Nghịch Chuyển Nhân Sinh

Chương 11






Buổi trưa bên ngoài câu lạc bộ Thiên Đường.

Ba người Hạo Nam vừa đi ra ngoài phòng chính của quán bar, thì thấy được vẽ mặt khó chịu như ăn phải mướp đắn của Phi Hổ.

Hạo Nam thấy vậy liền nói : " Anh Hổ mới sáng sớm làm gì mà tâm trạng của anh lại xấu như vậy."

Phi Hổ nghe vậy liền hùng hổ nói : " Sáng nay tao mới biết, tối qua tao chơi bao xỉn xầm, với hai người mà tao không thể thắng được. Bọn họ gần đây rất nổi tiếng trong quán bar. Hai người đó chưa bao giờ thua trong trò trơi xỉn xầm. Nếu biết tao sẽ không chơi, để mày vô chơi. Tao uống gần hết một chai rượu Whisky bây giờ còn chưa tỉnh hẳn đây này."

Khi nói xong thì hắn mới nhìn thấy hai người con gái mà hắn đang nói đang đứng bên canh Hạo Nam. Hắn lắp bắp nói không ra lời : " Chú mày, chú mày ..... Con mẹ nó. Cẩu Nại Di. Chú giết anh đi. Trời đất quỷ thần thiên địa ơi, chẳng lẻ tôi còn chưa tỉnh rượu hẳn, nên đầu ốc còn mơ hồ."

Sau khi lắc đầu, vỗ mặt hắn xác định không phải mình còn mê sảng, mà đều mình thấy là sự thật. Phi Hổ khoa trương lớn tiếng nói : " Anh nghe nói hai có bé có một quy tắc. Đó là ai mà thắng bọn họ, thì bọn họ sẽ nhận người đó làm người đàn ông của mình. Mày đừng nói với anh là mày đã thắng hai người bọn họ nha. Tim anh không được tốt đâu, mày đừng hù anh." Dù Phi Hổ đã biết mười phần thì chắt chín phần, suy nghĩ của mình là sự thật, nhưng hắn vẫn hy vọng nó không phải là sự thật.

Như Mộng thấy vậy liền lên tiếng nói : " Anh Hổ, đúng như những gì anh nghĩ. Em và Như Tiên đã là nữ nhân của anh Hạo Nam rồi."

Như Tiên cười tươi như hoa mà nói : " Đúng dậy Hạo Nam bây giờ là lão công của em và Như Mộng."

Phi Hổ nghe vậy liền lớn tiếng thang trách : " Trời đất ơi, đúng lài không có thiên lý mà. Ông trời thật bất công. Hạo Nam có phải hai người bọn họ nhìn chúng chú mày, mới nhường cho chú mày thắng phải không ? Nhất định là như vậy rồi. Trước giờ bọn họ toàn thắng làm sao bây giờ lại thua được chứ."

Hạo Nam thấy vậy củng im lặng thầm nghĩ : " Chẳng lẽ người khác không thắng được, thì mình cũng phải thua hay sao?"

Sau đó hắn mới lên tiếng nói : " Chắt là bọn nhìn trúng em nên mới nhường cho em thắng. Hài... Đẹp trai thật tốt. Anh Hổ bây giờ em đưa bọn họ đi ăn, ăn xong thì em đưa bọn họ về. Hai người bọn họ bây giờ đã là nữ nhân của em rồi, em phải có trách nhiệm lo lắng cho bọn họ. Tụi em đi trước đây."

Phi Hổ nghe như vậy, thì làm sao còn chịu được, bọn họ tú ân ái trước mặt mình nữa. Liền lên tiếng mắng đùa : " Cút, cút cút đi. Đồ có gái bỏ bạn. Ở đây toàn là chó độc thân, tụi bây lại vung thức ăn thừa cho chó à. Cút đi để cho trời yên biển lặng."

Hạo Nam nghe vậy thì cười cười nói : " Anh ở lại nghĩ ngơi cho tĩnh hẳn rồi về. Tụi em đi đây."

