Sau khi kết thúc hoạt động của câu lạc bộ, Tưởng Họa Họa cùng Lục Quan hẹn thời gian luyện tập cho tiết mục kỷ niệm thành lập trường, tập trung vào buổi tối tuần này.
Trở lại phòng ngủ, đã là 8 giờ 15 tối.
Mới vừa buông túi xách, còn chưa kịp thay dép lê, Đào Chẩm Nguyệt liền nhích lại gần, ái muội nhìn cô, “Họa Họa mi có tình huống……”
Tưởng Họa Họa có chút hồ đồ, “Cái gì a?”
“Nghe nói sáng sớm khi mi chấm công, Nam Hoa đại soái cho mi đưa nước?” Đào Chẩm Nguyệt nhìn cô từ trong túi móc ra ly nước kiểu nam, cười đến thập phần sáng lạn.
“Ai nói với mi? Như thế nào truyền tới tai mi liền biến vị, cái ly này rõ ràng là hắn để quên ở chỗ ta, ta còn muốn tìm cơ hội trả cho hắn được chứ?” Tưởng Họa Họa bĩu môi.
Đào Chẩm Nguyệt vẻ mặt không tin, “Lúc chạy bộ cả trường đều thấy hắn đứng bên cạnh mi, mi hỏi một chút bây giờ còn có ai không biết việc này.”
Đại Văn ở giường bên cũng vươn một cái đầu, “Ta cũng nghe nói.”
“Không phải như hai người nghĩ đâu, hắn rõ ràng là đang đợi người.” Tưởng Họa Họa bắt đầu thay áo ngủ.
“Ta cảm thấy mi là nghĩ đến quá đơn giản, ta xem Lương Húc kia, rõ ràng chính là đối với mi có ý tứ.” Đào Chẩm Nguyệt khẳng định.
Tưởng Họa Họa nghiêm túc suy tư một chút lời nói của cô ấy, còn không có kịp nghĩ ra cái gì nguyên cớ, WeChat liền tới tin nhắn mới.
Nhìn thấy tên “Thất Thủy”, cô mới bừng tỉnh nhớ tới mỗi tối 8 giờ sẽ có công bố nhiệm vụ trong ngày.
Vội vàng chi khai Đào Chẩm Nguyệt, “Đừng quấy rầy thế giới hai người của ta.”
Đào Chẩm Nguyệt dùng biểu tình “hết thuốc chữa” nhìn cô, trong miệng cảm thán, “Đáng thương Lương đại soái ca, còn không biết chính mình bại bởi một bạn ảo chưa biết mặt.”
Đầu bên này Tưởng Họa Họa một lòng cùng Thất Thủy giải thích: “Ngượng ngùng, tham gia hoạt động câu lạc bộ, hiện tại mới rảnh rỗi.”
Phong cách nói chuyện của Thất Thủy rốt cuộc khôi phục bình thường, “Không có việc gì, em trước xem tin tức trong nhóm đi.”
Tưởng Họa Họa đổi đến giao diện “Một vòng tình lữ phòng số 5”:
【234W: Sắp 8 giờ triệu hoán Phòng Chủ. 】
【222July: Mới vừa ăn xong cơm chiều no quá, các ngươi đều đang làm gì? 】
【 Chủ Phòng số 5: Các bạn nhỏ, trải qua cả ngày kết giao, có phải đối lẫn nhau càng thêm quen thuộc hay không? Chúng ta kế tiếp tiến vào nhiệm vụ ngày hôm sau đi: Hôm nay chủ đề là “Ăn nhậu chơi bời”, từ danh mục phía dưới chọn một cái nhiệm vụ để hoàn thành.
1, Cùng CP thảo luận ra một cái thực đơn sáng trưa chiều, làm ba bữa cho ngày hôm sau, khi hai người ăn đồ ăn giống nhau, chụp ảnh chia sẻ cho đối phương, không hạn chế chủng loại cùng khẩu vị.
2, Đặt ảnh chụp của mình khi còn nhỏ và hiện tại ở bên nhau, chia sẻ cho CP, đồng thời tâm sự cùng đối phương chuyện thú vị có quan hệ với ảnh chụp.
