Không thể nhịn được nữa.
Chiến Hàn Quân dừng lại sau đó xoay người.
Nghiêm Mặc Hàn tưởng rằng anh muốn tấn công anh ta nên bị dọa đến nỗi cơ thể vội vàng ngửa ra sau. Chưa từng nghĩ ngửa quá độ nên cả người ngã chổng vó.
Môi mỏng của Chiến Hàn Quân khẽ nhếch: “Đây gọi là kẻ xấu tự có trời khống chế: Lúc này trong quảng trường cầu phúc ở phía trước của chùa miếu cầu phúc đã bày biện những cái bàn dài ghép lại xếp chồng lên nhau không thể giải thích được, mặt bàn được che lại bằng vải đỏ. Từ phía xa nhìn lại thực sự giống như từng con rồng đỏ uốn lượn ở trong núi.
Những cô gái xinh đẹp ngồi chen chúc giữa những chiếc bàn dài với những chiếc lục lạc ở trên đai áo phát ra tiếng nhạc thanh thúy.
Khi đám người Chiến Hàn Quân xuất hiện ở trong quảng trường cầu phúc một nhóm các cô gái trẻ và xinh đẹp chạy đến vây quanh Chu Mã đang thẹn thùng.
“Anh Quân” Chu Mã bị các cô gái đẩy đến trước mặt Chiến Hàn Quân, khuôn mặt tươi đẹp như hoa lộ ra vẻ thẹn thùng.
Bố nói với cô ta rằng ông cụ nhà họ Chiến đã đồng ý cuộc hôn nhân của cô ta với Chiến Hàn Quân. Sớm hay muộn gì thì cô ta cũng sẽ là vợ lẽ của anh cho nên Chu Mã mới có thể bộc lộ vẻ ôm ấp tình cảm ở trước mặt Chiến Hàn Quân.
Mái tóc đen dài đến thắt lưng của cô ta nhìn đẹp như thác nước. Tóc từ thái dương đan thành nhiều bím mỏng rủ xuống ở trước ngực. Bên trên bím tóc được trang trí bằng đá quý màu đỏ hợp với quần áo và trang sức màu đỏ tươi của cô ta lại càng làm nổi bật lên vẻ đẹp của cô ta Đẹp.
Vẻ đẹp của Chu Mã không nhiễm bụi trần. Đẹp đến mức giống như hoa sen tuyết trên dãy núi Thiên Sơn, thánh thiện vô hạ.
Linh Trang nhìn thấy Chu Mã như vậy thì trái tim đã lỡ nhịp ngay lập tức.
Lúc này cô mới biết được hóa ra đối thủ cạnh tranh của mình lại mạnh như vậy.
*Oa, đẹp quá” Nghiêm Mặc Hàn nhìn về phía cô gái với màu sắc rực rỡ, cuối cùng ánh mắt rơi xuống trên người Chu Mã phát ra vẻ ngạc nhiên thú vị: “Rốt cuộc tôi cũng đã hiểu được tại sao sau khi Đường Bá Hổ nhìn thấy Thu Hương sẽ cảm thấy tất cả mỹ nữ đều bị lu mờ. Hóa ra trên đời này thực sự có cô gái quốc sắc thiên hương như vậy.”
Anh Nguyệt nhéo lỗ tai của anh ta vù vù nói: “Anh khen ai xinh đẹp vậy hả? Anh khen ai xinh đẹp?”
Nghiêm Mặc Hàn nhe răng trợn mắt: “Ôi ¡, Anh Nguyệt em chừa chút mặt mũi cho chồng trước những người đẹp khác được không?”
Anh Nguyệt tức giận buông lỗ tai của anh ta ra, có lẽ đó là trực giác bẩm sinh của phụ nữ nên Anh Nguyệt có thể cảm nhận được sự uy hiếp của Chu Mã đối với Linh Trang vì vậy cố ý nói lớn: “Phụ nữ của Dư Gia Trại đẹp thì đẹp thật, đẹp đến mức không có linh hồn, không có sức sống. Không giống như chị Linh Trang của tôi đẹp và giỏi giang đầy đủ cả, Vẻ đẹp toát ra từ trong xương mới làm cho người ta vui vẻ thoải mái, nhớ mãi không quên”
Sau đó Anh Nguyệt ghé vào đầu vai Chiến Hàn Quân cười đến ngang ngược: “Anh của tôi chỉ thích người đẹp giống như chị dâu, đúng không anh?”
Cơ thể Chiến Hàn Quân lúc Chu Mã tới gần anh đã lặng lẽ nhích lại gần Linh Trang.
Mười ngón tay đan xen với tay của Linh Trang càng nắm chặt hơn.
Cách nói thổi phồng của Anh Nguyệt ngay tức thì làm cho các cô gái của Dư Gia Trại cảm thấy vô cùng không vui.
Phải biết răng Chu Mã là nữ thần của toàn dân trong Dư Gia Trại. Chu Mã gả cho Chiến Hàn Quân cũng là chuyện mà lão gia chủ đã nhận lời. Anh Nguyệt ngang nhiên châm ngòi tình cảm của Chu Mã và Chiến Hàn Quân hiển nhiên sẽ gây nên nỗi căm giận chung Các cô gái trừng mắt nhìn chằm chằm.
vào con ngươi của Anh Nguyệt với vẻ mặt cười trên nỗi đau của người khác, bởi vì họ hoàn toàn không tin Chiến Hàn Quân có thể chống lại sức hấp dẫn của Chu Mã Lúc này Chiến Hàn Quân nhân vật tiêu điểm chỉ tập trung nhìn chăm chú vào khuôn mặt của Linh Trang sợ cảm xúc của cô sẽ có xao động.
Sau đó anh dành chút thời gian rảnh rỗi để sửa lỗi của Anh Nguyệt: “Sai rồi, anh yêu Linh Trang không có liên quan gì đến vẻ mặt xinh đẹp.”
Sau đó nắm tay Linh Trang với vẻ mặt dịu dàng Linh Trang cười tươi như hoa.
Hành động thân mật này nhét vào làm cho trong lòng mọi người bị tắc nghẽn.