Nói xong ba người Hạo Nam đi ra khỏi quán bar chuẩn bị đi ăn. Như Mộng và Như Tiên mỗi người ôm một tay của Hạo Nam mà đi. Hạo Nam thầm nghĩ : " Có bạn gái xinh đẹp thật là tốt, vừa được sướng vừa được hãnh diện với mọi người. Quyết định đi ra ngoài của mình là hoàn toàn chính xác."

Ba người rất nhanh đi ra ngoài đường, Hạo Nam bắt một chiếc tắc xi đi đến nhà hàng gần đây để ăn. Ba người quần nhau hơn một đêm nên bây giờ rất đói.

Một lúc sau xe chạy đến nhà hàng gần đó. Nhà hàng có tên là Thiên Nhất Lâu, ý nói ở thành phố An Bình, nhà hàng bọn họ đứng đầu trên các nhà hàng khác. Sau khi trả tiền xe xong ba người đi vào trong nhà hàng. Vừa vào bên trong nhà hàng, thì có nhân viên phục vụ lại hỏi.

" Xin chào quý khách. Quý khách có gọi điện đặt trước không ạ."

Hạo Nam nghe vậy liền trả lời : " Không. Chúng tôi vừa đến, không có gọi điện đặt trước gì cả."


Nhân viên phục vụ nghe vậy liền nói : " Vâng. Như vậy quý khách đi theo tôi. Đây là card visit của nhà hàng chúng tôi. Sau này quý khách, có đến nhà hàng chúng tôi ăn hãy gọi điện đặt trước. Để quý khách không mất nhiều thời gian chờ đợi ạ."

Hạo Nam nghe vậy liên gật đầu đáp ứng : " Được sau này khi đến nha hàng này, chúng tôi sẽ gọi điện đặt trước."

Như Tiên nghe vậy liền nói : " Đúng là nhà hạng nhất của thành phố có khác. Thái độ phục rất tốt." Như Mộng củng gật đâu phụ họa. " Đúng vậy, đúng vậy."

Nhân viên phục vụ nghe vây liền khiêm tốn nói : " Cảm ơn quý khách đã khen. Đây là những đều chúng tôi nên làm."

Đi được ba phút thì đến một bàn ăn. Bàn ăn nơi này được đặt bên trong một khu vườn, bên trong vườn muôn mua hoa đua nở, chim hót líu lo. Khi ba người tiến vào bàn ngồi, phục vụ viên cầm lên ấm trà được để sẵn trên bàn rót cho ba người, mỗi người một ly rồi nói.

" Đây là thực đơn của nhà hàng chúng tôi. Quý khách muốn ăn gì hãy chọn món đi ạ."

Hạo Nam nghe vậy liền cầm lấy quyển thức ăn của nhà hàng lên xem. Bên trong thực đơn có hơn một ngàn món ăn, từ nước ngoài đến trong nước đều có, rất phong và phú đa dạng. Hạo Nam liền chọn mấy món Cua Nhện hấp bia, Cua Dừa sốt bơ, Ốc Cổ Ngỗng hấp xã, 3 phần Bò bít tết phi lê, 3 phần kem tráng miệng cùng một trai rượu vang 200 ml được ủ hơn ba mươi năm, sản xuất năm tám mươi , chọn xong hắn mới lên tiếng nói.

" Tốt, trước hết chọn những món này đi, nếu cần tôi sẽ gọi thêm."

Nhân viên phục phụ lên tiếng nói : " Vâng. Quý khách chờ đợi một lúc ạ. Trong thời gian chờ đợi quý khách có thể đi dạo ngắm hoa trong vườn ạ."

" Tốt tôi biết rồi, làm phiền anh."

Sau khi chuẩn bị xong xuôi hết, nhân viên phục vụ mới đi vào phòng quản lý báo lại, để cho nhà bếp chuẩn bị đồ ăn.

