Mặt Trăng

Chương 7: Little beast




Sáng hôm sau khi tôi tỉnh dậy thì đã phải tiếp nhận một chuyện khác còn lớn hơn cả việc Nguyên Diệp muốn anh trai tôi quan tâm cậu ấy nhiều hơn cả tôi.

Tôi vẫn nhớ được những lời anh Hanzawa nói trước khi chúng tôi gặp anh trai và Nguyên Diệp. Anh ấy nói ở nhà đang có người rất mong được gặp tôi, nhưng tôi nào có ngờ người mà anh ấy nói tới lại là ba của anh ấy.

Tôi căng thẳng ngồi trên sofa, cố gắng ngồi thẳng lưng khiến eo tôi mõi nhừ nhưng dù là vậy tôi vẫn không dám thả lỏng.

"Cháu cứ thoải mái đi đừng căng thẳng như vậy làm gì. Chú muốn gặp cháu sớm nhưng hôm qua máy bay bị hoãn, lúc chú về tới nhà thì cháu đã ngủ rồi."

"Không sao đâu ạ, là cháu đến làm phiền gia đình mình trước mà..."

Tôi cố gắng điều chỉnh cơ mặt, vì quá hồi hộp nên tôi cứ liên tục cọ hai bàn chân mình vào nhau khiến da đỏ tấy lên rồi bắt đầu tróc ra.

Bầu không khí im lặng đến quỷ dị, tôi và chú chẳng biết phải nói gì với nhau nữa. Sớm biết như vậy, tôi nên trốn luôn trong phòng ngủ mặc kệ mấy tiếng lạch cạch khiến tôi tò mò đi xuống lầu rồi bây giờ phải ngồi đây trong sự bối rối khó gỡ này.

Bỗng nhiên tiếng khoá điện tử vang lên, sau đó là tiếng đóng cửa. Cả tôi và chú đều cùng lúc thở phào một hơi dù chưa biết ai là người vào nhà.

"Con đã nói là ba đợi con về nhà rồi hẵn nói chuyện với em ấy mà."

Nhìn thấy anh Hanzawa gánh nặng trong lòng tôi cuối cùng cũng có thể thả xuống. Tôi nhìn anh ấy, cả người tôi nhấp nha nhấp nhổm như ngồi trên đống lửa. Tôi muốn bỏ chạy khỏi đây lắm rồi.

"Ba không có chủ động tìm, là cô bé này tự nhiên lại xuất hiện ở cầu thang cho nên ba mới muốn nói chuyện một chút.."

Tôi đưa tay gãi gãi sống mũi, lảng tránh ánh mắt đi chổ khác. Sau khi vào phòng bếp lấy cho tôi ly nước lọc thì anh cũng ngồi xuống bên cạnh tôi. Anh nắm lấy tay tôi, lòng bàn tay đan vào nhau giúp tôi bình tĩnh lại phần nào.

""Ba à, tuy là bề ngoài của Cửu Ngọc khá nữ tính nhưng mà em ấy là con trai."

"Thật sự là con trai sao?"

"Thật hơn cả việc năm mười lăm tuổi con comeout với ba luôn."

"Làm ba lo nãy giờ. Con không biết là trong lòng ba đã lo lắng như thế nào khi mà cứ phải tìm lời giải thích cho việc con đã comeout với gia đình nhưng trong nhà xuất hiện một cô gái không biết từ đâu tới."

Tôi nhìn ba anh ấy đột nhiên trong lòng có chút cảm giác chú ấy thật giống mẹ tôi. Cái tính cách khi gặp chuyện thì hốt hoảng, giải quyết xong rồi thì nhẹ nhõm.

Giống y hệt mẹ tôi.

"Lần đầu gặp mặt, chú là Tsukino Sasaki. Mong sau này cháu sẽ giúp đỡ Masato nhà chú nhiều hơn."

Sasaki? Không cùng một họ? Chẳng lẽ anh ấy theo họ mẹ sao? Tôi ngẩn người ra một lúc, cứ mãi suy nghĩ khiến tôi quên mất việc phải trả lời.

"Em sao thế?"

"Dạ? A, cháu xin lỗi. Cháu tên là Tần Cửu Ngọc, hy vọng sau này được chú chỉ bảo thêm."

