"A Cảnh, chị thật khó chịu a ~" Chân Phù nằm trên sô pha, bắt lấy Chiêm Cảnh đang mặc áo hoodie ôm vào trong ngực, mắt ướt đẫm, cái mũi nho nhỏ nhẹ nhàng mà ngửi hương vị của vợ.
Từ lúc Chân Phù mang thai đến nay, các dạng nôn nghén nối tiếp nhau kéo đến dày vò nàng, Chiêm Cảnh cực kỳ đau lòng, chỉ có thể bằng mọi khả năng mà giúp đỡ nàng dễ chịu hơn.
Chiêm Cảnh ôm lấy Chân Phù dùng tay nhẹ nhành xoa xoa lưng cho người trong lòng. Chân Phù thả lỏng dựa vào người đối phương ngửa đầu nhìn nàng, ủy khuất mà nói: "Đã hơn mấy tháng không cùng em làm, chị thật là khó chịu, phía dưới rất thèm muốn a~"
"Phù Phù ngoan nha, bác sĩ nói ba tháng đầu thai kỳ không thể làm, bằng không sẽ gây nguy hiểm cho bảo bảo" Chiêm Cảnh nuốt nuốt nước miếng.
"Em cũng thật lâu không có làm, Em bồi chị cùng nhau nhẫn nại được không?"
Chân Phù vẫn là ủy khuất, thân thể của nàng trống vắng sự thoả mãn, tiểu huyệt không có lúc nào là không chảy dâm dịch, thậm chí đã lâu không làm, huyệt khẩu đều đã khít chặt lại.
Cách lớp quần thể thao, Chân Phù nhẹ nhàng xoa nắn hạ thể Chiêm Cảnh, "A Cảnh, em lấy nó ra đi, chị chỉ muốn nhìn một chút cho đỡ thèm."
Chiêm Cảnh đầy mặt khó xử, nếu làm như vậy, nàng sẽ nhịn không được.
Nhưng vẫn là nghe lời vợ kéo dây quần ra, côn thịt cứng một nửa từ bên trong bật ra, đã lâu không có làm tình, hai viên thịt trứng no đủ của Chiêm Cảnh đảm bảo bên trong chứa đầy tinh dịch.
"A Cảnh cũng nhịn đã lâu," Chân Phù hai mắt ngập nước, "Để chị bú cho A Cảnh bắn tinh bớt nha."
Chiêm Cảnh nhanh chóng ngăn cản Chân Phù, "Không được không được, đã nói rồi em và chị cùng nhau chịu đựng, không thể chỉ để một mình em được thoải mái a."
Nước mắt lại muốn tuôn ra, Chân Phù bĩu môi khóc lóc: "Vậy làm sao bây giờ, chị không thoải mái, em cũng không thể thoải mái"
Chiêm Cảnh nhẹ giọng trấn an nàng, "Không có việc gì, em không cảm thấy không thoải mái, không tiếp tục nghĩ những chuyện này, ngoan nha."
"Nhưng mà," Chân Phù đem tay Chiêm Cảnh tay đặt ở chính giữa hai chân mình, "Em xem nơi này, mỗi ngày đều dồi dào dâm dịch chảy ra."
Thân thể mang thai dị thường mẫn, chỉ cần tay Chiêm Cảnh hiến dâng một chút ấm áp, đã khiến cho lỗ huyệt mẫn cảm hơi hơi mở ra, khống chế không được mà đong đưa eo dùng sức cọ xát.
Chân Phù dường như nhớ tới cái gì đó, trên mặt hiện lên một tia ý cười: "A Cảnh, cái ly tự sướng trước đó của em đâu, chị nhớ rằng lúc chuyển nhà bắt buộc em phải mang nó theo, em đã để chỗ nào?"
Ly tự sướng? Chiêm Cảnh có chút ngốc, "Em đã cất nó rồi, làm sao chị đột nhiên lại nhớ tới nó, thật lâu rồi em chưa dùng nó."
Sau lần đó, dùng ở nhà thuê của Chiêm Cảnh đến nay, hai người liền không thèm nhớ tới nó, vẫn luôn bị Chiêm Cảnh lưu giữ ở nhà kho.
"Em mau đi lấy a!" Chân Phù xô đẩy nàng, mặt nôn nóng không chịu nổi.
Nếu để Chiêm Cảnh nắc ly tự sướng, vậy trong thời gian mang thai nàng cũng có thể hưởng thụ sung sướng!
Chân Phù híp mắt thỏa mãn mà cười.
"Thật sự muốn làm vậy sao?" Quy đầu to tròn của Chiêm Cảnh đặt ở trước cửa ly tự sướng.
Chân Phù nhanh chóng cởi quần lót, lót khăn tắm lên sô pha, hơi kẹp chặt hai chân cọ xát, "Em nhanh kon ku lên!"
Chiêm Cảnh cấm dục đã lâu, đẩy mạnh eo, đâm thẳng đến phía trước, bên trong ly tự sướng mềm mại đã lâu không sử dụng, cảm giác xa lạ bao vây lấy dương vặt Chiêm Cảnh, đồ chơi tình dục luôn chế tác hoàn mỹ, bên trong được thiết kế gập gềnh, mỗi một chỗ đều có thể ép ra tinh của người dùng.
Nhục hành vừa tránh thoát thịt mềm tra tấn, lối đi hẹp hòi kẹp chặt khiến Chiêm Cảnh muốn bắn tinh, Chiêm Cảnh nhanh chóng rút côn thịt ra nắm chặt trong tay nhàm kiềm hãm xuất tinh.
Thở phào một tiếng, hung hăng mà đâm vào rút ra, Chiêm Cảnh hơi híp mắt, quan sát phản ứng của Chân Phù bên kia.
