Ngày Hắn Hết Yêu

Chương 58: Adrenalin




Jow lắng nghe, cảm giác hồi hộp tràn ngập trong lòng. Những gì họ nói về "thử nghiệm trên người" khiến anh cảm thấy rùng mình. Đây không chỉ là một cuộc nghiên cứu bình thường; có điều gì đó đáng sợ đang diễn ra ở đây. Anh tập trung lắng nghe từng từ một, cố gắng nắm bắt thông tin nào có thể.

"Nhưng chúng ta vẫn cần phải giữ bí mật," một người khác nói, có vẻ lo lắng. "Nếu thông tin này bị rò rỉ ra ngoài, mọi thứ sẽ kết thúc."

"Đúng vậy, không thể để lộ bất kỳ thông tin nào. Chúng ta phải đảm bảo rằng dự án này sẽ thành công," người đứng đầu nhóm nhấn mạnh.

Jow cảm thấy tim mình đập mạnh. Dự án này có thể liên quan đến những gì mà Cựu Vãn đã từng nói. Hắn đã hy sinh vì điều gì đó lớn hơn, và giờ đây, Jow biết mình cần phải làm điều gì đó để ngăn chặn những thử nghiệm này.

Nhưng trước tiên, anh cần phải tìm Halieg và Vince. Sau khi nhóm nhân viên rời khỏi phòng, Jow từ từ mở cửa tủ và bước ra ngoài. Anh khẽ kiếm tra hành lang, không thấy ai, và nhanh chóng đi tìm kiếm bạn mình.

Trở lại hành lang, Jow cảm thấy không khí càng trở nên căng thẳng hơn. Anh đi bộ về phía bên phải, nơi mà

Halieg và Vince đã tách ra. Họ đã hứa sẽ gặp nhau tại một địa điểm an toàn nếu có bất kỳ điều gì bất thường xảy ra. Jow chợt nghĩ rằng nếu họ không gặp nhau trong một khoảng thời gian, có thể họ đã gặp rắc rối.

"Halieg! Vince!" Jow gọi, nhưng tiếng của anh như bị nuốt chửng bởi không gian im lặng. Anh tiếp tục đi về phía cuối hành lang, lòng đầy lo lắng.

Cuối cùng, khi đến gần một cửa ra vào, anh thấy Halieg đứng đó, ánh mắt cô tràn đầy lo âu. "Jow!" cô gọi. "Em đã tìm thấy một số tài liệu quan trọng về những thử nghiệm mà họ đang thực hiện!"

Jow đến bên cô, tò mò. "Cái gì vậy?"

Halieg giơ cao một tập tài liệu dày, có vẻ như là bản sao của một số báo cáo nghiên cứu. "Họ đang thực hiện các thí nghiệm để phát triển một loại vũ khí sinh học mới. Tất cả các đối tượng thử nghiệm đều là những người không có nơi nương tựa, bị bắt cóc từ các khu ổ chuột."

"Chúng ta phải dừng điều này lại," Jow nói, nắm chặt tay. "Chúng ta không thể để những người vô tội phải chịu đựng những gì họ đang làm."

"Đúng vậy, nhưng chúng ta cần phải tìm Vince," Halieg nói, nhìn xung quanh. "Em không thấy anh ấy đâu."

"Cứ để anh tìm," Jow đáp, cảm thấy căng thẳng trong lòng. "Anh sẽ quay lại ngay."

Khi Jow đi về phía nơi họ đã tách ra, cảm giác lo lắng càng gia tăng. Anh không thể không nghĩ đến khả năng

Vince đã gặp rắc rối. Khi gần đến nơi, anh thấy có một nhóm nhân viên đang tụ tập bên ngoài một cánh cửa, trò chuyện một cách hàng say.

"Cẩn thận..." Jow tự nhủ, tìm một nơi để ẩn nấp. Anh đứng nép vào một bên tường, cố gắng lắng nghe những gì họ đang nói.

"Vince đang ở trong phòng thí nghiệm," một nhân viên nói. "Hắn ta không được phép vào đó."



"Chúng ta cần phải ngăn hắn lại trước khi hắn có thể lộ ra bất kỳ thông tin nào," một người khác nói, tỏ ra nghiêm trọng.

Cảm giác hoảng loạn xộc lên trong lòng Jow. Anh không thể để điều đó xảy ra. "Phải tìm Vince ngay lập tức," anh nghĩ.

Khi thấy nhóm nhân viên bắt đầu đi về phía cửa, Jow vội vàng nép vào một góc khuất và lén lút đi vào phòng thí nghiệm. Bên trong, anh nhìn thấy Vince đang đứng gần một chiếc bàn với nhiều thiết bị kỳ lạ.

"Vince!" Jow gọi thì thầm, làm cho bạn mình giật mình. "Chúng ta phải đi ngay bây giờ!"

Vince quay lại, nhưng vẻ mặt anh có chút lo lắng. "Jow, tôi tìm thấy một số mẫu thử nghiệm. Có vẻ như họ đang chuẩn bị cho một cuộc thử nghiệm lớn sắp diễn ra."