"Sato cứ kể về cháu mãi làm chú rất muốn gặp, nhưng thằng bé cứ nói để hỏi ý kiến của cháu đã."

Nói chuyện một lúc tinh thần của tôi cũng thả lỏng hơn, anh Hanzawa cũng giúp tôi xoa cái eo đang mỏi nhừ. Vì buổi sáng anh đã lên trường giúp tôi nộp đơn xin nghỉ nên buổi chiều cả hai không cần phải lên trường.

Chú chỉ ở nhà với chúng tôi tới hết buổi trưa. Đầu giờ chiều tôi cùng anh đưa chú ra trạm tàu điện ngầm rồi đi mua sắm ở siêu thị gần đó. Tôi mua vài bộ đồ cho buổi hẹn ngày mai với Bailing, cũng tiện tay mua thêm đồ ăn vặt nhưng những thứ như bánh snack hay kẹo đều bị anh bỏ lại, rồi thay vào đó là mấy thứ hạt ngũ cốc với sữa chua.

Lúc đang định về thì tôi nhìn trúng cặp áo sơ mi được trưng bày trong tủ kính. Áo sơ mi đen trung tính, cổ áo hình trụ chứ không phải chữ V hay cổ tròn như những loại sơ mi hiện nay. Trên ngực áo còn thêu hình Mặt Trăng và Mặt Trời. Cái tôi nhìn trúng chính là hình thêu này.

Tôi ngắm cái áo rất lâu, thật sự rất thích nhưng màu sắc lại không thích hợp cho lắm. Mùa hè mặc màu đen thật không tốt chút nào.

"Em thích cái áo này à?"

"Rất thích, nhưng mà màu sắc không tốt lắm. Với chất vải này mặc sẽ rất nóng, không tốt cho da của em."

Tôi nắm lấy tay anh đi sang cửa hàng khác. Bây giờ đã là cuối mùa xuân, mẫu mã quần áo đều đã được thay đổi rất nhiều. Áo sơ mi, áo phông chất liệu thoáng mát màu pastel đang dần xuất hiện nhiều hơn.

"Cỡ áo sơ mi anh mặc là bao nhiêu?"

"Anh không rõ lắm, nhưng số đo vai của anh là 43."

"Thật luôn?"

"Ừ, thật mà."

Tôi nhìn anh với ánh mắt ghen tị, bảo sao mỗi lần anh ôm tôi thì cả người tôi giống như đều được anh bao bọc lại. Nếu nhìn từ sau lưng anh chắc sẽ không thể nào nhìn thấy tôi được.

Rời khỏi siêu thị tôi cùng anh tản bộ về nhà. Chuyện hôm qua ở công viên đả kích tôi không ít, tôi cứ tưởng hôm nay bản thân nhất định sẽ không dậy nổi và chỉ có thể nằm một chổ mà khóc lóc. Nhưng bây giờ tôi lại được người yêu đưa ra ngoài đi dạo và đi mua sắm cùng nhau.

"Ngày mai em có hẹn, anh có muốn đi cùng em không?"

"Sẽ không làm phiền em chứ?"

"Không đâu. Em nghĩ là họ sẽ mong đợi vào buổi hẹn ngày mai lắm."

Tôi ôm lấy cánh tay anh rồi dựa đầu vào. Cuộc hẹn này ban đầu chỉ có tôi và Bailing. Nhưng tôi biết, với bản tính tò mò của mấy người trong hội thì họ sớm đã dụ Bailing nói ra thời gian và địa điểm rồi.

Về đến nhà sau khi phụ anh làm mấy việc lặt vặt trong bếp thì tôi đi tắm cho khuây khỏa. Nước nóng và mùi tinh dầu giúp tôi thư giản rất tốt, đầu cũng không còn đau nhiều nữa.

"Anh ơi~"

Tôi bước vào nhà bếp tìm anh, chỉ còn một món xào nữa là có thể ăn cơm rồi. Tôi đẩy anh đi tắm rồi tự mình làm phần việc còn lại. Nấu và dọn thức ăn những chuyện này tôi làm được, chỉ là đã quen với việc ăn đồ ăn do anh trai nấu nên tôi mới không thích tự mình nấu ăn.

