Mình Là 2kx, Mình Là 1

Chương 1




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Luật sư thụ đã ngoài ba mươi, cuộc sống không tính là loạn nhưng cứ hai ba năm sẽ có một bạn giường cố định. Thật ra thời điểm y làm công chiếm tận 99%, nhưng đàn ông mà, gặp được người thích hợp hoặc con trym thích hợp thì vẫn có thể thử một chút.

Từ nhỏ đến lớn y rất sợ phiền toái, cho nên chưa bao giờ thật lòng với bạn giường. Cho tới nay bạn giường bị y đá đít có hai loại: Một là rung động với y, muốn yêu đương, y ngại phiền phức; hai là có bạn giường khác ngoài y, y sợ mắc bệnh.

Luật sư thụ rất quý trọng sinh mạng, một khi có xíu rủi ro là y lập tức rút lui. Cho nên sau khi chia tay với bạn giường thứ tư y lại nóng lòng đi tìm một cái huyệt sạch sẽ, hoặc là một con trym sạch sẽ.

Lúc này y phát hiện dạo gần đây mình cứ ru rú trong phòng làm việc, vóc người không còn lý tưởng như trước nữa. Vì duy trì hình tượng nam thần ưu tú, y nhanh chóng đăng ký lớp một kèm một ở phòng gym.

Y giàu lắm. Cho nên y đăng ký lớp đắt tiền nhất.

Nhưng lúc thêm wechat của đối phương y nghi ngờ hết sức, đối phương mới vô ngành còn chưa được hai năm. Với cái kinh nghiệm còn non trẻ kia thế mà lại lọt top của một phòng gym tốt nhất tại thành phố cấp một, rốt cuộc có chỗ nào hơn người?

Tới khi gặp mặt y đã biết. Mẹ ôi, đẹp trai vãi chưởng.

Đẹp xuất sắc luôn. Luật sư thụ tự thấy mình đã rất tuấn tú rồi, thân cao mét tám, có chút cơ bắp, da trắng, ngũ quan và dáng dấp cũng không tệ, tóm lại từ nhỏ đến lớn đều được người khác khen ưa nhìn. Nhưng so với huấn luyện viên lại chẳng bằng, cậu cao hơn luật sư thụ một cái đầu, cơ bắp rất to nhưng không hề khoa trương, chân thiệt là dài, tỉ lệ cơ thể đẹp hết ý, không giống huấn luyện viên truyền thống tí nào, mà như nhân vật trong Tarzan of the Apes* vậy. Ngũ quan cực kỳ ưu việt, là loại đi trên đường chắc chắn sẽ có người ngoảnh lại nhìn ấy, luật sư thụ hỏi thử, quả nhiên, là con lai.

(*) ảnh:
chapter content



Sinh ra đã ở vạch đích.

Trải qua một phen miêu tả dáng ngoài thế kia chắc hẳn mọi người đã biết, không sai, vị này chính là huấn luyện viên công. Huấn luyện viên công mới vừa 20, dân 2kx, là một nhóc trai tân có đôi chút ngốc nghếch. Trình độ văn hóa cũng bình bình, vừa tốt nghiệp cấp ba đã đi làm, nhưng nhà rất giàu nên cũng không có áp lực gì.

Luật sư thụ rục rà rục rịch.

Y còn đang phân vân có nên xuống tay với cậu bạn nhỏ này hay không. Dẫu sao tuổi mình cũng đã cao, cảm giác như trâu già gặm cỏ non, ngượng lắm chứ bộ. Nhưng một chàng con lai đẹp trai ở bên người thế kia lại khiến lòng sinh ngứa ngáy, quá là ngứa, không ăn không phải người. Hơn nữa đúng lúc mình đang ở thời kỳ độc thân, đây chính là duyên phận.

Luật sư thụ quyết định thăm dò một chút.

Vì vậy y bóp bóp cơ ngực của huấn luyện viên, cố làm bộ đơn thuần cười một tiếng, nói đầy ẩn ý: 

– Cậu to quá nha.

