“Tăng cường đề phòng, đừng để cho bất luận kẻ nào không có quan hệ tới gần tôi!” Taylor nói với những hộ vệ bên cạnh.
“Vâng!” Những hộ vệ kia đồng thanh nói.
“Tướng quân, Cậu chủ Phan này, có tính không là người không liên quan hay không?” Một gã hộ vệ hỏi.
“Tính!” Taylor nói.
Ông ta cũng không muốn để Phan Huy Thành ở bên cạnh mình, vạn nhất anh ta không phải thực sự gia nhập, mà là đặc công bên phía Long Quốc, để anh ta ở bên cạnh nghe được kế hoạch tác chiến của mình, tiết lộ cho bên phía Long Quốc, vậy thì sẽ tổn thất nặng nề.
Nghe được Taylor nói như vậy, một gã hộ vệ lập tức nói với Phan Huy Thành: “Cậu chủ Phan, xin lập tức ra ngoài!”
Phan Huy Thành lập tức bị dọa sợ, anh ta một lòng muốn ở bên người Taylor, tìm kiếm sự che chở, không nghĩ tới Taylor lại muốn đuổi anh ta đi như vậy.
“Taylor tướng quân, nữ đặc công Long Quốc kia hận tôi thấu xương, hiện tại cô ta trốn ở trong bóng tối của nhà tôi, nếu như tôi rời khỏi ông, bất cứ lúc nào cũng có thể sẽ bị cô giết chết, ông để cho tôi ở bên cạnh ông được không!” Phan Huy Thành khẩn cầu.
“Không được! Hiện tại binh mã Long Quốc đã phát động tiến công đối với tôi, tôi muốn chỉ huy các tướng sĩ tác chiến, vạn nhất anh là gián điệp của Long Quốc gián điệp, thì chẳng phải là phương án tác chiến của tôi sẽ bị anh tiết lộ ra ngoài?” Taylor nói.
Ông ta thân là thống soái vạn quân, chút ý thức an toàn ấy thì đương nhiên là vẫn có. Càng là người muốn tiếp cận mình, thì càng khả nghi. Có vài gián điệp của Long Quốc, trốn rất sâu, thậm chí giả vờ gia nhập mình, dùng để thu hoạch tình báo.
Phan Huy Thành càng muốn ở bên cạnh ông ta, càng khiến cho ông ta hoài nghi.
“Tại sao tôi lại là gián điệp của Long Quốc được chứ? Tôi là một lòng muốn gia nhập với các ông mà!” Phan Huy Thành đầu đầy mồ hôi nói. Không nghĩ tới mình thật lòng thật dạ muốn gia nhập, thế mà bị hoài nghi là gián điệp Long Quốc!
“Mặc kệ anh có phải là gián điệp Long Quốc hay không, hiện tại, tôi tuyệt không thể để anh ở lại bên cạnh tôi, anh nhanh đi đi!” Taylor cũng cảm thấy Phan Huy Thành nhìn thế nào cũng là loại kẻ phản bội bán nước cầu vinh, không giống như là gián điệp Long Quốc, nhưng cũng tuyệt không thể để anh ta ở lại bên cạnh mình.
“Thế nhưng, tôi vừa rời đi, bất cứ lúc nào cũng sẽ bại lộ ở trước họng súng của Trương Minh Nguyệt, bất cứ lúc nào tôi cũng có thể sẽ bị cô ta giết chết!” Phan Huy Thành khóc nức nở nói.
“Anh đừng quá đề cao bản thân, Trương Minh Nguyệt sẽ không giết anh.” Taylor nói.
“Vì sao? Vừa rồi thế nhưng là tôi đã bán đứng cô ta, mà lại kém chút nữa đã chà đạp cô ta, chắc chắn cô ta hận tôi thấu xương, vừa có cơ hội liền sẽ giết chết tôi.” Phan Huy Thành nói.
“Bởi vì, nếu như cô ta nổ súng giết ngươi, liền sẽ bại lộ, chính cô ta cũng không sống nổi. Loại nhân vật nhỏ như anh, không đáng để cô ta đồng quy vu tận với anh. Cô ta coi như muốn giết, cũng nên giết tôi, hoặc là tướng lĩnh của tôi. Chỉ có những người như chúng tôi, mới đáng giá đồng quy vu tận với cô ta.” Taylor nói.