Buổi tối cứ như vậy trôi qua rất bình yên. Cơm nước, dọn dẹp xong thì chúng tôi lên phòng, tôi ngồi trước máy tính chơi R:S, còn anh thì giải thử mấy bộ đề thi đại học.

Tôi chạy phó bản làm nhiệm vụ hàng ngày, sau đó thì ra khu cộng đồng treo máy đợi hết thời gian chờ để vào hội.

[Hệ thống: Ruru Riru đã gia nhập bang hội.]

Bang hội - Bailing: Riru đây rồi!

Bang hội - Eiffu: em chậm quá đó Riru.

Bang hội - Ruru Riru: em bị nhân đôi thời gian chờ vì đang là một trong năm người đứng đầu máy chủ mà.

Bang hội - Clarke: chí mạng luôn, còn nổ bạo kích nữa.

Bang hội - Rafa: Riru đây rồi, nào tiếp tục bàn chuyện gặp mặt ngày mai thôi.

Bang hội - Ruru Riru: gặp mặt?

Bang hội - Ruru Riru: @Bailing không phải cậu nói chỉ có chúng ta thôi sao?

Bang hội - Bailing: tớ xin lỗi Riru.⁠·⁠´⁠¯⁠`⁠(⁠>⁠▂⁠<⁠)⁠´⁠¯⁠`⁠·⁠. là mọi người ép tớ nói.

Bang hội - Eiffu: đừng căng thẳng như vậy, chúng ta chơi với nhau một thời gian rồi nên gặp mặt cũng là chuyện dễ hiểu mà.

Bang hội - Ruru Riru: nhưng mà em sợ người lạ, sợ đông người nữa.

Bang hội - Rafa: Riru đừng lo đều là người quen trong bang thôi. Còn có chị ở đó nữa mà.

"Anh ơi, bọn họ hẹn nhau đổi thành buổi gặp mặt cả hội luôn rồi." - Tôi đứng dậy khỏi ghế chạy tới ôm anh. Bởi vì sợ phiền phức nên tôi thường không thích đi tới những buổi gặp mặt như thế này.

"Không sao, mai anh sẽ đi cùng với em." - Anh xoa đầu tôi sau đó lại tiếp tục giải đề.

Tôi quay lại nhìn màn hình máy tính, mọi người vẫn đang bàn địa điểm với nhau để tiện di chuyển. Tuy là ở cùng một thành phố nhưng khoảng cách lại khá xa nhau.

Bang hội - Bailing: @RuruRiru cậu ở đoạn trường cấp ba Inou-e đúng không?

Bang hội - Ruru Riru: ừ, tớ học ở đó.

Bang hội - Rafa: Riru là học sinh của trường Inou-e sao?

Bang hội - Ruru Riru: vâng ạ.



Bang hội - HunterBlade: trường Inou-e? Theo tôi nhớ thì Shinraj cũng đang học ở đó đấy.

Bang hội - Bailing: Shinraj??? Tôi tưởng Shinraj phải cỡ sinh viên đại học rồi chứ?

Bang hội - Rafa: @HunterBlade làm sao cậu biết?

Bang hội - Sweety Cat: nam thần của tôi còn nhỏ tuổi hơn tôi (⁠ᗒ⁠ᗩ⁠ᗕ⁠)

Bang hội - Hunter Blade: @Rafa lúc trước tôi cũng ở Evil Souls. Hồi mới lập thì Shinraj là thành viên nhỏ tuổi nhất nên tôi nhớ rõ lắm.

Bang hội - Clarke: chà, Inou-e là trường điểm của thành phố đó.

Bang hội - WoooOoo: vào Inou-e cũng đâu có gì khó, chăm chỉ thì cũng đậu vào được ban cơ bản của trường mà.

Bang hội - Rafa: @WoooOoo nói như vậy thì em cũng là học sinh trường Inou-e à?

Bang hội - Hunter Blade: @RuruRiru em vào Inou-e với bao nhiêu điểm?

Bang hội - WoooOoo: em đâu có nói như thế @Rafa

Bang hội - Ruru Riru: 370 ạ.

Bang hội - Hunter Blade: điểm tốt đấy chứ, chỉ thua Shinraj 30 điểm thôi.

Bang hội - Bailing: người học giỏi yêu nhau, chúng tôi không hiểu được.

