Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 787 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Chương 787NGƯỜI ĐÀN ÔNG KIA TUYỆT ĐỐI KHÔNG ĐƠN GIẢN!
Trông thấy ánh mắt phản cảm của Thành Nghiệp Nam, Nghiên Thời Thất mỉm cười, “Nếu ông ta định nâng đỡ Kỷ Tố Tân, vậy thì cứ nâng đỡ đi!”
“Em muốn làm gì? Cô ta là cái thá gì, nâng cô ta, chẳng thà anh từ chức cho rồi!” Giọng điệu căm ghét của Thành Nghiệp Nam làm ánh mắt Nghiên Thời Thất tràn ngập suy tư.
Cô nhướng mày, “Mặc kệ là cái gì, Thiệu Chính Hề chịu vung tiền thì sợ gì chứ!”
“Em… định nhẫn nhục chịu đựng à?”
Thành Nghiệp Nam nhìn cô bằng vẻ mặt rất phức tạp. Chỉ cần nghĩ tới việc lăng-xê Kỷ Tố Tân, anh ta sẽ khó chịu giống như nuốt phải ruồi.
Ban đầu cô ả dùng thủ đoạn bò lên giường anh ta, hôm nay lại dùng cách tương tự, trở thành cái bánh thơm ngon trong mắt Thiệu Chính Hề.
Phì, loại người gì không biết!
Đối với Kỷ Tố Tân, ngoài căm ghét, Thành Nghiệp Nam chẳng có bất cứ hảo cảm nào khác.
Với anh ta mà nói, loại phụ nữ như vậy không xứng để anh ta tiêu tốn bất cứ tinh thần và sức lực nào cho cô ta.
Lúc này, Nghiên Thời Thất vén sợi tóc mai ra sau tai, ngước mắt nhìn vẻ mặt nghi ngờ của Thành Nghiệp Nam, “Em không định chịu đựng, nhưng… em đoán Thiệu Chính Hề lại không ở công ty đúng không?”
Thành Nghiệp Nam thấy rất khó hiểu. Nhưng khi bắt được tia ranh mãnh hiện lên trong mắt cô, anh ta suy nghĩ rồi lấy di động ra, bấm số máy thư kí của Thiệu Chính Hề.
Vài giây sau, anh nhận được câu trả lời, Tổng Giám đốc Thiệu ra nước ngoài rồi!
Thành Nghiệp Nam cầm di động nhìn về phía Nghiên Thời Thát, sau đó giơ ngón cái với cô, “Siêu thật, em mở mắt trời đấy à?”
Nghiên Thời Thất mở mắt trời: “…”
“Anh có nhớ, lần đầu Tổng Giám đốc Thiệu nhúng tay vào lịch trình của em là khi nào không?”
Giọng điệu của Nghiên Thời Thất rất bí ẩn, khóe môi cũng nhếch lên, không hiểu sao lại khiến Thành Nghiệp Nam cảm thấy cô thật khó lường.
Anh ta im lặng ngẫm nghĩ, sau đó vỗ đùi một cái, “Mẹ nó chứ, đã quên rồi!”
Nghiên Thời Thất không khỏi lườm anh ta một cái. Trong lòng cô biết gần đây anh ta bối rối trước hành động của công ty, nên không chấp nhặt. Cô thẳng thừng đưa ra đáp án, “Nếu em nhớ không nhầm, tiệc tối lúc trước của nhà họ Tống ở Tuyền Thành, là lịch trình đầu tiên ông ta trực tiếp yêu cầu em nhất định phải có mặt.”
“Đúng ha!” Thành Nghiệp Nam bừng tỉnh, “Anh nhớ ra rồi! Lúc đó anh không muốn em tham dự, tìm ông ta vài lần đều bị từ chối, sau đó ông ta ra nước ngoài, không liên lạc được.”
Nghiên Thời Thất cười khúc khích, gật đầu, “Vậy còn lần thứ hai, anh nhớ chứ?” Vietwriter.vn
Thành Nghiệp Nam vô thức lẩm bẩm, “Lần thứ hai…”
Chốc lát sau, mắt anh ta sáng lên, nét mặt lộ ra vẻ mỉa mai, “Nước hoa nổi tiếng trên mạng!”
Nghiên Thời Thất mỉm cười không nói, nhưng ánh mắt đã trở nên rét lạnh.
Nếu trước kia cô chưa xâu chuỗi những việc này lại cùng nhau, vậy thì hiện giờ cô có thể khẳng định, hai lần Thiệu Chính Hề nhúng tay vào lịch trình hoạt động của cô, đều có liên quan đến một người.
Những vụ việc này đã được cân nhắc tỉ mỉ.
Cô vốn dĩ chẳng hề có cảm giác với Tống Kỳ Ngự. Dù loáng thoáng cảm nhận được ý đồ của đối phương, nhưng cô cũng vờ như không thấy.
Đáng tiếc từ lần gặp lại Tống Kỳ Ngự trong tiệc tối ở nhà Đoan Mộc, trong tình huống đối phương biết rõ cô đã kết hôn, mà vẫn nói ra những lời dễ dàng gây hiểu lầm với bà cụ Tống thì cô đã hoàn toàn thay đổi cái nhìn về Tống Kỳ Ngự.
Dường như anh ta không còn là vị giảng viên tràn ngập khí chất nho nhã như ban đầu nữa.
Giờ phút này, nhờ Nghiên Thời Thất nhắc nhở, Thành Nghiệp Nam cũng hiểu ra được một số việc.
Nhớ lại lần gặp Tống Kỳ Ngự ở ruộng lúa trước kia, anh ta luôn cảm thấy người đàn ông này tuyệt đối không đơn giản.
Tất nhiên, lòng dạ cũng vô cùng thâm sâu.