" Tối qua chúng ta hoạt động hơi nhiều, bây giờ nên ăn hải sản để lấy lại sức. Với lại hải sản không có nhiều chất béo. Hai em cứ an thoải mái không lo sẽ mập."

Như Mộng nghe vậy liền nói : " Được. Anh thật là chu đáo."

Như Tiên thấy vậy liền xen vào để tránh cho hai người tiếp tục tình tứ : " Bây giờ chúng ta đi dạo, quanh vườn ngắm hoa đi."

Hạo Nam thấy vậy liền nắm tay hai người đi dạo trong vườn, cùng hai người ngắm hoa. Đang đi đột nhiên Hạo Nam lên tiếng nói : " Ngắm hoa chi bằng để anh ngắm em, anh nhìn em đẹp còn hơn hoa."

Như Tiên và Như Mộng nghe Hạo Nam khen mình xinh đẹp hơn hoa, trong lòng ngọt ngào vui sướng. Như Mộng như chú chim nhỏ nép người sát vào ngực Hạo Nam, để tỏ rỏ mình rất thích được Hạo Nam yêu thương khen tặng. Như Tiên thì chủ động hơn, trực tiếp hôn lên môi Hạo Nam một cái.

Trong lòng Hạo Nam thầm đắc ý suy nghĩ : " Hôm trước vừa đi đến thành phố. Mình có dùng thần thức để quan sát động tĩnh biểu hiện của mọi người xung quanh, còn xem thật nhiều sách. Phát hiện những đều này, liền cố ý ghi nhớ lại." Bây giờ lấy ra sử dụng đúng lúc, làm cho hắn rất đắc ý.

Đi dạo hơn mười phút thì nhân viên phục, tiến lại nói nhà hàng đã chuẩn bị đồ ăn xong. Thế là ba người quay về bàn ăn.

Khi ngồi xuống bàn nhân viên phục vụ lên tiếng nói : " Chúc quý khách ngon miệng. Nếu quý khác có cần gì thì hãy gọi tôi a." Nói xong nhân viên phục vụ rời đi.

" Hai em ăn đi, ăn nhiều vào mới có sức để tối nay chúng ta tiếp tục thi đấu." Hạo Nam nhắc hai người ăn nhiều vào, để tối nay có sức đấu tiếp. Không ăn trái cắm thì thôi, đã lỡ ăn rồi mới biết nó ngon như thế nào.

Như Mộng nghe Hạo Nam trêu trọc liền nói : " Được. Như Tiên ăn nhiều vào tối nay tụi mình phải đánh bại anh ta, để cho anh ấy cưỡi giáp quy hàng mới thôi."

Như Tiên củng không chịu thua kém liền nói : " Được tối nay bọn mình sẽ đánh bại anh ta, để cho anh ta phất cờ đầu hàng mới thôi."

Trong quá trình ăn, ba người nói chuyện rất vui vẻ. Trong lúc ăn, Hạo Nam có tìm hiểu gia cảnh hai người bạn gái của mình, biết được hai người bọn họ là bạn thân từ nhỏ. Còn là người ở tỉnh vừa lên thành phố không lâu, để thi đại học. Như Mộng thì chọn ngành y nàng muốn làm bác sĩ, Như Tiên thì muốn làm người mẫu, nhà thiết kế thời trang. Sao khi Hạo Nam biết được liền nói.

" Anh củng hiểu chút y thuật Như Mộng không biết gì thì cứ hỏi anh. Còn Như Tiên em làm nhà thiết kế thời trang thì được, bây giờ em đã là người của anh. Anh không muốn em làm nghề người mẫu, để cho nhiều người soi hàng đó."

Như Mộng và Như Tiên đồng thanh đáp : " Vâng, em biết rồi." Trong lòng hai người tràn ngập hạnh phúc, khi được người yêu thương yêu, lo lắng chăm sóc mình như lúc này.

