Nam Chính Anh Bắt Nhầm Người Rồi

Chương 74




Vách thịt bên trong co thắt càng hăng, giống như muốn anh đầu hàng giao nộp vũ khí.

Tần Tranh cắn vú cô, thấy vệt đỏ chi chít, anh lưu luyến nhả ra.

Anh rút khỏi người cô. Khi Tang Nhược cho rằng mọi chuyện đã kết thúc thì anh lật người cô lại để cô quỳ xuống đất.

Tang Nhược ngây ngốc quay đầu hỏi anh: “Làm gì thế ạ?”

Hàm dưới Tần Tranh căng chặt, bàn tay to tách mông cô ra để lộ tiểu huyệt màu hồng phấn.

Anh đút ngón tay thô ráp vào, moi dâm thủy của cô ra.

Cô cho rằng anh đang giúp cô rửa, khẽ thở phào, tùy ý để anh moi móc, chỉ là quỳ hơi đau chân.

Dịch nhờn bị anh moi ra đầy ụ trong lỗ nhỏ, còn nhỏ giọt xuống mặt đất.

Tần Tranh banh háng cô ra, đặt cây hàng gần miệng huyệt rồi đâm thẳng vào.

Với tư thế doggy, côn thịt của anh lập tức tiến vào nơi sâu nhất.

“A!” Tang Nhược không kịp chuẩn bị sẵn sàng, cô kêu thảm thiết.



Anh vừa rút ra chưa được bao lâu mà tiểu huyệt của cô đã khép chặt lại như lúc ban đầu. Anh làm thế này khiến cô xém chút nữa đã ngã xuống đất.

Tần Tranh đưa tay cầm cái gối ôm lót dưới đầu gối cô, sau đó đỡ mông cô, thẳng lưng để bắt đầu cuộc chơi.

Cơ bắp người đàn ông chắc nịch từng thớ, bởi vì vận động kịch liệt mà đầm đìa mồ hôi. Bụng dưới của anh dán chặt vào mông cô gái, đâm cho bờ mông trắng nõn của cô ửng đỏ rung lắc.

Nhìn tấm lưng nuột nà, Tần Tranh cúi đầu hôn xuống.

Tang Nhược cảm thấy vừa ngứa vừa tê, cô nhếch miệng kêu lớn: “A, ngứa… Ưm…”

Anh cụp mắt cười cười, tay vòng qua đằng trước nắm lấy bầu ngực cô, nắn bóp liên hồi.

Côn thịt của anh không dừng lại, cứ thế khai hoang hang động.

Khuỷu tay cô chống xuống đất, không tự chủ được mà hơi run rẩy. Anh ôm cô nằm lên ghế để cô quỳ gối tiếp, còn mình thì đứng làm cô.

Côn thịt được huyệt thịt bao bọc, anh cố tình cọ vào phần thịt mềm của cô, muốn cô tiết thêm lần nữa.

Tang Nhược ưm ưm: “Không, em muốn đi tiểu…”



Tần Tranh buồn cười: “Đi tiểu đi, đâu phải em chưa từng tiểu trước mặt anh.”

Anh tàn nhẫn nắc, ngoài miệng thì thong thả nói lời cợt nhả: “Đúng lúc để nước tiểu rửa côn thịt cho anh.”

Anh đâm vào nơi mẫn cảm của cô như muốn làm khô phần thịt, túi trứng đập bạch bạch vào mông cô.

Bắp chân Tang Nhược giật giật, hai mắt rưng rưng. Tai cô ù đi, vừa lơ đãng, niệu đạo thả lỏng cứ thế tiết ra, tí tách tưới lên cơ thể hai người.

Cùng lúc đó, Tần Tranh bắt đầu va chạm vào hoa tâm vốn đã bủn rủn của cô, bị anh đụng đến, làm thêm vài cái đã cạy miệng tử cung mở ra, anh nhân cơ hội chen vào.

Tử cung mút lấy quy đầu, không ngừng siết chặt bám lấy. Anh gầm nhẹ, lùi lại một chút, lúc cô đang thở phào nhẹ nhõm thì anh lại đâm vào sâu hơn.

Tang Nhược sắp bị chơi đến chết, sắc mặt cô trắng bệch, chỉ cảm thấy bụng mình gần như bị đâm thủng.

Cổ tử cung gắt gao hút lấy, gân xanh trên trán anh đều nổi lên. Ngón tay khớp xương rõ ràng bóp lấy mông cô, con ngươi thâm thúy ghé gần sườn mặt cô, không ngừng đâm vào cổ tử cung.

Tang Nhược lại bắt đầu quá trình co thắt, tiết ra lần nữa. Cô gái nhỏ đáng thương nói: “Mệt… A, không… muốn…”

Bị làm đến nỗi nói không nên lời.

Tần Tranh cúi xuống cắn cổ cô, côn thịt thọc vào rút ra thêm mười mấy lần rồi rút ra bắn lên mông Tang Nhược.