Mang Theo Hokage Khuấy Đảo Dị Giới

Chương 91: 91: Vô Tình Va Chạm




- Reng reng reng... Cạch!!

Một cánh tay vô lực đưa lên dập lấy đang reo inh ỏi đồng hồ báo thức.

Lại một ngày mới đã đến.

Motaru mở ra hai mắt đầy tơ máu nhìn chằm chằm trần nhà, đêm qua luyện tập luyện tập thành ra luyện cho có chút ghiền khiến hắn trở về tương đối trễ, mặc dù sau đó liền lập tức chợp mắt nhưng Motaru chỉ ngủ được đâu đó tầm ba tiếng đồng hồ đi, cùng tiêu chuẩn giấc ngủ cho một ngày rõ ràng không đủ.

- Quả nhiên là thời gian không đủ dùng a, có lẽ nên bắt đầu ta ý tưởng phụ trọng rèn luyện rồi.

Motaru thì thào một câu liền bật người dậy, đánh cái giãn người cho xương cốt hoàn toàn kích hoạt.

Motaru thở ra một hơi liền đặt tay lên ngực thì thầm.

- Doton: Chou Keijuugan (Gia trọng nham chi thuật).

Lập tức Motaru cảm thấy trọng lực tác động lên người lập tức gia tăng cái gấp năm lần có thừa khiến hắn hài lòng gật đầu.

Theo Motaru cảm giác, chính mình năng lực sẽ ngày một nhiều hơn mà thời gian thì vĩnh viễn cố định, không tăng cũng không giảm, vậy để mau chóng tiến bộ với điều kiện tiên quyết không ảnh hưởng để chất lượng học tập vậy hắn cũng không thể chỉ giành buổi tối để luyện tập được mà cần phải tiến hành phụ trọng rèn luyện thêm.

Vì thế Motaru liền nghĩ đến Rock Lee phương pháp gia tăng chình mình trọng lượng mà thân thể phải gánh chịu để đạt đến hiệu quả rèn luyện mọi lúc mọi nơi.

Nhưng Motaru cũng không biết phải kiếm loại kia cực nặng nhưng không cồng kềnh tạ chân ở đâu vì thế hắn liền nghĩ ra một phương pháp khác đó chính là tự sử dụng "Gia trọng nham chi thuật" lên bản thân để đạt cùng loại hiệu quả từ đấy có thể ngoài định mức rèn luyện thân thể vừa có thể đề cao thổ tinh tú năng lực sớm ngày đạt cấp hai.

Ta đúng là thiên tài mà, hắc hắc.

Thầm nghĩ như thế Motaru vừa đắc ý bước ra bước đầu tiên sau khi dùng "Gia trọng nham chi thuật".

- Kẽo két!!

Sàn nhà bỗng dưng phát ra một cái đáng sợ âm thanh khiến Motaru lập tức đổ mồ hôi lạnh không dám nhúc nhích di chuyển.

Cái này mà mẹ nó sập vậy ta chỉ có nước ra đường ở đi!!

Nghĩ như thế Motaru liền hít một hơi thật sâu hướng về nhà vệ sinh thuấn thân tới.

Cảm giác sàn nhà không phát ra cái kia đáng sợ âm thanh Motaru liền thờ phào nhẹ nhõm, vậy là hắn vô tình liền tìm ra một cách phụ trọng huấn luyện mới, sử dụng thuấn thân trong không gian hẹp thay cho bình thường di chuyển.

- Khặc khặc ta đúng là thông mình.

Đắc ý Motaru nắm lấy tay nắm cửa kéo ra.

- Crack!!

Làm bằng gan tay nắm vừa vặn nhẹ liền đứt gãy khiến Motaru chợt ngớ người, hắn quên mất chình mình đang trong trạng thái phụ trọng huấn luyện vì vậy thân thể cùng dùng nhiều hơn lực lượng tới chống lại ngoài định mức trọng lực.

Chỉ là như thế ta liền phải cẩn thận hơn rồi, aizz!!

Motaru thở dài từ tốn nhẹ nhàng đẩy ra cửa nhà vệ sinh đảm bảo mình sẽ không vô tình liền kéo cả cánh cửa xuống, mắt thấy cảnh cửa không có chuyện gì Motaru cũng an tâm bước vào chuẩn bị làm vệ sinh cá nhân.

Thấy không, cũng có khó lắm đâu.

- Rốp!!

Một âm thành giòn tan mà Motaru không mong muốn chút nào xuất hiện, Motaru ánh mắt tuyệt vọng nhìn xuống sàn nhà, chất lượng kém gạch men tại hắn gấp năm lần trọng lực dưới giờ đây đã trực tiếp bị dẫm cho vỡ nát.

- Hít hà hít hà... bình tĩnh bình tĩnh mấy cái vụn vặt này có thể che dấu chủ nhà được hẵn không sao đâu, ta nếu mà manh động trời mới biết sẽ xảy ra thêm cái gì yêu thiêu thân.

Cố lắng đọng lại bình tĩnh nội tâm Motaru chỉ đành lùi ra khỏi nhà vệ sinh trực tiếp thay quần áo chuẩn bị đi học.

Quả nhiên là cái phiền phức nan đề a, nếu có phòng tập thời gian trong ngọc rồng thì thật tốt, nào phải lo mấy cái này vấn đề.