【209 trứng ôn tuyền: Ngày hôm sau liền tung ảnh, tiết tấu này ta thích. 】
【222 không về: Nhiệm vụ số hai đối với người dùng ảnh chụp của mình làm hình đại diện như chúng ta không có tính khiêu chiến gì hết. 】
【241 mê màu áo khoác: Là thời điểm ta lôi ra biểu tình áp đáy hòm: (biểu tình ) 】
Tay Tưởng Họa Họa đang kéo màn hình đột nhiên dừng lại, cảm thấy vừa tức giận vừa buồn cười.
Cái biểu tình này thế nhưng là lấy ảnh chụp quân huấn của cô, cái bức được lấy ra tham gia bình chọn hoa hậu giảng đường, rõ ràng khuôn mặt đã bị người thiết kế cố tình nắn xấu một lần nữa, còn xứng lời văn:
“Cho các ngươi xem nhan giá trị đại ca nghịch thiên của Đại Học thành BUFF”
【238 Du Phu: 666666 “Nữ thần” của trường chúng ta đều phải bị các ngươi chơi hỏng rồi. 】
【238 Thanh Tâm: Các ngươi như vậy không tốt lắm đâu……】
【209 trứng ôn tuyền: Ha ha ha ha ha ha mê màu áo khoác đại ca thỉnh ngươi hoắc da lâu. 】
【229 anh đào nhi: Hôm nay nhất tán! 】
……
Tưởng Họa Họa lười đi để ý, trở lại khung thoại với “Thất Thủy”:
“Nhìn đến nhiệm vụ hôm nay sao, chúng ta chọn cái nào làm?”
Nhưng là Thất Thủy giống như đang bận việc khác, vẫn luôn không có hồi phục.
Cô có vẻ có chút ăn không ngồi rồi.
Buồn bã ỉu xìu xoát vòng bằng hữu, thấy được mẹ cô ở nơi khác đi công tác, có ảnh chụp cùng đồng sự ăn cơm.
Cô ấn nút like, mở ra khung thoại với mẹ, trầm mặc một hồi lâu, mới gửi đi tin:
“Ma ma đang làm gì đấy?”
Tưởng Bích Tâm hồi thật sự mau, hai chữ cực kỳ ngắn gọn, “Xã giao.”
Tưởng Họa Họa nghĩ nghĩ, “Ở câu lạc bộ bận đến bây giờ, con còn không có kịp ăn cơm đâu, phụ đạo viên hy vọng con ở ngày kỷ niệm thành lập trường biểu diễn một cái tiết mục, đến lúc đó con nhờ đồng học ghi hình gửi cho mẹ xem có được hay không nha.”
“Có thể tham gia hoạt động giải trí phù hợp, nhưng đừng chậm trễ việc học, tiếng Anh cấp bốn chuẩn bị như thế nào rồi?”
Ánh mắt Tưởng Họa Họa ảm đạm xuống, “Mỗi ngày đều đang ôn tập.”
“Vậy được rồi, mẹ còn bận tiếp khách, con sớm một chút nghỉ ngơi đi.”
Cô vội vàng phát tin, “Mẹ chờ một chút.”
Đầu kia đã không có tin tức.
Tưởng Họa Họa cúi đầu, nghĩ thầm, đói bụng làm sao ngủ được đâu.
Cô ở đầu này áp khí nháy mắt hạ xuống, lại lần nữa gửi cho Thất Thủy một tin nhắn, “Anh có đó không?”
Thất Thủy như cũ không có hồi phục.
Tưởng Họa Họa phiền muộn đứng dậy, thất thần sửa sang lại khăn trải giường.
Không bao lâu sau, lại nghe tới di động liên tục truyền đến vài tiếng vang “Đinh”, “Đinh”, “Đinh”.
Cô nghi hoặc trở lại trước bàn, cầm lấy di động, kết quả phát hiện là trong nhóm chat “Một vòng tình lữ” phát tới thật nhiều đối thoại, lấy tốc độ gần như với spam.
