Chương 35: Yakumo vs Itachi
Mộc Độn: Ent
Nhìn thấy Eve và Kisame đã bắt đầu trận chiến, Yakumo và Itachi cũng đồng thời tránh ra xa nhường sân bãi.
-Bọn họ đã bắt đầu, chúng ta bắt đầu luôn sao, Itachi tiên sinh?
Yakumo gửi lời khiêu chiến đến Itachi, so với bên kia đang đánh nhau tràn đầy nhiệt huyết, thì bên này bình thản hơn nhiều.
Itachi là người theo chủ nghĩa hòa bình, nếu có thể không đánh nhau hắn sẽ né tránh, nếu buộc phải đánh nhau hắn cũng sẽ nghĩ cách kết thúc cuộc chiến nhanh chóng, và nếu có thể thì hắn thậm chí chỉ dùng ảo thuật để hạ đối thủ.
Tất nhiên Yakumo không biết Itachi là người theo chủ nghĩa hòa bình, nhưng cô biết Itachi sẽ hạn chế dùng thủ đoạn khác ngoài ảo thuật nếu có thể, đây là kết luận của cô sau trận chiến hai năm trước.
Mục đích đấu với Itachi của cô là để kiểm chứng trình độ ảo thuật hiện tại của bản thân, nên cô cũng không cần gây áp bức đẩy Itachi đến đường cùng làm gì.
-Được rồi
Itachi thở dài, hắn làm sao có thể không nhìn ra việc mình bị đem làm đá mài đao được chứ.
Vừa dứt lời, Itachi biến thành đàn quạ bay tới t·ấn c·ông Yakumo.
Nhưng trước khi đàn quạ kịp chạm người Yakumo thì chúng đã tan biến thành khói đen, khói đen đột ngột đổi hướng đâm về phía Itachi.
Bùm…
Itachi dùng Thế Thân Thuật biến thành gỗ, và hắn xuất hiện sau lưng Yakumo, một cây katana đâm tới.
Yakumo b·ị đ·âm thủng bụng, máu chảy ra, nhưng chỉ trong chốc lát, khung cảnh biến trở về lúc ban đầu, Itachi đang đứng chỗ ở cũ, chỉ khác biệt là lúc này Yakumo đã đứng trước mặt Itachi cầm kunai kề sát cổ anh.
-Ngươi,... Tiến bộ nhanh thật, hơn nữa ảo thuật của nhóc là t·ấn c·ông trực tiếp vào tinh thần, tâm chí của đối thủ đúng chứ, giống như Sharingan vậy.
-Phải, đây là huyết kế của tộc Kurama.
-Ra vậy, trước đây ta có nghe tộc Kurama đại tiểu thư thức tỉnh huyết kế giới hạn, là ngươi nhỉ.
Huyết kế giới hạn có mạnh có yếu, Kurama gia tộc huyết kế giới hạn thuộc về top đầu cấp bậc, nhưng bản thân huyết kế này thiếu tính cân bằng cực nặng, thân thể tộc Kurama trời sinh đã yếu lại thêm huyết kế giới hạn cường hóa tinh thần quá mạnh, dẫn tới một sự mất cân bằng, thân thể không theo kịp ý chí.
Cơ thể và ý chí người bình thường vốn là cân bằng, ý chí như lãnh đạo chỉ dẫn thân thể, nhưng thân thể đôi khi cũng có thể dựa vào bản năng né tránh tổn thương, từ chối mệnh lệnh của ý chí.
Ở trường hợp của Yakumo thì ý chí như một bạo quân, thân thể chỉ có thể nghe theo, bản năng trong Yakumo bị áp chế đến cực hạn, đôi lúc thân thể cô không kịp truyền lại nỗi đau cho não bộ trước khi tổn thương lớn hơn, tuy là điều này chỉ chênh lệch một tích tắc, nhưng nó lại ảnh hưởng rất nhiều với thân thể một đứa trẻ.
Mãi cho đến khi được Eve chữa trị, Yakumo mới có thể không cần chú ý từng ly mà sinh hoạt bình thường.
Mặc dù tác dụng phụ rất lớn, nhưng không thể phủ nhận việc huyết kế giới hạn tộc Kurama tăng phúc tinh thần lực rất mạnh, ít nhất là phải mạnh hơn mười lần trở lên nếu so sánh với khả năng tăng phúc tinh thần lực của Ba Câu Ngọc Sharingan.
