Mau Xuyên Công Lược Boss Phản Diện Nam Thần

Chương 184: Niên hoa trọng sinh (1)




Khi An Ý tỉnh dậy thấy cô đang nằm trên một chiếc giường xa hoa ở thời cổ đại

Cô ngồi dậy nhìn xung quanh sau đó gọi hệ thống

" 4869 kịch bản đâu? "

4869" ký chủ yên tâm giờ ta sẽ truyền kịch bản cho cô"

Thanh âm máy móc vừa dứt trong đầu An Ý đau lên một loạt ký ức không thuộc về cô xuất hiện trong đầu

Giờ cô mới hiểu vì sao cô gái kia lại muốn giết hai nam nữ kia

Vị diện này là Cổ đại bắt đầu từ năm 99 của vị tiên đế thứ 20 của triều đại Đông Quốc

Tên cuốn tiểu thuyết này là "Ngàn năm yêu em " cuốn tiểu thuyết này thật ra nói về tình cảm cao cả của đôi nam nữ chủ từ vị hoàng tử không được Sủng ái trở thành, vị hoàng đế mọi người kính trọng

Nam chủ tên Đông Thiên, là ngũ hoàng tử của tiên đế vị này vốn không được sủng ái, nhưng vì được vị nữ phụ và muội muội hắn trợ giúp nên hắn đăng cơ làm hoàng đế

Nữ chủ tên Bạch Ngọc Liên là đích nữ bộ thương thư cũng không được sủng ái luôn bị thứ nữ khi dễ lớn lên nhìn cô ta có vẻ dịu dàng, nhưng thật ra là người có dã tâm độc ác, làm mọi cách tiếp cận Lâm công Chúa làm bạn thân của nàng sau đó hãm hại nàng mất trong sạch cuối cùng ra tay tàn nhẫn giết chết nàng.

Haizz xem đến đây An Ý thấy nam nữ chủ như hai tên cặn bã lợi dụng lòng tốt của người khác lên ngôi vị

Nguyên chủ tên là Đông Hoa là chất nữ của tiên đế rất được sủng ái cô rất thích biểu ca Đông Thiên lúc nào cũng đeo bám hắn làm hắn chán ghét vì quyền lực nên hắn lợi dụng nàng ngày mà hắn trở thành hoàng đế hắn tru di cửu tộc gia đình nàng, và thiêu sống nàng giữa tường thành

Còn vị tỷ muội nàng hết mức tin tưởng còn lên giường với người nàng yêu, vu khống nàng dâm loạn, áp bức nàng, hủy dung mạo nàng làm nàng khốn khổ lúc nàng ta lên làm hoàng hậu nàng ta đi đến bên nhà giam từ trên cao nhìn xuống nàng, nàng ta nói

" Ngươi luôn nghĩ ta thích ngươi sao? Đông Hoa ta rất ghét ngươi, ghét vẻ tự cao của ngươi, ghét vẻ ngươi được tiên đế yêu thương, ta chưa bao giờ xem ngươi là tỷ muội, dù được yêu thương thì sao cuối cùng ngươi cũng chết dưới tay của ta"

Đông Hoa như không thể tin được vị tỷ muội của nàng lại độc ác như vậy uổng công nàng quý nàng ta như vậy nàng hận

" A, còn về Thiên ca ca người hắn yêu là ta từ lúc hắn quen biết ngươi, ta và hắn đã sớm lăn giường rồi, ngươi chỉ là công cụ để bọn ta lợi dụng thôi Đông Hoa"

Nàng nghe như thế tức giận điên lên gào thét

Không ngờ bị chúng thị vệ đâm chết trước khi chết cô còn nghe lời trào phúng của bọn họ và tiếng cười độc ác của Bạch Ngọc Liên

" Nàng ta tưởng mình còn là công chúa sao nực cười "

" đúng, dám vô lễ với Hoàng hậu nương nương, giết cô ta đi"

" ghê tởm "

Từng đợt chửi mắng rơi vào tai của Bạch Ngọc Liên nàng ta vui sướng mà nhìn thi thể rách nát của nàng mà cười " ngươi thật bất hạnh Đông Hoa"

Sau đó bước nhanh ra khỏi nhà lao nhìn ánh mặt trời trên trời Bạch Ngọc Liên cảm thấy đời này người thắng luôn luôn là nàng ta, dù không ai thích nàng giờ trở nên say mê nàng ta rồi haha

Bạch Ngọc Liên cười tươi bước về phía cung điện của Đông Thiên.

Sau khi vào trong người hầu và các cung nhân liền như tiếng ái muội truyền đến âm thầm cảm thán

" hoàng đế và hoàng hậu ân ái khiến người ta hâm mộ "

Cuối cùng khi già quốc gia thịnh vượng, hai người bọn họ điều có con cháu đầy đàn, họ thật hạnh phúc.

END