Ma Thiên Ký

Chương 1174: Hận cũ




Dịch giả: Khoivt

Liên tiếp đột phá ba chiến đoàn Minh Trùng, rốt cục một đầu Minh Trùng khổng lồ hai đầu đã chú ý tới Liễu Minh.

Cuồn cuộn hôi khí mang theo âm thanh gào rú bay nhanh tới chỗ Liễu Minh đang đứng.

Trong nội tâm, Liễu Minh rùng mình.

Đầu Minh trùng này tỏa khí tức chừng Thiên Tượng trung kỳ. Hai cái đầu há miệng phun ra từng đoàn nọc âm độc dị thường, bắn tung tóe về phía Liễu Minh.

Lông mày hắn nhíu lại, tay áo run lên tế ra sáu khỏa Sơn Hà Châu, tạo thành một dãy hoàng quang cùng một hồi âm thanh hùng hậu!

Một ngọn núi màu vàng tầm hơn mười trượng rơi xuống gấp gáp như Thái Sơn áp đỉnh. Dưới chân núi, hoàng quang đại thịnh, từng vòng vầng sáng màu vàng nhộn nhạo khai mở.

Sau một khắc, âm thanh "Xuy xuy" nổi lên!

Tại vầng sáng màu vàng tiếp xúc cùng thế rơi mưa sa bão táp của nọc độc, vô số làn khói hai màu vàng lục bay lên. Cục diện đương trường, ngọn núi màu vàng liên tục lóe lên quang mang, may mà cũng chưa có tán loạn!

Cùng lúc đó, vốn đang trong sương mù màu đen, trên người Liễu Minh đột nhiên truyền đến một hồi âm thanh Long ngâm Hổ khiếu!

Từ đó, ba Giao và ba Hổ phân ba đường thượng trung, giương nanh múa vuốt đánh tới chỗ song thủ Minh trùng.

"Minh Ngục"

Khi hắc vụ Long Hổ còn chưa chạm đến song thủ Minh trùng, pháp quyết trong tay Liễu Minh đã biến đổi, miệng quát khẽ một tiếng.

Một hồi sấm rền nổ vang, toàn bộ vụ giao và vụ hổ nhao nhao bạo liệt, hóa thành hắc quang vạn trượng trực tiếp nuốt hết thân ảnh song thủ Minh trùng.

Mặc dù hết thảy chiến thuật đều thuận lợi như nước chảy mây trôi, nhưng đối thủ dù sao cũng là Minh Trùng Thiên Tượng kỳ!

Chỉ nghe một tiếng quái khiếu từ hắc quang truyền ra, lập tức một gợn sóng màu xám từ bên trong hắc quang mạnh mẽ kích bắn ra bốn phương tám hướng.

Vốn Minh Ngục đang ngưng tụ thành hình, tại gợn sóng trùng kích bỗng chuyển biến, bắt đầu lung lay sắp đổ.

Đã có kinh nghiệm chiến đấu cùng Minh Trùng Thiên Tượng Cảnh, tự nhiên Liễu Minh sẽ không để cho đối phương giãy giụa mà thoát ra dễ dàng. Lúc này, tinh quang trong mắt lóe lên, hắn nhanh chóng cách không điểm chỉ vào ngọn núi màu vàng trước mặt.

Trong hư không, ngọn núi màu vàng Màu đột ngột hiện ra một mảnh hư ảnh Trường Hà màu đen, dài hẹp.

Được tiếp thêm Trường Hà màu đen, đột nhiên kích thước ngọn núi màu vàng tăng vọt hơn phân nửa, mang theo uy thế vô tận, trực tiếp phi đến Minh Ngục.

Minh Ngục không gian đang xuất hiện dấu hiệu tán loạn, được hỗ trợ từ hào quang màu vàng lập tức an ổn thêm vài phần.

