Buổi trưa thứ 2, Lục Tinh rủ Lưu Khải đi ăn một nhà hàng cơm niêu gần công ty.
Trong phòng ăn, Lưu Khải nóng không ngừng thở dốc: "Mùa hè tới! Anh dẫn em đi ăn cơm niêu. Anh không có lương tâm hả?"
"Uống trà thảo mộc hạ nhiệt." Lục Tinh giúp Lưu Khải mở lon nước, "Thực ra, tôi đến để báo cáo."
"Gió xuân tràn đầy, có vẻ suông sẻ."
"Chúng tôi đang sống cùng nhau."
"Phốc———"
"Tôi hẹn em ấy ra liền tỏ tình, không nghĩ em ấy thật sự đồng ý! Em ấy cũng thích tôi!"
Lưu Khải: Thật tuyệt nghe.jpg
"Cậu biết không. Lúc em ấy chấp nhận, trái tim tôi vỡ oà! Ảo ma Canada, đến giờ tôi cũng không tin được."
"Hai người tiến triển rất nhanh a."
"Kỳ thực đều là hiểu lầm. Trước đây em ấy hay tắt máy vì vừa mới về nước, không quen thuộc. Cũng do tôi ngốc, em ấy ám chỉ rất nhiều lần, tôi đều không biết. Sau khi chúng tôi nói rõ ràng, chúng tôi chuyển đến nhà ẻm sống."
Nội tâm Lưu Khải không dao động: "Sau đó hai người điên cuồng chịch sao?"
Lục Tinh lau mặt. Gương mặt tràn đầy hạnh phúc của hắn làm mù mẹ mắt Lưu Khải.
"Bất quá tôi vẫn không có ý định sống trong nhà em ấy suốt, tôi đang nghĩ sẽ lấy tiền dự trữ mấy năm nay mua..." Lục Tinh liên miên.
"Sì tóp, sì tóp. Ăn cơm trước he." Lưu Khải nhanh chóng đánh gãy Lục Tinh, "Đcm ăn cơm chó sắp no cả bụng."
Lục Tinh cười.
"Nếu anh nghĩ có thể thì em đây sẽ ủng hộ, chờ tin vui của anh."
Lục Tinh dừng một chút, gật gật đầu: "Được."
Phía bên kia thành phố, một nam nhân cao lớn ngồi sau bàn ông chủ nói: "Anh không can thiệp quyền cá nhân của em, em đã trưởng thành, có trách nhiệm với hành động của mình, bao gồm cả hôn nhân của em. Đây là ý của ba."
Khôi Tước hôm qua được Lục Tinh dạy cách dùng WeChat, cũng không ngẩng đầu lên một chút nói: "Được, cảm ơn ca ca."
Điền Vũ hừ lạnh: "Em với cậu ta quen nhau."
"Căn nhà của ba, tuỳ rằng ba không đồng ý sống với hai người, anh cũng cảm thấy vậy. Chỗ anh có mấy căn, em có thể nhìn thử." Điền Lôi ném tập tài liệu tới Khôi Tước.
Điền Vũ liếc mắt ra khỏi phòng, tàn nhẫn đóng mạnh cửa.
"Không cần, em có một ít tiền." Khôi Tước để văn kiện sang một bên, "Lục Tinh cũng nói sau thời gian ngắn, anh ấy sẽ vay tiền để mua căn hộ."
"Cũng được. Sắp xếp rồi cùng nhau đi."
"Tuần sau, anh ấy đi công tác ở thành phố X, tuần này có thể tăng ca. Để khi nào anh ấy rảnh."
"Được. Đây là công việc cá nhân." Điền Lôi cầm lấy văn kiện khác gắp lại, " Nghe nói tuần trước em muốn theo đoàn của Chu Viễn Thuyền đi đến thành phố X đàm phán, trước tiên nhận thức được sai lầm của mình, anh cũng cảm thấy không thể để em về nước nửa năm lại chỉ làm giám định PSD, quyết định cho em cơ hội, cho em đi chung để gần người, kiêm chức đội trường."
Chuyện này quả thực là kinh hỉ a.
Khôi Tước huýt sáo, cười cười nhận lấy văn kiện: "Yes sir. Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ."
Lần đầu tiên, Lục Tinh đứng trước máy chấm công đợi tan làm. Hắn nhìn tin nhắn WeChat của Khôi Tước gửi tới, cười khúc khích đến mức toàn bộ văn phòng đều nhìn hắn.
"Quản lý Lục bị điên rồi sao?"
"Chỉ có mấy người cu đơn mới không nhìn được não của Lục lão đại bị con quỷ tình yêu chi phối."
Lời vừa nói ra, cô gái ở văn phòng khiếp sợ.
"Quản lý Lục có đối tượng?"
