Long Uy Chiến Thần

Chương 890: Quốc vương đến




Hai mươi phút sau, Lê Uy Long đã dẫn đầu đội đặc nhiệm Phượng Hoàng đến sân bay thành phố Quốc Hòa trước.

Sau đó, Lê Uy Long yêu cầu đội đặc nhiệm Phượng Hoàng canh gác xung quanh sân bay.

Trương Minh Nguyệt cũng bố trí một số mật vụ theo dõi gần sân bay.

Phần còn lại của tổ đặc công Shadow chịu trách nhiệm điều tra những người khả nghi tại các điểm giao thông khác nhau trong thành phố Quốc Hòa.

Một lúc sau, Phạm Cương và Lê Lương Quân cũng dẫn quân đến sân bay thành phố Quốc Hòa.

Sau đó, Lê Uy Long cũng yêu cầu những người này canh gác xung quanh sân bay.

Vào lúc này, sân bay Thành phố Quốc Hòa đã được canh gác nghiêm ngặt. Những người không liên quan không ai được phép đến gần sân bay.

Sau nửa giờ nữa, Trần Kiệt cũng dẫn Vũ Hải và các thiếu tướng khác từ chiến trường phía nam đến sân bay Thành phố Quốc Hòa, xếp hàng để chào đón sự xuất hiện của quốc vương Long quốc.

Quốc vương Long quốc đến Nam Cương thành, nhất định là ưu tiên hàng đầu, không ai dám lơ là.

Sau mười phút nữa, một chiếc chuyên cơ bay qua Thành phố Quốc Hòa, có hơn chục chiếc chuyên cơ hộ tống xung quanh và bắt đầu hạ cánh về phía sân bay Thành phố Quốc Hòa.

Mọi người nhìn lên và nhìn thoáng qua đều biết đó là chiếc máy bay đặc biệt của quốc vương Long quốc.



Mọi người sẵn sàng bắt đầu đứng vào trận địa.

Một lúc sau, chuyên cơ của quốc vương Long quốc hạ cánh xuống sân bay Thành phố Quốc Hòa.

Lê Uy Long, Trần Kiệt, Phạm Cương, Lê Lương Quân, Vũ Hải và các thiếu tướng khác ở chiến trường phía nam ngay lập tức bước tới để gặp quốc vương Long quốc.

Sau khi cabin được mở, quốc vương Long quốc bắt đầu ra khỏi máy bay dưới sự chăm sóc của các bộ trưởng đi cùng.

“Thộc hạ cung nghênh quốc vương đến đây!”

Lê Uy Long, Trần Kiệt và các tướng khác đồng thanh.

“Tất cả mọi người đã làm việc vất vả rồi.” Quốc vương Long quốc nói khi xuống máy bay.

Khi quốc vương Long quốc hạ cánh, Lê Uy Long, Trần Kiệt và các vị tướng khác ngay lập tức tiến lên và đi cùng quốc vương Long quốc để bảo vệ anh ta.

“Hộ soái Lê, đánh bại Arnold và Taylor lần này, đạt được thắng lợi lớn ở thành phố Quốc Hòa, quét sạch kẻ thù xâm lược, phát huy uy tín quốc gia của Long quốc của chúng ta, và đóng góp to lớn cho Long quốc!” Quốc vương Long quốc ca ngợi .

“Quốc vương, nhiệm vụ của tôi là giải tỏa những lo lắng của đất nước. Chiến thắng này là kết quả của trận chiến đẫm máu của những người lính.” Lê Uy Long nói.

“Ừ, tất cả các binh sĩ đã làm việc chăm chỉ, tôi nhất định sẽ ban thưởng!” Quốc vương Long quốc nói.



“Quốc vương, rất nhiều binh lính đã hy sinh trong trận chiến này để bảo vệ thành phố Quốc Hòa. Thuộc hạ đã ra lệnh cho Phạm Cương xúc tiến việc xây dựng một tượng đài để tưởng nhớ thành tích của họ.” Lê Uy Long nói.

“Hộ soái Lê đã làm rất tốt. Đây là điều bắt buộc. Không chỉ nên xây dựng một tượng đài ở thành phố Quốc Hòa, mà các tượng đài cũng nên được xây dựng ở phía đông, tây và bắc để tưởng nhớ tất cả những người lính đã hy sinh trong cuộc chiến ngoại xâm.” Quốc vương Long quốc nói.

“Vâng, quốc vương nói đúng. Bất kể những người lính đã chết trên chiến trường nào, họ đều phải được tưởng nhớ, để thế hệ sau mãi mãi ghi nhớ thành tích của họ.”

“Ngoài ra, những khoản trợ cấp hậu hỉnh sẽ được trao cho gia đình của họ.” Quốc vương Long quốc nói.

Khi các vị tướng nghe quốc vương Long quốc nói điều này, tất cả đều đồng thanh: “Quốc vương thật anh minh!”

“Long quốc của chúng ta có một vị quốc vương anh minh như vậy, chắc chắn sẽ ngày càng mạnh mẽ và trở thành một quốc gia vĩ đại nhất thế giới.” Lê Uy Long nói.

“Long quốc vĩ đại của chúng ta, có hộ soái Lê là vị tướng kiệt xuất và xuất chúng, cũng như vô số chiến sĩ đã hy sinh tính mạng và cống hiến để phục vụ đất nước, không thể trở thành một quốc gia vĩ đại cũng khó nha!” Quốc vương Long quốc nói.

“Quốc vương, ngài đã đến thành phố Quốc Hòa, ngài định ở bao nhiêu ngày?” Lê Uy Long hỏi.

“Tôi dự định sẽ sống ở đây cho đến ngày tượng đài được xây dựng. Tôi sẽ tham gia vào buổi lễ tưởng niệm này và tuyên dương những chiến sĩ có công trước mặt tôi.” Quốc vương Long quốc nói.

“Được rồi, vậy tôi sẽ thu xếp chỗ ở cho quốc vương.” Lê Uy Long nói.

“Hộ soái Lê định thu xếp ở đâu?” Quốc vương Long quốc tò mò hỏi.