Một lúc sau. Sau khi ba người ăn xong Hạo Nam gọi phục vụ tính tiền. Sau khi phục vụ tính xong liền báo giá :

" Dạ của anh. Cua Nhện một con giá 4 triệu, một đĩa Ốc Cổ Ngỗng giá 2 triệu, Cua Dừa một con giá 1 triệu, ba phần bò bít tết giá 600 ngàn, ba phần kem tráng miệng 150 ngàn, một chai rượu vang 200 ml ủ trong 30 năm giá 3 triệu. Tổng cộng 10 triệu 750 ngàn ạ."

Hạo Nam nghe vậy liền lấy ra 11 triệu còn lại của mình mà trả và nói. " 11 triệu tiền còn du lại bo anh luôn, khỏi thối."

Phục nghe vậy liền vui vẻ cảm ơn : " Cảm ơn quý khách đã đến ăn tại nhà hàng chúng tôi. Quý khách đi thông thả. Hẹn gặp lại quý khách."

Tính tiền xong ba đứng dậy chuẩn đi bị về. Khi ra bên ngoài lúc đang chờ xe tắc xi, Như Mộng lên tiếng nói : " Hạo Nam, sau này anh dẫn tụi em đi ăn ở nhà hàng bình thường được rồi. Đi loại nhà hàng tốt nhất này đắt quá, một bữa ăn bằng tiền tiêu vặt một tháng của em."

Như Tiên củng lên tiếng nói : " Đúng vậy, ở đây đồ ăn tuy ngon nhưng đắt quá. Sau này đi ăn ở nơi bình thường là được rồi. Không thì đi chợ mua đồ về nhà, để em nấu cho. Em nấu củng ngon lắm."

Hạo Nam nghe hai nàng nói như vậy, liền cười nói : " Hai em đừng lo anh có tiền. Tụi em bây giờ đã là người của anh, sau này chuyện tiền bạc hãy để anh lo hết." Hạo Nam nghĩ trong lòng " Mình là một tu sĩ, có trình độ tài năng hơn hẳn người khác, kiếm tiền là một vấn để không đáng nhắc tới."

Như Mộng và Như Tiên ngọt ngào đáp một tiếng : " Vâng. Tụi em biết rồi."

Sau ba mươi phút xe chạy tới nhà mà Như Mộng và Như Tiên đang ở.

Sau khi đón được tắc xi, ba người lên xe đi về nơi ở của hai người Như Tiên, Như Mộng. Về đến trước căn nhà nhỏ mà hai nàng thuê, khiến cho hai nàng hết sức ngượng ngùng nói : " Hai em điều kiện có hạng, nên phải để dành tiền đi học và tiêu xài hằng ngày, số còn lại chỉ đủ để thuê căn nhà như thế này mong anh đừng chê."

Hạo Nam nghe vậy liên hào sảng đáp : " Lúc trước anh sống ở trong rừng, ngôi nhà mà anh ở, củng không được tốt như thế này đâu." Những đều Hạo Nam nói đều là sự thật, cho dù bây giờ hắn đã thay đỗi tốt hơn nhưng hắn vẫn không xem thường người khác.


Khi đi vào nhà Hạo Nam quan sát mọi thứ rồi nói : " Ngôi nhà này hơi nhỏ. Nếu ba người chúng ta ở đây sẽ rất chật chọi. Em gọi điện thoại báo trả nhà đi, ngày mai anh đưa hai em đến chỗ khác sống. Những đồ vật cần thiết thì mang theo, những thứ không quan trọng thì hai em cứ để lại cho chủ nhà đi. Chuyển nhà xong, mình sẽ mua cái mới."

Tuy đã trao cho Hạo Nam cái quý gia nhất của người con gái. Nhưng khi nghe Hạo Nam nói, sau này mọi người sẽ ở chung làm cho hai nàng ngượng ngùng đỏ hết cả mặt. Chỉ nghe hai tiếng trả lời nhỏ xíu : " Vâng tụi em nghe theo anh, anh quyết định là được."