Bang hội - Rafa: em mới lớp mười thôi mà Riru? Vậy thì Shinraj lớp mấy?

Bang hội - Ruru Riru: mười hai ạ. Học cùng lớp với anh trai em.

Bang hội - Bailing: gia đình cậu không nói gì về việc yêu sớm à?

Bang hội- Ruru Riru: không ảnh hưởng việc học hành nên ba mẹ tớ cũng chẳng nói gì đâu.

Bang hội - Eiffu: tìm được chổ rồi nè. Từ chổ ở của mọi người chỉ cần đi một ga tàu điện ngầm thôi. Là quán cafe Black Angles mà R:S hợp tác năm ngoái đấy.

Bang hội - Rafa: tiệm đó được đó, vừa rộng rãi lại còn đẹp nữa.

Bang hội - Night Master: mọi người đang bàn chuyện gì vậy?

Bang hội - Sweety Cat: đang bàn về chuyện đi gặp mặt Riru ngày mai.

Bang hội - Night Master: gặp Riru?

Bang hội - Bailing: ban đầu chỉ có em và Riru thôi. Sau đó mọi người biết được nên muốn đổi thành buổi gặp mặt nhau.

Bang hội - Night Master: vậy người nghe thấy cũng có phần chứ?

Bang hội - WoooOoo: anh quen với Shinraj có thể gọi anh ấy đi cùng được không?

Bang hội - Bailing:?

Bang hội - Sweety Cat: đúng rồi đó, anh có thể mời Shinraj cùng đi được không?

Bang hội - Night Master:?

Bang hội - Bailing:?

Bang hội - Night Master: chuyện này phải hỏi em dâu Riru chứ sao lại hỏi tôi?

Nhìn dòng chữ trên màn hình, tôi giật mình đến đánh rơi cả điện thoại xuống sàn.

"Em sao thế?" - Anh bước đến nhặt điện thoại lên giúp tôi, sau đó nhìn theo hướng tay của tôi mà đọc khung trò chuyện bang trên màn hình.

Anh không nói gì, chỉ hôn tôi một cái. Sau đó chỉ thấy những ngón tay của anh bắt đầu lướt trên bàn phím

Bang hội - Ruru Riru: @NightMaster Midori, đừng có doạ em ấy.

Bang hội - Bailing:!!!

Bang hội - WoooOoo:!!!

Bang hội - Sweety Cat:!!!

Bang hội - Night Master: rồi, rồi. Thằng nhóc khó chịu này.

Bang hội - Rafa: đỉnh thật sự, đã ở chung một nhà rồi.

Bang hội - Eiffu: ngày mai mười giờ nhé mọi người, đừng có quên nha.

Tôi không dám nói chuyện với bọn họ nữa. Sau khi tạm biệt thì cầm lấy điện thoại rồi bò lên giường nằm. Cẩn thận suy nghĩ xem ngày mai có nên đi cùng anh ấy không hay là cả hai cùng ở nhà.

"Em đang nghĩ gì đó?"

"Đang nghĩ xem ngày mai nên đi chung với anh hay là ở nhà."

Máy tính vẫn để mở, anh tắt đèn phòng rồi lên giường ôm lấy tôi. Chỉ vừa mới nằm xuống mà bàn tay đã không chịu yên phận sờ mó lung tung rồi.

"Em có muốn đi không?"

"Em không chắc nữa, nếu chỉ gặp Bailing thôi thì em sẽ đi. Nhưng mà bây giờ lại đông người như vậy..."

Tôi xoay người lại chui vào lòng anh như con mèo nhỏ, đem cả người dán chặt vào anh tìm tư thế thoải mái nhất để dựa vào.

"Ngày mai anh đi với em. Đừng lo lắng quá, em vẫn còn có anh."

"Không muốn, không muốn để người khác nhìn thấy anh..."

Tôi nói mớ một lúc rồi chìm vào giấc ngủ. Mùi quýt thơm mát cùng tiếng máy lạnh rì rì dỗ tôi vào giấc ngủ rất nhanh, tôi ôm chặt lấy anh theo phản xạ. Chỉ sợ nếu như tôi buông tay thì anh sẽ bị người khác cướp mất.