Song thủ Minh trùng tựa hồ cảm nhận có điều bất thường, liền dâng lên một cái hư ảnh Cự Trùng to lớn sau lưng. Sau một hồi vặn vẹo điên cuồng, hư ảnh thả ra từng đạo gợn sóng màu xám cuồng bạo như sóng biển.

"Phanh" một tiếng!

Rốt cục, sau khi thả ra hư ảnh Pháp Tướng, song thủ Minh trùng đã phá vỡ được hắc quang Minh Ngục!

Ngay sau khi thoát thân một cách khó khăn, ngọn núi màu vàng khổng lồ được Trường Hà màu đen yểm hộ đã thả ra hào quang nhanh chóng quấn quanh bên ngoài song thủ Minh trùng mấy vòng.

Dưới mảng lớn hào quang màu vàng, song thủ Minh trùng chỉ cảm thấy không khí bốn phía như bị xiết chặt, thân thể trầm trọng vô cùng, không đứng vững được trong hư không.

Cười lạnh một tiếng, hai tay Liễu Minh đồng thời đánh ra từng đạo pháp quyết, linh quang bên ngoài Sơn Hà châu lóe lên trực tiếp hạ xuống.

Oanh một tiếng!

Hư ảnh Pháp Tướng của song thủ Minh Trùng miễn cưỡng lắm mới tạm thời đỡ được ngọn núi màu vàng khổng lồ đang nghiền ép xuống đỉnh đầu.

Liễu Minh cười cười lạnh lùng, năm ngón tay hóa thành đạo đạo tàn ảnh, khẽ vuốt ve bên hông.

Một cái kiếm nang màu xám hiển hiện, tiếp theo mơ hồ một đạo kim quang lóe lên, tạo thành một đạo vằn nước vô hình rung động.

Mặc dù đang khó khăn chống đỡ, song thủ Minh trùng tựa hồ đã nhận ra một tia khí tức nguy hiểm, hai gương mặt vặn vẹo gào rú, quanh thân nguyên khí chấn động muốn trốn đi.

Đúng lúc này, trên trán của đầu lâu bên phải Minh trùng quỷ mị xuất hiện một cái tiểu cầu kim sắc. Nó lóe lên, kéo dài thành một miếng kiếm nhỏ màu vàng tiến tới.

"Vèo" một tiếng, kiếm nhỏ màu vàng lóe lên chui ra từ mi tâm đầu lâu bên trái của song thủ Minh Trùng. Sau khi quay tít một vòng xuống thì biến mất vô tung vô ảnh.

Tại uy lực Kiếm Hoàn, lớp vỏ cứng rắn vô cùng của Song thủ Minh trùng lại giống như đậu hũ, không chịu nổi một kích. Động tác Minh Trùng lập tức cứng lại, hư ảnh Pháp Tướng trên người cũng "Phốc" một tiếng, trực tiếp tán loạn.

Chưa đến mấy tức công phu, Liễu Minh đã chém giết xong một đầu Minh Trùng Thiên Tượng!

Đã không còn hư ảnh Pháp Tướng cản trở, ngọn núi khổng lồ màu vàng trực tiếp rơi xuống phía dưới.

"Ầm ầm" một tiếng vang thật lớn!

Dưới nghiền áp của ngọn núi khổng lồ, cả thân thể Song thủ Minh trùng cùng một mảng lớn cấp thấp Minh Trùng chưa kịp chạy thoát liền trở về cát bụi hư không.

Liễu Minh khẽ vẫy tay, ngọn núi khổng lồ màu vàng lại trở thành sáu miếng Sơn Hà châu bay về, sau đó hắn tiếp tục chạy tới chiến đoàn khác.

Tình thế trong hỗn chiến hôm nay, lẽ tất nhiên những đại năng Nhân tộc Thông Huyền không thể còn khả năng quan tâm chú ý đến tu sĩ Chân Đan cảnh như hắn. Chỉ có thể giữ được tính mạng của mình nhờ vào thực lực bản thân!

Các đệ tử tinh anh khác cũng rơi vào tình huống tương tự.