"Quản lý Lục đang nói chuyện yêu đương."
"U là trời, khi nào?"
Lục Tinh nghiêm mặt, lại không che giấu được biểu tình vui vẻ, không kìm được khoe khoang: "Không bao lâu nữa, chúng tôi ra mắt hai gia đình."
Nói xong cũng không chờ phản ứng của mọi người, tiếng chuông tan tầm vang lên, nhanh chóng quẹt thẻ lấy túi xách ra khỏi văn phòng, lấy xe đến nhà hàng vịt quay đã hẹn. Mua xong, đi về liền bị kẹt xe, tới 7h30 mới về đến nhà.
Tiểu khu hai người sống là một căn nhà cao cấp, đây không phải là lần đầu hắn suýt chút không nhận ra số nhà.
Như thể biết hắn có thể nhầm, Khôi Tước đứng đợi ở gara, gõ cửa kính xe, đem thẻ đưa cho hắn: "Lần sau quẹt thẻ là được, không cần chứng minh thư và giấy phép lái xe."
Lục Tinh đưa vịt nướng trong tay cho cậu: "Em vào trước đi, bên ngoài nóng lắm."
Khôi Tước vung vung tay: "Chờ anh cùng vào."
Lục Tinh xuống xe kéo tay Khôi Tước đi vào trong, vào nhà thứ quan trọng nhất là ôm chầm Khôi Tước, ôm vào trong ngực hôn lấy hôn để. Quả thực khi về đến nhà hắn giống như một bé chó quấn lấy chủ.
"Giờ đại ca tới công ty rồi." Khôi Tước nói, "Anh ấy nói muốn gặp anh."
"Lúc nào?" Lục Tinh thấp thỏm khi gặp gia đình sớm như vậy, mặc dù hôm qua hắn đã gặp Phương tỷ tỷ.
"Không vội." Khôi Tước vuốt vuốt vai Lục Tinh, "Muốn làm không?"
"... Anh cảm thấy chúng ta nên ăn trước, vịt quay để nguội không ngon."
Lục Tinh nói cũng có lý.
Cơm nước xong Lục Tinh nhận được cuộc gọi từ đội dự án, hắn ngồi vào bàn dùng máy tính gọi điện, xem ra lại phải làm một lập trình viên tăng ca.
Khôi Tước nằm trên ghế sa lông hỏi: "Anh làm đến mấy giờ?"
"Mười một giờ." Lục Tinh nói, đột nhiên lại nhớ điều gì đó, đến tủ lạnh lấy ra dĩa dưa hấu, sờ sờ đầu Khôi Tước: "Xin lỗi, em có thể xem TV trước."''
Bị quả dưa hấu lấy lòng, Khôi Tước lười biếng nằm xem tivi, đến mười giờ rưỡi, nói một tiếng với Lục Tinh rồi đi tắm.
Chuẩn bị công tác sẵn sàng trong phòng tắm, nhìn bản thân mình 360 độ chỉnh chu lại qua gương, hài lòng mở cửa phòng tắm đi đến phòng khách.
Thời điểm vừa xong công việc, Lục Tinh vươn người một cái, lại liền thấy một con vật xù lông xuất hiện trước notebook của mình.
"Xong rồi sao?" Khôi Tước vứt sổ tay sang một bên, chính mình trực tiếp ngồi lên đùi Lục Tinh, "Hôn nhẹ em?"
Lục Tinh sững sờ nhìn, mặc dù hắn cùng Khôi Tước đã ở chung, cũng biết được mỗi ngay mình sẽ bị ép khô, không ngờ được đối phương còn có thể cosplay muốn hắn chết nhanh một chút sao.
Khôi Tước trần truồng ngồi trong lòng anh, mặc một bộ đồ lông thỏ, căn bản không thể che giấu được cái gì, lại còn ở trong tư thế này, thời điểm Lục Tinh sờ lên ngực và bụng Khôi Tước, đầu ngón tay đang phát run. Dây áo lót còn dễ xé rách hơn cả ý trí của hắn nữa.
Nhìn bộ dáng luống cuống của Lục Tinh, Khôi Tước cắn đầu ngón tay cởi găng tay ra, vươn tay xé rách quần tay của Lục Tinh, vuốt ve con *** đã cương cứng. Thè lưỡi liếm liếm lông thỏ, ánh mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Lục Tinh.
"Muốn em liếm nó không?"
Mặt Lục Tinh đỏ lên, thành thực gật gật đầu.
Khôi Tước quỳ trên đất, ngửa mặt lên nuốt quy đầu của Lục Tinh vào miệng, đầu lưỡi phun ra lại nuốt vào: "Con *** thịt nóng a.... Miệng bỏng chết mất..."