Tôi ngủ một mạch đến hơn tám giờ sáng hôm sau mới có thể tự mình tỉnh dậy. Tôi ngồi trên giường, ngáp dài một tiếng rồi mới chầm chậm đi xuống lầu.

"Sao anh không gọi em dậy?"

"Anh không nỡ. Nữa đêm hôm qua em khóc khá nhiều nên anh muốn để em ngủ thêm."

Tôi đưa tay lên chạm vào mí mắt, bảo sao sáng nay tỉnh dậy hai mắt lại đau và rát như vậy. Tôi bước tới ôm lấy anh, dụi mặt vào lưng anh làm nũng. Mất một lúc lâu tôi mới đủ tỉnh táo để vào nhà vệ sinh đánh răng, rửa mặt.

Sau khi ăn sáng xong thì tôi bắt đầu soạn đồ ra xem hôm nay nên mặc gì. Trong đống đồ trước đây anh giúp tôi đem về, mẹ tôi đã cẩn thận để đầy đủ đồ dưỡng da và đồ trang điểm mà tôi hay dùng vào cùng.

"Đồ dưỡng da của em nhiều đến như vậy sao?"

"Chứ không thì anh tưởng khuôn mặt này của em là trời cho giống anh à? Đều là được dưỡng bằng tiền đấy."

Tôi kiêu ngạo vỗ vỗ lên da mặt của mình. Nói là dưỡng bằng tiền cũng không sai, những đồ dưỡng da mà mẹ cho tôi dùng vốn chẳng có món nào ít tiền cả.

Sau khi chọn đồ xong tôi liền đi tắm, trong lúc đắp mặt nạ thì ngoan ngoãn để anh giúp tôi sấy tóc. Mất một lúc tôi mới làm được một kiểu tóc như ý, vừa chia tóc vừa tết tóc khiến cho hai tay tôi bây giờ giống như là mượn của người khác đem về gắn vào dùng tạm vậy.

Hôm nay thời tiết mát mẻ nhưng vẫn khá nắng. Tôi chọn một chiếc sweater trơn, mỏng màu xanh dương đậm, bên trong mặc kèm áo croptop, quần đùi jeans màu xám đậm. Gấp một bên áo sweater nhét vào quần, bên còn lại thì thả ra ngoài.

Anh cũng rất phối hợp với tôi, từ việc chọn quần áo đến lúc trang điểm đều rất thoải mái mà nghe theo tôi.

Tôi sẽ xem như hôm nay là ngày chúng tôi đi hẹn hò cùng nhau. Tôi phải cho cả thế giới biết anh chàng đẹp trai đi bên cạnh tôi chính là người yêu của tôi.

Hơn chín rưỡi một chút thì chúng tôi bắt đầu đi ra khỏi nhà. Tôi chọn cho anh áo sweater màu trắng, quần ống suông màu đen, túi bao tử phối màu và giày thể thao tùy ý. Anh nắm lấy tay tôi, cùng nhau đi đến trạm tàu điện ngầm. Ngồi qua một trạm, đi bộ thêm mười phút, vậy là chúng tôi đã đến nơi gặp mặt rồi.

Tôi đứng bên đường, nhìn chằm chằm vào điện thoại mất một lúc vẫn không thể xác định được phương hướng của tiệm cafe nằm ở đâu.

"Em xem không hiểu." - Tôi đưa điện thoại cho anh rồi ngồi xuống băng ghế gỗ gần đó.



Anh ngồi xuống bên cạnh tôi, một tay cầm điện thoại, một tay thì để lên trên đùi của tôi.

"Ở ngay ngã tư phía trước thôi. Nào, anh dắt em đi." - Anh đứng dậy trước, sau đó thì nắm lấy tay tôi, kéo tôi đứng dậy.

Chúng tôi lại tiếp tục đi, đi thêm một chút thì đã đến được quán cafe. Vì là cuối tuần nên lượng khách khá đông. Tôi lấy điện thoại gọi cho chị Rafa, cuộc gọi còn chưa kết nối thì tôi đã nghe thấy có người gọi tên của tôi trong game.

"Riru!! Riru ơi."

Tôi nhìn quanh quẩn một lúc, rồi nhìn thấy một anh chàng cực kỳ đẹp trai vừa vẫy tay vừa chạy lại chổ chúng tôi.