Mangekyou Sharingan
Đang nhìn thẳng vào mắt Itachi, Yakumo tất nhiên không thoát khỏi ảo thuật bất ngờ từ Itachi.
Itachi biến thành quạ vờn quanh Yakumo, bóng tối bao phủ tầm mắt Yakumo.
-Giải.
Bóng tối tan biến, lại một khung cảnh quen thuộc, Yakumo bị Itachi đâm lưng.
-Itachi tiên sinh thích đâm lưng nhỉ.
-Không hẳn,... Xem ra ảo thuật của ta không thể qua mắt được ngươi nhỉ.
Khung cảnh lại một lần nữa thay đổi.
Một không gian tối tăm, chỉ với một chút tia sáng từ phía đường chân trời. Ánh sáng ít ỏi khiến hai người có thể nhìn rõ thấy được không gian quanh đây, một mặt đất màu trắng với các cao nguyên và thung lũng lớn trải dài vô tận, trên khắp mặt đất được bao phủ bởi một thứ bụi màu trắng.
-Đây là đâu?
Một cảm giác quen thuộc ập tới khiến Yakumo nhịn không được hỏi.
-Ta phải hỏi câu này mới đúng, đây là nơi ngươi từng đến không phải sao?
Yakumo xoay qua nhìn Itachi đang đứng bên cạnh, dõi theo mắt Itachi, cô thấy được ba bóng người quen thuộc đứng phía xa xa.
Một thiếu nữ đứng một mình trên cao nguyên cao nhất trong khu vực lân cận, hai thiếu nữ khác đứng cách đó vài cái cao nguyên và thung lũng quan sát.
-Ra vậy, ngươi đang gợi lên ký ức về thời khắc ta bị đả kích tâm lý lớn nhất trong quá khứ nhỉ.
-Thông qua cách này, ngươi có thể làm cảm xúc ta trở nên bất ổn, chuyển dời sự tập trung của ta, suy yếu ý chí của ta, để rồi tìm ra khe hở trong thế giới tâm linh của ta mà t·ấn c·ông.
Ầm…
m thanh vang vọng, cột sáng trắng với đường kính chưa tới một mét phóng thẳng lên trời, thắp sáng không gian tăm tối này, sức nóng kinh khủng lan tỏa khắp nơi, cao nguyên cát xung quanh dường như bởi vì sức nóng mà tan chảy.
-Không thể không công nhận, cách làm này của ngươi thật sự có hiệu quả, dù nhìn bao nhiêu lần đi chăng nữa thì ta vẫn thấy kh·iếp sợ với sức mạnh kinh khủng của Nanami.
Nanami rất mạnh, điều này cô biết lâu rồi, nhưng trong trận chiến hồi dịp trung nhẫn, cô cũng chỉ thấy một Nanami cường đại đủ để đối phó Vĩ Thú, nhưng nó còn không gây chấn động quá mức, vì những gì cô nhìn thấy lúc đó chỉ là Nanami dùng Phi Lôi Thần thuật dây dưa với Nhất Vĩ, nó vẫn còn trong phạm vi tiếp nhận của cô.
Sau lần đó, trong gần một năm trời, cô chưa từng thấy Nanami xuất thủ một lần nào. Cho đến khi lên mặt trăng, Nanami đã bắt đầu nghiên cứu và thử nghiệm nhiều loại nhẫn thuật khác nhau, lúc đó cô mới có thể thấy được sức mạnh thật sự của Nanami.
Trước mắt thì đây cũng chỉ là một trong những lần Nanami thử nghiệm nhẫn thuật, và là lần gây chấn động tâm lý nhất với cô, cái sức mạnh kinh khủng đó hoàn toàn vượt qua khái niệm nhẫn giả.
Vào thời điểm đó, một suy nghĩ duy nhất hiện lên trong đầu cô.
Lục Đạo Tiên Nhân cũng chỉ thế đi?
Với Yakumo, lần này không đơn giản chỉ khiến cô đổi mới nhận thức về sức mạnh, mà nó còn khiến cô nhận thức được sự chênh lệch giữ mình và Nanami, đây mới là mấu chốt, là tổn thương lớn nhất với cô.
Lấy lại được bình tĩnh, Yakumo nhìn qua Itachi, có vẻ như không chỉ một mình Yakumo bị chấn động trước sức mạnh của Nanami.