Hai cái tai thỏ lủng lẳng xuống tai Khôi Tước lúc ẩn lúc hiện, thỉnh thoảng lại ma sát giữa hai chân Lục Tinh.
Lục Tinh che mặt rên rỉ một tiếng.
"Sờ sờ em." Khôi Tước nhìn Lục Tinh làm nũng, "Em sẽ liếm liếm thịt heo bổng, làm anh phát sướng."
Bàn tay Lục Tinh xoa xoa đầu Khôi Tước, không không chế được nặn nặn hai cái tai lông xù kia.
Ngay lập tức ánh mắt của hắn bị thu hút bởi một quả cầu lồng, Khôi Tước chú ý đến tầm mắt của hắn, chủ động chổng mông lên đung đưa từ bên này sang bên kia, quả cầu lông lủng lẳng chuyển động theo động tác lúc ẩn lúc hiện, Lục Tinh sờ lên mới phát hiện là một phần của chiếc quần chữ T, phần lông nhỏ lộ ra giữa hai vạt áo bên hông, khi Lục Tinh đánh vào mông của Khôi Tước, cái đuôi nhỏ sẽ run run lên.
Mẹ nó, không được rồi! Lục Tinh thở ồ ồ, nhìn bộ dáng Khôi Tước ăn con *** của mình một cách ngon lành, thỉnh thoảng còn phát ra những âm thanh sốt sắng.
"Thật lớn nha, càng lúc càng to ra." Khôi Tước phun con *** ra, sau đó nghiêng đầu, đầu lưỡi không ngừng liếm, " Muốn bị con *** lớn *** em."
Lục Tinh không có cách nào nhịn được, thủ đoạn cầm lấy tay Khôi Tước kéo dậy, để cậu nằm úp sấp trên bàn ăn, xác nhận lỗ đít đã mở rộng liền đút con *** vào, không muốn chờ thêm một phút giây nào nữa.
"Ô.... Đau..." Khôi Tước hơi giãy dụa.
Não Lục Tinh nóng muốn bốc cháy, nghe được Khôi Tước nói đau, vuốt ve con *** hắn. Hắn vừa sợ làm đau Khôi Tước nhưng không cách nào khống chế được dục vọng, con *** cắm hết vào, Lục Tinh nắm lấy hai cánh mông trắng nõn của Khôi Tước nhào nặn, nóng lòng muốn chơi chết đối phương kêu cha gọi mẹ.
"Nhẹ một chút..." Thân thể Khôi Tước bị chơi hỏng. "Chậm chậm thôi..."
Trong mắt Lục Tinh chỉ có cái dây đeo mỏng manh trên bóng lưng nhỏ nhắn bóng loáng của đối phương, kéo nhẹ một cái, thuận theo dây lần mò tới đầu v* dùng ngón tay nhéo nhéo, thỉnh thoảng nặn nặn bầu vú.
"Đau quá, nhe một chút..."
"Em lừa người sao." Lục Tinh thô lỗ nói: "Mỗi lần anh nhéo núm vú em, phía dưới đều chảy ra nước, em rõ ràng yêu thích như vậy, tại sao lại nói dối?"
Khôi Tước chưa từng thấy mặt thô bạo của Lục Tinh như vậy, đối phương luôn tỏ ra ôn nhu hoà nhã trong mọi chuyện. Việc Lục Tinh mất kiểm soát, cậu muốn dừng lại, nhưng trong lòng không khống chế được, muốn đối phương đối xử thô bạo hơn: "Em không có.... Con *** đâm sâu đau quá..."
"Đứa trẻ nói dối phải bị trừng phạt." Hai tay Lục Tinh ấn vai Khôi Tước xuống xíu rồi dừng lại, "Chính mình tự chuyển động cái mông ăn thịt bổng đi."
Thời điểm cả người dâm dãng bị ép dừng lại quả thực muốn phát điên lên, lỗ đít mở ra đóng lại cũng không thể khiến con *** tiếp tục *** cậu, đành phải lắc lư cái mông trái phải, không nói đến việc bị Lục Tinh ấn vai lại không thể động đậy, lại bị đối phương đặt lên bàn ăn, không đủ chỗ chỉ có thể để cho con *** cương ngạnh cắm bên trong mình trêu chọc.
Khôi Tước không ngừng co rút thịt non bên trong, không nhìn thấy biểu tình của Lục Tinh cũng không biết hắn nghĩ gì, mới vừa rồi thành thạo điêu luyện mà chơi con *** bên trong, giờ đây thật sự không nhúc nhích nỗi, Khôi Tược không nhịn được mà năn nỉ: "Anh động đi mà.... Em không nhúc nhích được.... Em muốn con *** *** em..."