Hạo Nam rất hài lòng trước biểu hiện của hài người phụ nữ của mình. Hắn lên tiếng nó tiếp : " Hai em ở lại nghĩ ngơi đi. Anh có công việc phải đi. Chiều nay anh sẽ về đây, ngày mai anh đưa hai em đi chỗ khác ở."

Hai người nghe vậy liền đáp : " Vâng. Anh đi cẩn thận."

" Hai em nghĩ ngơi đi, nhớ đống cửa lại cẩn thận. Anh đi đây." Hạo Nam liên tục dặn dò hài nàng mới yên tâm đi.

Khi đi ra ngoài trong lòng hắn suy nghĩ : " Hai mươi triệu mình rút ra, xài cũng gần hết rồi bây giờ phải đi kiếm thêm thật nhiều tiền mới được. Để sau này có nhiều thời gian mà đi tìm nơi thích hợp tu luyện nữa. Ở thành phố này có hai nơi kiếm tiền nhanh chóng nhất đó là sòng bạc và đổ thạch. Đổ thạch thì nhờ vào vận may cùng kinh nghiệm lâu năm trong nghề, còn cờ bạc thì nhờ vào kỹ sảo, kỹ năng gian lận để thắng được." Sau khi suy nghĩ Hạo Nam quyết đinh đi đến sòng bạc trước.

Tài xế tắc xi lúc nãy được Hạo Nam căn dặn, anh ta đậu ở đây chờ hắn ra sẽ đi tiếp. Sau khi lên xe Hạo Nam nói :

" Anh chở tôi tới sòng bạc gần nhất."

Sau hai mươi phút xe tắc xi chở Hạo Nam đến xòng bạc gần nhất. Hạo Nam xuống xe và hỏi : " Tiền xe bao nhiêu vậy anh?"

Tài xế tắc xi đáp : " Tổng cộng 250 ngàn thưa anh."

" Ba trăm khỏi thói."

" Vâng cảm ơn anh." Tài xế cảm ơn Hạo Nam rồi cho xe rời đi.

Sòng bạc này có tên Thiên Ân Casino.

Hạo Nam đi vào sòng bạc. Khi vào trong sòng bạc thì liền có nhân viên lại hỏi : " Anh muốn chơi thể loại nào để tôi dẩn anh đi ạ."

Hạo Nam nghe vậy liền trả lời : " Cho tôi đổi 30 triệu thành thẻ bạc được rồi, còn lại để tôi tự mình đi các nơi xem."

Nhân viên sòng bạc nghe vậy liền nói : " Anh đi theo tôi vào đây để tiến hành đổi tiền thành thẻ bạc."

Chưa được ba mươi giây thì quá trình chuyển đổi đã xong xuôi. Ở nơi này người ta chỉ xài tiền đô, nên 30 triệu của hắn chỉ đổi được gần 1500 thẻ bạc. Hạo Nam cầm thẻ bạc đi vào bên để tìm nơi nào thích sẽ chơi ở đó. Hạo Nam dùng thần thức quan sát bên trong sòng bạc, biết được nơi này có các trò chơi như đổ xí ngầu, bài cào, tiến lên, xập xám, xì phé, xì tố .v.v.v. Hắn thấy đổ xí ngầu và chơi bài cào ba lá là nhanh ăn thua nhất. Hắn quyết định đi đổ xí ngầu tại vì xi ngầu lắc rồi mới đặt. còn bài cào đặt rồi mới chia bài. Hắn thấy đổ xí ngầu để thắng hơn. ( 1 thẻ = 1 đô = 1 đồng.)

Hạo Nam đi lại chỗ cược xí ngầu hỏi một người trung niên đang chơi ở đó : " Cái trò này chơi như thế nào vậy anh ?"

