ lĩnh của Liên minh Thiên Hạ nghe được quốc vương Long Quốc nói như vậy, lập tức vô cùng tức giận: “Anh biết rõ Khu vực biển phía Nam có chiến hạm của Nước Liệp Ưng và nước Cự Hùng đóng quân, tại sao hết lần này tới lần khác lựa chọn thí nghiệm ở Khu vực biển phía Nam?”
“Ồ? Khu vực biển phía Nam của Long Quốc chúng tôi, vậy mà lại có chiến hạm cua rNước Liệp Ưng và nước Cự Hùng? Tôi không biết mà! Nếu như tôi biết, nhất định tôi sẽ lựa chọn thí nghiệm ở địa phương khác.” Quốc vương Long Quốc bắt đầu giả ngu.
Thủ lĩnh nghe được quốc vương Long Quốc nói như vậy, đều sắp tức giận muốn nổ tung: “Anh thân là quốc vương của Long Quốc, tại sao anh lại không biết? Anh đang lừa gạt ai vậy? Tôi thấy anh chính là cố ý muốn làm như vậy!”
“Được thôi, coi như tôi biết, thì Khu vực biển phía Nam là kia cũng là khu vực biển của Long Quốc chúng tôi, tôi không để cho bọn họ đóng binh ở trong khu vực biển của tôi! Bọn họ xâm lấn Khu vực biển phía Nam của tôi, đây là bọn họ gieo gió gặt bão, có thể trách ai đâu? Tôi thí nghiệm vũ khí kiểu mới ở trong khu vực biển của tôi, mà không phải là ở trên lãnh thổ của bọn họ, tôi đâu sai!” Quốc vương của Long Quốc bắt đầu trở nên ngang ngược.
“Anh… Anh...: Thủ lĩnh của Liên minh Thiên Hạ chán nản, đều sắp bị chọc tức đến mức nói không ra lời.