" Lại nói dối sao?" Đầu Lục Tinh đầy mồ hôi, suýt chút nữa đã bị thịt huyệt của Khôi Tước hút vào, đuôi thỏ giữa cái mông run run lên. Lục Tinh thật sự muốn giết chết cái con người dâm đãng không từ nào diễn tả được.
"Không nói dối mà.... Em yêu anh như vậy, không muốn anh bắt nạt em đâu... Mau mau chịch em.."
Mẹ nó, thiếu thao.
Lục Tinh nghiếng răng nghiếng lợi nắm lấy thịt mông va chạm, con *** tàn nhẫn cọ xát bên trong, đem thịt huyệt mỗi một nơi tàn phá, hắn cắm con *** xoay quy đầu chuyển động vòng tròn sâu trong, quy đầu cọ xát từng nơi mẫn cảm trong lỗ đít.
"Thật thoải mái.... Bị thịt heo bổng *** thật sảng khoái... Nha nha, em còn muốn.... Dùng lực mạnh hơn nữa..."
Mồ hôi Lục Tinh nhỏ từng giọt trên lưng Khôi Tước, hai tay véo mông cậu di chuyển, thịt huyệt nhũn ra như phát lãng tự động quấn lấy con *** không ngừng, nhận ra được trong vách dần dần thắt lại, Lục Tinh thô bạo hỏi: "Có phải thoải mái muốn chết. Muốn bị thịt heo bổng theo bắn?"
"Thịt heo bổng thật lợi hại... Muốn bị chịch bắn..." Khôi Tước cắn ngón tay của mình, nước mắt đều chảy ra bàn.
Bị tình dục chi phối đến đỉnh điểm, Lục Tinh cắn hai má Khôi Tước: "Thật ngoan."
"A.... Bé ngoan... Có thưởng không..." Toàn thân Khôi Tước vô lực mềm oặt mặc cho Lục Tinh muốn làm gì thì làm, bộ dáng bị bắt nạt vô cùng thảm.
Lục Tinh cắn lỗ tai Khôi Tước, động tác phía dưới càng lúc càng lỗ mãng: "Thưởng cho em tinh dịch của thịt heo bổng được không?"
Khôi Tước gật gật đầu, hai tay bẻ hai cánh mộng rộng ra để con *** tiến sâu vào: "Muốn, muốn ăn..."
Lục Tinh bị cậu chọc giận, con *** ngày càng trương lớn đâm mạnh vào bên trong thịt huyệt sưng tấy, thời điểm thân thể va chạm đánh vào dâm thuỷ phát ra tiếng, người dưới thân càng phát ra tiếng rên rỉ dâm đãng, Lục Tinh nhắm mắt chạy nước rút, chừng trăm cái thúc, con *** bắn ra bên trong thịt huyệt co giật run lên.
Lục Tinh chống đỡ bàn, nhắm hai mắt vui sương mà bắn bên trong thịt huyệt ấm áp, vừa bắn vừa chậm rãi di chuyển, khiến thịt huyệt liên tiếp co giật. Hắn thuận mông mò tới phía trước Khôi Tước, tay dính đầy tinh dịch, hắn chậm rãi rút *** ra.
Khôi Tước rên rỉ không ngừng, nghiêng người đem cái đuôi thỏ nhét vào bên trong thịt huyệt mông, lẩm bẩm nói: "Giữ lại để tinh dịch khỏi chảy ra."
"Mẹ nó, em thật sự..." Lục Tinh ôm cậu, cắn một cái trên mặt, "Rất dâm đãng."
Khôi Tước ôm hắn: "Chỉ dâm đãng với một mình anh."
Bị ngọt đến đáy lòng, Lục Tinh hỏi: "Sao em lại mặc cái này."
"Anh không thích sao?"
Cơ thể tất nhiên không thể nói dối, nhưng ai mà biết trong tương lai có thể những cảm giác xa lạ còn đang chờ hắn, suy nghĩ mất mấy giây, Lục Tinh vẫn khuất phục trước dục vọng: "Cũng không hẳn là không thích..."
"Vậy là yêu thích!" Khôi Tước chớp chớp mắt mấy cái: "Anh xem, sau này mỗi lần sau khi tăng ca anh sẽ không thấy nhàm chán."
Cảm thấy chình mình đi một bước nữa sẽ kiệt sức, Lục Tinh bất đắc dĩ nói: "Chơi như vậy anh thật sự bị em vắt kiệt mất."
Khôi Tước vỗ vỗ vai Lục Tinh: "Vậy ngày mai anh theo em đi rèn luyện, em sẽ là huấn luyện viên của anh."
Lục Tinh - lão già bị đau đầu và đau thắt lưng nhìn Khôi Tước, thở dài một cái.
Lão bà của tôi quá dâm đãng thì tôi phải làm sao đây?