Mạt Thế Trọng Sinh Chi Trọng Quy Vu Hách

Chương 90: Cáo Trạng




“Quân đội sẽ không vô cớ bắt loạn người.” Hạ Tử Trọng ngày hôm qua chứng kiến toàn bộ sự việc đương nhiên nhìn ra vị Ngô thiếu kia cùng Ellen nhất định có quan hệ, thậm chí còn giống như muốn đào góc tường nhà hắn vậy đó. “Duẫn Đông nếu biết chuyện này, nói không chừng có thể nghĩ biện pháp.” Việc này hắn không giúp được, có thể giúp được cũng sẽ không đi giúp, hắn vẫn đang chờ xem trò vui đó.



Hứa Lỵ Lỵ vốn cũng không ôm hy vọng quá lớn, Hạ Tử Trọng cũng chỉ là một dị năng giả, cho dù lợi hại đến đâu mà không có bối cảnh quân đội căn cứ sau lưng cũng toi công, bất quá ả ngăn xe của hắn cũng không phải chỉ vì chuyện này: “Anh họ, anh biết em gặp được người nào không? Đới Quân! Chính là người…” Nói rồi, Hứa Lỵ Lỵ cố ý lướt qua Hạ Tử Trọng nhìn về phía Phương Hách đang ngồi ở ghế phó lái, dáng dấp Đới Quân có thể không sánh được so với Phương Hách, bề ngoài Phương Hách ngay cả ả thấy còn phải động tâm, huống chi là đám đồng tính luyến ái? Nhưng Ellen không thể bị hắn làm hư như vậy!



“Ô? Nó còn sống?” Hạ Tử Trọng vẫn như trước, vẻ mặt bình tĩnh, hoàn toàn không có hoảng loạn như trong tưởng tượng của Hứa Lỵ Lỵ.



“Hắn, hắn mịnh bợ lên Ellen! Anh, Ellen là người đứng đắn, cái tên Đới Quân kia quá không biết xấu hổ! Cướp bạn trai của em!”



Hạ Tử Trọng suýt nữa cười lăn ra đất, người đứng đắn? Bạn trai? Không biết hai cái từ này Hứa Lỵ Lỵ có nói trước mặt Ellen không nữa?



“Vậy cô tìm tôi có chuyện gì? Tôi với nó đã sớm chia tay, nó bây giờ muốn tìm ai…” nói rồi hắn xua tay hai cái, tỏ vẻ mình không thể làm gì cũng không quan tâm.



“Nhưng hắn…” Hứa Lỵ Lỵ hít sâu một hơi, đè nén tức giận trong lòng, bỗng nhiên cười lạnh một tiếng, trừng mắt hất cằm. với chiếc xe phía sau: “Anh không sợ bạn trai bây giờ của anh biết đến hắn sao?”



Bộ dáng cay nghiệt này mới thật giống cô em họ trong tưởng tượng của hắn nè.



Hạ Tử Trọng lại thấy được dáng dấp quen thuộc lập tức tỏ ra vui mừng, nghiêng đầu nhìn ả: “Biết chuyện trước đây tôi với Đới Quân quen nhau hả? A, em ấy biết rồi.” Mặc dù hôm qua mới nói, nhưng ít ra cũng đã biết.



Phát hiện uy hiếp của mình không có tác dụng, Hứa Lỵ Lỵ lần thứ hai sắp nổ tung, mắt hướng về chiếc xe xanh biếc la lớn: “Bạn trai cũ của anh không biết xấu hổ, cướp bạn trai em họ của anh, anh không chịu giúp em sao?”



Hạ Tử Trọng dùng ánh mắt tiếc nuối, đồng tình nhìn cô ả: “Ngày hôm qua lúc Ellen bị mang đi tôi có đứng xem một lát -trong đội các người có phải là có một người dáng dấp rất đầy đặn, là dị năng giả hệ thủy đúng không? Tôi thấy Ellen che chở cô ta phía sau, chỉ lo cô ta bị người khác làm bị thương.” Hạ Tử Trọng cố ý bẻ cong sự thật quả nhiên thành công làm dấy lên lòng ganh tỵ của Hứa Lỵ Lỵ.



