Chương 39
Mộ oan nữ Tô Vy Hằng.
Nhìn thấy mấy chữ này, cả người tôi đều hoang mang.
Ngôi mộ mai táng dưới đáy giếng này chính là Tô Vy Hằng? Cô ta có oan khuất gì?
Nhưng sao có thể như vậy? Ngôi mộ này hiển nhiên có từ nhiều năm trước, nhưng tối qua tôi mới gặp Tò Vy Hằng.
Tuy nói khoảng cách rất xa, tôi không thấy rõ mặt của cô ta, nhưng tôi có thể xác định đó là một người sống.
Lại nói, truyền nhân của Bát Thi Môn nhất định là người, không thể nào là một người chết được.
Tôi không hiểu sao, Tân đầu tiên cảm thấy tri thức phong thủy dự trữ của mình không đủ, nhìn không ra đây rốt cuộc là cái bài gì.
Ông nội từng nói với tôỉ, một khỉ thấy phong thủy lâm vào mê cục, nếu như vắt óc mà không giải được, sẽ lâm vào vòng lặp vò hạn, chỉ hơi bất cẩn một chút thôi là sẽ không ra được.
Tôi cảm thấy nơi đây không thể ở lâu, chuyển sang nơi khác, từ từ lắp lại các manh
mối một lượt, nếu không sẽ bị vây ở đây, dù sao còn chưa biết dưới đáy giếng có mấy thứ đồ bẩn thỉu gì. Sau lưng lại có thất tỉnh mộ, còn có cửa âm dương, bây giờ tuyệt đối không phải là thời điểm tôi phá cờ.
Thế là tôi lập tức kéo Thanh Long trong búp bê pha lê lên, sau đó đậy kín nắp giếng, lập tức thuận theo đường cũ, đi ra từ cửa sinh.
Rời khỏi khu rừng, tôi mới thở phào nhẹ nhõm, vừa rồi tình cảm kia thật quá ngột ngạt.
Có đôi khi lâm vào mê trận, còn hoảng hơn so với gặp yêu ma quỷ quái.
Khó trách trên đời nói hung hiểm nhất không phải yêu ma quỷ quái mà là lòng người.
Câu nói này thực sự không sai, luận đến thuật hại người, tất cả quỷ thi âm linh đều chỉ là con cờ trong ty thầy phong thủy mà thôi, thế cục trải như thế nào, vẫn là do đạo hạnh của thầy phong thủy định đoạt.
Tôi không về cửa hàng, mà tìm một nơi không người, ngồi xếp bằng, bắt đầu đem những đầu mối này cẩn thận thăm dò.
Giả mạo Hứa Thanh Vân đưa tên quỷ nhỏ tới hại tôi, trong búp bê pha lê có Tử mẫu chú, dùng thi khí muốn giết tôi, Sinh Tử Môn, mộ thất
tinh, mộ của Tô Vy Hằng được chôn dưới nước ở nơi nuôi thi…
Rốt cuộc tất cả có liên quan gì? Là sát chiêu riêng biệt, hay là thận trong từng bước trong liên hoàn kế, thật ra là đang dựng lên một thế cục tất phải giết?
Tôi gần như lục soát hết tri thức trong đầu, nhưng vẫn không thể liên hệ một chuỗi các sự kiện lại với nhau. Bởi vì một người đã chết không thể nào thần thông quảng đại như vậy được, không có bí pháp nào tồn tại thế này.
Đột nhiên, trong đầu tôi bất thình lình toát râ một ý niệm.
Nếu như có hai Tô Vy Hằng thì sao?
Nếu ngôi mộ Tô Vy Hằng mai táng trong nước và Tô Vy Hằng của Bát Môn Thi tới đối phó với tôi là hai người, chỉ là trùng họ trùng tên thôi?
Nghĩ đến đây tôi như thông suốt.
Hai cho kịch vui đổi báo với Thái tử! Tôi suýt thì bị Tô Vy Hằng lừa gạt.
Thật ra Tô Vy Hằng của Bác Thi Môn ban đầu không nghĩ tới muốn đối phó với tôi, cô ta hẳn là muốn mượn đao giết người.
Cô ta phải dùng Tô Vy Hằng đã chết này
tới giết tôi, muốn tôi dồn toàn bộ sự chú ý vào Tô Vy Hằng đó, chẳng trách tôi qua ở núi Kim Long, cô ta cố ý nói ra tên mình.
Nếu đoán không sai, mỗi một chuyện xảy ra trên người tôi mấy ngày nay đều là một vòng đan xen, sát chiêu thực sự là ngôi mộ dưới giếng.