"Riru, cuối cùng chúng ta cũng gặp được nhau rồi."

"Bailing?"

"Đúng rồi, tớ là Bailing."

Ông trời đúng thật là biết trêu đùa tôi.

Tôi vô thức nắm chặt tay anh, cơ thể cũng tự động lui về phía sau một chút rồi mới cẩn thận quan sát Bailing.

"Anh chắc là Shinraj nhỉ. Tôi là Bailing, là bạn cùng bang của Riru."

"Tôi biết, Riru rất hay kể về cậu với tôi."

"Chúng ta vào thôi, mọi người đều đang đợi đấy."

Bailing đi trước dẫn đường cho chúng tôi vào phòng riêng trên lầu. Đa phần mọi người đều đã có mặt và đang nói chuyện với nhau rất vui vẻ.

"Mọi người ơi, Riru tới rồi này." - Bailing hào hứng mở cửa đi vào trước, còn giúp chúng tôi giữ cửa rồi mới vào bàn ngồi xuống sau.

"Đây, là Riru sao?"

"Xin chào, lần đầu gặp mặt. Tôi là Shinraj."

!!!

"Trời ơi!!! Nam thần của tôi tới thật kìa!!!"

"Chào cậu, tôi là Rafa chủ hội Unchanged Heart."

"Chào chị, em có nghe Riru kể về chị."

"Riru đâu? không phải nói là Riru tới rồi hay sao?"

Bầu không khí ồn ào khiến tôi có chút sợ, tôi không dám ra mặt chỉ có thể đứng nép sau lưng anh. Sau khi bình tĩnh một chút thì mới hơi ló đầu ra nhìn mọi người.

"Chào mọi người, em là Ruru Riru. Hân hạnh gặp mặt."

Bầu không khí bỗng chốc im lặng một cách lạ thường. Tôi có chút ngại ngùng, liền tiếp tục trốn sau lưng anh.

"Đáng yêu quá đi. Này Riru là bảo vật đấy, cứ như vậy mà để người ngoài cướp đi à?"

"Riru em có từng nghĩ đến việc sẽ thử cosplay Elf chưa? Nhìn em hợp cực luôn đấy."

"Em không nghĩ là mình hợp đâu ạ."

"Chị thấy em hợp đấy, mấy Elf nữ thường đều xinh đẹp kiểu mỏng manh giống như em mà."

"Riru không hợp đâu vì em ấy là con trai!" - Anh nắm lấy tay tôi, giúp tôi kết thúc cái chủ đề khó chịu này.

Anh dắt tôi đến bên bàn, để tôi ngồi vào chổ trống bên cạnh chị Rafa còn anh thì ngồi bên cạnh tôi. Cách sắp xếp chổ ngồi kiểu này tôi có thể đoán được là do Bailing làm, từ lúc chúng tôi quen nhau ngày đầu tiên đến nay cậu ấy luôn âm thầm chăm sóc tôi như vậy.

"Riru là con trai?

"Nhưng nhìn cái vẻ ngoài này xem nói là con trai thì ai mà tin?"

"Thì giống như lúc nãy ông cũng nói không tin Bailing là con gái khi mới gặp con bé thôi mà Eiffu."

Tôi hơi nghiêng đầu sang nhìn Bailing, cậu ấy nhìn tôi mỉm cười rồi vẫy vẫy mấy ngón tay. Vậy ra những gì cậu ấy nói với tôi ở thời gian đầu quen nhau đều là thật, cậu ấy thật sự hiểu được sự sợ hãi của tôi năm đó.

"Được rồi, đừng nói về chuyện của em với Riru nữa. Mọi người cũng nói về mình đi chứ." - Bailing lên tiếng hoà giải cũng cố gắng di chuyển sự chú ý khỏi hai người chúng tôi.

"Anh ra ngoài nghe điện thoại một lát."

"Vâng ạ."

"Mọi người cũng nói chuyện đi nhé, em với Woo đi ra ngoài một xíu."

Anh vừa ra ngoài thì hai người khác liền đi theo, không cần phải nói tôi cũng biết họ có ý gì. Tôi chỉ nhìn theo một lúc rồi quay sang nói chuyện với chị Rafa cùng Bailing.