“Là con tiện nhân Trầm Yến kia!”





“Ngày hôm qua tôi thấy Ellen bảo hộ trước người cô ta.” Nhưng thật ra là Ngô thiếu cố ý kêu người dựa theo thân phận cao thấp đưa Ellen lên đứng đầu hàng. “Lời tôi nói khi trước có chút khinh suất, ngại quá, tôi còn tưởng rằng Ellen đối với cô là… Bây giờ nhìn lại, hắn tựa hồ đối với hầu hết phụ nữ đều rất lịch sự.”



Hứa Lỵ Lỵ rốt cục nổ tung, biểu hiện trên mặt cực kỳ vặn vẹo mà thở hổn hển, biệt thự trong viện cách đó không xa vài cây non mới vừa gieo xuống chưa thành thục bắt đầu điên cuồng sinh trưởng.



Cửa bỗng nhiên bật mở, Duẫn Đông mặt lạnh đi ra: “Hứa Lỵ Lỵ, thu hồi dị năng của cô lại! Thời gian thu hoạch là có quy định.’” Trước thời gian thu hoạch mà thu hoạch quá nhiều, với khí trời hiện giờ nếu như không nhanh chóng gia công, nấu ăn, dần dần sẽ thối rữa, không thích hợp bảo tồn. Cho nên đồ bọn họ gieo xuống đều nghiêm khắc khống chế thời gian hợp lý.



“Không cần anh xen vào!” Hứa Lỵ Lỵ dời đi hỏa khí, gắt gao trừng Duẫn Đông, mặt mày tối sầm lướt qua gã đi vào biệt thự, dùng sức đóng sầm cửa lại – thật giống như người câu dẫn Ellen là Duẫn Đông vậy.



Duẫn Đông hồn nhiên không thèm để ý đến ả, đẩy mắt kính, nhìn về phía Hạ Tử Trọng, trên kính lóe lên một tầng bạch quang: “Chiếc xe này nhìn rất quen mắt.”



Hạ Tử Trọng không lên tiếng, chỉ khẽ gật đầu.



“Lần trước chúng tôi trở lại cửa hàng kia, hai chiếc xe của chúng tôi đều nát bấy.”



Hạ Tử Trọng không nghĩ tới bọn họ lại trở lại, mà đám tang thi còn ra sức hơn hắn đánh giá – vậy mà đập nát xe luôn: “Chúng tôi là xe chống đạn.” Ý nói, muốn chạy xe thì phải coi xe của mình có chắc hơn người ta không cái đã?



Duẫn Đông không hỏi nhiều nữa – ai bảo chiếc xe này đã trải qua một đợt đạn tập kích hai ngày trước liền mang không ít tổn thương: gật gật đầu với Hạ Tử Trọng, xoay người trở về biệt thự.



Hạ Tử Trọng cũng leo lên xe.



Trong phòng ngủ ở tầng hai, một người trốn sau rèm cửa kinh nghi bất định nhìn theo hướng hai chiếc xe vừa rời đi – Hạ Tử Trọng. Hạ Tử Trọng. Dĩ nhiên là Hạ Tử Trọng? Hắn cư nhiên không chết?




Lúc Hạ Tử Trọng quay người lên xe, Đới Quân chợt trốn về sau cửa sổ, kéo góc rèm nhìn xung quanh phía dưới. Nghĩ thầm – Hạ Tử Trọng có thấy mình không… Vân Vân, Hứa Lỵ Lỵ biết Hạ Tử Trọng vẫn còn sống, còn ở bên trong căn cứ, tại sao lúc trước chưa từng nói?



