Chương 23
LÚC đầu tôi cho rằng có ai đó không muốn tôi và Diệp Điền Tĩnh kết hôn nên mượn tay Diệp Điền Tĩnh đưa cái này cho tôi. Mục đích là thông qua búp bê này để phá hư hôn sự. Nếu như tôi không có năng lực gì thì trực tiếp giết chết tôi, hoặc là báo mộng cho hai chúng tôi, khiến Diệp Điền Tĩnh ghét tôi.
Nhưng bây giờ xem ra có lẽ tôi đã xem thường chuyện này rồi.
Tô Vy Hằng là ai?
Tôi nghĩ rằng đó là tên của mẹ quỷ con này. Khắc tên mẹ nó vào người búp bê là muốn làm sự oán hận của con quỷ này càng thêm sâu sắc, để nó càng thêm hung ác.
Còn tên tôi là đốỉ tượng để quỷ nhỏ trả thù. Cho nên vừa rồi nó mới muốn giết tôi như thế.
Điều này có chút giống với một loại tà thuật tên là “Tử Mẫu chú” được ghi lại trong “Tam thập lục sát”. Tử Mẫu chú chính là tìm những đứa bé chết từ trong trứng nước, tốt nhất là một xác hai mạng. Sau đó luyện hóa đứa trẻ đó thành ác linh, từ ngày đầu tiên bắt đầu gieo giắt cho nó tên đối tượng nó phải trả thù. Mỗi lúc cho nó ăn cũng phải nhắc tới.
Nhưng thời gian luyện hóa Tử Mẫu chú cần ít nhất một năm, nói cách khác từ lúc nuôi nhốt cho tới lúc nó thể hại người ít nhất là một năm.
Như thế thì ít nhất là từ một năm trước đã có người muốn hại chết tôi. Trước khỉ tôi đến Liễu Canh là đã có người chuyên môn dùng Tử Mẩu chú để luyện hóa quỷ nhỏ, muốn giết tôi.
Khi nghĩ tới đây thì tôi không kiềm chế được mà sợ run cả người.
Tòi lắc đầu, không suy nghĩ mấy việc này nữa. Chuyện quan trọng nhất bây giờ chính là đưa quỷ nhỏ này đi.
Tôi nhìn về phía nó một lần nữa thì thấy nó đang dãy dụa trong búp bê. Đôi mắt của nó đỏ rực, khóe miệng của nó cũng đầy máu, rõ ràng là dùng máu tươi để nuôi. Loại quỷ này rất hung dữ, thầy phong thủy bình thường không làm gì được nó.
Mà trên người nó còn được dán mấy tấm Linh phù, nếu không phải là có mấy tấm Linh phù này trói buộc thì sợ rằng nó đã thoát ra ngoài từ lâu rồi.
“Quỷ nhỏ là đừng vùng vẫy, không có tác dụng gì đâu. Mi bị người có lòng ác luyện hóa, bây giờ mi chỉ là một công cụ giết người mà
thôi. Ta định siêu độ cho mi, mỉ im lặng một chút.” Tôi trực tiếp nói với nó.
Đừng thấy nó nhỏ, chưa ra đời đã chết nhưng lỉnh trí sẽ không thấp.
Nhưng bởi vì bị luyện hóa quá lâu, bị gieo rắc ý nghĩ giết chết tôi cho nên nó không nghe lời tôi. Nó bắt đầu nổi điên rồi nhe ráng trợn mắt với tôi, như là muốn cắn chết tôi vậy.
Nếu không phải nó bị nhốt trong búp bê đá Lỉnh Mầu thì sợ rằng tôi còn phải tốn chút sức.
Tôi lắc đầu một cái rồi trực tiếp cho nó một đoạn chú Tịnh Tâm trước.
“Thái thượng đài tâm, ứng biến không ngừng. Trừ tà trói mị, bảo mệnh hộ thân. Trí tuệ minh tịnh, tâm thần an ninh. Ba hồn vĩnh cửu, phách không tang nghiêng.”
Tôi niệm xong rồi chạm vào trán của con quỷ nhỏ.
Quỷ nhỏ nghe xong chú Tịnh Tệm thì cũng im lặng lại, không còn hung dữ như lúc nãy nữa, đã có thể nhìn về phía tôi một cách bình thản.
Tôi nói với nó: “Bây giờ đã có thể nghe ta nói chuyện được chưa? Mi bị lợi dụng rồi, ta không phải là kẻ thù của người. Ta thương mi còn chưa sình ra đã gặp nạn nên cũng sẽ không
giết mỉ. Lát nữa ta siêu độ cho mi, cho mi đỉ luân hồi chuyển thế, đồng ý không?”
Quỷ nhỏ gật đầu với tôi, rõ ràng là có thể nghe hiểu lời tôi nói.
Tôi thấy nó đồng ý thì thở phào một hơi, như thế thì dễ xử lý hơn nhiều. Tôi thật sự không muổn để nó hồn phi phách tán, bởi vì ông nội đã từng nói với tôi rằng nếu có thể siêu độ thì đừng giết. Cái này cũng có thể tích đức cho mình, hơn nữa loại quỷ này cũng rất đáng thương.