Vô vị.

"Xin lỗi Riru với Bailing nhé, lúc nãy mọi người vô ý quá. Anh là Clarke, ngồi cạnh anh là Eiffu. Hai đứa vừa ra ngoài lúc nãy là Sweety Cat với Woo. Ngồi bên cạnh em chính là Rafa, còn Bailing thì em gặp rồi."

"Vẫn còn Night Master với Hunter Blade chưa đến. Nghe nói là bận họp gì đó nên hai người họ đầu giờ chiều sẽ đến sau."

"Chào mọi người ạ." - Tôi có chút hồi hộp, hai tay để dưới bàn hết nắm rồi lại thả. Bỗng nhiên có một bàn tay chạm vào tay tôi khiến tôi có chút giật mình. Tôi hơi cúi xuống nhìn, là chị Rafa đang nắm tay tôi.

Nhận được sự an ủi tôi cũng dần bình tĩnh lại. Chị Rafa vừa nói chuyện với mọi người, vừa nắm tay tôi mãi cho đến khi anh Hanzawa quay lại. Theo sau anh ấy còn có hai người nữa.

"Chào bạn nhỏ, chúng ta lại gặp nhau rồi."

Tôi chỉ mỉm cười rồi cúi đầu chào chứ không trả lời. Tôi chủ động đổi chổ để Bailing ngồi cạnh chị Rafa, tôi ngồi cạnh cậu ấy và anh thì ngồi cạnh tôi.

Midori nhanh chân ngồi bên cạnh anh, trừ chổ cho hai chị ra ngoài chưa quay lại thì chỉ còn chổ bên cạnh Eiffu. Cả Clarke và Eiffu cũng chuyển chổ ngồi, để lại hai chổ trống kề nhau bênh cạnh chị Rafa.

"Mọi người đông đủ rồi vậy thì tự giới thiệu về mình nhé, bắt đầu từ chị rồi đến Eiffu. Chị là Aina Shimizu (Rafa), đã đi làm được ba năm."

"Anh là Yanigi Yoshida (Eiffu), đang là sinh viên năm ba."

"Còn anh là Takeshi Ito (Clarke), cũng đang là sinh viên năm ba."

"Tôi là Ayato Kimura (Hunter Blade), đang bán mình cho tư bản."

"Đừng nói khó nghe vậy chứ Kimura. Chào mọi người tôi là Midori Hanzawa, là tư bản mà Kimura vừa nói tới."

"Em là Masato Hanzawa, rất vui được gặp mọi người."

"Giọng của Shinraj nghe hay thật, cảm giác như mấy diễn viên lồng tiếng ấy."

"Em cảm ơn."

Cuối cùng cũng tới lượt tôi rồi, tôi lén nắm lấy tay anh rồi hít một hơi thật chậm tự cổ vũ bản thân mình.

"Chào mọi người em là Tần Cửu Ngọc, mong được mọi người giúp đỡ nhiều hơn."

"Riru, chữ Cửu trong tên cậu được viết như thế nào vậy?" - Bailing nhoài người về phía tôi

"Là số chín đó."

"Vậy thì trùng hợp rồi, tên của tớ cũng có một số chín. Cửu Bảo, Bạch Cửu Bảo là tên đầy đủ của tớ."

Tôi và Bailing nói chuyện rất hợp với nhau, những gì mà chúng tôi phải trải qua do vẻ bề ngoài trái ngược mang lại cũng đem đến cho chúng tôi nhiều sự giao thoa của cảm xúc cá nhân.

Sweety Cat và WoooOoo rất lâu sau cũng không thấy quay trở lại, trong lòng tôi bỗng nhiên có chút lo sợ kì lạ. Sau khi ăn trưa thì tôi cùng anh tạm biệt mọi người. Tối hôm đó khi tôi đang nằm trên bụng anh thì Bailing nhắn tin tới, nói là mọi người đi tới tăng ba, tăng bốn còn cậu ấy chỉ đi tăng hai xong thì trốn về nhà.

Tôi phì cười, trả lời tin nhắn xong thì ngoan ngoãn trở về vị trí của mình. Tìm tư thế nằm thoải mái rồi ôm lấy anh, từ từ chìm vào giấc ngủ.