Người trung niên nghe Hạo Nam hỏi thì quay qua nhìn hắn một cái rồi nói : " Cậu là người mới à. Trò này chơi đơn giản lắm. Cậu đặt chẵn lẻ một bồi một, đặt tài xỉu thì một bồi hai, đặt ba con thì một bồi 180, đặt đôi thì một bồi mười, đặt tổng điểm ở các mức điểm khác nhau sẽ bồi tiền khác nhau như trổng cộng là 4 và 17 điểm thì 1 bồi 60, 5 và 16 điểm sẽ bồi 30 .... và nhiều cái khác nữa cậu chơi vài lần sẽ biết ngay.

Hạo Nam nghe vậy liền hiểu hắn quyết định chơi trò này, hắn dùng thần thứ nhìn xi ngầu mấy điểm, thì hắn sẽ đặt mấy điểm trò này rất dể thắng.

Lúc này nhân viên lắc xí ngầu lên tiêng nói : " Mọi người nhanh tay đặt đi nào. Người nào đặt xong lấy tay ra."

Sao đó thì mọi người lên tiếng nói: " Tôi đặt 600 đồng tài."

" Tồi thì đặt 300 đồng là xỉu."

" Tôi củng đặt 500 đồng là xỉu."

" Còn tôi đặt 1000 đồng là chẵn."

" Tôi thì đặt 500 đồng là lẻ."

" Tôi thì đặt 100 đồng đôi hai."

" Tôi đặt 150 đồng ba con một."

" Tôi đặt 50 đồng ba con bất kỳ trong sáu cửa."

" Tôi đặt 10 đồng tổng 4 điểm."

" Tôi đặt 20 đồng tổng 17 điểm."

" Tôi đặt tổng 4,5,16,17 điểm mỗi loại 5 đồng."

" Tôi thì tổng 9,10,11,12 điểm mỗi loại 10 đồng."

Hạo Nam thấy dậy củng lên tiếng đặt " Tôi đặt 500 đồng ba con sáu." Hắn dùng thần thức nhìn thấy ba con sáu nên liền đặt ba con sáu.

Mọi đều tranh nhau đặt hết sức náo nhiệt.

Nhân viên lên tiếng nói : " Đã hết giờ mọi người lấy tay ra giữ im lặng. 6 6 6 ba con sáu 18 điểm những ai cược ba con sáu hoặc cược ba con trong sau cửa được thắng."


Lúc nay một người đặt ba con trong sáu cửa thắng, vui mừng lên tiếng nói : " Tôi đặt 50 đồng ba con trong sáu cửa tôi thắng ván này. Ha ha ha ha. Thua gần hết tiền thì thắng lại được vốn hên thiệt." Người đàn ông này đặt ba con bất kỳ trong sáu cửa một bồi ba mươi. 50 đồng thắng 1.500 chứng tỏ nảy giờ anh ta chơi toàn thua.

Nhân viên lầm cái lên tiếng nói : " Đây la 1.500 đồng tiền thắng của anh."

Mọi người thấy vậy liền lên tiếng : " Thằng này thua gần hết tiền thì thắng lại vốn hên thiệt."

" Ừ đúng vậy nó hên thiệt."

" Đúng vậy à. Tôi thua muốn tuột quần, 10.000 đồng của tôi thua muốn hết rồi."

" Ông thua có 10.000 đô củng nói, tôi thua hơn 100.000 đo rồi tôi còn chưa nói đây này."

Thế là hai người này cải nhau.

" Ông giàu hơn tôi, sao tôi so sánh với ông được."

" Không có tiền thì ở nhà đi, vào đây chơi làm gì? Thua có 10.000 đô đã khóc than. Tôi cũng đang thua nghe ông nói mà ngứa tai."

Nhân viên đặt cược nghe dậy liền nói : " Hai người giữ trật tự, đây là sòng bạc không phải nơi để hai người cải nhau. Nếu hai người còn không ngừng lại tôi sẽ gọi bảo vệ đuổi hai người ra ngoài." Hai người đan ông nghe vậy, lúc này mới chịu im lăng.