"Chúng ta không thể ở đây lâu hơn," Jow nói, chỉ vào cửa ra vào. "Họ sẽ sớm trở lại."

Vince gật đầu và nhanh chóng thu thập một số mẫu tài liệu trong túi của mình. "Chúng ta cần phải lấy những thứ

này đi. Nếu không, mọi chuyện sẽ trở nên tồi tệ hơn."

"Đúng, nhưng trước tiên chúng ta phải rời khỏi đây," Jow nói, và họ bắt đầu di chuyển về phía cửa ra vào.

Ra ngoài hành lang, Jow cảm thấy như có ai đó đang theo dõi. Anh và Vince nhìn quanh, nhưng không thấy ai.

Halieg vẫn đứng gần đó, vẻ mặt có chút lo âu.

"Chúng ta đã tìm thấy nhau," Jow nói, thở phào nhẹ nhõm. "Nhưng chúng ta cần phải đi ngay bây giờ."

"Cửa chính ở phía cuối hành lang," Halieg chỉ dẫn. "Chúng ta có thể chạy ra đó."

Cả ba người nhanh chóng di chuyển về phía cửa chính, nhưng khi họ đến gần, một âm thanh lớn vang lên. Cánh cửa bị mở ra, và một nhóm nhân viên an ninh xuất hiện. "Dừng lại!" họ hét lên, tay cầm súng.

Jow cảm thấy tim mình đập mạnh. "Chạy!" anh hét, và cả ba người lao về phía cuối hành lang

Nhưng không đủ nhanh. Nhóm nhân viên đã chặn lại con đường của họ, khiến cho mọi người không còn lối thoát.

"Bắt họ lại!" một trong số họ quát.



Jow nhìn quanh, không có lối thoát nào khác ngoài một cánh cửa nhỏ bên cạnh. "Vào đó!" anh hét lên và dẫn đầu chạy về phía cánh cửa.

Cả ba đổ vào trong một phòng nhỏ, và Jow nhanh chóng khóa cửa lại. "Chúng ta tạm thời an toàn," anh nói, thở hốn hển.

"Tại sao chúng ta không chỉ đấu lại?" Vince đề nghị, tràn đầy năng lượng. "Chúng ta có thể chống lại họ!"

"Không, không phải lúc này," Halieg phản đối. "Chúng ta không thể làm hỏng cơ hội này. Họ có vũ khí và số lượng vượt trội áp đảo hơn chúng ta bây giờ!"

Jow cảm thấy mệt mỏi, nhưng anh biết Halieg nói đúng. "Chúng ta cần tìm cách thoát ra mà không gây chú ý," anh nói.

Trong khi họ thảo luận, Jow nhìn quanh phòng và phát hiện một cửa sổ nhỏ ở góc phòng. "Có thể chúng ta có thể thoát qua đó," anh nói, chỉ vào cửa sổ.

"Nhưng nó quá nhỏ," Vince phản đối. "Chúng ta không thể thoát ra ngoài."

"Đúng, nhưng nếu chúng ta không làm gì, chúng ta sẽ bị bắt," Halieg nói, ánh mắt cô đầy quyết tâm. "Tôi có thể chui qua đó. Sau đó, tôi sẽ giúp hai anh ra ngoài."

"Có thực sự an toàn không?" Jow hỏi, cảm thấy bất an.

"Chúng ta không còn lựa chọn nào khác," Halieg đáp, nhìn thẳng vào mắt Jow. "Chúng ta phải làm điều này."

Vince thở dài nhưng gật đầu. "Được rồi. Hãy thử xem."

Halieg tiến đến cửa sổ và bắt đầu mở nó ra. Khi cửa sổ đã đủ rộng, cô nhanh chóng chui qua. "Được rồi! Em ổn!" cô nói từ bên ngoài. "Bây giờ đến lượt hai anh!"

Jow và Vince nhanh chóng làm theo, một tay giữ cửa sổ trong khi họ chui qua. Cuối cùng, cả hai đã ra ngoài và rơi xuống đất.

Họ nhìn xung quanh và thấy mình đang ở bên ngoài cơ sở nghiên cứu, trong một khu vườn nhỏ. "Chúng ta làm được rồi!" Halieg nói, nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt.

"Nhưng chúng ta vẫn phải chạy," Jow nhắc nhở. "Không biết họ có phát hiện ra không."

Cả ba người nhanh chóng lao ra khỏi khu vực đó, chạy về phía con đường nhỏ dẫn ra khỏi cơ sở. Jow cảm thấy adrenaline đang chảy trong huyết quản của mình. Anh không thể tin rằng họ đã thoát ra, nhưng thời gian không đứng yên. Họ cần phải tìm nơi an toàn để lập kế hoạch tiếp theo.

"Chúng ta phải tìm một nơi ẩn náu," Jow nói, dừng lại ở một góc phố. "Tôi cần phải suy nghĩ về những gì chúng ta vừa nghe thấy."

"Nhưng chúng ta không thể cứ đứng đây," Halieg nói. "Hãy tiếp tục di chuyển một cách cẩn trọng"