Chương 3: Phía trước Eve chuyển sinh
Đây là đâu? Một nơi chật hẹp và tối tăm, hơn nữa cảm giác này,... là đang ở trong nước sao? Cảm giác thật quen thuộc tựa như mình đã thấy trước đây?
Buồn ngủ quá, thân thể này thật yếu…
.
.
.
Ra vậy, mình hiện đang là thai nhi sao, thảo nào yếu thế, nếu không có Migeiko thì mình đã không thể phát hiện được.
Lại buồn ngủ rồi? Migeiko tiêu hao tựa như không lớn mà? Là do thân thể này yếu quá sao?
.
.
.
Trong mắt mình tựa hồ nhiều thứ gì đó? Là do lần trước dùng Migeiko trong vô thức sao chép được sao? Có lẽ đây là lý do khiến lần trước mình nhanh như thế buồn ngủ.
Nhưng từ ai? Có vẻ như không phải từ cỗ thân thể này mẫu thân, trong Migeiko thì người mẹ này không có gì khá thường,...
Tuy là trong người cô ấy có một nguồn năng lượng mình chưa từng thấy trước đây, cũng như cặp mắt màu trắng kia, nhưng cô ấy không có nguồn năng lượng lạ giống trong mắt mình.
Chẳng lẽ là, từ đứa nhóc song bào thai với mình?
Quả nhiên, con bé cũng có, nói đúng hơn thì cũng không phải năng lượng lạ gì, mà là cùng mẹ cỗ thân thể này sở hữu con mắt trắng kia tương tự, chỉ là mạnh hơn về chất lượng nên nhất thời Nanami đã không nhận ra được…
.
.
.
Lại ngủ gật,... có vẻ như không chỉ do đơn thuần thân thể này yếu mà còn do nguồn năng lượng trong cặp mắt nhóc song sinh với mình khá mạnh mẽ, ít nhất có vẻ như nó mạnh hơn nhiều so với bất cứ thứ gì mình từng thấy ở thế giới quê hương.
Coi như trước đây mình từng phân tích và sao chép huyết mạch của tộc người tuyết cũng chỉ mạnh bằng một góc cái huyết mạch trong người nhóc song sinh này.
Dù sao ở trạng thái bào thai mình cũng không làm được gì, không thì dành thời gian sao chép triệt để huyết mạch nhóc con này?
=-=-=-=-=-=-=
Vài tháng sau…
=-=-=-=-=-=-=
'Boong…. Ầm ầm ầm… . '
Tiếng nổ lớn vang lên, đánh thức hài nhi trong củi nhỏ, đứa trẻ này tuy còn nhỏ nhưng lại sở hữu một mái tóc màu lam dài một cách lạ thường không hợp với tuổi cô, dù là b·ị đ·ánh thức bất ngờ nhưng cô vẫn im lặng lạ thường và bình tĩnh nhìn ra cửa sổ, thật là không giống như một đứa trẻ nhỏ.
Cũng vì những biển hiện khác thường từ nhỏ, lại thêm do cô sở hữu đôi mắt màu tím long lanh tràn đầy sắc thái thần bí, nên từ nhỏ cô đã bị người trong gia tộc này kỳ thị.
Những ánh nhìn chỉ trỏ cùng những lời lẽ không hay luôn diễn ra sau lưng cô, trong cái gia tộc mà ai ai từ nhỏ cũng có Byakugan này thì chỉ có số ít huyết thống loãng người mới sở hữu đôi mắt màu khác, nên đôi mắt tím này của cô chẳng khác gì minh chứng cho việc huyết thống của cô là rất yếu, là phế vật tượng trưng.
Nhưng thật thế sao? Byakugan cô có, nói đúng hơn cỗ thân thể này có, hơn nữa nhờ việc từ nhỏ phân tích đôi mắt của người chị song sinh của mình, đôi Byakugan hiện tại của cô có thể nói là đạt tới độ tinh khiết bật nhất.
Hơn nữa, cô đã sớm phân tích nguyên lý đôi mắt này và thức tỉnh cô lực của chúng.
Nhưng có vẻ như nhãn lực của Byakugan đã bị đôi mắt Migeiko trời sinh của cô đồng hóa triệt để, Byakugan có năng lực gì, thì Migeiko của cô cũng có.