Cô kỳ quái nhấn vào —
【241 mê màu áo khoác: Đỉnh cấp sòng bạc online! Vực danh XX! Mở tài khoản tự động đưa 29 tháng 299 đồng, ký quỹ 588 đồng đưa 388 đồng……】
【241 mê màu áo khoác: Xin chào, bởi vì bạn có lịch sử tín dụng tốt, chúng tôi cung cấp cho bạn hạn mức tín dụng 3-50 vạn, lợi tức hàng tháng thấp đến 0.78, cùng ngày đến trướng, không cần phí thủ tục! Tường tuân sẽ Y】
【241 mê màu áo khoác: Đù, di động của ta là trúng độc sao, như thế nào tự động gửi đi mấy thứ này. 】
【241 mê màu áo khoác: Tuyến thượng lão hổ cơ, điện tử vui chơi giải trí, đăng ký ngay đưa 38 đồng! 】
【209 trứng ôn tuyền: Xem ra ngươi nhìn rất nhiều đồ vật không nên xem mới có thể như vậy. 】
【241 mê màu áo khoác: Tân mỹ thành nhân thiên địa hoan nghênh bạn, truy cập để nạp tiền điện thoại! 】
【241 tiểu khả nhi: ……CP anh, thật là đủ rồi. 】
【241 mê màu áo khoác: Không phải, cái kia, em nghe anh giải thích a, anh cũng không biết đột nhiên sao lại thế này. 】
……
Tưởng Họa Họa khẽ hừ một tiếng, người xấu đều có trời phạt, ai bảo cái tên thiếu đạo đức ‘Mê màu áo khoác’ này lấy ảnh chụp của cô làm biểu tình bao, hiện tại báo ứng tới đi.
Thất Thủy lúc này cũng cho cô phát tới tin nhắn, “Xin lỗi, vừa rồi cùng bằng hữu gọi điện thoại.”
Tưởng Họa Họa trở về cái biểu tình cười ngây ngô, “Chúng ta đây rốt cuộc tuyển cái nhiệm vụ nào để làm?”
“Cái thứ nhất thực đơn đi, ảnh chụp gì đó chúng ta vẫn là từ từ tới, trước giữ lại một chút cảm giác thần bí.” Thất Thủy nói.
Vô pháp nhìn đến ảnh chụp của hắn, trong lòng cô có một chút mất mát, hắn tựa hồ cũng không thế nào chờ mong biết được bộ dáng của cô.
“Bọn em thích ăn hamburger ở phố ẩm thực gần khu kí túc xác không?” Thất Thủy hỏi.
Tưởng Họa Họa: “Cũng không tệ lắm, hamburger này gần nhất thực hot.”
“Vậy bữa sáng chúng ta liền định cái đó đi, món sườn chua cay ở nhà ăn trường em hình như là đồ ăn đứng đầu? Nghe nói hương vị rất tuyệt.”
“Đúng.”
Thất Thủy bay nhanh đánh chữ, “Trường anh cũng có, chúng ta đây liền ăn món này đi, đến lúc đó nhớ rõ chụp ảnh, đúng rồi, cơm chiều tạm thời là cái bí mật.”
Tưởng Họa Họa hứng thú lại không quá cao, “Ok, định như vậy đi, em hôm nay mệt mỏi quá, đi trước tắm rửa ngủ.”
Thất Thủy: “Tốt, ngủ ngon.”
Tưởng Họa Họa không có hồi phục.
Cô cũng không có thật sự đi rửa mặt, mà là mang lên tai nghe, ngồi ở bàn học nghe nhạc.
Vừa rồi nhắn tin với mẹ xong, trong nháy mắt cô đặc biệt tưởng cùng hắn tâm sự một chút, chính là hắn có việc đi, đáy lòng cô nhiều ít là có chút không vui.
Sau lại cũng có chút cáu kỉnh, nhưng yên tĩnh nghĩ nghĩ sau, lại cảm thấy chính mình có chút vô cớ gây rối, bởi vì Thất Thủy từ đầu đến cuối cũng không biết tâm tình của cô, cũng không biết thân phận thật sự của cô.