Khăn tắm dưới thân Phù Phù là loại cao cấp của khách sạn, thấm hút rất tốt, nhưng vẫn bị ướt đẫm do dâm dịch nàng trào ra.
Nàng nằm liệt trên sô pha mặt đỏ ửng, thể chất mẫn cảm của thai phụ làm nàng chịu không được một Chiêm Cảnh kịch liệt đưa đẩy như pít-tông vận hành.
Cảm giác bên trong huyệt bị đâm chọc cực kỳ rõ ràng, nhưng khi kẹp chặt âm đạo lại không có đồ vật gì bên trong gì bao vây lấy, chỉ phí công mà co rút lại. Chỉ có cảm giác, không có vật thật, Chân Phù chỉ có thể dựa vào cảm giác để đỡ thèm.
Nhưng con người nàng tham lam, càng muốn nhận nhiều khoái cảm hơn.
"A Cảnh, em đâm nhanh hơn đi, dập cho mau một chút ~" Chân Phù cảm giác chỗ sâu bên trong nhục huyệt ngứa muốn điên, đặc biệt là khoang sinh sản đã quen hành động xâm chiếm tra tấn của Chiêm Cảnh, trong lúc nhất thời cửa tử cung ngứa đến phát run, từng trận một khoái cảm.
Chiêm Cảnh quay đầu lại nhìn đến bộ dạng động dục của Chân Phù, nhục hành lại trướng to một vòng, hai mắt Chân Phù thẳng tắp mà nhìn chằm chằm nàng nắc ly tự sướng, hai tay Chân Phù vỗ về chơi đùa chính mình hạ thể, môi âm hộ đọng lại chất lỏng sền sệt, ngón tay trắng nõn ngón tay thọc vào rút ra lồn dâm, bộ dáng mỹ nhân thủ dâm làm Chiêm Cảnh phát điên.
Nảy sinh ý niệm ác độc mà mạnh bạo nắc ly tự sướng, eo bụng ly tự sướng đều bị đâm hiện lên một ngọn núi nho nhỏ, Chiêm Cảnh dùng tay đè nặng lên ngọn núi, nàng nhoé rõ vị trí này là nơi mẫn cảm nhất của Chân Phù, Chiêm Cảnh cấp tốc đong đưa mông, ở trong nghiền nát đâm lên, bên ngoài lại mạnh bạo đè xuống, tưởng tượng bản thân đang đụ Phù Phù đáng yêu.
Chân Phù bị chạm đến nơi đó, cả người phát run, không biết ăn chay nhiều ngày như Chiêm Cảnh có bao nhiêu hung ác, rợn sóng bên trong lồn dâm đều rung lên ép chặt côn thịt, đón ý nói hùa mà đong đưa eo như đang bị nắc mạnh bạo.
"Ha a ~~ a ~~ nơi đó không được ~~ chị sắp chịu không nổi ~~" Chân Phù dùng đôi tay vạch hai mép lồn, như muốn phối hợp với động tác đâm vào rút ra của Chiêm Cảnh, Chiêm Cảnh cũng gắt gao nhìn chằm chằm cảnh đẹp ý vui, nửa thân dưới điên cuồng nắc, đầu óc chỉ có thể liên tưởng đến hình ảnh được chơi lồn dâm.
Chân Phù hét lên một tiếng, nâng cao cái mông, huyệt khẩu phun ra bên ngoài đại lượng chất lỏng. Chiêm Cảnh rên rỉ tinh quan buông lỏng, nối bước Chân Phù, eo run rẩy bắn từng đợt tinh dịch vào ly tự sướng.
Chân Phù ở trên sô pha dồn dập thở dốc, nàng có chút mất sức, vốn dĩ thai phụ cực kỳ thích ngủ, hạ thể nàng cứ trần trụi như vậy, ở trên sô pha nặng nề mà thiếp đi.
Chiêm Cảnh đem đồ vật trên sô pha dọn dẹp sạch sẽ, nhẹ nhàng thay áo ngủ mới cho Chân Phù, kéo nàng vào lòngg nó ôm thật lấy, nhẹ nhàng mà đắp chăn, ở bên cạnh nhìn nàng, ánh mắt ôn nhu.
Lúc Chân Phù tỉnh lại đã là chạng vạng, thai phụ thân thể nóng hơn người bình thường, chỉ ngủ một giấc mà toàn thân đều là mồ hôi, nhìn hoàng hôn ngoài cửa sổ, nghe được thanh âm leng keng từ phòng bếp, một cổ ấm áp chảy vào tim nàng.
Mỗi một chi tiết nhỏ nhặt trong sinh hoạt nàng đều cảm thấy thoả mãn, nàng dám chắc mình là người hạnh phúc nhất trên thế giới.
Toàn văn hoàn. .
Đầu tiên, em xin cảm ơn Sâu iu đã giới thiệu bộ truyện này ạ, trời ơi vui quá tại tui là fan cứng của cổ, nhờ cổ mà tui có động lực tập tành edit🙆🏻♀️❤️
Mình thật sự xin lỗi các bạn vì sự chậm trễ và lười biếng này, đào cái hố này quá lâu rồi, edit H không dễ như mình nghĩ, vì lúc edit đầu óc mình cứ bay xa cảm giác nungws nungws kiểu gì ấy 🥲.
Dạo này mình cũng bận học, rồi bị HP tốn một anh J97 để trị mà còn chưa khỏi bệnh nên buồn quá không có hứng thú 😭, chương này mình edit mất hai tuần, trời ơi yêu nghiệt cao su.
Mình xin lỗi và chân thành cảm ơn các bạn đọc đã theo dõi tới chương cuối cùng này❤️🩹