Chúng quan viên Đại Minh ngơ ngác nhìn nhau, rõ ràng nhìn thấy tận mắt Nguyên Hãn cắt cổ Kiến Văn hoàng đế mà lại trở thành cứu sống là sao. Tên Mã Toàn vội vang lồm cồm bò lên nhưng bị quân y can lại.
- Các vị người bẩn, nhiều mầm bệnh, nếu muốn vua của các vị sống lâu xin hạn chế tiếp xúc..
Tên Mã Toàn vội vàng nghiêng cổ mà hỏi với Ngô Thái Y..." Ngô thái y, tạo sao hoàng thượng lại không chết... rõ ràng bị.... bị... Hãn công tử cắt cổ kia mà?"
Đây cũng là câu hỏi chung của các quan viên Đại Minh tại đây, họ đang nhịn đau vì bị đánh mà nghiếng cổ chờ câu trả lời từ Ngô Thái Y...
" Hạ quan... hạ quan cũng không biết... nhưng nhưng hẳn là được cứu rồi....:" Tên Ngô Thái Y lắp bắp mà nói, quả thật hắn cũng mờ mịt không hiểu chuyện gì xảy ra.
" Trần Quần, ngươi đi ra ngoài giải thích cho đám quan viên kia bớp ở đây mà làm xàm nhức đầu... tên họ Ngô kia ở lại, ta muốn hỏi kĩ bệnh tình và quá trình điều trị của bệnh nhân".
Vậy là lũ quan viên bị áp giải ra ngoài, tên quân y tên Trần Quần đi theo sau làm nhiệm vụ giải thích để quan viên yên tâm không gây loạn. Tiếp theo là tên Ngô thái y kể sự tình từ lúc tên vua Kiến Văn xui xẻo bị ngựa đá cho đến quá trình điều trị diễn biến đến ngày hôm nay.
- Nói như ngươi thì từ lúc bị đá đến nay dã gần 1 tuần, tiếp theo đã hôn mê 3 ngày rồi. Vậy trong thời gian hôn mê các ngươi có tiếp thức ăn cho bệnh nhân không?
- Dạ thưa, cháo loãng ngày đầu tiên còn đút lọt cho bệ hạ nhưng mấy ngay tiếp theo thì không được, chỉ tiếp được nước và thuốc thôi.
- Ngươi vậy mà cũng làm thái y, đây là giết người hay cứu người...
- Hạ quan... tội đáng muôn chết... y thuật kém cỏi thiếu chút hại tính mạng bệ hạ...
Nguyên Hãn mặc kệ tên lang băm nước mắt nước mũi dàn rụa đang tự trách bản thân, Hắn vạch bụng lên hoàng đế xui xẻo lên quan sát. Bụng trướng, vết bầm rõ bên hạ sườn phải... đây rõ ràng là vị trí của gan... có lẽ tên hoàng đế xui xẻo này bị ngựa đá vỡ gan rồi. Nhưng vỡ gan có nhiều mức độ, nếu như chỉ rách bao gan thì may ra còn có khả năng tự cầm máu. Nếu rách xuống nhu mô gan thì tên này chắc chắn chết không nghi ngờ. Tay nghề mới tốt nghiệp đại học như Nguyên Hãn căn bản không thể cắt gan được. mà có cắt gan cũng không có chỉ tự tiêu mà khâu. Mở ổ bụng ra thì tên hòng đế xui xẻo này càng chết càng chết nhanh hơn.
Nguyên Hãn bắt đầu khám xét, hắn bắt đầu sờ bụng tên hoàng đế vong quốc này, dấu hiệu "quai ruột nổi" và " phản ứng thành bụng" khá rõ, chứng tỏ triệu chứng viêm "phúc mạc" là có. Chắc có lẽ lượng máu ro vỡ gan tràn ra ổ bụng quá nhiều vượt quá khả năng tự tiêu nên gây viêm. Vừa khám hắn vừa giải thích các suy nghĩ cho các quân y bên cạnh. Tên Ngô thái y thì há hốc mồm như nghe thiên thu vậy Nguyên Hãn nói toàn từ ngữ mà hắn không hiểu nổi, Mặc dù hắn có học qua Nam Y của Lê Hữu Trác nên rất rành tiếng việt thế nhưng những thứ Nguyên Hãn nói đến một từ hắn cũng không hiểu.
Nguyên Hãn lại tiếp tục gõ từng phần bụng của tên Kiến Văn và lắng ghe...
- Gõ đục phần bụng dưới, diện đục khá lớn... lượng máu tràn ra ổ bụng không hề ít. Bệnh nhân hôn mê vì hai nguyên nhân, mất máu và viêm phúc mạc. Có sốt nhưng đã được khống chế bởi thuốc của tên Ngô Thái y kia theo các ngươi thì phải làm gi bây giờ.
- Thưa Chủ quân, theo tiểu nhân thì nên chọc hút tháo dịch và kiểm tra dịch trng ổ bụng
- Theo tiểu nhân nên đặt ống ăn theo đường mũi bổ xung thức ăn, và cũng có thể rót thuốc vào dạ dày.