Huấn luyện viên công sửng sốt một chốc, sau đó mặt ửng lên thấy rõ, thậm chí còn không dám nhìn luật sư thụ. Nội tâm luật sư thụ thầm than vài tiếng ôi đệt, năm 2020 rồi mà còn có cậu nhóc đỏ mặt trong sáng không làm bộ làm tịch ư, hiếm thấy khó tìm lắm đấy.

Y nhất định phải bắt về tay mới được.

Y cười hỏi huấn luyện viên công:

– Sao cậu lại không dám nhìn tôi thế?

Huấn luyện viên công ấp úng một hồi lâu, mắt láo liên, thầm thì: 

– Tại anh đẹp quá.

Ôi mẹ ơi.

Đáng yêu quá. Cứng rồi.

Sau khi về luật sư thụ bèn thuê một phòng, gửi wechat cho huấn luyện viên công: “Phòng tổng thống 1402 khách sạn Lệ Phong.”

Cái tin này không đầu không đuôi, nếu huấn luyện viên tới chứng tỏ cũng có ý với mình, vậy thì làm một nháy đi, sau này có thể phát triển thành quan hệ hợp tác lâu dài; nếu như huấn luyện viên công không có ý đó thì y đành ngủ một giấc ở khách sạn, giải thích là gửi nhầm người, sau này gặp nhau cũng không đến nỗi lúng túng. Dẫu có tiền nhưng mấy vạn tiền dạy riêng cũng không thể nói bỏ là bỏ được.

Tiết kiệm là đức tính tốt.

Phòng một đêm 3000 tệ có thể thuê, lớp một tiết 1000 tệ cũng không thể bỏ.

Luật sư thụ tắm rửa thả lỏng, mặc áo choàng tắm ôm notebook tăng ca xem án kiện. Xem một lèo tận hai tiếng, chờ khi lấy lại tinh thần nhìn thời gian thì đã hơn mười giờ.

Đoán chừng cậu bạn nhỏ sẽ không tới.

Luật sư thụ có hơi tiếc nuối, y đứng trước gương soi toàn thân quan sát mình mấy phút, sau khi chắc chắn mình vẫn còn là anh đẹp trai thì lòng tự tin mới tìm về.

Thôi được rồi, ngủ.

Mới vừa nghĩ thế cửa đã bị gõ.

Người gõ cửa có lẽ hơi do dự, tiếng gõ rất khẽ không có mấy sức. Luật sư thụ vội vàng mở cửa ra, như thể sợ mở cửa chậm một chút thì người đi mất.

Quả nhiên là huấn luyện viên công.

Mặc áo thun trắng, mặt hồng hồng, nhìn y chớp chớp mắt.

Luật sư thụ cảm thấy mình lại cứng rồi. Sắc trời đã tối, y không muốn mất thời gian lằng nhằng nên lập tức cởi quần áo. Bên trong y chỉ mặc một cái quần lót, vừa cởi đồ ra huấn luyện viên công lập tức dời ánh mắt, tay chân luống cuống.

– Xấu hổ cái gì chứ, tới làm tình đi. 

Luật sư thụ cười trêu nói: 

– Không nói anh đẹp quá nữa à, sao không nhìn?

Huấn luyện viên công nghe lời quay đầu nhìn y, trong ánh mắt có dục vọng, nhưng vô cùng trong veo.

Luật sư thụ tiến tới hôn cậu, huấn luyện viên công vội vàng ôm y vụng về đáp lại. Cậu không biết kỹ xảo hôn môi gì cả, chỉ biết há miệng để cho luật sư thụ đưa đầu lưỡi tiến vào, sau đó lại trộm nghĩ trong lòng, sao ngay cả đầu lưỡi của người này cũng ngọt quá vậy.

Luật sư thụ hỏi cậu: 

– Biết làm không?

Huấn luyện viên công lắc đầu.

Luật sư thụ thở dài, ngồi trên giường giạng chân lộ ra phía dưới. Y thoa không ít gel bôi trơn, đưa ngón tay vào bên trong huyệt sau tự mở rộng cho mình.

