Chiến Hàn Quân dùng sự hài hước lạnh lùng thường ngày để tự cười nhạo bản thân vì tình yêu độc đoán của anh dành cho Nghiêm Linh Trang.
“Linh Trang, em biết không, để có được em, đã phải tích lũy vận may mấy đời của tôi không? Tôi dành tất cả may mắn của mình để dùng hết vào chuyện gặp được em, yêu em, có được em, có lẽ là do anh Hàn Quân quá phung phí rồi, thế cho nên tôi đã tiêu hao hết tất cả may mắn của tôi trước đó rồi. Bây giờ vận rủi đang đến, tôi phải nói lời từ biệt với em……”
Nước mắt của Nghiêm Linh Trang tuôn rơi, Chiến Hàn Quân lại miêu tả tất cả sự thật bằng một giọng điệu nhẹ nhàng hài hước, nhưng Linh Trang dường như lại nhìn thấy được trên khuôn mặt tuấn tú quyến rũ đầy của anh đầy sự chua xót, buồn bã và tuyệt vọng.
Chiến Hàn Quân đã viết trong nhật ký của mình:”Hôm nay tôi đã phá bỏ đứa con thuộc về chúng tôi. Tôi biết em chắc phải rất rất buồn, nhưng Linh Trang, em là mang thai ngoài tử cung, anh Hàn Quân làm sao có thể để cho em lâm vào nguy hiểm tới tính mạng được? Trong mắt tôi, đứa con đương nhiên là quan trọng, nhưng nó chỉ là sự tiếp nối tình yêu của chúng ta.
Nó không phải là em, mà tôi chỉ yêu Nghiêm Linh Trang của tôi thôi.
Sau khi em biết đứa trẻ đi rồi, em đã khóc mắng tôi là nhẫn tâm tuyệt tình, vô cảm, khi thấy em kéo thân thể yếu ớt của mình rời khỏi tôi, tim tôi như bóp nghẹt đến chết đi sống lại Linh Trang, tôi muốn giải thích với em, bởi vì tôi biết rằng lý do khiến em buồn không chỉ là việc mất con. Là vì em đã hiểu lầm tình yêu của tôi dành cho em.
Nhưng tôi không thể giải thích. Tôi đã để cho em hận tôi, và tôi hy vọng sự căm ghét này, có thể tiếp tục cho đến ngày tôi chết.
Bảng cách này, sau khi nghe tin tôi chết, em có thể bình tĩnh đối mặt, em có lẽ sẽ vui mừng, con sói độc ác bội tình bạc nghĩa đó cuối cùng cũng bị ông trời bắt đi rồi…….”
“AI”
Nghiêm Linh Trang đột nhiên kêu lên đau thương, đọc đoạn ghi chú này, cô thực sự hoàn toàn tỉnh táo lại.
“Hóa ra là anh cố ý, anh cố ý làm như vậy, anh cố ý làm cho em hận anh, anh cố ý…” Cô đau khổ kêu lên.
“Sao anh lại ngốc như vậy, anh làm chuyện như vậy khiến em không vui, bản thân anh cũng chẳng vui vẻ gì. Người thông minh như anh sao lại có thể làm chuyện ngu ngốc như vậy?”
“Sao anh lại không hiểu, em luôn là vì tình yêu của anh mới có thể tiếp tục sống tốt.
Sao anh có thể coi thường tình yêu của em dành cho anh?”
“AI”
Cả tầng của phòng bệnh, đều có thể nghe thấy tiếng kêu đau thấu tim của Nghiêm Linh Trang.
“Bé Trang, đừng khóc, em khóc trái tim của anh trai đều tan nát rồi” Nghiêm Mặc Hàn rơi nước mắt an ủi.
Anh Nguyệt sắc mặt ảm đạm nói:“Để cô ấy khóc. Tôi đã nói với anh rồi, chúng ta dối cô ấy như thế này, thực sự là một hành động rất ngu ngốc. Anh vẫn không tin. Chị Nghiêm Linh Trang là người sống vì tình yêu?”
Nghiêm Mặc Hàn tức giận tát mình”Bé Trang,đều là anh trai không tốt. Anh trai nói dối em, thực sự anh trai từ lâu đã biết sự sắp xếp của cậu Kiệt, anh còn ngoan ngoãn phối hợp với cậu ta…”
Nghiêm Linh Trang đột nhiên ngăn dòng nước mắt của cô, và một tia sáng dữ dội và tức giận phản chiếu trong đôi đồng tử đắm nước mắt đó.
“Nói cho em biết, tại sao anh ấy lại chết?” Nói xong, giọng nói của Nghiêm Linh Trang giống như một oan hồn muốn lấy mạng từ địa ngục tới, mang theo sát khí như muốn hủy diệt mọi thứ.
Quan Minh Vũ nói:”Chuyện này, nói ra thực sự là một câu chuyện dài.”
“Vậy thì từ từ nói” Nghiêm Linh Trang lạnh giọng nói “Chỉ vì nhà họ Chiến đã giết người sáng lập tổ chức Mạt Thế, con gái của Dư Niên.”
Quan Minh Vũ còn chưa nói xong, Nghiêm Linh Trang trong con ngươi hiện lên sự hiểu rõMẹ của anh Hàn Quân, Dư Thiên An, là người của tổ chức Mạt Thế?”
Quan Minh Vũ nghiêm chỉnh sửa lại vẻ mặt:”Tổng giám đốc, anh ấy đã bí mật thay đổi thân phận của cô. Từ nay về sau, cô là con gái của Dư Thiên An.”
Nghiêm Linh Trang kinh ngạc nhìn Quan Minh Vũ, một lúc lâu sau, Nghiêm Linh Trang nở một nụ cười cay đẳng.
Sụt sịt, nghẹn ngào oán trách:”Anh ấy đã tìm mọi cách để giữ mạng sống cho tôi, nhưng bản thân lại không tiếc mạng sống của mình một chút nào”.
Đột nhiên, Quan Minh Vũ quỳ xuống trước mặt Nghiêm Linh Trang, chân thành nói:”Tổng giám đốc, trước khi anh ấy đi, còn rất nhiều ước nguyện chưa thực hiện được.
Quan Minh Vũ xin cô hãy chăm sóc bản thân thật tốt và giúp anh ấy hoàn thành những tâm nguyện anh ấy muốn đạt được”
Nghiêm Linh Trang nhìn Quan Minh Vũ khẽ cười/Anh ấy cũng đem cả lòng trung thành của các người đưa cho tôi, có phải không?”
Trái tim chua xót sôi trào, vô cùng khó chịu.
Anh Hàn Quân yêu cô rất nhiều, nhưng lại bị cô hiểu lâm một cách triệt để.