Phan Huy Thành nghe được Taylor nói như vậy, cũng cảm thấy ông ta nói rất có lý. Coi như Trương Minh Nguyệt hiện tại thật sự trốn ở trong nhà của anh ta, nhưng mục tiêu cô ta muốn ám sát, tuyệt sẽ không phải loại tiểu nhân vật như anh ta!
“Cậu chủ Phan, anh là người quen thuộc với nhà của mình nhất, chỗ có thể giấu người, anh hẳn là rõ như lòng bàn tay, nhanh đi ra ngoài đi, hiệp trợ Cao Hùng tiếp tục điều tra Trương Minh Nguyệt, nhất định phải bắt được cô ta. Chỉ cần bắt được cô ta, chúng ta đều an toàn.” Taylor nói.
“Tốt, vậy tôi đi ra ngoài.” Phan Huy Thành cũng không dám mặt dày mày dạn ở lại chỗ của Taylor, vạn nhất thật sự khiến anh ta trở thành gián điệp Long Quốc, vậy thì phiền toái.
Thế là, Phan Huy Thành liền đi ra ngoài với Cao Hùng.
Sau đó, Phan Huy Thành liền dẫn Cao Hùng tìm kiếm Trương Minh Nguyệt khắp nơi.
...
Lúc này, ở Nhà họ Trần.
Lại một tướng sĩ của quân địch vội vàng chạy vào.
“Tướng quân, thế tấn công của kẻ địch quá mạnh, lần này chúng ta thật sự sắp không chịu nổi!” Tên tướng sĩ của quân địch kia nói với Arnold.
“Nhất định phải chống đỡ! Taylor tướng quân đã phái binh tới chi viện chúng ta! Chỉ cần viện quân của chúng ta vừa đến, liền có thể phối hợp trong ngoài, tiêu diệt quân địch!” Arnold nói.
“Viện quân của chúng ta, lúc nào thì đến?” Một tướng sĩ của quân địch hỏi.
“Cũng sắp đến, mười phút trước, tướng quân Taylor đã đồng ý với tôi, sẽ phái binh đến tiếp viện! Nhà họ Phan cùng Nhà họ Trần cách nhau không xa, nhiều nhất nửa giờ liền có thể đến!” Arnold nói.
“Tốt, vậy tôi ra ngoài tiếp tục tác chiến!” Một tướng sĩ của quân địch nói.
“Nhanh đi đi, nhất định phải thủ vững đến khi viện quân đến!” Arnold nói.
“Vâng!” Một tướng sĩ của quân địch lập tức liền đi ra ngoài.
...
Lúc này Lê Uy Long cùng Đội đặc nhiệm Phượng Hoàng còn đang ở bên ngoài Nhà họ Trần quan sát trận chiến, còn chưa chính thức gia nhập chiến đấu.
Anh phải chờ tới khi Arnold bị thất kinh, trận cước đại loạn, lại suất lĩnh Đội đặc nhiệm Phượng Hoàng giết vào.
...
Lúc này, ba vạn binh mã kia mà Taylor phái đi để chi viện Arnold, lúc này đã chạy tới nửa đường.
“Rầm rầm rầm...” Đột nhiên, một trận âm thanh pháo kích mãnh liệt từ hai mặt vang lên.
“Á á á...” Quân địch vội vàng không kịp chuẩn bị, bị oanh tạc đến mức người ngã, ngựa đổ, kêu thảm không ngừng.
Lúc này sư đoàn dũng sĩ mai phục ở hai bên đột nhiên khởi xướng tập kích.
Những tướng sĩ này của sư đoàn dũng sĩ, dựa theo phương án chiến lược của Lê Uy Long, biết Taylor sẽ phái binh chi viện Arnold, bọn họ đã sớm ở chỗ này chờ đợi.
Ba vạn tướng sĩ của sư đoàn dũng sĩ, ở hai bên mai phục một vạn người, chính diện còn có một vạn.
“Rầm rầm rầm...” Lúc này, một vạn sư đoàn dũng sĩ ở chính diện cũng phát động tập kích.
Ba vạn binh mã kia của Taylor, đã trúng mai phục, đột nhiên lọt vào ba mặt giáp công, lập tức trận cước đại loạn.
Quân địch đang vội vàng, đều không thể tổ chức phản công được.