Cho đến bây giờ, nhiệm vụ đầu độc coi như đã hoàn thành viên mãn, Minh Trùng cấp thấp liên tiếp tử vong nhanh chóng. Sự tình còn lại đã không còn phụ thuộc vào những Chân Đan cảnh như hắn, giờ chỉ có thể hết sức đánh chết một ít Cao giai Minh trùng.

Từ lúc đầu có gần hai trăm, tới bây giờ chỉ còn rải rác ba bốn chục người, đủ để nói rõ thực lực những người còn lại này không tầm thường. Bất quá, tại vô số mình trùng, những tu sĩ này đều có cảm giác lực bất tòng tâm...

Liễu Minh nhờ phối hợp Sơn Hà châu và Kiếm Hoàn, ngắn ngủn trong thời gian cạn chén trà, liên tiếp đánh chết hơn mười đầu Minh Trùng Chân Đan cảnh.

Lúc này, sáu khỏa Sơn Hà châu quay không ngừng quanh thân thể, từng mảnh hào quang màu vàng nâu bảo vệ quanh thân, khiến cho Minh Trùng cấp thấp căn bản không cách nào tới gần.

Thế nhưng khi ngắm nhìn bốn phía, mọi nơi trong tầm mắt đều là mênh mông đại quân Minh trùng, trông không thấy điểm cuối, trong nội tâm hắn không khỏi cười khổ một hồi.

Giờ phút này, mặc dù đã gia trì không ít Thượng phẩm Linh dược Phù lục khôi phục, nhưng pháp lực cũng chỉ còn lại một nửa, phải mau chóng thoát ly chiến trường, nếu không hậu quả cuối cùng chắc cũng không chịu nổi.

Sau một phen liều chết xung phong, Liễu Minh đã ở một vị trí hẻo lánh trong chiến trường. Nhưng liên tiếp đánh chết đại lượng Cao giai Minh tộc, làm những Thiên Tượng cảnh thậm chí Thông Huyền cảnh đã chú ý.

Tại thời điểm phát hiện Liễu Minh đồng thời thao túng sáu khỏa pháp bảo thành phẩm Sơn Hà châu, trên mặt Thiên Qua Chân Nhân và Kim Liệt Dương nhao nhao hiện lên một tia dị sắc.

Trên mặt Thiên Qua Chân Nhân càng thêm vẻ khiếp sợ.

Tuy hắn biết trong Thượng giới phế tích, Liễu Minh tìm được mười hai khỏa pháp bảo bán thành phẩm Sơn Hà châu, nhưng trong một thời gian ngắn mà luyện chế ra sáu khỏa thì thực hoàn toàn ngoài dự kiến.

Kim Liệt Dương trong mắt liên tục hiện ra bộ dạng mừng rỡ cho Liễu Minh.

Cùng lúc đó, Huyết Tổ - Huyền Vô Thường cùng Độc Phi - Vũ Giang Nguyệt đang đại khai sát giới các chiến đoàn Nhân tộc, chẳng biết lúc nào đã hội tụ cùng một chỗ, đồng dạng nhìn về chỗ Liễu Minh.

"Ồ, là pháp bảo gì mà có thể trực tiếp nghiền áp Minh Trùng Thiên Tượng Cảnh! Khí tức tựa hồ có vài phần quen thuộc, để ta nhìn kỹ xem sao." Hai mắt Huyền Vô Thường nhìn chằm chằm, bỗng nhiên thần sắc khẽ động, nói.

"Chỉ là một cái dị bảo hộ thân của tiểu bối mà thôi. Huyền Vô Thường, ngươi không nên phân tâm, đừng quên rằng chúng ta đến đây là để trợ giúp Minh Trùng Chi Mẫu tiêu diệt những kẻsiêu phàm Nhân tộc tu sĩ tự nhận này." Tức thì thiếu phụ dung mạo trác tuyệt bên cạnh hắn cười khặc khặc quái dị, nói một tiếng.