Đới Quân gia nhập Bá Chủ không quá nửa tháng, mà lúc Ellen mang Đới Quân trở về, Hứa Lỵ Lỵ lúc đó vừa thấy hắn liền suýt nữa lật tung nóc nhà. Hai người Đới Quân và Hứa Lỵ Lỵ trước kia có gặp hai lần, tất nhiên không hề thân thiết, tuy nhiên trực giác của phụ nữ đã giúp Hứa Lỵ Lỵ biết tên này vô cùng thích diễn, chính là loại người giả tạo còn hơn phụ nữ bình thường.



Trước kia chán ghét Đới Quân là do hắn đi theo anh họ, cô ta gặp mặt nhiều nhất chỉ cười lạnh, khinh bỉ, trào phúng các loại. Nhưng bây giờ hắn cũng tới Bá Chủ, trở thành ‘thành Viên mới’ của Bá Chủ, Hứa Lỵ Lỵ đương nhiên chỉ lo hắn sẽ chạy đi thông đồng với người đàn ông của mình!



Đáng tiếc, bởi vì trai gái khác nhau, lượng phòng trong biệt thự Bá Chủ cũng không nhiều, vị Đức ca kia chết rồi, Hứa Lỵ Lỵ tuy rằng được dời vào biệt thự đền bù toại nguyện, nhưng chỉ có thể ở cùng một thành viên nữ khác trong đội, trái lại Đới Quân có thể lên lầu hai, ở sát vách với Ellen!



Hai người giống như thiên địch suốt ngày đấu đá như chọi gà, Hứa Lỵ Lỵ sợ Đới Quân biết Hạ Tử Trọng không chết, chạy đi cướp cái đùi bự của mình, đương nhiên không đề cập với hắn việc của Hạ Tử Trọng. Bá Chủ lúc trước tham gia nhiệm Vụ hạt giống sống sót trở về chỉ có mấy người, chuyện mất mặt như vậy Ellen không chủ động nhắc tới, người khác cũng sẽ không nhắc đến trước mặt đội viên mới, Đới Quân đương nhiên sẽ không biết tin tức của Hạ Tử Trọng. Huống hồ hắn hiện tại đã thành công leo lên giường Ellen, đang suy nghĩ làm sao để đẩy Hứa Lý Lỵ vào chỗ chết, nào có thời gian quan tâm đến chuyện khác?



Cho tới hôm nay tận mắt nhìn thấy, mới biết Hạ Tử Trọng cũng sống sót đi tới căn cứ A thị.



Làm sao bây giờ? Nếu để Ellen biết mình trước đây cùng Hạ Tử Trọng có một chân. Không, không đúng, biết mình có người bạn trai cũ này cũng không sao, mà nếu như biết lý do mình chia tay với Hạ Tử Trọng…




Đới Quân gắt gao cắn chặt môi, trước mắt hắn không có năng lực làm gì, càng không thể khóa miệng Hạ Tử Trọng, hắn chỉ có thể tạm thời ẩn nấp, không cho Hạ Tử Trọng phát hiện ra sự tồn tại của mình, như vậy đương nhiên sẽ không có cơ hội để người khác đi tố giác với Ellen. Chỉ cần mình trốn tốt, có thể.



Dưới lầu, giọng Hứa Lỵ Lỵ nổi giận đùng đùng lần thứ hai vang lên, chắc là đang cãi lộn với em gái nào đó ở đội hậu cần – từ khi ả lăn giường với Ellen, liền mang một bộ tư thái ‘phu nhân đội trưởng’ sai khiến tất cả mọi người vì ả phục vụ, nếu như không phải Duẫn Đông mạnh mẽ trấn áp, nói không chừng hiện tại chuyện kêu Duẫn Đông đi quét rác cũng có thể nói ra.



Ả đàn bà này phải triệt tiêu, không chỉ bởi vì ả là em họ của Hạ Tử Trọng có thể đem chuyện mình đang ở đây nói cho Hạ Tử Trọng biết, mà ả còn có thể cướp đoạt địa vị bên cạnh Ellen!



