Ngược Về Thời Lê Sơ (tái bản)

Ngược Về Thời Lê Sơ (tái bản) - Chương 79: Cầm Bành và Mã Diễn đánh trận




Theo đúng như thỏa thuận ban đầu Cầm Bành giả dạng Nuy khấu tấn công vào mấy ruộng muối cũng như vài thương cảng của Phúc Kiến. Tuy rằng thiệt hại không lớn nhưng đúng là gà bay chó chạy khắp nơi.



Tiếp theo Cố Hưng Tổ xung dẫn quân đi giết địch. Tất nhiên trong quân có giám quân của Chu Đệ cài vào, lúc này đây tướng lãnh xuất thân tại Phương Nam cực kì khó có thể được cầm quân. Nhưng Cố Hưng Tổ có lý do xuất quân hợp lý nên tên Giám quâm cũng phải chịu mà lẽo đẽo lên thuyền xuất chinh. Lợi dụng thông thuộc địa bàn thì Cố Hưng Tổ nhiễu một vòng lớn “truy đuổi” Nuy khấu.



Như đã hẹn trước ngay khi Cố Hưng Tổ vừa xuất phát thì hạm đội của Cầm Bành áp luôn vào quân cảng Hạ Môn mà tấn công. Với số lượng súng thần công kiểu mới cực nhiều, không có gì bất ngờ chỉ trong vòng một buổi sáng Hạ Môn quân cảng bị công phá hoàn toàn. Một vạn thủy quân chủ lực thì đi rồi, chỉ còn lại 5000 binh già yếu hoặc là tân binh căn bản không chịu nổi một đòn của quân Trần Gia. Ý chí chiến đấu của bọn này quá bạc nhược mà không hề dũng mãnh như quân Mân Việt thế nên chỉ sau vài lượt đạn pháo của Lữ đoàn hải quân Phụng Hoàng đảo thì nhóm binh lính Đại Minh đã luống cuống chân tay rồi.



Cầu cảng bị công phá trong 15 phút. Các ụ phòng thủ hai bên quân cảng bị bắn tan trong vòng nửa tiếng. Quá kinh hãi vũ khí tầm xa của địch thủ quân Đại Minh bỏ hết lên bờ lập hàng rào phòng thủ, dựa vào công sự mà co cụm phòng thủ. Có lẽ đây cũng là điểm nhấn duy nhất của đám binh sĩ này trong trận chiến.



Nhưng đó cũng chỉ là điểm nhấn mà thôi, quân Trần gia ung dung vận chuyển pháo bộ binh cỡ nhỏ xuống thuyền. Đây là loại pháo siêu mini nói chính xác thì coi như chúng là khẩu súng lớn lắp bánh xe cũng được. Nòng pháo đường kính 10cm bắn loại đạn 6cm. Chiều dài pháo 1,5m, do sức giật của chúng không quá mạnh nên giá pháo được làm kết hợp giữa gỗ và thép để giảm trọng lượng, chỉ có ổ trục và bánh xe làm bằng thép mà thôi. Mỗi khẩu pháo trọng lượng cuối cúng chỉ còn 250kg. Nó vừa có thể dùng trên tàu bắn bổ xùn cho pháo lớn nếu chiến đấu xáp lá cà. Hay bắn các khoái thuyền chạy nhanh của quân địch, vì loại pháo này cực cơ động. Ngoài ra chúng hỗ trợ cho lực lượng lính thủy đáng bộ của hải quân cực tốt. Với tầm bắn xa 350m cộng thêm phá giáp, phá thuẫn phá công sự nhỏ thì chúng quả là nột vũ khí khá đa năng.



Giờ đây hơn 40 khẩu pháo loại nhỏ này đang hướng thẳng vào nơi quân Minh co cụm mà nã đạn. Cái loại súng thần công này có một đặc điểm đó chính là bắn thẳng cũng được mà bắn theo hướng đạn cầu âu cũng xong. Nó có hai ngạnh xoay ở thân nòng, chỉ cần nhấc đuôi pháo lên là có thể nằng ngang, vậy là có thể bắn thẳng rồi. Mà đây là lính thủy đánh bộ của Lữ đào hải quân lười mang hết pháo này xuống chứ số lượng thực tế cảu chúng là 20 khẩu pháo trên mỗi chiến hạm đấy.




