Ngự Tỷ Phách Ái Chi Bao Dưỡng

Chương 35: Bất an






Trương Nghiêm Đình ở thương giới xem như là một nhân vật truyền kỳ, hắn làm được không chỉ là thủ nghiệp thành công, trước khi hắn tiếp nhận gia nghiệp, tập đoàn Trương thị còn chưa có địa vị như hiện nay, ở thương giới nhiều nhất cũng chỉ là xí nghiệp trung cấp mà thôi. Nhưng là từ sau khi hắn tiếp nhận Trương thị, làm cho cổ phiếu của tập đoàn trực tiếp tăng gấp đôi, mới có Trương gia như bây giờ.

Trước khi Trương Nghiêm Đình tiếp nhận Trương thị, hắn tuổi trẻ soái khí ở xã hội thượng lưu cũng đã nổi danh, thanh danh của hắn không chỉ là xuất phát từ thành tích kiệt xuất và siêu việt hơn những người đồng thế hệ ở lĩnh vực buôn bán, mà còn xuất phát từ sự phong lưu, những tiểu thư nhà giàu có quan hệ với hắn, dùng mười ngón tay cũng đếm không hết. Hơn nữa hắn còn cưới được con gái duy nhất của đệ nhất điền sản Vu Chi Hoa là Vu Vận Nhiễm, lúc ấy nàng được tôn xưng là đệ nhất mỹ nữ dịu dàng.

Sau khi Trương Nghiêm Đình thú Vu Vận Nhiễm, tác phong cuộc sống đột nhiên biến thành một người đàn ông biết chăm lo cho gia đình, dần dần đều chặt đứt liên hệ với những cô tiểu thư giàu có đã từng giúp hắn kia, lúc ấy hắn vô cùng sủng ái Vận Nhiễm, cơ hồ là ai cũng đều biết Trương Nghiêm Đình yêu Vu Vận Nhiễm cỡ nào.

Nhưng mà sau năm năm Trương Nghiêm Đình và Vu Vận Nhiễm kết hôn, tập đoàn Trương thị ngay tại tình huống mọi người còn không có phản ứng tới được, lấy thủ đoạn mạnh mẽ vang dội, chỉ tại ngắn ngủn trong một tháng, thu mua tất cả công ty dưới trướng Vu thị, sau đó thương giới không còn có Vu thị, chỉ có mỗi Trương thị nổi bật độc nhất vô nhị. Chuyện này làm cho mọi người nhận thức đến Trương Nghiêm Đình tâm ngoan thủ lạt, am tường tính kế. Trừ bỏ việc này, mọi người còn biết Trương Tử Hề là hòn ngọc quý trên tay Trương Nghiêm Đình, lúc Trương Tử Hề còn học cấp hai, ngay cả đi làm hắn đều mang Trương Tử Hề theo, đặt ở bên người tự mình dạy dỗ. Hơn nữa, sau khi Vu Vận Nhiễm qua đời, hắn còn đưa 10% cổ phần công ty của Trương thị cho Trương Tử Hề, điều này làm cho tất cả mọi người nghĩ đến, Trương Nghiêm Đình chuẩn bị đem Trương Tử Hề làm người thừa kế đầu tiên của Trương thị.

Lúc này, Trương Tử Hề đắm chìm bên trong niệm tưởng, cô hiện tại trong lòng chỉ thầm nghĩ một người, đối với ngoại giới không hề sở giác.

"Tốt lắm, ăn cơm đi." Trương Nghiêm Đình tựa hồ đã xem báo xong, tháo xuống kính lão đột nhiên nói, thanh âm cũng không vang dội, nhưng lại tràn ngập uy nghiêm. Sau đó hắn buông tờ báo rồi đứng lên, dẫn đầu đi đến bàn ăn.

Cố Nguyệt Chi cùng Trương Tử Mộng huynh muội cũng yên lặng đứng lên, theo đi qua. Mà ý thức của Trương Tử Hề cũng bị tiếng kêu của Trương Nghiêm Đình kéo lại, cô yên lặng nhìn Trương Nghiêm Đình tuy rằng không khôi ngô, nhưng là tuyệt không có già nua, trong lòng đột nhiên phát giác, chính mình thế nhưng không biết đã ngồi ở đây bao lâu, mình khi nào thì ở phòng khách của Trương gia, cảm thấy thời gian trôi quá nhanh như vậy.

Trương gia đối với chuyện tế tổ cho tới bây giờ đều hết sức quan tâm, nhưng cũng không thể phô trương, trước thời điểm tế tổ còn có một tuần để ăn chay trường. Cho nên thời điểm Trương Tử Hề ngồi ở trên bàn cơm, nhìn đến đều là thức ăn chay, không có một miếng thịt nào. Nhưng là ở Trương gia, cho dù là đồ chay, cũng sẽ không quá mức khó coi, từng món đều cực kỳ tinh xảo, hơn nữa tản ra mùi thơm ngát, dễ dàng gợi lên sự thèm ăn.

Người Trương gia rất coi trọng lễ nghi, cho dù lúc này là ở trong nhà, ở đây đều là người thân, nhưng vẫn phải giữ lễ nghi khi ăn cơm. Tất cả mọi người im lặng ngồi ở vị trí của mình, không nhúc nhích cũng không chớp mắt, sau đó Trương Nghiêm Đình trước tiên cầm lấy chén đũa, nói một tiếng: "Ăn cơm đi." Đám người Trương Tử Hề và Cố Nguyệt Chi mới im lặng nâng chén lên.