Kể ra cũng kỳ, người khác đau khổ khao khát siêu phàm năng lực, ước ao đồng thời sẵn sàng đánh đổi cái giá cao để được trở nên hơn người nhưng đối với Motaru hắn lại cực kỳ phiền lòng vì có quá nhiều năng lực, nhiều đến hắn có chút kham không nổi nữa.

Giá như có cách nào thuê người khác thay ta huấn luyện thì thật tốt biết mấy a...

...

Hôm này mặc dù khởi đầu không mấy suôn sẽ nhưng Motaru lại đối hôm nay buổi học lại đặc biệt chờ mong, bởi buổi chiều nay chính là tiết chủ nhiệm do Sayano-sensei hắn hằng mong nhớ đứng lớp.

Nghĩ đến sắp gặp lại dáng người chính mình hoài niệm đã lâu khiến Motaru vừa đi đường vừa không khỏi háo hức mong chờ, thậm chí nặng nề trọng lực giờ đây cũng bị Motaru tạm thời quên đi, hắn bước chân không khỏi nhanh hơn mấy lần.

- Hê hê không biết Sayano-sensei hôm này mang đồ $%&#!!.

||||| Truyện đề cử: ”Đối Tác” Không Chính Thức |||||

Vốn đang đi nhanh nhưng lại nghĩ ngợi lung tung Motaru lập tức không để ý chân sau đạp lên chân trước loạng choạng ngã nhào về phía trước.

Nhưng càng khiến Motaru kinh hãi hơn là phía trước mắt hắn là một bạn học nữ mặc đồng phục cùng trường hắn cũng đang từ từ bước đi.

Còn tại sao Motaru kinh hãi ư? Cũng không xem hắn hiện tại dưới năm lần trọng lực tác dụng là bao nhiêu kg, Motaru sợ rằng mình đè lên cái kia mảnh mai thân hình có khi đè ra án mạng cũng nên.

- Ah tránh ra ah!!!

Motaru hô to cảnh báo đồng thời khống chế thân thể mau chóng lấy lại trọng tâm, hoặc ít nhất là né ra cô gái thon gầy trước mắt.

Chỉ là.

- BÀNH!!

Motaru tầm mắt chợt bị một màu đen bao phủ.

Sau đấy là cảm giác mình đột nhiên liền lăng không bay lên, trời đất tại trong mắt chính mình đảo lộn.

- Oành!!

Một âm thanh trầm đục vang lên, Motaru cảm giác đầu mình cùng đại địa thân mật tiếp xúc có chút kịch liệt khiến hắn ý thức tạm thời hỗn loạn một chút, chỉ là đầu óc mặc dù tương đối loạn nhưng lại có một dòng suy nghĩ tương đối rõ ràng.

Tất đen quả nhiên là nhất nha!!

Mà bên kia Akari chân đẹp vẫn còn tại trên không giương lên, ánh mắt sắt bén cùng cực.

Chỉ là một giây sau nàng liền vội vàng giật nảy cả mình.

Chính mình sẽ không đem hắn đá chết chứ??

Đây cũng không phải nói chơi, Akari cảm giác đưa một đầu trâu xuất hiện trước mặt nàng đều có thể đem nó đá chết tươi huống chi là người bình thường.

- Này này ngươi không sao chứ!!

Akari vội vàng chạy tới xem xét tình huống, nếu đối phương chết rồi vậy liền mau chóng dọn dẹp hiện trường, nếu chưa chết vậy liền dùng thần nhãn đem đối phương trí nhớ sửa lại thành bị xe đụng... vân vân...

Mà Motaru nghe thấy một giọng nữ nhẹ nhàng trong trẻo đến cực điểm ý thức liền vội vàng giật mình ổn định lại, chớp qua đi trong đầu Motaru liền đã nghĩ xong 36 thức ăn vạ để xin đối phương phương thức liên lạc.

Không thể tin được.

Cuối cùng ngày này cũng đến a!!

Cảm giác chính mình đây là đụng trúng route tình ái của mỹ nữ nào đó Motaru quyết tâm không thể dễ dàng như thế liền tỉnh lại được, phải giả bộ chính mình bị thương nghiêm trọng một chút nếu giả ra được trọng thương luôn thì lại càng hoàn mỹ, như thế mới có thể câu lên mỹ nữ áy náy nha.

- Uầy uầy ngươi không sao chứ, moshi moshi!!

Chậc chậc thật là dễ nghe giọng nói nha, chắc chắn đây là một xinh đẹp hiền hậu vui tươi thiếu nữ nha hắc hắc!!

- Chẳng lẽ đây là bị đá tới chấn thương não rồi?

- ... Muốn không bổ đao một cái?

Motaru cảm giác đây có lẽ không chỉ là xinh đẹp hiền hậu vui tươi thiếu nữ mà còn hài hước biết đùa nữa nha.

Chỉ là cảm giác nơi sóng lưng có chút lành lạnh, Motaru cuối cùng vẫn là không dám cược... nhầm là không kiềm chế nổi mà mở ra hai mắt để nhìn cái này "hài hước biết đùa" xinh đẹp thiếu nữ.

- Uy uy cô gái chớ có manh động... có thể đem compa hạ xuống không nha...