Nhân viên đặt cược thấy vậy nói tiếp : " Còn anh này đặt 500 đồng ba con sáu giá trị một bồi 180 đây là tiền thắng của anh 90.000 đồng, còn đây là 500 đồng anh vừa đặt, tổng cộng là 90.500 đồng."

Hạo Nam tranh thủ lấy tiền trong lòng thầm nghĩ : " Tiền đúng là dể kiếm thật, mới một ván mà đã thắng được hơn hai tỷ rồi."

Lúc này, mọi người thấy vậy liền lên tiếng bàn tán.

" Qua. Anh thắng nhiều thật."

" Đúng vậy à. Thắng gần 100.000 đồng. Nếu là tôi thằng thì tốt biết mấy, có thể gỡ lại vốn rồi.

" Anh nằm mơ đi. Tuy anh ta vừa thắng nhưng anh ta chơi tiếp sẽ thua lại ngay thôi. Chơi cờ bạc phải biết dừng đúng lúc, tham lam qua sẽ thua lại hết ngay."

" Anh nói hay quá. Sao tôi thấy mấy lần trước, anh cũng thắng được nhiều tiền sao không nghĩ, mà còn chơi tiếp để thua hết tiền mới chịu nghĩ."

" Thì tôi tham lam muốn thắng nhiều hơn nên mới thua hết, có dậy củng hỏi."

Lúc này thì nhân viên đặt lên tiếng nói : " Mọi đặt tiền đi nào, chơi tiếp ván mới thôi."

Thế là mọi người bắt đặt cược. Ngay sao đó liên tiếp 5 ván khác, Hạo Nam đều thắng đậm, số tiền hiện tại của hắn đã hơn một triệu đồng. Lúc này mọi người mới bắt đầu chú ý Hạo Nam, muốn chờ hắn đặt mọi người sẽ đặt theo. Nhưng ngay sau đó có người lại tìm Hạo Nam làm cho mọi người thất vọng, tự trách.

" Tại sao mình không phát hiện ngay từ sớm chứ, bỏ lỡ cơ hội tốt như vây. Hài... Thật là."

Tại vì Hạo Nam liên tục thắng đậm, nên quản lý sòng bạc chú ý tới. Lúc này quản lý sòng bạc đến trước mặt Hạo Nam đưa tay ra chào hỏi : " Chào anh. Tôi là Trịnh Quốc Sản, là quản lý của xòng bạc này. Nãy giờ tôi quan sát anh, thì thấy anh thắng được khá nhiều tiền. Với trình độ của anh có thể được xưng là Đỗ Thần, tại sao không xuống tầng hai để chơi với những người xứng tầm với mình. Ở tầng một chỉ chơi nhỏ, chúng tôi nhờ đó mà kiếm cơm ăn. Anh còn tiếp tục chơi chắt chúng tôi không có cơm để ăn luôn quá."

Hạo Nam triệt để im lặng, trong lòng thầm hô. " Kiếm cơm cái quần què, gạt tiền người khác mà nói kiếm cơm. Bây giờ bị mình gạt là thì không cho mình chơi nữa."

Vài giây sau Hạo Nam mới đưa ra bắt tay, cùng quản ly sòng bạc chào hỏi : " Chào anh, tôi là Trần Hạo Nam. Đây là lần đầu tôi đến đây chơi, nên tôi không hiểu nơi đây cho lắm."

Quản lý sòng bạc nghe vậy liền cười : " Thì ra là mãnh long quá giang. Anh đi theo tôi xuống tầng hai, bên dưới toàn những cao thủ cờ bạc, rất thích hợp để anh đọ sức."

Trong lòng Hạo Nam điên cuồng gào thét : " Tôi đến đây kiếm tiền, chứ đâu có muốn so tài đọ sức cùng ai đâu."

Nhưng bề ngoài hắn vãn tĩnh bơ, lên tiếng đáp : " Được anh dẫn đường đi."

Thế là hai người đi xuống tầng hai của sòng bạc.