Quân Minh triều tại Hạ Môn cảng khổ rồi, căn bản thuẫn không thể đỡ nổi loại đạn bi đường kính 6 Cầm Bành nã vào. Vì là bắn thẳng nên sức xuyên thấu của loại đạn này là kinh khủng trong khoảng cách 200m. Không có cảnh chân gãy, tay đứt hay người bị đập nhuyễn nát. Thế nhưng cảnh tượng thuẫn bài vỡ tan người người bị đục xuyên thấu cũng kinh dị không kém. Chỉ một lượt pháo là trên trăm người ngã xuống, thuẫn tường coi như không còn một chút nào hình dáng cả. Muốn bỏ thuẫn bài xông lên cận chiến thì bị cung thủ bắn cho như nhím, mà dùng thuẫn từ từ che chắn mà lên thì bị pháo bắn tan. Không còn cách nào khác quân lính tại Hạ Môn đành rút lui khỏi quân cảng doanh trại. Nhưng đúng lúc này thì đao thuẫn binh thủy quân lục chiến của Trần Gia xông lên. Họ được phân nhiệm vụ là phải tạo ra cảnh tượng chém. giết kiểu Nuy Khấu, những vết tính đạn pháo phải dọn bớt đi.



Vậy là đoàn quân gần 4000 người của Quân Minh đã mất ý chí chiến đấu bị 1000 đao thuẫn binh của Đại Việt đuổi kịp. Cuộc chiến xáp lá cà bao giờ cũng rất ác liệt xong ưu thế vẫn nghiêng về phe mạnh hơn. Trả giá bằng hơn 20 binh sĩ bị thương nhẹ thi lính cận chiến của thủy quân Trần gia đã chém giết hơn năm trăm quân Hạ Môn và đánh tan hoàn toàn bọn họ. Cả quân cảng rơi vào tay Cầm Bành, tất nhiên là hắn dọn dẹp sạch sẽ tất cả mọi thứ rồi cho một mồi lửa sau đó phủi mông đi về Phụng Hoàng đảo. Đây là một trận đánh cực đẹp như trong sách giáo khoa của hai tên hàng tường Cầm Bành và Mã Diễn. Thu hoạch của chúng thì phong phú đến không chịu nổi.




Vì Hạ Môn quân Cảng là cảng chuyên đóng chiến thuyền cho thủy quân Phúc Kiến, mà gỗ lại là gỗ Giẻ đỏ được chuyển đến từ Quảng Đông. Do vậy thuyền Chiến ở đây được đóng bằng gỗ Giẻ đỏ siêu bền chắc nhưng lại không bé như thuyền Quảng Đông. Có 3 chiến Hạm đáy bằng dài 120m, 7 chiến hạm dài 70m thêm vào đó là vô số vật liệu đóng thuyền, thuốc sung chất lượng kém, Nhưng nhiều nhất là pháo đồng khổng lồ thu được. Nói chung Cầm Bành và Mã Diễn đã chiếm được tiện nghi cực lớn trong chiến dịch này.



Nhưng chuyện chưa dừng ở đây. Khi Cố Hưng Tổ và tên Giám quan của Chu Đệ trở về quân cảng thì hoảng sợ đến chất ngất vì cảnh tượng tan hoang ở đây. Quân Hạ Môn lùng sục hết nửa ngày mới tự tập được gần ngàn tàn binh đang hoảng loạn như gặp quỷ. Thông qua lũ này thì tên Giám quan biết được lũ "Nuy" Khấu này mạnh mẽ đến mức nào, tên này tự thàm nhủ may mà quân của Cố Hưng Tổ và hắn không chạm chán với nhóm hải tặc này. Nhưng đúng lúc này Cố Hưng Tổ khuyên bảo hắn, nếu không đem quân đi đuổi mà bỏ qua cho lũ Nuy Khấu cướp bóc thì đảm bảo Chu Đệ không chém đầu cả hai mới lạ. Cố Hưng Tổ xin đem quân đi đánh Nuy khấu, nhưng tên Giám quan này sợ chết nên cùng hơn ngàn tên thân binh ở lại quân cảng. Vậy là Cố Hưng Tổ việc nghĩa không từ mà dẫn một nửa quân đi truy lùng Hải tặc. Nhưng tên này dẫn 13 thuyền chiến cùng 5 ngàn thủy binh đi thẳng một mạch không về. Ai cũng nghĩ hắn bị hải tặc màm thịt rồi nhưng sự thật là tên Cố Hưng Tổ này dang ung dung mà luyện binh cho Chu Kiến Văn tại đảo Ngô Chi Châu.



Sự việc này qua đi thì sự việc khác lại đến, đó là tay trong của Cố Hưng Tổ trong thủy quân Chiết Giang lại mật báo rằng tên Thái Phúc được phong làm Tổng Chỉ huy Sứ nhóm thủy quân Chiết Giang xuất phát cứu viện Chiêm Thành. Đến đây thì Chu Kiến Văn muốn ăn thêm 1 vạn thủy quân này, uy lực vũ khí của huynh đệ hắn cung cấp khiến tên này tự tin bành trướng vô cùng. Nhưng thứ nguy hiểm nhất của thủy quân Trần gia là Mông Đồng thuyền thì hắn chả thèm nhìn một cái, trong tư duy của hắn thì cái thứ nhỏ mé đó không có bao nhiêu uy lực mà đầu tư cả.