Cô mở ra Weibo, đầu óc trống trơn mà đánh xuống mấy hàng chữ:
#For S.E.W.A.
Hôm nay thật là một ngày chán nản, ở phòng tập cùng người không nói lý khởi tranh chấp, ảnh chụp cũng bị người khác làm thành biểu tình bao, mẹ vẫn rất bận như cũ.
Vẫn là ngủ đi, ngủ ngon. #
Cơm chiều cũng không có ăn, Tưởng Họa Họa thu thập quần áo đến nhà tắm dưới lầu xả cái nước ấm tắm.
Thần thanh khí sảng mà trở lại phòng ngủ, lúc này mới vừa mới vào cửa, liền lại bị Đào Chẩm Nguyệt kéo qua đi, “Họa Họa, mau tới, cho mi xem cái thứ tốt.”
Tưởng Họa Họa: “?”
Đào Chẩm Nguyệt cười đem điện thoại đưa tới cô trước mặt, “Không nghĩ tới người theo đuổi của mi nhìn qua đứng đứng đắn đắn, khi còn nhỏ tao đến một con.”
Tưởng Họa Họa từ màn hình của cô ấy lung lay liếc mắt một cái, thấy được tên Lương Húc, Weibo fans thế nhưng có vài vạn, trong miệng lẩm bẩm: “Đừng có mà kêu hắn là người theo đuổi ta, nếu như truyền đến lỗ tai người ta nhưng như thế nào được.” Nói rồi cô đem điện thoại cầm lại đây, nháy mắt —
“Phốc ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha……”
Văn tự là ba chữ lạnh buốt: Cười cho ta.
Xứng hai bức ảnh, tấm thứ nhất là khi hắn ở thư viện, người khác cho hắn chụp một bức chân dung, tay cầm một quyển tạp chí ngoại văn, lông mi dày đậm, thâm tình nghiêm túc, hết sức an tĩnh thanh thản.
Tấm thứ hai liền kính bạo, ảnh chụp hắn nhìn qua là bộ dáng năm sáu tuổi, ở bên cạnh bể bơi, toàn thân lỏa lồ không có mặc quần áo, trên đầu mang theo hai đóa hoa mai màu đỏ tươi, đôi tay chống nạnh đối với màn ảnh ngây ngô cười, đôi mắt mị thành một đường chỉ, một cái răng cửa còn rớt, trong miệng lọt gió cũng hoàn toàn không màng.
Thần tới chi bút là bộ vị riêng tư của hắn bị photoshop thêm một icon hình con vịt nhỏ, giấu đầu lòi đuôi.
Đào Chẩm Nguyệt ở nơi đó lầm bầm lầu bầu suy đoán, “Bọn con trai luôn luôn thực sĩ diện, đây là chơi trò chơi thua sao.”
Tưởng Họa Họa cười đến dừng không được, sờ sờ bụng, đều cười đến đói bụng, nếu không liền gọi cơm hộp ăn đi.
Không khí ấm áp từ máy sưởi đều trở nên nồng say lên, cô dường như uống say, hai má đỏ bừng.
Bỗng nhiên cảm thấy trong lòng thực nhẹ, không có gì đáng giá nặng nề.
Như thế nào đột nhiên cứ như vậy đâu, nhất định là vừa tắm rửa xong đi.
Tác giả có lời muốn nói: Nick Weibo chính của Lương Húc Weibo ra ngựa.
Tác giả: Ngươi đối mê màu áo khoác làm cái gì?
Lương Húc: Nữ nhân biết quá nhiều đối với ngươi không tốt.
Tác giả: Người ta nói chỉ cần làm một cái nhiệm vụ, ngươi hai cái đều làm không mệt sao?
Lương Húc: Ta trước nay không đem mấy thứ này trở thành nhiệm vụ, chỉ là đem nó trở thành con đường nhất định phải đi để làm cô ấy vui vẻ.
Tác giả:…… Có điểm hầu.