Người Dấu Yêu

Chương 764




Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 764 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!





****************************









Chương 764CÓ THỂ CHO TÔI MỘT BẢN BÁO CÁO KIỂM TRA CỦA NGHIÊN THỜI THẤT KHÔNG?!

Nghiên Thời Thất nghe thấy Liên Trinh hỏi như thế thì trịnh trọng gật đầu. Cô không hề che giấu cảm xúc của mình, trong mắt lấp lánh ánh sao, “Vâng, ông ngoại và tất cả mọi người nhà Đoan Mộc đều đối xử với cháu rất tốt.”





Đều đã nói đến nước này, Liên Trinh cũng không tiện nói thêm gì nữa, mà chỉ quan sát cô cháu gái ngồi đối diện thôi.





Qua những năm này, con bé đã trưởng thành rồi, trên người cũng để lộ cảm giác năm tháng tốt đẹp.





Nó trông thì chẳng thay đổi gì cả, nhưng dường như cũng đã thay đổi rất nhiều.





***





Hai người cũng không nán lại quá lâu. Lúc Liên Trinh đưa cô ra cửa đã nhìn thấy Tần Bách Duật đang đứng cách đó không xa.





“Cậu Tư, đã lâu không gặp!” Liên Trinh vừa thấy anh thì lập tức vui vẻ tiến lên bắt tay thăm hỏi.





Trong lòng Liên Trinh vẫn luôn kính nể người đàn ông này. Vả lại, lúc tiền vốn xây phòng thí nghiệm thiếu hụt, là chính Tần Bách Duật đã chìa tay ra giúp đỡ anh.





Liên Trinh là một người đàn ông trải đời, đương nhiên có thể nhìn ra Tần Bách Duật đối với Tiểu Thập Thất rất rất tốt.





Tần Bách Duật tiến lên bắt tay với Liên Trinh, thong thả gật đầu, “Anh Liên, đã lâu không gặp.”





Liên Trinh nhìn Tần Bách Duật rồi lại nhìn Nghiên Thời Thất đang vô cùng tự nhiên đi tới bên cạnh anh, cười nói, “Tôi còn có một hội nghị nghiên cứu khoa học, không thể nói nhiều với hai người được. Đợi khi nào rảnh rỗi, để tôi mời cả hai cùng đi ăn bữa cơm nhé.”





“Được, tạm biệt.” Tần Bách Duật trầm ổn đáp lại. Nghiên Thời Thất cũng vẫy tay chào tạm biệt Liên Trinh.





Liên Trinh gật đầu xong cũng không ở lâu nữa, xoay người đi về phía thang máy.





Nghiên Thời Thất đứng phía sau nhìn theo bóng lưng của cậu mình, trong đáy mắt tĩnh lặng hiện lên gợn sóng lăn tăn.





Cậu vẫn là người đàn ông dịu dàng, hiền hòa như thế. Dù đã lâu không gặp, nhưng cậu Út vẫn là người bao dung, hiểu rõ cô nhất.





Liên Trinh vừa rời khỏi, bước xuống dưới tầng thì gặp Bạch Tư Kình đang vội vã đi trong hành lang.





Hai người chỉ mới gặp mặt trong hội nghị nghiên cứu, không phải là quen thuộc lắm, nhưng Liên Trinh vẫn đi tới trước mặt Bạch Tư Kình nói: “Bác sĩ Bạch, khi nào có kết quả kiểm tra của Nghiên Thời Thất, anh có thể cho tôi một bản được không?”





Bạch Tư Kình bị cản đường, còn chưa ngước mắt lên đã nghe thấy Liên Trinh nói vậy.





Anh ta ngạc nhiên nhưng cũng không suy nghĩ nhiều đã nói, “Được thôi, có mấy mục kiểm tra phải đợi một hai ngày nữa mới có kết quả. Đến lúc đó tôi sẽ gửi vào hộp thư làm việc của anh nhé?”





Liên Trinh suy nghĩ một lúc bèn lấy danh thiếp từ trong túi trước ngực áo blouse trắng ra, “Không cần phiền phức vậy, khi nào có thì anh gọi điện cho tôi, tôi tới lấy là được.”

WebTru yenOn linez . com

Người cậu này thật là nghiêm túc!





Bạch Tư Kình nghĩ như vậy cũng không vướng mắc nhiều, cười lên tiếng đáp lại, “Được, vậy anh cứ chờ điện thoại của tôi.”





“Cảm ơn.” Liên Trinh lịch sự cảm ơn rồi mới vòng qua Bạch Tư Kình đi về phía phòng họp tổ chức hội nghị nghiên cứu thảo luận.





Bạch Tư Kình xoay người nhìn theo bóng lưng Liên Trinh khẽ vuốt cằm lầm bầm, “Chậc chậc chậc, không ngờ Nghiên Thời Thất còn có một người cậu làm giáo sư quan tâm đến cô ấy như vậy!”





***





Mười giờ rưỡi sáng, Nghiên Thời Thất đã làm xong các mục kiểm tra.





Bạch Tư Kình báo lại kết quả kiểm tra cho bọn họ, bao gồm điện tim, máu lưu thông này nọ cũng không có vấn đề gì.





Còn những hạng mục chưa có kết quả thì anh ngỏ ý khi nào có sẽ báo cho họ ngay.





Trước khi rời bệnh viện, Nghiên Thời Thất gửi tin nhắn chào tạm biệt cho Liên Trinh. Vừa mới đi tới bãi đỗ xe thì điện thoại đã rung lên.





Liên Trinh không nói lời dư thừa mà chỉ dặn đi dặn lại phải chú ý sức khỏe nhiều hơn.





Một câu dặn dò qua loa, rất bình thường cũng đủ làm Nghiên Thời Thất cảm động rồi.





Cô lên xe, vuốt ve màn hình điện thoại, suy nghĩ một lúc mới nhìn Tần Bách Duật hỏi thẳng: “Nhà họ Nghiên phá sản rồi phải không anh Tư?”





Tần Bách Duật đang thắt dây an toàn chợt khựng lại, dời mắt sang nhìn cô mới dịu dàng nói: “Liên Trinh nói với em à?”