Bởi vì bản thân Đàm Sơn nhìn thì như sợ hãi, nhưng hai mắt lại mang theo sát khí nồng đậm.
Loại người này tuyệt đối không thể lưu lại, một khi lưu lại chắc chắn có phiền toái không cần thiết.
Cố Cửu không sợ gây chuyện, nhưng chỉ sợ duy nhất phiền toái.
Cho nên cô động tay bóp cò súng.
Theo âm thanh tiếng súng vang lên, thân thể Đàm Sơn ngã xuống.
Cố Cửu thấy cầu thang lên lầu chất đầy thi thể, trong mắt hiện lên tia chán ghét.
Ngay sau đó xoay người quay trở lại phòng thu thập đồ vật.
Hiện giờ biệt thự không thể tiếp tục ở lại đây, cô cần phải thu thập đồ vật rời khỏi chỗ này.
Thời điểm Cố Cửu xoay người lên lầu, không phát hiện trong tay Đàm Sơn có ánh sáng màu đỏ chợt lóe lên.
* * *
Ở kinh thành phía xa, trong một gian phòng kín, có một nam nhân mỏ chuột tai khỉ có diện mạo tương tự Đàm Sơn, hai mắt gắt gao nhìn chăm chú vào hình ảnh trong video.
Hắn tận mắt nhìn thấy thân thể Đàm Sơn ngã xuống đất, hai tay để bên hông gắt gao nắm chặt, khuôn mặt cũng có chút vặn vẹo.
Nam nhân duỗi tay chạm đến vết máu trên màn hình, giống như thật sự thấy được Đàm Sơn.
Trong mắt tình cảm đầy phức tạp, còn mang theo tia khổ sở.
* * *
Sói xám sau khi Cố Cửu xoay người rời đi, hắn mới đi ra từ chỗ tối.
Cố Cửu không có chú ý tới đồ vật trong tay Đàm Sơn, không có nghĩa là hắn không có chú ý đến.
Sói xám nhảy xuống, đi tới chỗ của Đàm Sơn.
Nam nhân ở trong phòng kín nhìn 12981 xuất hiện ở trong video, hai mắt mang theo tức giận.
Chính là hắn nhìn sói xám ở trong video, hai mắt hiện lên tia trào phúng, hắn cảm thấy cả người khó chịu.
Sói xám chậm rãi nâng móng vuốt lên, hướng vào tay của Đàm Sơn dẫm xuống.
Nam nhân đang xem video đúng một tiếng đứng lên.
"12981 ngươi dám!".
Đáng tiếc sói xám không nghe thấy, dù cho có nghe thấy hắn cũng sẽ tiếp tục động tác.
Sói xám đem sản phẩm điện tử màu đỏ trong tay Đàm Sơn đạp vỡ.
"A.."
Hình ảnh trong video bị hủy, nam nhân trong phòng kín lớn tiếng gào thét.
Người này không phải ai khác, chính là anh trai ruột của Đàm Sơn, tên là Đàm Thanh.
* * *
Thời điểm Cố Cửu từ trong phòng đi ra, liền nhìn tới sói xám đứng bên cạnh thi thể Đàm Sơn.
Nhìn mấy thi thể trong biệt thự, cô không thể mặc kệ để mấy cái thi thể này ở chỗ này.
Nói như thế nào thì đây cũng là biệt thự của Lưu Diễm, cô không thể để cô ấy gặp phiền toái.
Cố Cửu xuống lầu, thời điểm đi ngang qua những thi thể kia, cô vung tay lên thu hết vào không gian.
Sói xám đứng dưới lầu, nhìn động tác quỷ dị của Cố Cửu.
Ở thời điểm tối hôm qua, lúc đi ngang qua bên người cô, nhìn thấy cô từ hư không biến ra một khẩu súng.
Lúc sau hắn mới có ý tưởng muốn cầu cứu cô.
Hiện giờ lại nhìn thấy rõ ràng động tác của đối phương, sói xám vẫn là không khỏi ngạc nhiên.
Cố Cửu đi tới dừng bước bên người sói xám và Đàm Sơn.
Cô nhìn sói xám ánh mắt mang theo tìm tòi nghiên cứu.
"Tao biết mày có thể nghe được lời nói của tao, nếu mày muốn ở bên cạnh tao, tao không cho phép phản bội, hiện giờ những người này đã chết, mày muốn rời đi tao cũng sẽ không ngăn cản, chính mày lựa chọn đi."
Giọng của Cố Cửu lạnh nhạt không mang một tia tình cảm, lời nói ra thậm chí còn mang theo tia lãnh khốc.
Bởi vì sói xám biết, là bởi vì cô không giống với những người thường, nên hắn mới có thể lựa chọn ở lại bên cạnh cô.
Hắn đi đến bên người Cố Cửu ngồi xổm thân mình xuống, đem đầu gác lên mặt đất, đây là một tư thế thể hiện sự thần phục.
Cố Cửu thấy vậy, hai mắt hiện lên tia hiểu rõ, bất quá vẫn vô tình nói: "Một khi phản bội tao, tao sẽ làm cho mày sống không bằng chết, đem mày ra lột da."
Sói xám nghe được lời này thân thể không nhịn được run rẩy vài cái.
Hắn đương nhiên có thể nghe hiểu lời Cố Cửu nói, dù sao hắn cũng không giống với những con sói bình thường khác.
Cố Cửu nhìn thân thể đối phương run rẩy, hài lòng gật đầu.
Sau đó vung tay lên đem thi thể Đàm Sơn thu vào không gian.
Đối với sói xám nói: "Theo kịp."