Nghiêm Linh Trang giận dữ rời đi Quan Minh Vũ bước tới, kính cẩn đối mặt với Chiến Hàn Quân nói: “Tổng giám đốc nhà tôi trông có vẻ dữ tợn. Thực ra, ngoài lạnh trong nóng. Nếu anh đến công ty Á Châu, cô ấy sẽ không làm khó anh đâu.”
Chiến Hàn Quân gật đầu.
Quan Minh Vũ đưa Chiến Hàn Quân xuống lầu, kính cẩn mở cửa Ferrari cho anh, Chiến Hàn Quân hơi giật mình khi nhìn thấy Nghiêm Linh Trang đang ngồi bên trong.
“Tôi đi xe sau nhé?” Chiến Hàn Quân có chút bất an không thể giải thích được.
Quan Minh Vũ sắc bén liếc một cái rồi nói“Tổng giám đốc của tôi bận trăm công nghìn việc, anh ngồi cùng với cô ấy, tiện để cô ấy hỏi anh một số tình hình về bản vẽ hơn.”
Chiến Hàn Quân có chút không vững tâm liếc nhìn Nghiêm Linh Trang, không hiểu sao trái tim anh lại đột nhiên xao xuyến khi nhìn thấy ma nữ.
Cứ như thể kiếp trước đã nợ cô vậy.
Nghiêm Linh Trang sắc mặt lạnh lùng nhìn anh, tức giận nói””Sao vậy, sợ tôi ăn thịt anh sao? Cho dù anh là Đường Tăng, thì tôi cũng không phải là nữ vương của Nữ Nhi Quốc đâu, yên tâm đi, tôi không ăn thịt anh đâu: Chiến Hàn Quân sợ hãi ngồi vào trong, luôn cảm thấy giọng nói của người phụ nữ như bị nén chặt sau kế răng, mang theo bầu không khí u ám.
*Tôi không phải Đường Tăng” Anh ấm ức nói.
Người tài xế tinh ranh mỉm cười.
Nghiêm Linh Trang cầm tập tài liệu trên tay vô vỗ sau đầu tài xế”Sao lại cười? Lái xe cho tốt đi”
Khi Chiến Hàn Quân nghe thấy tiếng đập thật mạnh của tập tài liệu, không khỏi run lên Người phụ nữ này quá độc ác.
Quả nhiên là nữ ma đầu.
Chiến Hàn Quân lên xe, nhưng Nghiêm Linh Trang lại đổi ý, “Đến vườn hoa Nhật Lịch.”
Chiến Hàn Quân nhận ra có điều không ổn, nhìn nghiêng cô một cái, “Không phải là đến công ty của cô sao?”
Nghiêm Linh Trang nâng lên vẻ mặt tự hào, “Tôi muốn về nhà.”
Chiến Hàn Quân tức giận, “Tôi muốn xuống xe.”
Người lái xe ngập ngừng, hai vị tổng thống đều đang ngồi trên xe, vậy anh ta phải nghe lời ai?
Nghiêm Linh Trang nhìn ra được sự suy tính trong lòng tài xế, liền lớn tiếng nói: “Không được dừng xe.”
Chiến Hàn Quân hai tay bị trói, không có một chút sức phản kháng. Chỉ có thể tức giận nhìn chăm chäm Nghiêm Linh Trang, “Cô đưa tôi về nhà cô, không phải là đã nhìn trúng tôi đấy chứ?”
Nghiêm Linh Trang duỗi ngón tay sờ sờ cái cảm gầy nhom của anh, cười xấu xa nói: “Anh nói đúng. Bà đây là muốn bao nuôi anh, đưa ra giá đi”
Chiến Hàn Quân: “…”
“Có thể để lại chút mặt mũi đi được không?”
Đôi mắt sắc bén của Nghiêm Linh Trang liếc nhìn bộ quần áo rẻ tiền của Chiến Hàn Quân “Anh rất thiếu tiền sao, mặc thành cái bộ dạng như thế này?”
Chiến Hàn Quân: Sự nghỉ hoặc tràn ngập trong mắt Nghiêm Linh Trang. Mặc dù cô không điều tra lý do tại sao Chiến Hàn Quân lại xuất hiện trước mặt cô trong hình ảnh hoang tàn như vậy, nhưng cô vẫn nhớ mô tả ban đầu của Anh Nguyệt về tình cảnh Chiến Hàn Quân khi trốn thoát khỏi đám cháy …
Cô biết, anh sẽ không thể ra ngoài một cách nguyên vẹn.
Nghiêm Linh Trang cảm thấy rất may mắn khi anh có thể sống và xuất hiện trước mặt cô một lần nữa.
Mặc dù anh không còn nhận ra cô nữa.
Mặc dù anh đã kết hôn với một người khác, nhưng có thể có được một cuộc gặp gỡ như vậy, Nghiêm Linh Trang vẫn cảm thấy vô cùng biết ơn.
“Đi theo tôi, từ nay tôi chống lưng cho.
anh. Ở thủ đô này, tôi cho phép anh được ngang ngược.” Nghiêm Linh Trang nói.
Chiến Hàn Quân đột nhiên ấm ức: “Tôi không phải con cua.”
Nghiêm Linh Trang nói: “Đi theo tôi, tiền anh tùy ý tiêu xài, người cho anh tùy ý ngủ.”
Chiến Hàn Quân im lặng nhìn cô..
“Cô có thấy lượng hormon nam tiết ra ở cô hơi quá nhiều không? Cô nên đi bệnh viện uốn nắn lại bản thân đi?”