Bữa cơm này cùng các bữa cơm thông thường của Trương gia giống nhau, mọi người đều cẩn tuân thủ thực vô ngôn*, tao nhã im lặng ăn. Khi Trương Nghiêm Đình rốt cuộc ăn no, buông chén xuống, đám người Trương Tử Hề cũng thoáng tăng nhanh tốc độ, buông chén đũa xuống.

*không nói chuyện khi đang ăn hoặc uống

Bây giờ mới đến thời điểm có thể mở miệng, Trương Nghiêm Đình tiếp nhận người hầu đưa qua một điếu xì gà, chậm rãi châm rồi hút, nhàn nhã phun ra một ngụm khói, nhìn xung quanh liếc mắt một cái, nhìn nhìn Trương Tử Hề, sau đó đem ánh mắt định ở trên người Trương Tử Hiên, làm như vô tình hỏi: "Tử Hiên, gần nhất con cùng Lưu thị Nhị thiên kim kết giao thế nào?"

Trương Tử Hiên có vẻ như đối với vấn đề của Trương Nghiêm Đình cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, hắn đã sớm có chuẩn bị, thản nhiên đáp: "Tiến triển coi như thuận lợi, cuối tuần đã cùng em ấy định hảo, muốn tới nhà em ấy chính thức bái phỏng trưởng bối."

Trương Nghiêm Đình thoáng vừa lòng gật đầu: "Ừ, tập đoàn Lưu thị tuy rằng chỉ mới phất lên vài năm gần đây, nhưng là thực lực cũng không nhỏ, hơn nữa nghe nói bọn họ có bối cảnh hắc đạo*, cùng bọn họ kết thân, đối chúng ta ảnh hưởng cũng không có nhiều chỗ hỏng. Tuy rằng Trương gia chúng ta là thương nhân chính thống, chưa bao giờ đề cập hắc đạo, nhưng là nếu có một tầng quan hệ như vậy, vẫn là đối chúng ta có lợi, cho dù sau này Lưu thị xảy ra vấn đề gì, chúng ta cũng có thể phiết sạch sẽ."

*xã hội đen

Trương Tử Hiên mỉm cười gật đầu, dường như rất đồng ý với cách nói của phụ thân. Trương Tử Hề lãnh đạm nhìn hết thảy, trên mặt không có cảm xúc gì, trong lòng lại cực độ trào phúng, cũng chỉ có người Trương gia mới có thể như vậy, coi hôn nhân đại sự giống như mua bán, còn thản nhiên tính toán lợi hại trong đó.

Trương Nghiêm Đình hút một ngụm xì gà, thản nhiên phun ra sương khói, sau đó ánh mắt đột nhiên trở nên lợi hại, hừ lạnh một tiếng nói: "Hừ! Tử Hiên con đừng cho là ta không biết, bí thư hiện tại của con là tình nhân từ thuở đại học của con, đừng tưởng rằng con bí bí mật mật là có thể che giấu ta, con tốt nhất đừng cho ta thiêu thân." Nói xong, ánh mắt sắc bén của hắn cố ý vô tình phiết quá Trương Tử Hề cùng Trương Tử Mộng, sau đó gắt gao nhìn chằm chằm Trương Tử Hiên.

Trên mặt Trương Tử Hiên mang theo biểu tình khẩn trương cùng khiếp sợ, tựa hồ đối với việc Trương Nghiêm Đình có thể phát hiện bí mật của hắn mà cảm thấy kinh ngạc, nghe lời Trương Nghiêm Đình nói đầy ý tứ cảnh cáo, Trương Tử Hiên cúi đầu, trong ánh mắt xuất hiện thần sắc ẩn nhẫn, nhưng mà chỉ là một hồi, lúc Trương Tử Hiên ngẩng đầu lên, mạt ẩn nhẫn kia đã sớm thất tung, chỉ có mang theo tự thẹn, khẩu khí kiên định nói: "Cha yên tâm, con biết, con sẽ xử lý tốt."

Trương Tử Hề không đếm xỉa đến, trong lòng vì Trương gia tử nữ ngay cả cảm tình hôn nhân cũng không thể tự chủ quyết định mà bi ai, đồng thời cũng khinh bỉ Trương Tử Hiên lãnh huyết bạc tình, nếu là ở đại học bắt đầu luyến ái, cảm tình giữa hai người nói như thế nào thì cũng đã có ba bốn năm, nhưng lại có thể ở khoảng thời gian ngắn, nói buông tha cho. Cái gọi là tình yêu, ở trong lòng của người Trương gia, quả nhiên là không đáng một đồng.

Đồng thời, trong lòng Trương Tử Hề luôn luôn lái đi không được bất an, cô luôn cảm giác hôm nay cha cô lựa chọn nói với Trương Tử Hiên như vậy, hẳn là có ý đồ thâm sâu nào khác, tổng cảm thấy cha cô thoại lý hữu thoại*, đặc biệt là thời điểm ánh mắt lợi hại của ông ta đảo qua cô, cô thậm chí có một loại ảo giác, ông ta có khả năng cũng đối với chuyện của cô rõ như lòng bàn tay, mà những lời này căn bản chính là cảnh cáo mình.

*câu nói có hàm ý khác

Trương Tử Hề liễm hạ ánh mắt, ẩn sâu bất an cùng hàn ý trong lòng, đồng thời cũng làm ra một cái quyết định!