Hai tên quân y thuộc bài nhao nhao trả lời, Nguyên Hãn rất hài lòng mà gật đầu. Mặc dù chưa gặp những ca thực tế nhưng những tên quân y này khá đầu tư vào chuyện học lý thuyết.
- Chuẩn bị phòng phẫu thuật, đặt "xông mũi thực quản", chọc hút dịch ổ bụng. Cho phép bốn người của Minh triều quan sát, yêu cầu tắm rửa sạch sẽ thay quần áo đúng theo quy củ. Chuẩn bị đi nửa canh giờ sau tiến hành...
Nguyên Hãn ra lệnh cho các quân y chuẩn bị mọi việc, còn hắn thì tiến hành tắm rửa cẩn thận một phen trước khi vào phòng phẫu thuật. Nói chung là tên Kiến văn này bằng mọi cách phải cứu, hắn chính là chìa khóa gây loạn Trung Hoa và cũng là mấu chốt để Việt Nam đoạt lấy Lưỡng Quảng mà không phải đổ xương máu.
Những người quyết định được tiến vào phòng phẫu thuật bao gồm. Ngô Thái Y. Mã Toàn, Tề Thái và Phương Hiếu Nho... Ngô thái y dõ rang nên tiến vào quan sát bởi vì hắn chính là người có "chuyên môn" cao nhất bên phe Đại Minh, ba tên còn lại là nhân vật đứng đầu quan viên Triều đình lưu vong của Kiến Văn đế. Mã hoàng hậu được yêu cầu cách ly, vi nàng không đủ cứng rắng để chứng kiến những màn rùng rợn mà Nguyên Hãn chuẩn bị làm. Bốn tên quan viên Đại Minh được thay áo choàng trắng bằng vải thô dày toàn thân, đeo khẩu trang, đội mũ kín mít chỉ thò ra hai cái mắt. Vì chuẩn bị cho lần này mà tên Phương Hiếu Nho bị cắt mất bộ râu dài của hắn, mặc dù ức chế lắm nhưng tên này vẫn cố gắng nhịn. Đây là quy tắc nào phòng phẫu thuật, không được để râu dài.
Việc đặt ống xông thức ăn qua đường mũi được thực hiện trước tiên. Công việc này khá đơn giản, chỉ là một cái ống được làm từ chất liệu cuống họng cá, sau đó vệ sinh cẩn thận phơi khô ngâm tẩm để trở nên dai hơn rồi sấy khô. Nó đươc ngâm trong rượu mạnh để đảm bảo vô khuẩn một cách tương đối.
Mấy tên quan viên và tên thái y dù đã được giải thích từ trước, xong khi tận mắt nhìn thì vẫn thấy khinh hãi không thôi. cảnh tượng này đối với người xưa thì không khác mấy người hiện đại xem phim kinh dị. Nhưng sự việc chưa dừng ở đó. Nguyên Hãn bắt đầu lấy ra một dụng cụ, đó là chiếc bơm tiêm được các thợ vàng bạc kéo tay nhất chế tạo. Cúng được chế tạo bằng vàng pha đồng để tránh rỉ sét và độ mềm của vàng giúp cho việc chế tác các chi tiết dễ dàng hơn. Ví dụ như cái mũi kim tiêm được làm từ vàng pha đồng khá lớn nhưng nói chung là rất có phong phạm của thời hiện đại rồi.
Gõ gõ vùng đáy ổ bụng Nguyên Hãn dùng một chiếc kim dò bằng thép àm chọc, đây cũng là sự việc bất đắc dĩ. Kim vàng rất mềm khó có thể đâm xuyên qua lớp thành bụng, chỉ có thể đâm dẫn đường bằng kim thép sau đó mới vó thể dùng kim vàng mà đâm theo mà thôi. Từ vùng bụng dưới từng xi lanh máu loãng được rút ra rồi bơm vào thau bạc để bên cạnh. Bụng của tên hoàng đế vong quốc đại Minh xẹp đi trông thấy. Sau gần nửa chậu dịch máu loãng không đông được rút ra thì Nguyên Hãn cũng dừng lại mà rút kim. Các quân y phụ trợ băng bó sát trùng vết chọc sau đó là dọn dẹp vệ sinh.
Ngoài đại sảnh giờ đây là bốn tên quan viên Đại Minh đang thao thao bất tuyệt kể về những chuyện rùng rợn mà họ đã trải qua trong căn phòng nạm bạc đó cho lũ người không được chứng kiến nghe. Càng nghe càng rùng rợn, có kẻ không chịu nổi còn lao ra ngoài lan can thuyền Chiến để nôn ọe.
Giờ đây Nguyên Hãn đang ngồi ở vị trí cao nhất trong đại sảnh mà quan sát kĩ chậu máu loãng kia. Không có máy soi nên hắn chỉ cố gắng bằng kinh nghiệm mà quan sát xem chỗ này có máu tươi hay không. Nếu còn máu tươi tức là Gan của tên Kiến Văn không thể tự cầm máu, nếu như vậy thì tên này chết chắc rồi,