"Hừ, Vũ Giang Nguyệt, còn cần ngươi nhắc nhở bổn tọa sao? Chỉ có điều, pháp bảo tiểu tử bên kia sở dụng tựa hồ là Sơn Hà châu. Nhớ ngày đó, hao phí nghìn năm tế luyện một cỗ phân thân, lẫn vào Thượng giới phế tích, muốn tìm Sơn Hà châu phá vỡ Phục Ma Liệm trói buộc trên người ta. Kết quả, phân thân lại tự dưng bị diệt sát; Sơn Hà châu cũng rơi vào tay kẻ khác! Nếu không, sao ta lại phải dựa vào bọn dị tộc này đến giải cứu!" Huyền Vô Thường nghe vậy, hừ lạnh một tiếng, lộ ra vài phần giận dữ nói.

"Khách khách! Ta tưởng rằng lúc trước phân thân của ngươi bị ai đó tiêu diệt, không nghĩ tới lại là tên tiểu bối này." Vốn khẽ giật mình, nhưng sau khi nghe xong, lập tức trên mặt thiếu phụ Xinh đẹp hiện lên vẻ trào phúng.

"Hãy bớt sàm ngôn đi! Ngươi tiếp tục cùng hai người Liệt Tuyệt Thiên và Mộ Thiên Ảnh giúp đỡ Mẫu Trùng mở ra thông đạo, dùng thực lực thật sự nghiền áp những tu sĩ Nhân tộc cấp thấp! Ta đi thu thập tên tiểu bối này trước đã, mọi chuyện nói sau!" Huyền Vô Thường không còn tâm tư tranh cãi thêm cùng ả, liếc qua về sau, toàn thân huyết quang cuồn cuộn kích bắn về hướng Liễu Minh.

Những nơi Huyết vụ đi qua, trên người tu sĩ Nhân tộc bỗng thoáng hiện vài điểm huyết quang, rồi những huyết quang hóa thành từng đạo tia máu trực tiếp xuyên qua thân thể tu sĩ, hút khô huyết nhục. Thân thể những tu sĩ này nhanh chóng biến thành thây khô.

Trong khoảnh khắc, hàng trăm tu sĩ Nhân tộc cấp thấp liền vẫn lạc.

"Đã nhiều năm qua, vậy mà không có nửa điểm tiến bộ, nếu không phải tại ngươi ích kỷ làm hỏng việc, lúc trước làm sao chúng ta lại bị Ma Nhai lão nhân tiêu diệt từng bộ phận, bị phong cấm lâu như thế! Được rồi, giết những tu sĩ cấp thấp cũng đã ngán. Trước tiên, đi xử lý chính sự đã!"

Sau khi thì thào tự nói vài câu, Vũ Giang Nguyệt liền nhanh chóng bay về phương Bắc.

Đang lúc chém giết say sưa, Liễu Minh bỗng nhiên bất ngờ ngửi được một cỗ mùi vị máu tanh gay gắt từ sau lưng truyền lại, đồng thời một cỗ linh áp khủng bố mang cảm giác không cách nào ngăn cản được cũng đang cuồn cuộn kéo tới.

Vội vàng quay đầu liếc nhìn lại, hắn phát hiện Huyết Hải từ hơn mười dặm bên ngoài đang cuồn cuộn kích bắn đến chỗ mình.

Liễu Minh đại kinh, tâm niệm cấp chuyển, ẩn ẩn đoán được ý đồ đối phương, pháp quyết trong tay lúc này nhanh chóng biến hóa.

Sau một hồi nghiền áp trăm đầu Minh Trùng cấp thấp, ảo ảnh ngọn núi nhỏ do Sơn Hà châu biến thành rung rung một hồi, biến ảo trở lại thành sáu viên châu màu vàng bay vụt về trong tay áo hắn.

Liễu Minh chợt quay người, vỗ Bát Túc Hải Thú triển khai một đôi cánh ngân sắc bằng thịt, thân hình chớp động mấy cái đã phi độn ra ngoài hơn trăm trượng.