Này cũng chả ngạc nhiên gì, dù sao tuy đôi Byakugan này có vẻ còn tiềm cô không nhỏ, nhưng nó vẫn còn quá kém so với đôi mắt có danh xưng là con mắt của thần - Migeiko, con mắt có thể nhìn thấu bản chất mọi vật,... Hoặc ít nhất là đại đa số.
Con cáo lớn thật, lần đầu cô thấy sinh vật lớn cỡ này.
Nhờ vào Migeiko cô có thể quan sát trận chiến ồn ào bên ngoài một cách dễ dàng, hơn nữa cô không chỉ đơn giản là quan sát bình thường mà không ngừng phân tích năng lực của các nhẫn giả trên chiến trường, cũng như năng lực của con cáo lớn kia.
Nhẫn thuật thứ này cô cũng biết chút ít, nhưng đó là nhẫn thuật nơi quê nhà cô, chúng yếu hơn nhẫn thuật ở nơi đây nhiều, trong đống nhẫn thuật mà cô học được ở quê nhà, cô thấy còn mỗi cái giảm trọng lượng nhẫn thuật là vẫn còn hữu dụng với cô.
Vốn đang không ngừng phân tích đặc tính của con cáo, cô không khó phát hiện tựa như con cáo này là tồn tại khá đặc thù, cô muốn sao chép năng lực của nó chỉ sợ là tốn không ít thời gian, nhưng chiến đấu thì không phải là mãi mãi nên cô đành tiếc nuối mà đổi mục tiêu.
Thế thân thuật? Không, không phải, là dịch chuyển, dịch chuyển tới vị trí cây kunai mà chính tay hắn ném sao?
Có vẻ như hắn lấy cây kunai đặc thù đó làm tọa độ? Thú vị và thực dụng kĩ năng, mình nên tập trung học nó trước.
Chẳng mấy chốc trôi qua, cô đã thành công lý giải nguyên lý của cái nhẫn thuật không gian kia, tri thức đã được ghi nhớ, cái cô cần là sau này rảnh rỗi phân tích và thực hành kỹ hơn.
Đã học được thứ mình muốn, cô trực tiếp đổi mục tiêu học tập.
Hửm, Sharingan?
Ra là Sharingan còn có được năng lực như thế này sao?
Sharingan có danh xưng một trong tam đại nhãn thuật, khi nghe được điều này cô đã rất tò mò nên đã dùng Migeiko nhìn lén gia tộc Uchiha, nhưng thất vọng thay, dù là tam câu ngọc Sharingan thì đối với cô vẫn rất vô dụng.
Không phải vì Sharingan yếu hay gì cả, mà đơn giản là tam câu ngọc Sharingan có gì thì Migeiko cô cũng có, thậm chí còn làm tốt hơn, rốt cuộc tuy cô rất nhanh chóng phân tích được Sharingan, nhưng lại chả thu được lợi gì.
Nhưng tên kia một mắt đeo mặt nạ kia Sharingan của hắn rất khác, mạnh hơn nhiều, hơn nữa, không gian năng lực rất hữu dụng.
Vì đã có tiền lệ phân tích Sharingan nên lần này cô phân tích rất nhanh, nhưng Sharingan lại một lần nữa mang tới cho cô sự thất vọng.
Cái năng lực mà Sharingan mang lại là tùy vào tâm linh mỗi người, tức là năng lực không gian đó cô không học được sao… tuy có chút thất vọng nhưng ít nhất nó cũng giúp cô có thêm con át chủ bài, coi như không tệ ah…
Cái tên mặt nạ kia tựa hồ trong thân thể của hắn còn có cái gì đó, nhưng nếu hắn không chịu dùng sức mạnh đó thì cô cũng khó mà nhanh chóng phân tích được…
Vậy tiếp theo là vị kia thiếu nữ tóc đỏ đi, trong người thiếu nữ tóc đỏ có một lượng chakra to lớn kia, hẳn là do huyết thống đặc thù, quan trọng hơn cả lượng chakra khổng lồ đó, cô càng coi trọng khả năng hồi phục của thiếu nữ tóc đỏ, và sẵn tiện học luôn mấy kỹ năng lạ mà thiếu nữ đó dùng, những kỹ năng còn lại kia hình như cũng là bí kỹ.
=-=-=-=-=-=-=
=-=-=-=-=-=-=