Mau Xuyên Công Lược Boss Phản Diện Nam Thần

Chương 192: Niên Hoa Trọng Sinh (9)




Trên đường về hoàng cung cô tình cờ gặp gỡ nữ chính bạch ngọc liên, nàng ta nhìn cô nói

" quận chúa,thật tình cờ chúng ta có thể đi dạo với nhau được không? "

An Ý do dự nhìn nàng ta, cô cảm thấy nàng ta không có ý tốt bỗng nhiên thấy nàng ta ngất xỉu

Cô quay đầu lại thấy Đông Mai phía sau cười nhìn cô

Nàng ấy nói " biểu tỷ về trước đi, vụ này để muội lo? " nói xong còn nháy mắt với cô

An Ý cười rồi rời đi

Hai tên thị vệ vác bạch ngọc liên lên vai sau đó đi về phía của một căn phòng rồi ném cô ta lên giường

Nhìn thoáng qua đôi tra nam tiện nữ kia Đông Mai cười lạnh một tiếng

Rồi bước đi xa hướng về phía yến tiệc trên môi nàng ấy hiện lên một nụ cười xấu xa

Một lúc sau trong phòng thoát hiện lên tia ái muội,

=≠========

Lúc nãy đang đi trên hoa viên cô bị một đám thích khách tấn công kém mất mạng, nhưng may mắn Mã Tài đến cứu

Hỏi tên thích khách mới biết người kêu đến giết nàng là " ca ca Đông Thiên"

Đông Mai cười lạnh, uổng phí đời trước nàng lại yêu tên súc vật như hắn

Mã Tài ôm Đông Mai đi đêm đó hai người ân ái sau đó nàng kêu người đánh ngất Bạch Ngọc Liên ném nàng ta lên giường cho tên Đông Thiên

Kế hoạch hoàn thành cô đi kêu mọi người đến xem

" thái hậu ca ca của cháu đâu? "đông mai làm bộ ngây thơ hỏi

Thái hậu ngạc nhiên " nó mới ngồi đây mà? Hay ta đi kiếm với con? "

Thế là thái hậu và người hầu cùng đi đến phòng Đông Thiên vừa đến phòng mở cửa thấy cảnh tượng hết sức nóng bỏng

Thái hậu đương trường ngất xỉu

Đông Mai đi lại tát Đông Thiên

" ca ca không phải huynh là vị hôn phu của tỷ tỷ bạch tiểu thư sao? sao huynh có thể làm như vậy? "

Mọi người nghe xong âm thầm chỉ trích hai đôi nam nữ

" muội muội câu dẫn vị hôn phu của tỷ tỷ Bạch gia Quản giáo con cái thật tốt "

" đúng là dâm phụ, thèm muốn nam nhân"

Từng câu từng chữ khiến bạch ngọc liên sững sờ khóc ngất

Đông Mai cười lạnh nói " Từ nay về sau, ta không có một ca ca như ngươi, sau này đừng nói ta là muội muội ngươi thật dơ bẩn " nàng ấy nói xong xoay người rời đi

Đông Thiên ngơ ngác nhìn

" sao muội ấy không chết? " ánh mắt hiện lên tia sát khí