Huấn luyện viên công mới rồi còn quay mặt đi khi nhìn phía trên giờ phút này lại nhìn không chớp mắt, nhìn đăm đăm vào huyệt nhỏ của y. Luật sư thụ có chút không chịu nổi ánh mắt nóng bỏng lại thẳng thắn kia của cậu, mắng: 

– Nhãi ranh, đừng nhìn nữa.

Lần này huấn luyện viên công không nghe lời y nữa, nuốt nước miếng một cái, trái cổ lăn lăn, nói:

– Nơi này cũng đẹp lắm. Có màu hồng phấn.

Luật sư thụ bật thốt một tiếng “Đệt”. Sao lại có thể vừa ngây thơ vừa dâm dục thế nhỉ? Rõ ràng đang nói mấy lời tục tĩu nhưng lại không có một tí cảm giác bẩn thỉu nào cả, ánh mắt nghiêm túc, giọng điệu chân thành, thẳng thắn như đang khen y có khuôn mặt ưa nhìn vậy.

Luật sư thụ tự mở rộng cho mình thật tốt, đoạn cởi quần lót huấn luyện viên công ra. Vừa cởi ra đã bị dọa cho giật mình, ôi mẹ ơi, lớn quá đi mất.

Vẻ mặt luật sư thụ nghiêm túc, im lặng hai giây rồi nói:

– Quên đi.

Huấn luyện viên công đột nhiên trắng bệch mặt mày, quần lót cũng không chịu mặc vào mà đứng đó vác khẩu súng máy hạng nặng kia, mắt phiếm đỏ:

– Em không thể sao?

Luật sư thụ luống cuống. Bạn giường của y đều là mẫu đàn ông có sự nghiệp tuổi tác xấp xỉ, nào phải loại này đâu? Y có chút lúng túng, bèn vội vàng đổi lời:

– Tôi đùa thôi.

Rồi lại không nhịn được mà nói một câu:

– Đàn ông đàn ang khóc lóc cái gì?

Mắt huấn luyện viên công càng đỏ hơn, hệt như có muôn vàn tủi thân không thốt nên lời.

Luật sư thụ cam chịu xé bao, y không rõ kích thước của huấn luyện viên công nên cỡ nào cũng mua. Lúc trước y nghĩ nếu huấn luyện viên công như nấm kim châm thì y sẽ làm top, dù sao với khuôn mặt kia nhìn thôi cũng thoải mái.

Ha ha, nghĩ nhiều rồi. Cỡ lớn nhất.

Luật sư thụ mua cỡ lớn nhất cũng không vừa với cậu em của huấn luyện viên công lắm. Luật sư thụ miễn cưỡng giúp cậu đeo vào, huấn luyện viên công khẽ nói một câu:

– Cảm ơn anh.



Cảm mẹ nó ơn.

Có bài học vừa rồi nên luật sư thụ không dám mắng ra miệng, y sợ huấn luyện viên công lại khóc. Y kéo chân mình, nằm trên giường, thân dưới mở rộng, nhìn huấn luyện viên công nói:

– Giờ thì biết làm sao rồi chứ? Đút vào, di chuyển.

Huấn luyện viên công ngoan ngoãn gật đầu một cái, đỡ cây hàng của mình từ từ tiến vào. Vừa mới vào một chút mà luật sư thụ đã có chút không chịu nổi. Mấy năm nay y làm 1 tương đối nhiều, mặt sau ít dùng, hơn nữa cậu em huấn luyện viên công quá đặc biệt, khó mà nói liệu mình có thể kham nổi hay không. Nhưng y còn chưa lên tiếng huấn luyện viên công đã khóc trước.

Lần này nước mắt rơi xuống thật nhanh, luật sư thụ cạn lời hỏi:

– Lại sao nữa?

Huấn luyện viên công vừa lầm bầm vừa rút ra ngoài, nói:

– Bao chặt quá, em khó chịu lắm.

