Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 211: Diệt Sạch Sinh Cơ




“Ý tứ là, không có thắng bại, chỉ có sinh tử sao?” Trần Hạo nhíu mày, ánh mắt sắc bén nói.



“Ta nói rồi, ngươi rất mạnh. Chỉ có tận tình chiến một trận. Ai có thể khống chế? Sinh tử có lẽ đó là kết cục cuối cùng” Diệp Vấn Đạo cường điệu nói. Ðối mặt rất nhiều đại nhân vật của Trích Tinh Môn, Diệp Vấn Ðạo mặc dù muốn chém giết Trần Hạo cũng sẽ không to gan lớn mật nói muốn chém giết. Trước đội cho Trần Hạo một cái mũ, trên thực tế cũng không phải là chụp mũ, mà là sự thật, ra tay như vậy thì không hề cố kỵ, một khi thật sự đem Trần Hạo chém giết, hắn cũng là “Không thể khống chế”, cũng có thể là thật sự không thể khống chế. Tóm lại, làm như vậy không thể nghi ngờ là tốt nhất.



“Quả thực. Ngươi cũng cường đại đến làm ta không thể không chế, một khi đã như vậy, chúng ta liền nhẹ nhàng vui vẻ đầm đìa chiến một trận đi, phú quý ở trời, sinh tử có mệnh! Không cần tìm quá nhiều lý do!”



“Mạng ta do ta không do trời! Ngươi bây giờ nhận thua còn kịp, lời ta đã nói rõ, cũng không phải là tìm lý do gì, là lời khuyên!”



“Phải không? Vậy đừng nói nhảm nữa, ra tay đi!” Khóe miệng Trần Hạo hơi cong lên, khuôn mặt tuấn tú mang theo một tia khinh thường lạnh lùng nói. Đối với dối trá, xưa nay là chuyện Trần Hạo khinh bỉ nhất. Giữa đồng môn, khác với Bách Triều bảng, Trần Hạo chưa bao giờ muốn làm tuyệt, nhưng giờ phút này Diệp Vấn Đạo hiển nhiên không có bất cứ ý nghĩ tình nghĩa đồng môn gì, mà ôm tâm tính chém giết mình. Nếu không, quả quyết sẽ không nói những lời thừa này. Một khi đã như vậy, Trần Hạo không còn cố kỵ cái gì nữa.



Ngươi kính ta một thước, ta kính ngươi một trượng. Ngươi nếu phạm ta, ta đáp trả gấp trăm lần. Trong xương tủy vốn ẩn chứa một hắn khác lãnh khốc vô tình, có thể làm được như thế đã là tương đối khó được, nếu không hoàn toàn đổi thành một bản thân kia mà nói, nào còn có nhiều lời rắm như vậy, trực tiếp giết.



Rầm rầm!



Theo Trần Hạo thanh âm chưa dứt, hai người cách nhau ba trăm trượng, năng lượng, chiến ý quanh thân nhất thời không kiêng nể gì bùng nổ ra.



Rõ ràng Diệp Vấn Đạo cảnh giới võ thần, năng lượng quanh thân ở dưới “Thế” dung hợp, biến thành tản ra khí đỏ như máu xơ xác tiêu điều, như một quả cầu ánh sáng màu đỏ, cuồng bạo hướng bốn phía lan tràn, nhất là phương huớng đối diện Trần Hạo càng là mãnh liệt thẳng tiến, nhất thời cùng năng lượng khí tức không màu của Trần Hạo va vào nhau.



Xẹt Xẹt Xẹt Xẹt...





Hai loại năng lượng va chạm khơi dậy từng dòng không khí, tốc độ năng lượng màu đỏ tiến lên đột nhiên chậm lại, nhưng vẫn tiến tới, mà năng lượng của Trần Hạo lại bị bức lui về phía sau.



Lần này, cao thấp lập tức thấy, hiển nhiên Diệp Vấn Đạo ở trên lực lượng tuyệt đối, so với Trần Hạo mạnh hơn không chỉ một bậc.



Chẳng qua đây cũng là chuyện trong dự đoán của mọi người, Trần Hạo chỉ là nhất phẩm võ thần, ít nhất ở trong mắt mọi người là như thế, mặc dù so với Lê Long, ở trên lực lượng tuyệt đối cũng phải yếu hơn không ít, lại càng không cần nói, siêu cấp thiên tài hơn nữa là cửu phẩm võ thần đỉnh phong, lĩnh ngộ vách ngăn kim đan Diệp Vấn Đạo.




“Lấy ra thực lực mạnh nhất của ngươi đi!”



Diệp Vấn Đạo lớn tiếng nói, cùng lúc nói chợt bước ra một bước, toàn thân đạo bào bay phất phới, tóc dài bay múa, mấy chục trượng quanh thân nhất thời nhấc lên từng cơn sóng máu, ngập trời sát khí, cuồng bạo trào ra.



Làm Trần Hạo kinh ngạc là giống như có thể từ trong loại khí tức này ngửi được mùi máu tươi thật sự.



Thương thương!



Bảo kiếm của hai người nhất thời ra khỏi vỏ.



“Sát Lục Kiếm Ðạo, đệ nhất kiếm!”




