Một Thai Ba Bảo: Con Thiên Tài Giúp Bố Cưa Đổ Mẹ

Chương 823: Nghiêm Hiểu xin tiền




Thôi Như An thốt lên: “Đâu chỉ là tốt, mà chính là vô cùng thần kỳ. Vết thương của Hiểu Như thật sự đã khép lại chỉ sau một đêm”

Nghiêm Linh Trang thầm kinh ngạc, không ngờ những lời không đâu vào đâu mà Dư Nhân nói là sự thật?

Nghiêm Linh Trang kéo léo từ chối nói: “Dì Thôi, những loại thuốc chữa vết thương này tôi còn cân dùng, không thể cho cô.”

Trong lòng cô đang nghĩ về Chiến Hàn Quân, người có thân phận như anh sẽ luôn có người gây thù oán với anh, khó tránh khỏi việc bị thương, cô phải giữ thuốc chữa thương này lại cho anh.

Sợ Thôi Như An không vui nên Nghiêm Linh Trang đã nhét một gói thuốc bổ vào tay cô ta: “Cái này tặng cho cô.”

Thôi Như An mất cái này được cái khác, cười run cả người rời đi.

Nghiêm Linh Trang nhìn đống thuốc men và thuốc bổ, nhớ tới lời Dư Nhân: Những món đồ này đều là vật quý không thể mua được ở trên thị trường.

Cô chợt cảm thấy cần phải giấu những món đồ này đi, hôm khác sẽ mang chúng tới Á Châu để nghiên cứu. Nói không chừng có thể mang lại cống hiến lớn cho nền y tế của Á Châu đấy?

Nghiêm Linh Trang bỏ toàn bộ số thuốc này vào trong tủ âm tường rồi khóa lại, lại khóa thêm hai khóa lớn nữa mới yên tâm.

Giờ ăn sáng, Nghiêm Hiểu, con trai của Thôi Như An chợt trở về từ bên ngoài.

Bộ dạng nặng nề tâm sự.

Từ trước tới nay, Thôi Như An yêu thương đứa con này nhất, cô ta nôn nóng hỏi: “Nghiêm Hiểu, lần này con về sắc mặt không tốt lắm, có phải gặp chuyện gì khó xử Nghiêm Hiểu buột miệng nói: “Mẹ, con cần tiền”

Thôi Như An đã quên chuyện nhà họ Nghiêm đã tới bờ vực phá sản, cô ta vỗ vỗ mu bàn tay Nghiêm Hiểu, nói: “Cần bao nhiêu?”

Nghiêm Hiểu giơ một ngón tay lên.

Thôi Như An gập tay cậu ta lại, cười nói: “Không phải chỉ là ba tỷ ba trăm triệu sao, mẹ cho con”

Nghiêm Hiểu läc đầu, có chút dở khóc dở cười: “Mẹ, mẹ cho rằng con quay về để xin mẹ tiền tiêu vặt sao?”

“Ba mươi ba tỷ?” Thôi Như An trừng to mắt.

Hôm nay, vết thương của Nghiêm Hiểu Như đã lành lại nên đã xuống lầu để hoạt động. Nghe thấy Nghiêm Hiểu muốn ba mươi ba tỷ, Nghiêm Hiểu Như vội kêu lên: “Em cần nhiều tiền như vậy làm gì?”

Thôi Như An hung hăng trừng mắt nhìn con gái: “Con hung dữ với em con như vậy làm gì? Còn phải hỏi xem nó cầm nhiều tiền như vậy làm gì? Nghiêm Hiểu nhà ta cũng không phải đứa trẻ hư, sẽ không làm loạn đâu”

Bị mẹ mảng một hồi, Nghiêm Hiểu Như: rất không thoải mái.

Nghiêm Hiểu sốt ruột: “Ôi mẹ ơi, không phải ba mươi ba tỷ, mà là ba trăm ba mươi tỷ.”

Những lời này nói ra khỏi miệng, đừng nói vẻ mặt Thôi Như An trắng bệch, ngay tới Nghiêm Chính cũng giật mình phun hết trà trong miệng ra.

“Con cần nhiều tiền như vậy làm gì?”

Nghiêm Chính giận dữ nói.

Ánh mắt của mọi người đều tập trung vào người Nghiêm Hiểu.

Nghiêm Hiểu thấp giọng nói: chủ nhà họ Điền đã tốt đẹp lại r Nguyên Vũ bảo con chuẩn bị sinh lễ ba trăm ba mươi tỷ”

“Không được” Nghiêm Chính đập bàn đứng dậy.

Ông ta không nén nổi giận nói: “Tên Điền Nguyên Vũ này chính là một kẻ tiểu nhân bội bạc, chính ông ta đã hại nhà họ Nghiêm chúng ta rơi vào cảnh sa sút. Bố tuyệt đối không cho phép con có bất kỳ dính líu gì đến nhà họ Điền”

Nhưng Nghiêm Hiểu chẳng khác nào đã quyết chí, không thay lòng đổi dạ: “Bố, con làm con rể nhà họ Điền cũng vì muốn lấy được bí mật kinh doanh của nhà họ Điền, con cưới cô chủ nhà họ cũng là bất đắc dĩ”

Thôi Như An đỡ lời giúp con trai: “Ông à, Nghiêm Hiểu nhà ta làm như vậy đều là vì “Con và cô muốn giúp ông, nó là đứa trẻ hiếu thảo, đáng được khen ngợi, ông đừng có làm trái tim nó.