Có phải Chiến Hàn Quân đang giấu cô điều gì đó không?
Cô chưa bao giờ thấy anh hoảng sợ như vậy. Còn có Diệp Phong, một người thường ngày bình tĩnh như vậy. Vậy mà bị dọa sợ đến mức bước đi không vững.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện đáng sợ gì?
Trên chiếc Rolls Royce, Chiến Hàn Quân nghe Diệp Phong nói với vẻ mặt lạnh lùng.
“Người của chúng ta rõ ràng đã theo dõi ngôi nhà 24/7. Đêm qua, người của chúng ta đã quan sát thấy mười hai trực thăng đột nhiên xuất hiện trên bầu trời và theo dõi chặt chẽ chúng. Nhưng trực.
thăng lượn lờ hơn mười phút rồi rời đi”“
“Lúc này, người của chúng ta mới nhận ra điều bất thường, khi xông vào nhà thì liền phát hiện ra gia đình đó đã biến mất: Diệp Phong dừng lại một chút: ‘Tổng giám đốc, người của chúng ta tìm thấy hai ký tự DF đỏ tươi trên cửa.”
Chiến Hàn Quân hơi chần chơ: “DF?”
Trong đáy mắt anh hiện lên một tia kinh ngạc: “Diefour”
Diệp Phong đổi sắc mặt: “Người nhà kia bao gồm đứa bé trong bụng của thai phụ, bọn họ vừa vặn bốn người.”
“Người của chúng ta đâu?” Chiến Hàn Quân hung dữ hỏi.
Diệp Phong Thành sợ hãi nói: “Sau khi trong nhà trống không, người của chúng ta đã rút hết rồi.”
Sắc mặt Chiến Hàn Quân tối sầm lại: “Tới nhà nông đó ngay lập tức.”
“Vâng.”
Rolls-Royce lao nhanh trên đường, gầm nhẹ bụi cả đường.
Cuối cùng khi Rolls-Royce đến ngôi nhà, Diệp Phong đậu xe ở ngã tư.
Mấy nhân viên chính phủ đưa ba thi thể ra khỏi nhà và đặt ngay ngắn trong sân, trên thi thể phủ một tấm vải trắng.
Diệp Phong ngẩn người: “Tổng giám đóc, chúng ta đã đến muộn”
Mặt Chiến Hàn Quân tái mét.
Diệp Phong theo Chiến Hàn Quân vào nhà, một nhân viên chính phủ quen Chiến Hàn Quân, lập tức chào hỏi anh.
“Cậu Quân, tại sao anh lại đến đây?”
“Bà cụ sống ở đây là người làm thuê ở biệt thự Ngọc Bích đã nghỉ hưu. Tôi thay mặt ông tôi đến gặp bà ấy” Chiến Hàn Quân không lộ giấu vết nói.
“Một gia đình bốn người đều chết, thật đáng tiếc” Người này thương xót.
“Người chết như thế nào?” Chiến Hàn Quân kìm chế sự hoảng sợ trong lòng hỏi.
“Bà cụ bị người ta lấy máu, các bức tường đầy chữ xin lỗi viết băng máu của bà ấy. Con trai và con dâu đã bị người ta chém chết”
“Các sinh vật sống trong sân đều không thoát khỏi cái chết. Ngay cả gia súc cũng không buông tha”
Người đó nói không hề khoa trương, bởi vì Chiến Hàn Quân nhìn thấy gián chết, kiến chết dưới chân. Anh đột nhiên cảm thấy hơi lạnh sống lưng.
“Tôi có thể gặp bà cụ được không?”
Chiến Hàn Quân cảm thấy cái chết của bà cụ liên quan đến sự phản bội của bà ấy với Dư Thiên An.
Anh muốn xem trên người bà có thấy chút manh mối mà kẻ sát nhân để lại không.
“Đi thôi”
Chiến Hàn Quân đến trước thi thể, vén tấm vải trắng lên từng cái xác, người đàn ông và phụ nữ mang thai chết một cách yên bình, như thể họ chết trong giấc ngủ vậy.
Mà bà cụ…
Ngay khi Chiến Hàn Quân vén tấm vải trắng ra, anh đã sợ hãi trượt tay làm rơi tấm vải trằng Tình trạng cái chết của bà cụ chỉ có thể được dùng từ bi thảm để hình dung.
Chiến Hàn Quân nhìn chằm chằm vào thi thể của bà cụ, đột nhiên nhớ đến bà nội cũng bi thảm như vậy.
Sau khi xem xác chết, Chiến Hàn Quân hỏi lại người bạn cũ: “Có manh mối gì không?”
Nhân viên công vụ đưa cho anh một chiếc nhẫn: “Tôi tìm thấy cái này ở hiện trường, không biết là của kẻ sát nhân hay người nhà này để lại”
Ánh mắt chim ưng của Chiến Hàn Quân dán chặt vào chiếc nhấn, nhìn thấy thiết kế phân cấp phức tạp của chiếc nhấn. Anh đoán trong đó có huyền cơ.
Anh đeo găng tay mà Diệp Phong đưa, cầm lấy chiếc nhẫn, nghiên cứu kỹ càng, cuối cùng tìm ra cơ quan, ấn theo cơ quan Bên trong là một dãy cơ cấu bánh răng, có khắc ký tự Q.
Chiếc nhẫn này là một vũ khí ẩn.