Diệp Vấn Ðạo uy phong lẫm liệt thoáng như sát thần, cách nhau trăm trượng liền một kiếm bổ xuống, kiếm thế sắc bén cuồng bạo, bá tuyệt thiên hạ, điên đảo âm dương, chém vỡ càn khôn, như cầu vồng, như tia chớp, đem Trần Hạo bao phủ trong đó, kiếm khí đan xen ngưng tụ thành một quả cầu xoay tròn thật lớn, bao vây Trần Hạo ở trong đó xoay tròn tốc độ cao, trong phút chốc liền là trăm ngàn luân hồi!



Vừa ra tay đã khủng bố như vậy, làm các đệ tư vây xem đều hít ngược một ngụm khí lạnh, mở to hai mắt nhìn, ngừng thở.



Sát Lục Kiếm Đạo không phải tuyệt học Trích Tinh Môn mà là tuyệt học Diệp Vấn Đạo từ di tích Kiếm hồ đạt được truyền thừa, trong bá đạo ẩn chứa tinh diệu, trong huyền ảo mang theo đơn giản, trong chí cương chí dương lại ẩn chứa cương nhu cùng có, một chiêu này hoàn toàn chính là điển phạm điện cực dương sinh âm, hơn nữa còn chỉ là chiêu thứ nhất!



Trần Hạo đối mặt công kích cường hãn của Diệp Vấn Đạo, sớm có chuẩn bị, ở nháy mắt đối phương thúc giục kiếm thế, Trần Hạo cảm giác cực độ nguy hiểm, năng lượng quanh thân đã thúc giục đến mức tận cùng, ẩn mà giấu giếm, làm ra ứng đối thỏa đáng nhất.



Tay trái vẽ vòng tròn, Thái Cực Quyền!



Tay phải múa kiếm, Thái Cực Lưỡng Nghi Kiếm!




Nhất tâm nhị dụng, hai loại tuyệt học cùng lúc thi triển, lấy chí nhu khắc chí cương, đem lực lượng ảo nghĩa hoàn toàn bày ra. Lại thêm hai loại võ lâm tuyệt học này vốn chính là tuyệt học phòng thủ chí cao, đơn thuần Thái Cực Lưỡng Nghi Kiếm đã có thể đem quanh thân phòng ngự không lọt giọt nước. Mà Thái Cực Quyền thì đem thuận tay dắt dê, tá lực đả lực phát huy đến cực hạn đỉnh phong.



Leng keng đinh... Đinh!



Trong quả cầu xoay tròn kiếm quang màu máu ngưng tụ thành, người bình thường căn bản không nhìn thấy bóng dáng Trần Hạo, chỉ có tiếng kim loại giao nhau vang lên dày đặc, nhưng quỷ dị không có năng lượng bùng nổ, hơn nữa thanh âm trở nên càng lúc càng dày đặc, cuối cùng như là hình thành kiếm minh dài dòng không dứt.




“Phá cho ta!”



Không cho mọi người quá nhiều thời gian phán đoán, tiếng quát càng lớn của Trần Hạo chợt vang lên, chữ “Phá” ra khỏi miệng, xẹt xẹt nổ vang truyền đến, kiếm quang màu đỏ xoay tròn thành quả cầu ở một khắc này xuất hiện một màn kinh người.



Quả cầu như trước đang điên cuồng xoay tròn, nhưng từng đạo kiếm quang màu đỏ ngưng tụ thành của nó lại như là tên liên miên không dứt từ trên quả cầu phân ly, quả cầu biến thành mấy bắn không ngừng nhỏ đi, mà từng đạo kiếm quang thì hóa thành tên lấy tốc độ càng thêm khủng bố đánh giết về phía Diệp Vấn Đạo.



Đây là lực lượng ảo diệu...



Đây là tá lưc đả lực...



“Nổ cho ta!”



Hai mắt Diệp Vấn Đạo lóng lánh ra một cỗ kinh ngạc, nhưng chợt biến thành hung ác khôn cùng, tâm thần khẽ động, kiếm quang màu đỏ cùng hắn có liên hệ tâm thần, nhưng biến thành Trần Hạo khống chế, nhất thời sau khi đến trước người hắn mấy chục trượng, oành đùng đùng nổ tung ra.



Diệp Vấn Ðạo từng nghĩ Trần Hạo có thể ngăn được kiếm thứ nhất, nhưng tuyệt không nghĩ tới là dùng phương thức này. Phải biết rằng trong thiên địa, bất cứ tuyệt học, tuyệt kỹ, trận pháp nào, luôn có một đường sinh cơ, là vì đại diễn chi thuật, diễn thiên địa ảo diệu luân hồi, không có thứ tồn tại tuyệt đối thật sự. Nhưng đạo giết chóc cường hãn chính là diệt sạch tất cả sinh cơ của đối phương, làm tuyệt sát chi thế, tuyệt sát chi nhân, tuyệt sát chi kiếm, chặt đứt tất cả, trong thiên địa chỉ mình ta sống!



Trừ phi Trần Hạo dùng lực lượng cường hãn cứng rắn đỡ, phá hủy công kích của hắn, nếu không không có đường lui. Nhưng Trần Hạo lại ở dưới tình huống không có sinh cơ, cứng rắn lợi dụng lực lượng ảo diệu tạo ra sinh cơ!