Nói xong lại cúi đầu hôn y, vụng về lấy lòng, dè dặt hỏi:

– Em có thể cởi ra không?

Luật sư thụ nghiêm mặt. Mặc dù huấn luyện viên công thoạt trông là trai tân đấy, nhưng ai biết được cậu có giả vờ hay không, có bị bệnh hay không. Cái này cũng có thể bị lừa, rồi bị lây bệnh qua đường tình dục, ngàn vạn lần không thể đáp ứng!

Nước mắt huấn luyện viên công tuôn tràn, van nài:

– Anh* ơi, xin anh đấy.

(*) từ này là ca ca (哥哥) – từ gọi anh bên Trung í, để phân biệt thì tui sẽ để in nghiêng những từ gốc xưng là 哥哥 nha.

Vốn luật sư thụ muốn bảo cậu gọi anh để trêu cậu, nào ngờ vừa mở miệng cậu đã gọi anh, còn gọi trên giường nữa chứ. Nhưng hiển nhiên đối phương nào hiểu tình thú là chi, chỉ đơn thuần cầu xin y mà thôi.

Luật sư thụ bị sắc che mắt, lẩm bẩm nói: “Được…”

Huấn luyện viên công lập tức tháo ra, quả nhiên bị siết đỏ cả lên. Cậu cầm gậy th*t cắm vào, vui sướng hôn hôn mặt y.

Luật sư thụ đã nghĩ đến kết cục mình bị nhiễm bệnh rồi qua đời, nhưng nhanh chóng y đã không còn hơi sức đâu mà nghĩ linh ta linh tinh nữa. Nguyên nhân không còn gì khác ngoài cây gậy sắt kia, thật sự là, quá mạnh.

Y bị chịch thiếu chút nữa chết trên giường luôn. Nói ra ai mà tin cơ chứ, một tên nhóc tóc còn để chỏm, khiến y, một người đàn ông trưởng thành dày dạn kinh nghiệm trong đời sống tình dục phong phú, suýt bị chịch cho tắt thở.

Mẹ nó, là thằng chó nào nói tập thể hình dễ bị liệt dương.

Mẹ nó, sao người này không bị liệt dương cơ chứ! Cậu xuất sớm một tí thì sẽ anh dũng hy sinh à.

Luật sư thụ bị chịch tới mức ngất đi, tận đến khi cậu bắn tinh. Nhìn trọng lượng kia, luật sư thụ hoài nghi người này sống mà không có tình dục trong suốt hai mươi năm rồi.

Huấn luyện viên công rút ra, nhìn chằm chằm mặt sau y, hơi mở to hai mắt kinh ngạc, nói:

– Thật là nhiều, chảy ra ngoài rồi.

– Im miệng. – Luật sư thụ uể oải mắng cậu.

Lúc này huấn luyện viên công mới phát hiện y mất hứng, có chút không biết làm sao, ngậm môi y, lấy lòng cười:

– Anh thật xinh đẹp.

Xinh con mẹ cậu.

Dáng dấp ông đây đẹp trai như thế, một chút cũng không có khí chất của 0, cậu thấy xinh đẹp chỗ nào.

Dĩ nhiên, luật sư thụ vẫn còn bực bội. Y đạp huấn luyện viên công đang nằm gặm cổ trên người mình một cước, nói:

– Đứng dậy, tôi phải đi tắm.

Huấn luyện viên công “A?” một tiếng, mặt đầy vẻ thất vọng, nhìn y với vẻ lên án.

Luật sư thụ cau mày nói:

– Có gì nói mau.

Huấn luyện viên công đáng thương trông mong chồm tới nói:

– Anh, thêm lần nữa đi mà.



Cút đi!

Ba phút sau, luật sư thụ bị nắm eo đẩy vào từ phía sau. Sói con phía sau càng lúc càng dữ, thúc y muốn rớt khỏi giường, hết lần này tới lần khác còn nói:

– Bên trong anh nóng quá…

Luật sư thụ tuyệt vọng nhắm mắt.