Không nghe thấy đối thoại vừa nãy của Hứa Lỵ Lỵ với Hạ Tử Trọng, Đới Quân không biết mình sớm đã bị Hứa Lỵ Lỵ bán đi, còn tưởng ả muốn tìm Hạ Tử Trọng hỗ trợ giúp Ellen trở Về.




Trong lòng ổn định, không thể gấp, càng nhanh trái lại càng hỏng việc, cứ từ từ mà đi từng bước, nắm lấy cơ hội, một đòn tất trúng!



Đi qua cửa nhà Ellen, con đường trở nên thông thuận hơn nhiều. Hai chiếc xe phách lối đứng ở cửa khu bất động sản, rất nhanh liền làm xong thủ tục nhập cư, còn lại chính là đi chọn phòng ở – không sai, trước hết giao tiền ra, khu bất động sản mới cho đi chọn phòng.



Chuẩn bị chọn một phòng cách xa biệt thự của Ellen, Quách Binh cười ký tên của mình: “Cách xa chỗ đó một chút, đỡ phải quay đầu lại nghe bọn hắn nói cái gì rồi lại mắc ói.” Người Luân Hồi cho tới bây giờ không thể quên đi sự kiện trước đó Bá Chủ lấy ‘khăn máu dẫn quái’ đâu. Tuy nói chiếc khăn này rất nhanh đã được Hạ Tử Trọng lấy xuống, người trong chiếc xe khởi xướng cũng hoàn toàn bị tang thi cắn chết, nhưng cục tức này vẫn còn ghim trong lòng, người Luân Hồi cũng không độ lượng mà bỏ qua chuyện cũ.



“Các anh chọn chỗ này rất tốt, diện tích hoa viên không nhỏ, còn có thể xây thêm mấy căn nhà nhỏ nữa.” Hạ Tử Trọng nhìn căn biệt thự kia một chút, chỉ vào sân phía ngoài nói.



“Tôi cũng vừa ý cái này, trước tiên dùng hai ngày dọn nhà, rồi nghỉ ngơi.” Quách Binh thấp giọng nói: “Sau đó đi ra hai ngày đánh tang thi lấy chút thu hoạch về, như thế nào, cùng đi không?”



Hai đội phối hợp hành động đều tương đối thuận lợi, đặc biệt là bọn Hạ Tử Trọng họ có chuyên môn đối phó với tang thi cấp cao, điều này khiến cho trị số an toàn của đội viên tiểu đội Luân Hồi tăng lên không chỉ một đẳng cấp. Bọn họ lần này trở về hỏi thăm tin tức căn cứ từ hàng xóm đều biết mấy đội ngũ gần đây đều gặp phải một vài vấn đề — tỷ như thương vong.



Một đội ngũ hơi quen biết tuy chỉ ra ngoài làm nhiệm vụ ba lần nhưng đội viên trong đội tử thương hết một nửa. Đội ngũ của mình tuy rằng lấy được không ít súng ống, thế nhưng nhớ lại, nếu như không cùng bọn Hạ Tử Trọng hợp tác. Từ sau tận thế đến bây giờ tỉ lệ tử vong không thể nào là con số như vậy!



Đúng! Từ khi bắt đầu hợp tác cùng hai người Hạ Tử Trọng, trong đội tuy rằng có người bị thương, nhưng tỉ lệ tử vong, tang thi hóa là số không! Đây cơ hồ là chuyện không thể nào, đặc biệt là khi cả bọn mấy lần tiến vào nội thành, dấn thân vào hiểm cảnh.



“Được, chờ lúc nào các anh ổn định thì xuất phát.” Hạ Tử Trọng suy nghĩ một chút gật đầu nói. Người Luân Hồi cần nghỉ ngơi, hắn và Phương Hách cũng giống thế. Bên ngoài tang thi triều sắp đến, nhưng lúc tang thi đang tạo tư thế vây thành, chính là thời cơ đi ra ngoài trắng trợn thu hoạch tinh hạch.



Thế nhưng, nhất định phải chú ý tình huống, trước khi thuỷ triều tang thi chân chính hình thành phải lập tức rút lui.